古诗词

某介直寡合为邑亡状而杜兄一见过爱作诗称许谨依来韵奉答

强至

平生怀古哲,所趣背时人。píng shēng huái gǔ zhé,suǒ qù bèi shí rén。
饿死不巧宦,力行惟庇民。è sǐ bù qiǎo huàn,lì xíng wéi bì mín。
风波方满眼,霄汉欲谋身。fēng bō fāng mǎn yǎn,xiāo hàn yù móu shēn。
山水得一县,松筠为四邻。shān shuǐ dé yī xiàn,sōng yún wèi sì lín。
分安篱鴳悦,机少海鸥驯。fēn ān lí yàn yuè,jī shǎo hǎi ōu xùn。
道义闻君久,襟怀类我淳。dào yì wén jūn jiǔ,jīn huái lèi wǒ chún。
盍簪何太速,倾盖似非新。hé zān hé tài sù,qīng gài shì fēi xīn。
交向篇章定,情缘里闬亲。jiāo xiàng piān zhāng dìng,qíng yuán lǐ hàn qīn。
胸中都绝介,席上竞夸珍。xiōng zhōng dōu jué jiè,xí shàng jìng kuā zhēn。
他日摅长策,相携献紫宸。tā rì shū zhǎng cè,xiāng xié xiàn zǐ chén。

强至

宋杭州钱塘人,字几圣。仁宗庆历六年进士。为三司户部判官、尚书祠部郎中。为文简古不俗,尤工于诗,以文学受知韩琦。琦欲荐充馆阁,不果。有《韩忠献遗事》、《祠部集》。 强至的作品>>

猜您喜欢

坐客宋周士忽垂光和复用元韵答之三首

强至

谁云燕赵敌琼酥,何似君家一绿珠。shuí yún yàn zhào dí qióng sū,hé shì jūn jiā yī lǜ zhū。
酒罢早归香阁睡,也应兰麝早添炉。jiǔ bà zǎo guī xiāng gé shuì,yě yīng lán shè zǎo tiān lú。

谢和诗

强至

窗外家僮遽疾呼,开门满幅把明珠。chuāng wài jiā tóng jù jí hū,kāi mén mǎn fú bǎ míng zhū。
惊回一觉无聊梦,犹有寒灯守药炉。jīng huí yī jué wú liáo mèng,yóu yǒu hán dēng shǒu yào lú。

上诗惠酒有谢

强至

登高无具结欢悰,狂写愁吟叩主翁。dēng gāo wú jù jié huān cóng,kuáng xiě chóu yín kòu zhǔ wēng。
遽荷兵厨均美酿,却将酩酊谢西风。jù hé bīng chú jūn měi niàng,què jiāng mǐng dīng xiè xī fēng。

暮角

强至

画角愔愔清且哀,古今晓色此中催。huà jiǎo yīn yīn qīng qiě āi,gǔ jīn xiǎo sè cǐ zhōng cuī。
可堪绝塞风霜苦,还傍将军玉帐来。kě kān jué sāi fēng shuāng kǔ,hái bàng jiāng jūn yù zhàng lái。

和司徒侍中舟中再赋一阕

强至

燕子迎船贴岸飞,波光流色日晖晖。yàn zi yíng chuán tiē àn fēi,bō guāng liú sè rì huī huī。
都人倍恋行春乐,只恐恩容昼锦归。dōu rén bèi liàn xíng chūn lè,zhǐ kǒng ēn róng zhòu jǐn guī。

河亭戏题

强至

黄沙衮衮激洪流,白舫人群杂马牛。huáng shā gǔn gǔn jī hóng liú,bái fǎng rén qún zá mǎ niú。
却忆春风湖上月,画船载酒鉴中游。què yì chūn fēng hú shàng yuè,huà chuán zài jiǔ jiàn zhōng yóu。

马上见庭竹

强至

玉圆碧瘦与谁期,只待丹山彩凤饥。yù yuán bì shòu yǔ shuí qī,zhǐ dài dān shān cǎi fèng jī。
生傍短墙真失所,可怜直节众人窥。shēng bàng duǎn qiáng zhēn shī suǒ,kě lián zhí jié zhòng rén kuī。

席上戏成

强至

玉溪一别十年馀,北绾铜章西辟书。yù xī yī bié shí nián yú,běi wǎn tóng zhāng xī pì shū。
寄语湖山好相待,苍颜归日骇禽鱼。jì yǔ hú shān hǎo xiāng dài,cāng yán guī rì hài qín yú。

勾院偶书

强至

一坐闲窗百虑清,门前宠利自营营。yī zuò xián chuāng bǎi lǜ qīng,mén qián chǒng lì zì yíng yíng。
官书既少人喧息,唯有严风戛竹声。guān shū jì shǎo rén xuān xī,wéi yǒu yán fēng jiá zhú shēng。

谢元功惠茶

强至

长卿病肺渴欲死,宰予寝兴昼复浓。zhǎng qīng bìng fèi kě yù sǐ,zǎi yǔ qǐn xīng zhòu fù nóng。
绿云杯面呷未尽,已觉清液生心胸。lǜ yún bēi miàn gā wèi jǐn,yǐ jué qīng yè shēng xīn xiōng。

谨和答惠茶之什

强至

绿云浮面味回长,每饮疑兼盛德香。lǜ yún fú miàn wèi huí zhǎng,měi yǐn yí jiān shèng dé xiāng。
不独蠲烦优下吏,更容归遗细君尝。bù dú juān fán yōu xià lì,gèng róng guī yí xì jūn cháng。

九日有感二首

强至

每岁登高尽醉归,未曾轻负菊花期。měi suì dēng gāo jǐn zuì guī,wèi céng qīng fù jú huā qī。
今年枕上酬佳节,感泪双痕落似丝。jīn nián zhěn shàng chóu jiā jié,gǎn lèi shuāng hén luò shì sī。

九日有感二首

强至

忆昨方陪上相筵,召书忽到菊杯前。yì zuó fāng péi shàng xiāng yán,zhào shū hū dào jú bēi qián。
主人举酒勤令饮,一醉秋风恰二年。zhǔ rén jǔ jiǔ qín lìng yǐn,yī zuì qiū fēng qià èr nián。

甲寅立春夜雪

强至

迎得新年送腊回,一朝生意动寒荄。yíng dé xīn nián sòng là huí,yī cháo shēng yì dòng hán gāi。
玉尘后夜笼金阙,元是春风带雪来。yù chén hòu yè lóng jīn quē,yuán shì chūn fēng dài xuě lái。

谢春幡

强至

晓策羸骖趁谢恩,君王昨夜赐春幡。xiǎo cè léi cān chèn xiè ēn,jūn wáng zuó yè cì chūn fān。
涂金剪彩虽云异,竞戴还同拜禁门。tú jīn jiǎn cǎi suī yún yì,jìng dài hái tóng bài jìn mén。