古诗词

送王明叟起

强至

去去持丹笔,当官议是非。qù qù chí dān bǐ,dāng guān yì shì fēi。
壮心低仕路,恋涕湿亲衣。zhuàng xīn dī shì lù,liàn tì shī qīn yī。
汲浪樯乌急,吴霜稻蟹肥。jí làng qiáng wū jí,wú shuāng dào xiè féi。
论文杯酒后,从此故人稀。lùn wén bēi jiǔ hòu,cóng cǐ gù rén xī。

强至

宋杭州钱塘人,字几圣。仁宗庆历六年进士。为三司户部判官、尚书祠部郎中。为文简古不俗,尤工于诗,以文学受知韩琦。琦欲荐充馆阁,不果。有《韩忠献遗事》、《祠部集》。 强至的作品>>

猜您喜欢

二月二日作

强至

江上初逢社燕归,青春二月色犹微。jiāng shàng chū féng shè yàn guī,qīng chūn èr yuè sè yóu wēi。
茸茸屐底草烟合,冉冉樽边花雾飞。rōng rōng jī dǐ cǎo yān hé,rǎn rǎn zūn biān huā wù fēi。
蹭蹬容图双鬓改,苍茫乐事寸心违。cèng dēng róng tú shuāng bìn gǎi,cāng máng lè shì cùn xīn wéi。
紫丝结鞚谁家子,马跃东风试薄衣。zǐ sī jié kòng shuí jiā zi,mǎ yuè dōng fēng shì báo yī。

将渡扬子风雨忽作

强至

南徐景物古愁人,薄宦扁舟更水滨。nán xú jǐng wù gǔ chóu rén,báo huàn biǎn zhōu gèng shuǐ bīn。
不识浊醪倾北固,独随寒雨出西津。bù shí zhuó láo qīng běi gù,dú suí hán yǔ chū xī jīn。
连天风浪声兼厉,当路鼋鼍气亦振。lián tiān fēng làng shēng jiān lì,dāng lù yuán tuó qì yì zhèn。
吾道屈伸非一日,世情未要责江神。wú dào qū shēn fēi yī rì,shì qíng wèi yào zé jiāng shén。

登梵天上方

强至

廊腰偃月势环遭,秋宇澄明照一毫。láng yāo yǎn yuè shì huán zāo,qiū yǔ chéng míng zhào yī háo。
楼槛转身侵白日,海山随眼没惊涛。lóu kǎn zhuǎn shēn qīn bái rì,hǎi shān suí yǎn méi jīng tāo。
泉枯碧甃鳗形遁,屋跨苍崖鸟翼劳。quán kū bì zhòu mán xíng dùn,wū kuà cāng yá niǎo yì láo。
屈指旧游今二纪,新愁烂熳入风骚。qū zhǐ jiù yóu jīn èr jì,xīn chóu làn màn rù fēng sāo。

舟过三郡率值风雨呈同行沈氏昆仲

强至

冥冥细雨湿高秋,花底歌前也合愁。míng míng xì yǔ shī gāo qiū,huā dǐ gē qián yě hé chóu。
烟树几株疏雨岸,风帆一梦过三州。yān shù jǐ zhū shū yǔ àn,fēng fān yī mèng guò sān zhōu。
生涯未解谋根固,官路那能免叶浮。shēng yá wèi jiě móu gēn gù,guān lù nà néng miǎn yè fú。
却羡邻船樽有酒,不妨弟劝与兄酬。què xiàn lín chuán zūn yǒu jiǔ,bù fáng dì quàn yǔ xiōng chóu。

依韵和公济寄仲灵禅老

强至

藤州大士两眉厖,万卷丛身寄一窗。téng zhōu dà shì liǎng méi páng,wàn juǎn cóng shēn jì yī chuāng。
诗力健能支倒岳,词源涌可截奔江。shī lì jiàn néng zhī dào yuè,cí yuán yǒng kě jié bēn jiāng。
高名耸动朝中士,旧隐荒芜岭外邦。gāo míng sǒng dòng cháo zhōng shì,jiù yǐn huāng wú lǐng wài bāng。
想像孤风犹未见,何时能使片心降。xiǎng xiàng gū fēng yóu wèi jiàn,hé shí néng shǐ piàn xīn jiàng。

赠承天月长老

强至

几年巾屦四方游,倦足还逢胜地留。jǐ nián jīn jù sì fāng yóu,juàn zú hái féng shèng dì liú。
电迅禅机超达磨,云闲诗意等汤休。diàn xùn chán jī chāo dá mó,yún xián shī yì děng tāng xiū。
绝尘貌与烟霞古,叠石心存岱华秋。jué chén mào yǔ yān xiá gǔ,dié shí xīn cún dài huá qiū。
今我取师观所向,岂嫌儒墨不同流。jīn wǒ qǔ shī guān suǒ xiàng,qǐ xián rú mò bù tóng liú。

承天元长老弃本寺寄净慈以诗戏之

强至

城里丛林一唾捐,收身微笑寄湖边。chéng lǐ cóng lín yī tuò juān,shōu shēn wēi xiào jì hú biān。
此生直欲看山老,不住真为出世贤。cǐ shēng zhí yù kàn shān lǎo,bù zhù zhēn wèi chū shì xián。
野屐懒穿双露脚,云裘嫌重右披肩。yě jī lǎn chuān shuāng lù jiǎo,yún qiú xián zhòng yòu pī jiān。
人间万事都无著,独与风骚有爱缘。rén jiān wàn shì dōu wú zhù,dú yǔ fēng sāo yǒu ài yuán。

