古诗词

谢知府少卿

强至

贱僚尸属邑,逾岁事雄藩。jiàn liáo shī shǔ yì,yú suì shì xióng fān。
自视无尤异,何阶计荐论。zì shì wú yóu yì,hé jiē jì jiàn lùn。
公为千骑长,官复九卿尊。gōng wèi qiān qí zhǎng,guān fù jiǔ qīng zūn。
升绌悬诸手,荣枯系片言。shēng chù xuán zhū shǒu,róng kū xì piàn yán。
俄收一介技,俾出大贤门。é shōu yī jiè jì,bǐ chū dà xián mén。
锐意推臣毂,剡章飞帝阍。ruì yì tuī chén gǔ,shàn zhāng fēi dì hūn。
先容抡散木,后泽浃孤根。xiān róng lūn sàn mù,hòu zé jiā gū gēn。
立发韩灰燄,坐生邹谷暄。lì fā hán huī yàn,zuò shēng zōu gǔ xuān。
泥涂渐霄汉,瓦砾变玙璠。ní tú jiàn xiāo hàn,wǎ lì biàn yú fán。
倍喜非初望,难酬是厚恩。bèi xǐ fēi chū wàng,nán chóu shì hòu ēn。
敢忘知己赐,况有寸心存。gǎn wàng zhī jǐ cì,kuàng yǒu cùn xīn cún。
称谢阶墀阻,形留意欲奔。chēng xiè jiē chí zǔ,xíng liú yì yù bēn。

强至

宋杭州钱塘人,字几圣。仁宗庆历六年进士。为三司户部判官、尚书祠部郎中。为文简古不俗,尤工于诗,以文学受知韩琦。琦欲荐充馆阁,不果。有《韩忠献遗事》、《祠部集》。 强至的作品>>

猜您喜欢

汤七秀才见和再和

强至

清吭临风啭较迟,春光相背去如遗。qīng kēng lín fēng zhuàn jiào chí,chūn guāng xiāng bèi qù rú yí。
名园已失堪栖处,幽谷何如未出时。míng yuán yǐ shī kān qī chù,yōu gǔ hé rú wèi chū shí。
早恨狂风偷好景,更和微雨宿残枝。zǎo hèn kuáng fēng tōu hǎo jǐng,gèng hé wēi yǔ sù cán zhī。
斋庭健翼飞虽晚,一举青云笑我衰。zhāi tíng jiàn yì fēi suī wǎn,yī jǔ qīng yún xiào wǒ shuāi。

送施野夫赴举

强至

胸中六籍收高谊,手抚辞章应礼闱。xiōng zhōng liù jí shōu gāo yì,shǒu fǔ cí zhāng yīng lǐ wéi。
不饮故人相别酒,恐沾寿母自缝衣。bù yǐn gù rén xiāng bié jiǔ,kǒng zhān shòu mǔ zì fèng yī。
吴河击棹开深冻,汴日迎鞭弄短晖。wú hé jī zhào kāi shēn dòng,biàn rì yíng biān nòng duǎn huī。
四十明年方得仕,平生未与古人违。sì shí míng nián fāng dé shì,píng shēng wèi yǔ gǔ rén wéi。

秋试甫期辄成短篇呈马公节裴进士光世

强至

妙誉相高耸一乡,士林注目看轩翔。miào yù xiāng gāo sǒng yī xiāng,shì lín zhù mù kàn xuān xiáng。
玉蹄骏欲腾先路,金距雄思擅旧场。yù tí jùn yù téng xiān lù,jīn jù xióng sī shàn jiù chǎng。
只待秋闱排甲乙,稳携晓砚写文章。zhǐ dài qiū wéi pái jiǎ yǐ,wěn xié xiǎo yàn xiě wén zhāng。
如今老将虽无勇,忆拔蟊弧尚激昂。rú jīn lǎo jiāng suī wú yǒng,yì bá máo hú shàng jī áng。

