古诗词

删旧稿感赋

董嗣杲

少年嗜吟如嗜蜜,诸公奇之有奇质。shǎo nián shì yín rú shì mì,zhū gōng qí zhī yǒu qí zhì。
学荒志旷不自量,躐登将坛多所嫉。xué huāng zhì kuàng bù zì liàng,liè dēng jiāng tán duō suǒ jí。
薄游六朝废兴处,远嘅疆场分离日。báo yóu liù cháo fèi xīng chù,yuǎn kǎi jiāng chǎng fēn lí rì。
江草江花幻缜密,下字如缚禅家律。jiāng cǎo jiāng huā huàn zhěn mì,xià zì rú fù chán jiā lǜ。
吁嗟旧存无二三,侧近所取不偿失。xū jiē jiù cún wú èr sān,cè jìn suǒ qǔ bù cháng shī。
因知嫉者岂轻易,敛尽浮华能就实。yīn zhī jí zhě qǐ qīng yì,liǎn jǐn fú huá néng jiù shí。
趣入空玄须正传,趣得于心暗如漆。qù rù kōng xuán xū zhèng chuán,qù dé yú xīn àn rú qī。
搜剔造化鬼神凭,天孙云锦可织出。sōu tī zào huà guǐ shén píng,tiān sūn yún jǐn kě zhī chū。
客寄多时转萧瑟,趁取风寒写旷逸。kè jì duō shí zhuǎn xiāo sè,chèn qǔ fēng hán xiě kuàng yì。
九江五峰金翠湿,风月悉归三寸笔。jiǔ jiāng wǔ fēng jīn cuì shī,fēng yuè xī guī sān cùn bǐ。

董嗣杲

宋杭州人,字明德,号静传。理宗景定间榷茶富池,度宗咸淳末为武康令。宋亡,入孤山四圣观为道士,改名思学,字无益,号老君山人。有《庐山集》、《西湖留咏》。 董嗣杲的作品>>

猜您喜欢

过安庆旧城

董嗣杲

市邑新荆棘,风沙旧路岐。shì yì xīn jīng jí,fēng shā jiù lù qí。
重添多少恨,可想战争时。zhòng tiān duō shǎo hèn,kě xiǎng zhàn zhēng shí。
蟒气缠荒塔,萤光出废池。mǎng qì chán huāng tǎ,yíng guāng chū fèi chí。
纤纤城角草,应是得春迟。xiān xiān chéng jiǎo cǎo,yīng shì dé chūn chí。

送刘统辖自黄冈归光州

董嗣杲

偃武身还老,还家计未非。yǎn wǔ shēn hái lǎo,hái jiā jì wèi fēi。
贫依山寨住,喜访竹楼归。pín yī shān zhài zhù,xǐ fǎng zhú lóu guī。
度陇书鸿少,翻场战马肥。dù lǒng shū hóng shǎo,fān chǎng zhàn mǎ féi。
月明羞北望,谁撷故园薇。yuè míng xiū běi wàng,shuí xié gù yuán wēi。

赠圭上人

董嗣杲

几年参四教,孤影托三衣。jǐ nián cān sì jiào,gū yǐng tuō sān yī。
自识闲机了,谁甘苦行归。zì shí xián jī le,shuí gān kǔ xíng guī。
秋藤溪水活,雨叶寺墙肥。qiū téng xī shuǐ huó,yǔ yè sì qiáng féi。
觉得真如处,空房不掩扉。jué dé zhēn rú chù,kōng fáng bù yǎn fēi。

秋岩入城后寄

董嗣杲

心知沈迹堕,耳熟旧诗夸。xīn zhī shěn jì duò,ěr shú jiù shī kuā。
返照僧归寺,西风客忆家。fǎn zhào sēng guī sì,xī fēng kè yì jiā。
微寒侵病骨,新梦惜年华。wēi hán qīn bìng gǔ,xīn mèng xī nián huá。
独坐无聊赖,沿篱看菊花。dú zuò wú liáo lài,yán lí kàn jú huā。

拙寄

董嗣杲

岑寂风烟异,荒寒梦寐危。cén jì fēng yān yì,huāng hán mèng mèi wēi。
择交贫可久,为吏拙难医。zé jiāo pín kě jiǔ,wèi lì zhuō nán yī。
大阃粮艘上,孤营竹笛悲。dà kǔn liáng sōu shàng,gū yíng zhú dí bēi。
快沽桑落酒,浇此满怀诗。kuài gū sāng luò jiǔ,jiāo cǐ mǎn huái shī。

赠天池寺觉翁圆上人

董嗣杲

单起浯溪寺,禅栖主簿峰。dān qǐ wú xī sì,chán qī zhǔ bù fēng。
收诗入顽石,礼塔趁昏钟。shōu shī rù wán shí,lǐ tǎ chèn hūn zhōng。
好古心何癖,观空语更慵。hǎo gǔ xīn hé pǐ,guān kōng yǔ gèng yōng。
觉翁才觉处,明月出孤松。jué wēng cái jué chù,míng yuè chū gū sōng。

