古诗词

渔者

强至

身世扁舟里,飘飖可奈何。shēn shì biǎn zhōu lǐ,piāo yáo kě nài hé。
万生劳白日,一笑属沧波。wàn shēng láo bái rì,yī xiào shǔ cāng bō。
阔网施能几,闲机用未多。kuò wǎng shī néng jǐ,xián jī yòng wèi duō。
余颜自憔悴,莫作楚臣歌。yú yán zì qiáo cuì,mò zuò chǔ chén gē。

强至

宋杭州钱塘人,字几圣。仁宗庆历六年进士。为三司户部判官、尚书祠部郎中。为文简古不俗,尤工于诗,以文学受知韩琦。琦欲荐充馆阁,不果。有《韩忠献遗事》、《祠部集》。 强至的作品>>

猜您喜欢

寄刘道秘书

强至

夫子文章老更工,六经俱达一身穷。fū zi wén zhāng lǎo gèng gōng,liù jīng jù dá yī shēn qióng。
为逃州县时情薄,不问田园岁计空。wèi táo zhōu xiàn shí qíng báo,bù wèn tián yuán suì jì kōng。
别酒正思倾夜雪,书邮忽喜寄春风。bié jiǔ zhèng sī qīng yè xuě,shū yóu hū xǐ jì chūn fēng。
遥知父子传家乐,却笑当年论异同。yáo zhī fù zi chuán jiā lè,què xiào dāng nián lùn yì tóng。

春尽

强至

江花飘去不留春,海燕飞来独语人。jiāng huā piāo qù bù liú chūn,hǎi yàn fēi lái dú yǔ rén。
局促年光花过眼,飘飖生理燕谋身。jú cù nián guāng huā guò yǎn,piāo yáo shēng lǐ yàn móu shēn。
壮怀已入双蓬鬓,乐事还成一窖尘。zhuàng huái yǐ rù shuāng péng bìn,lè shì hái chéng yī jiào chén。
唯有浊醪存妙趣,不容忧喜扰吾真。wéi yǒu zhuó láo cún miào qù,bù róng yōu xǐ rǎo wú zhēn。

涵碧阁东阳山水佳处予闻且久独未能往近得进士与邑官唱和诗读之景物依然如暂经目因次元韵附诸篇之末云

强至

山水相和碧色鲜,中间飞阁插云端。shān shuǐ xiāng hé bì sè xiān,zhōng jiān fēi gé chā yún duān。
水声喷薄如孤泻,山势巉岩复对盘。shuǐ shēng pēn báo rú gū xiè,shān shì chán yán fù duì pán。
吟恐昔人精魄笑,到疑盛夏骨毛寒。yín kǒng xī rén jīng pò xiào,dào yí shèng xià gǔ máo hán。
流觞已往双鱼在,怀古探奇两事干。liú shāng yǐ wǎng shuāng yú zài,huái gǔ tàn qí liǎng shì gàn。

依韵答元卿

强至

手把君诗愧暗投,为论昔会觉难酬。shǒu bǎ jūn shī kuì àn tóu,wèi lùn xī huì jué nán chóu。
巨杯既醉行无算,大句相鏖敌固求。jù bēi jì zuì xíng wú suàn,dà jù xiāng áo dí gù qiú。
别后溪山应故态,近来寤寐忆前游。bié hòu xī shān yīng gù tài,jìn lái wù mèi yì qián yóu。
致身不早真吾耻,犹喜清欢尚黑头。zhì shēn bù zǎo zhēn wú chǐ,yóu xǐ qīng huān shàng hēi tóu。

某蒙太守卢公惠酒因作诗以谢公子仇香遽赐光和复次韵叙事酬答

强至

予怀天地惠何悭,赖有仁侯念拙艰。yǔ huái tiān dì huì hé qiān,lài yǒu rén hóu niàn zhuō jiān。
尘土未尝轻俗状,风霜多为霁严颜。chén tǔ wèi cháng qīng sú zhuàng,fēng shuāng duō wèi jì yán yán。
兵厨美酿才嘉贶,子舍清吟继宠颁。bīng chú měi niàng cái jiā kuàng,zi shě qīng yín jì chǒng bān。
诗酒而今谐素嗜,更兼春雪满群山。shī jiǔ ér jīn xié sù shì,gèng jiān chūn xuě mǎn qún shān。

张君枉道顾予因书短篇以答来贶

强至

煌煌肉食有高冠,附者如驰顺坂丸。huáng huáng ròu shí yǒu gāo guān,fù zhě rú chí shùn bǎn wán。
吾子与时诚异向,穷山为我肯相看。wú zi yǔ shí chéng yì xiàng,qióng shān wèi wǒ kěn xiāng kàn。
更烦溢幅投玑琲,自愧无门借羽翰。gèng fán yì fú tóu jī bèi,zì kuì wú mén jiè yǔ hàn。
努力穷年求禄仕,而今行路倍云难。nǔ lì qióng nián qiú lù shì,ér jīn xíng lù bèi yún nán。

某前日以鄙诗叙谢通判国博特垂宠和谨复依韵上答

强至

夫子文章却异端,横流遏尽见平湍。fū zi wén zhāng què yì duān,héng liú è jǐn jiàn píng tuān。
间于风雅能臻极,粹甚圭璋不假刊。jiān yú fēng yǎ néng zhēn jí,cuì shén guī zhāng bù jiǎ kān。
累句辄尝论盛美,赐篇还与作荣观。lèi jù zhé cháng lùn shèng měi,cì piān hái yǔ zuò róng guān。
起予自愧无商学,何敢言诗向杏坛。qǐ yǔ zì kuì wú shāng xué,hé gǎn yán shī xiàng xìng tán。