依韵和李持正晚晴出谒王子高马上口占之作

强至

谪仙醉跨玉鲸鳞,夷甫名谈喜更闻。zhé xiān zuì kuà yù jīng lín,yí fǔ míng tán xǐ gèng wén。
照眼暖光开野日,入怀晴气散江云。zhào yǎn nuǎn guāng kāi yě rì,rù huái qíng qì sàn jiāng yún。
尘埃洗去人家好,空阔飞来鸟翼勤。chén āi xǐ qù rén jiā hǎo,kōng kuò fēi lái niǎo yì qín。
莫望帝乡频感慨,世间随处有珍群。mò wàng dì xiāng pín gǎn kǎi,shì jiān suí chù yǒu zhēn qún。

次韵公胜晓起对雪

强至

向晓寒威觉倍浓,雪霙纷糅冷兼风。xiàng xiǎo hán wēi jué bèi nóng,xuě yīng fēn róu lěng jiān fēng。
乱装琼树千林密,疑泻银河一夜空。luàn zhuāng qióng shù qiān lín mì,yí xiè yín hé yī yè kōng。
鸥鹭失群吟景内,乾坤同色醉眸中。ōu lù shī qún yín jǐng nèi,qián kūn tóng sè zuì móu zhōng。
青衫瘦马凌朝出,翻羡袁安得卧穷。qīng shān shòu mǎ líng cháo chū,fān xiàn yuán ān dé wò qióng。

次韵公胜早梅

强至

昨夜寒梅忽一枝,早如常岁合开时。zuó yè hán méi hū yī zhī,zǎo rú cháng suì hé kāi shí。
欲冬天地恩先及,未雪园林色易知。yù dōng tiān dì ēn xiān jí,wèi xuě yuán lín sè yì zhī。
世眼已教容易赏,晓风何用再三吹。shì yǎn yǐ jiào róng yì shǎng,xiǎo fēng hé yòng zài sān chuī。
若论霜菊无多晚,只此春葩苦较迟。ruò lùn shuāng jú wú duō wǎn,zhǐ cǐ chūn pā kǔ jiào chí。

予官将满婢子始植小柏于堂下因感而书

强至

孤根初掘出岩隈,赤脚殷勤手自栽。gū gēn chū jué chū yán wēi,chì jiǎo yīn qín shǒu zì zāi。
翠叶未成官秩满,清阴别待主人来。cuì yè wèi chéng guān zhì mǎn,qīng yīn bié dài zhǔ rén lái。
阶墀好养今朝操,梁栋须归异日材。jiē chí hǎo yǎng jīn cháo cāo,liáng dòng xū guī yì rì cái。
犹胜夭桃情意薄,刘郎去后始花开。yóu shèng yāo táo qíng yì báo,liú láng qù hòu shǐ huā kāi。

暮春偶书呈才甫慎微

强至

解去铜章尚月馀,一春文酒会全疏。jiě qù tóng zhāng shàng yuè yú,yī chūn wén jiǔ huì quán shū。
无机自好亲鸥鸟,虽弱仍甘下鳄鱼。wú jī zì hǎo qīn ōu niǎo,suī ruò réng gān xià è yú。
乐事易空如委蜕,流年难挽甚奔车。lè shì yì kōng rú wěi tuì,liú nián nán wǎn shén bēn chē。
酒徒文友心期在,任有臧仓毁子舆。jiǔ tú wén yǒu xīn qī zài,rèn yǒu zāng cāng huǐ zi yú。

予解邑过杭遇介之学士谒告南归

强至

同时两郡冠乡书,屈指俄经一纪馀。tóng shí liǎng jùn guān xiāng shū,qū zhǐ é jīng yī jì yú。
顾我冗涂移蹇足,羡君荣路驾奔车。gù wǒ rǒng tú yí jiǎn zú,xiàn jūn róng lù jià bēn chē。
方从解绂辞岩邑,已见飞章厌石渠。fāng cóng jiě fú cí yán yì,yǐ jiàn fēi zhāng yàn shí qú。
自古盖棺人事定,未应今日较龙猪。zì gǔ gài guān rén shì dìng,wèi yīng jīn rì jiào lóng zhū。