诗赠宝应禅老溢公

强至

或来丈室问师禅,师解临机示意筌。huò lái zhàng shì wèn shī chán,shī jiě lín jī shì yì quán。
云在虚空宁有碍,月当阴晦亦长圆。yún zài xū kōng níng yǒu ài,yuè dāng yīn huì yì zhǎng yuán。
更无馀事牵尘想,犹有能医结世缘。gèng wú yú shì qiān chén xiǎng,yóu yǒu néng yī jié shì yuán。
瓶锡憧憧参祖学,几人垂老得林泉。píng xī chōng chōng cān zǔ xué,jǐ rén chuí lǎo dé lín quán。

前日奉和仲灵禅老春雨诗复辱见答走笔依元韵酬之

强至

千年支许事如新,欲作前游漫历旬。qiān nián zhī xǔ shì rú xīn,yù zuò qián yóu màn lì xún。
雨带黑云障俗客,猿呼飞鸟伴幽人。yǔ dài hēi yún zhàng sú kè,yuán hū fēi niǎo bàn yōu rén。
从容剧论知何日,感激佳篇慰此辰。cóng róng jù lùn zhī hé rì,gǎn jī jiā piān wèi cǐ chén。
四海声光非凿齿,道安名重若为亲。sì hǎi shēng guāng fēi záo chǐ,dào ān míng zhòng ruò wèi qīn。

观嘉祐南宫奏名

强至

主司拨马选龙媒,二百珍群奏籍开。zhǔ sī bō mǎ xuǎn lóng méi,èr bǎi zhēn qún zòu jí kāi。
皎皎公衡垂日月,仪仪士类望风雷。jiǎo jiǎo gōng héng chuí rì yuè,yí yí shì lèi wàng fēng léi。
诚知至鉴无遗照,那免良工有滞材。chéng zhī zhì jiàn wú yí zhào,nà miǎn liáng gōng yǒu zhì cái。
乡国几人同应诏,只将春色与关裴。xiāng guó jǐ rén tóng yīng zhào,zhǐ jiāng chūn sè yǔ guān péi。

寄题殊公禅老黄云阁二首

强至

大士当年密行成,山居黄色有云生。dà shì dāng nián mì xíng chéng,shān jū huáng sè yǒu yún shēng。
黄云已共斯人去,飞阁犹为此地名。huáng yún yǐ gòng sī rén qù,fēi gé yóu wèi cǐ dì míng。
欲到尘埃先摆落,纵观气象亦峥嵘。yù dào chén āi xiān bǎi luò,zòng guān qì xiàng yì zhēng róng。
谁云瑞应难追复,禅老而今祖意明。shuí yún ruì yīng nán zhuī fù,chán lǎo ér jīn zǔ yì míng。

寄题殊公禅老黄云阁二首

强至

人悦禅翁巧结庐,更营飞阁取幽虚。rén yuè chán wēng qiǎo jié lú,gèng yíng fēi gé qǔ yōu xū。
溪山雨后翠欲活,棂槛风来清有馀。xī shān yǔ hòu cuì yù huó,líng kǎn fēng lái qīng yǒu yú。
龙象几年成佛界,猿猱深夜杂僧居。lóng xiàng jǐ nián chéng fú jiè,yuán náo shēn yè zá sēng jū。
还如梦得闻涵碧,谁写丹青复寄予。hái rú mèng dé wén hán bì,shuí xiě dān qīng fù jì yǔ。

经故明静师支离堂

强至

支公昔讲支离学,堂上无容坐客毡。zhī gōng xī jiǎng zhī lí xué,táng shàng wú róng zuò kè zhān。
往日衣冠今尚否,经春几席自萧然。wǎng rì yī guān jīn shàng fǒu,jīng chūn jǐ xí zì xiāo rán。
谈间精义门人记,身后清风嗣子传。tán jiān jīng yì mén rén jì,shēn hòu qīng fēng sì zi chuán。
一纪宦游寻旧社,空将感涕洒尘编。yī jì huàn yóu xún jiù shè,kōng jiāng gǎn tì sǎ chén biān。

戏呈宋周士

强至

腊去垂垂冻欲消,春光未动思先饶。là qù chuí chuí dòng yù xiāo,chūn guāng wèi dòng sī xiān ráo。
最宜才客临歌席,更看佳人转舞腰。zuì yí cái kè lín gē xí,gèng kàn jiā rén zhuǎn wǔ yāo。
一笑劳生应有定,三冬薄宦独无聊。yī xiào láo shēng yīng yǒu dìng,sān dōng báo huàn dú wú liáo。
兰台侍从风流裔,合为行云赋此朝。lán tái shì cóng fēng liú yì,hé wèi xíng yún fù cǐ cháo。

洪君然太博以元日刺字交驰卒不一见作诗相遗依韵和答

强至

知君元日趁鹓行,双观云边耸百常。zhī jūn yuán rì chèn yuān xíng,shuāng guān yún biān sǒng bǎi cháng。
拜表归来乘逸兴,跨鞍相就搅吟肠。bài biǎo guī lái chéng yì xīng,kuà ān xiāng jiù jiǎo yín cháng。
还同皇甫寻僧孺,却笑山公顾葛强。hái tóng huáng fǔ xún sēng rú,què xiào shān gōng gù gé qiáng。
我亦及门空刺字,不容高论听琅琅。wǒ yì jí mén kōng cì zì,bù róng gāo lùn tīng láng láng。