送同年周涛赴吉幕

强至

庐陵风物素称繁,幕府雄夸列郡间。lú líng fēng wù sù chēng fán,mù fǔ xióng kuā liè jùn jiān。
从事有才诗笔健,平时无警檄书闲。cóng shì yǒu cái shī bǐ jiàn,píng shí wú jǐng xí shū xián。
清吟良足偿风月,曲宴应频醉髻鬟。qīng yín liáng zú cháng fēng yuè,qū yàn yīng pín zuì jì huán。
行矣功名及年少,未宜留意属江山。xíng yǐ gōng míng jí nián shǎo,wèi yí liú yì shǔ jiāng shān。

和通判国博和金华著作陪知府少卿游北山韵

强至

盛府年来讼缿空,等闲深入乱云中。shèng fǔ nián lái sòng xiàng kōng,děng xián shēn rù luàn yún zhōng。
惊禽引避前驱旆,宝刹幽寻数亩宫。jīng qín yǐn bì qián qū pèi,bǎo shā yōu xún shù mǔ gōng。
飞盖塞涂溪影杂,行歌聒地谷声通。fēi gài sāi tú xī yǐng zá,xíng gē guā dì gǔ shēng tōng。
东阳屈指风流尹,前有休文后有公。dōng yáng qū zhǐ fēng liú yǐn,qián yǒu xiū wén hòu yǒu gōng。

旱秋喜雨

强至

风吹旱叶作秋声,凉气微从雨脚生。fēng chuī hàn yè zuò qiū shēng,liáng qì wēi cóng yǔ jiǎo shēng。
赤地黄埃归一洗,寸心远目觉双清。chì dì huáng āi guī yī xǐ,cùn xīn yuǎn mù jué shuāng qīng。
乾坤应救街前暍,黎庶如逃釜内烹。qián kūn yīng jiù jiē qián yē,lí shù rú táo fǔ nèi pēng。
我喜南窗无俗物,葛衣飘洒体还轻。wǒ xǐ nán chuāng wú sú wù,gé yī piāo sǎ tǐ hái qīng。

东阳九日寄浦江同寮

强至

重阳独步上层岩,目断吾疆尚载瞻。zhòng yáng dú bù shàng céng yán,mù duàn wú jiāng shàng zài zhān。
人世只能愁杜牧,菊花岂解忆陶潜。rén shì zhǐ néng chóu dù mù,jú huā qǐ jiě yì táo qián。
吟无旧友辞多感,饮为佳辰量倍添。yín wú jiù yǒu cí duō gǎn,yǐn wèi jiā chén liàng bèi tiān。
旅宦七回逢此节,旋销壮岁似磨镰。lǚ huàn qī huí féng cǐ jié,xuán xiāo zhuàng suì shì mó lián。

次韵国博九日

强至

秋光未老已风酸,还似春来料峭寒。qiū guāng wèi lǎo yǐ fēng suān,hái shì chūn lái liào qiào hán。
酒盏莫辞今日醉,人心况是在时欢。jiǔ zhǎn mò cí jīn rì zuì,rén xīn kuàng shì zài shí huān。
佳辰从古逾金重,远岫登高见黛攒。jiā chén cóng gǔ yú jīn zhòng,yuǎn xiù dēng gāo jiàn dài zǎn。
且学牧之开口笑,休因菊蕊泪阑干。qiě xué mù zhī kāi kǒu xiào,xiū yīn jú ruǐ lèi lán gàn。

东阳吴氏昆仲并荐诣阙

强至

予昔尝推二子能,试篇每出辄嗟惊。yǔ xī cháng tuī èr zi néng,shì piān měi chū zhé jiē jīng。
文章即日开鹏运,兄弟同时醉鹿鸣。wén zhāng jí rì kāi péng yùn,xiōng dì tóng shí zuì lù míng。
乐善自怜心不负,知人独喜眼偏明。lè shàn zì lián xīn bù fù,zhī rén dú xǐ yǎn piān míng。
来春早附登科录,甲乙应联旧姓名。lái chūn zǎo fù dēng kē lù,jiǎ yǐ yīng lián jiù xìng míng。

题公节醉乡亭

强至

莫向醉乡寻畔域,古今容尽太平人。mò xiàng zuì xiāng xún pàn yù,gǔ jīn róng jǐn tài píng rén。
沈酣天地来同处,脱略衣冠去卜邻。shěn hān tiān dì lái tóng chù,tuō lüè yī guān qù bo lín。
一境断无车下土,四时惟有瓮头春。yī jìng duàn wú chē xià tǔ,sì shí wéi yǒu wèng tóu chūn。
虚亭未敢从君饮,犹欠陶公漉酒巾。xū tíng wèi gǎn cóng jūn yǐn,yóu qiàn táo gōng lù jiǔ jīn。

冬末郡学感怀和韵

强至

我向荣涂倒足行,折腰尚可代深耕。wǒ xiàng róng tú dào zú xíng,zhé yāo shàng kě dài shēn gēng。
嗟君二纪差高第,犹尔三冬伴后生。jiē jūn èr jì chà gāo dì,yóu ěr sān dōng bàn hòu shēng。
壮志几多成坠鹄,明年四十趁啼莺。zhuàng zhì jǐ duō chéng zhuì gǔ,míng nián sì shí chèn tí yīng。
金章衮衮从韦布,穷达何时不递更。jīn zhāng gǔn gǔn cóng wéi bù,qióng dá hé shí bù dì gèng。