依韵和杨尉郊外怀乡

强至

策马长郊羡子真,独赢风物与诗论。cè mǎ zhǎng jiāo xiàn zi zhēn,dú yíng fēng wù yǔ shī lùn。
惊飞雁鹜投前涧,归去牛羊识旧村。jīng fēi yàn wù tóu qián jiàn,guī qù niú yáng shí jiù cūn。
暴涨溪声闻远近,久阴山气乱朝昏。bào zhǎng xī shēng wén yuǎn jìn,jiǔ yīn shān qì luàn cháo hūn。
异乡我亦嗟游宦,莫说啼鹃有怨魂。yì xiāng wǒ yì jiē yóu huàn,mò shuō tí juān yǒu yuàn hún。

郑君天常有诗贻杨尉因次韵以赠

强至

屡衄名场岁已高,此行谁赠一绨袍。lǚ nǜ míng chǎng suì yǐ gāo,cǐ xíng shuí zèng yī tí páo。
久从客路嗟重趼,独对秋风感二毛。jiǔ cóng kè lù jiē zhòng jiǎn,dú duì qiū fēng gǎn èr máo。
游倦几漫许都刺,愤深将广楚人骚。yóu juàn jǐ màn xǔ dōu cì,fèn shēn jiāng guǎng chǔ rén sāo。
而今荐口难开吻,第爱穷途节可褒。ér jīn jiàn kǒu nán kāi wěn,dì ài qióng tú jié kě bāo。

彭及之邀吴仲源杨公济与某夜会望湖楼独某后期为关所隔偶成四

强至

月底云楼一水湄,天光湖色两琉璃。yuè dǐ yún lóu yī shuǐ méi,tiān guāng hú sè liǎng liú lí。
樽前更坐清风客,笔下争翻白雪词。zūn qián gèng zuò qīng fēng kè,bǐ xià zhēng fān bái xuě cí。
物外骨毛应自爽,世间笑语不容追。wù wài gǔ máo yīng zì shuǎng,shì jiān xiào yǔ bù róng zhuī。
千年庾亮胡床后,此兴今人亦未衰。qiān nián yǔ liàng hú chuáng hòu,cǐ xīng jīn rén yì wèi shuāi。

彭及之邀吴仲源杨公济与某夜会望湖楼独某后期为关所隔偶成四

强至

诸公爱月欲狂颠,脚踏花栏手襞笺。zhū gōng ài yuè yù kuáng diān,jiǎo tà huā lán shǒu bì jiān。
那作常时挥彩笔,直须飞句上青天。nà zuò cháng shí huī cǎi bǐ,zhí xū fēi jù shàng qīng tiān。
岂无剧笑惊山叟,应有妍词调水仙。qǐ wú jù xiào jīng shān sǒu,yīng yǒu yán cí diào shuǐ xiān。
独我清宵尘滓甚,乱蚊声里汗肤眠。dú wǒ qīng xiāo chén zǐ shén,luàn wén shēng lǐ hàn fū mián。

彭及之邀吴仲源杨公济与某夜会望湖楼独某后期为关所隔偶成四

强至

波射飞楼缥缈间,云梯岂合在尘寰。bō shè fēi lóu piāo miǎo jiān,yún tī qǐ hé zài chén huán。
金樽倒尽星垂地,玉滴书乾月过山。jīn zūn dào jǐn xīng chuí dì,yù dī shū qián yuè guò shān。
槛底吴僧空仰望,座中蜀客赖西还。kǎn dǐ wú sēng kōng yǎng wàng,zuò zhōng shǔ kè lài xī hái。
我遭鱼钥无情甚,只许吟魂夜度关。wǒ zāo yú yào wú qíng shén,zhǐ xǔ yín hún yè dù guān。

彭及之邀吴仲源杨公济与某夜会望湖楼独某后期为关所隔偶成四

强至

故国英雄已寂寥,飞楼气象自飘飖。gù guó yīng xióng yǐ jì liáo,fēi lóu qì xiàng zì piāo yáo。
天边鸟翼愁檐额,雨后虹光转槛腰。tiān biān niǎo yì chóu yán é,yǔ hòu hóng guāng zhuǎn kǎn yāo。
直恐笑歌惊白日,却怜身世近青霄。zhí kǒng xiào gē jīng bái rì,què lián shēn shì jìn qīng xiāo。
云梯纵险容人上,始信明河亦有桥。yún tī zòng xiǎn róng rén shàng,shǐ xìn míng hé yì yǒu qiáo。