重游东林

董嗣杲

溪水涵天影,山云趁屐声。xī shuǐ hán tiān yǐng,shān yún chèn jī shēng。
信缘重一到,流梦入三生。xìn yuán zhòng yī dào,liú mèng rù sān shēng。
瀑势翻空远,林阴障雨平。pù shì fān kōng yuǎn,lín yīn zhàng yǔ píng。
炉峰闲览胜,思附远公名。lú fēng xián lǎn shèng,sī fù yuǎn gōng míng。

留江城将还富池

董嗣杲

吟断悲秋字,愁归饯腊筵。yín duàn bēi qiū zì,chóu guī jiàn là yán。
天荒鹏路绝,水落雁汀悬。tiān huāng péng lù jué,shuǐ luò yàn tīng xuán。
白羽沈邮箭,沧江负钓船。bái yǔ shěn yóu jiàn,cāng jiāng fù diào chuán。
投闲须有日,处顺且添年。tóu xián xū yǒu rì,chù shùn qiě tiān nián。

春近

董嗣杲

泻月江当户,编茅屋背崖。xiè yuè jiāng dāng hù,biān máo wū bèi yá。
久贫难养气,独酌且开怀。jiǔ pín nán yǎng qì,dú zhuó qiě kāi huái。
雪水喧淮土,天风破楚霾。xuě shuǐ xuān huái tǔ,tiān fēng pò chǔ mái。
鞭春明日早,环佩想尧阶。biān chūn míng rì zǎo,huán pèi xiǎng yáo jiē。

愁中延客

董嗣杲

染衣尘土厚,览镜雪霜明。rǎn yī chén tǔ hòu,lǎn jìng xuě shuāng míng。
朱墨增新病,身名失旧清。zhū mò zēng xīn bìng,shēn míng shī jiù qīng。
公厅春草盛,野市腊醅轻。gōng tīng chūn cǎo shèng,yě shì là pēi qīng。
留客驱寥寞,江光射北楹。liú kè qū liáo mò,jiāng guāng shè běi yíng。

客江城归期尚阻

董嗣杲

晴坂桑麻绿,春溪蘋藻香。qíng bǎn sāng má lǜ,chūn xī píng zǎo xiāng。
家林方歉岁,身纪且殊乡。jiā lín fāng qiàn suì,shēn jì qiě shū xiāng。
澒洞时机密,淹留日计长。hòng dòng shí jī mì,yān liú rì jì zhǎng。
此生归造物,不必殢行藏。cǐ shēng guī zào wù,bù bì tì xíng cáng。

客久

董嗣杲

身孤犹落叶,客久向馀英。shēn gū yóu luò yè,kè jiǔ xiàng yú yīng。
少睡夜逾悄,多闻心更清。shǎo shuì yè yú qiāo,duō wén xīn gèng qīng。
县楼讹漏点,雨市杂溪声。xiàn lóu é lòu diǎn,yǔ shì zá xī shēng。
海上仙槎在,思乘几凝情。hǎi shàng xiān chá zài,sī chéng jǐ níng qíng。

赠归客

董嗣杲

囊橐依然负,烟波豁尔游。náng tuó yī rán fù,yān bō huō ěr yóu。
穷秋多雨水,归棹几汀洲。qióng qiū duō yǔ shuǐ,guī zhào jǐ tīng zhōu。
舣月无言坐,听梧不解愁。yǐ yuè wú yán zuò,tīng wú bù jiě chóu。
退耕应在念,肯向客途留。tuì gēng yīng zài niàn,kěn xiàng kè tú liú。

客寓即事

董嗣杲

树头梅豆小,水际荻茅鲜。shù tóu méi dòu xiǎo,shuǐ jì dí máo xiān。
老客携名酒,顽胥纳俸钱。lǎo kè xié míng jiǔ,wán xū nà fèng qián。
喜寻临晚兴,恨入惜春联。xǐ xún lín wǎn xīng,hèn rù xī chūn lián。
不似西湖乐,东风荡画船。bù shì xī hú lè,dōng fēng dàng huà chuán。

独客二首

董嗣杲

独客梦中过,千愁醉里生。dú kè mèng zhōng guò,qiān chóu zuì lǐ shēng。
秋酲谁可解,晚卧自难成。qiū chéng shuí kě jiě,wǎn wò zì nán chéng。
破屋无人气,幽泉有雨声。pò wū wú rén qì,yōu quán yǒu yǔ shēng。
南窗多不掩,想像竹房清。nán chuāng duō bù yǎn,xiǎng xiàng zhú fáng qīng。
6111234567»