古诗词

送药王圆师

强至

吴僧甚商贾,嗜利角毫芒。wú sēng shén shāng jiǎ,shì lì jiǎo háo máng。
或以翳自业,利心剧虎狼。huò yǐ yì zì yè,lì xīn jù hǔ láng。
今时愚鄙人,平居吝私囊。jīn shí yú bǐ rén,píng jū lìn sī náng。
寒饿来求仁,一毫不肯将。hán è lái qiú rén,yī háo bù kěn jiāng。
不幸病且亟,呼医计仓忙。bù xìng bìng qiě jí,hū yī jì cāng máng。
惟医所欲求,万金弗较量。wéi yī suǒ yù qiú,wàn jīn fú jiào liàng。
吴僧业医者,十室九厚藏。wú sēng yè yī zhě,shí shì jiǔ hòu cáng。
张口待人哺,喋喋厌酒粱。zhāng kǒu dài rén bǔ,dié dié yàn jiǔ liáng。
求其不尔徒,萧丛拣兰芳。qiú qí bù ěr tú,xiāo cóng jiǎn lán fāng。
圆师何许人,出家本衢梁。yuán shī hé xǔ rén,chū jiā běn qú liáng。
自圆之先师,三世为医王。zì yuán zhī xiān shī,sān shì wèi yī wáng。
圆尤得术精,一丸起膏肓。yuán yóu dé shù jīng,yī wán qǐ gāo huāng。
虽挂吴僧籍,亦吴其衣章。suī guà wú sēng jí,yì wú qí yī zhāng。
仁义薰厥心,愈彼不愿偿。rén yì xūn jué xīn,yù bǐ bù yuàn cháng。
人以财啖圆,恶如唾沾裳。rén yǐ cái dàn yuán,è rú tuò zhān shang。
晨斋未有馀,一饼蔬充肠。chén zhāi wèi yǒu yú,yī bǐng shū chōng cháng。
行橐无长物,秋风药裹香。xíng tuó wú zhǎng wù,qiū fēng yào guǒ xiāng。
昨因赴人急,挈然来浦阳。zuó yīn fù rén jí,qiè rán lái pǔ yáng。
始见已可爱,气温语端详。shǐ jiàn yǐ kě ài,qì wēn yǔ duān xiáng。
再见结所好,佛外喜缣缃。zài jiàn jié suǒ hǎo,fú wài xǐ jiān xiāng。
住久见益数,乃知数事长。zhù jiǔ jiàn yì shù,nǎi zhī shù shì zhǎng。
作诗聊纪师,岂曰为行光。zuò shī liáo jì shī,qǐ yuē wèi xíng guāng。

强至

宋杭州钱塘人,字几圣。仁宗庆历六年进士。为三司户部判官、尚书祠部郎中。为文简古不俗,尤工于诗,以文学受知韩琦。琦欲荐充馆阁,不果。有《韩忠献遗事》、《祠部集》。 强至的作品>>

猜您喜欢

二月十二日城西送韩玉汝龙图马上作

强至

信马春风踏软沙,晴郊芳意接京华。xìn mǎ chūn fēng tà ruǎn shā,qíng jiāo fāng yì jiē jīng huá。
绿垂波面官桥柳,红出墙头御苑花。lǜ chuí bō miàn guān qiáo liǔ,hóng chū qiáng tóu yù yuàn huā。
莫问年光侵老境,且拚日醉送生涯。mò wèn nián guāng qīn lǎo jìng,qiě pàn rì zuì sòng shēng yá。
归鞭犹恐严城隔,那得行人不念家。guī biān yóu kǒng yán chéng gé,nà dé xíng rén bù niàn jiā。

后二日赵无愧杜君章垂和前篇复用元韵自和呈二君

强至

给园胜地隐金沙,随意开筵饯使华。gěi yuán shèng dì yǐn jīn shā,suí yì kāi yán jiàn shǐ huá。
社日兼宜数杯酒,春风未动一枝花。shè rì jiān yí shù bēi jiǔ,chūn fēng wèi dòng yī zhī huā。
垂垂禁鼓喧城里,一一归鞍傍水涯。chuí chuí jìn gǔ xuān chéng lǐ,yī yī guī ān bàng shuǐ yá。
鱼目间投引骊颔,夜光双吐照贫家。yú mù jiān tóu yǐn lí hàn,yè guāng shuāng tǔ zhào pín jiā。

三月五日病中对雨作

强至

何术可留枝上锦,谁人能换鬓边丝。hé shù kě liú zhī shàng jǐn,shuí rén néng huàn bìn biān sī。
不堪有限馀春日,更值无聊足病时。bù kān yǒu xiàn yú chūn rì,gèng zhí wú liáo zú bìng shí。
久判浮名唯念酒,肯因闲事辄忘诗。jiǔ pàn fú míng wéi niàn jiǔ,kěn yīn xián shì zhé wàng shī。
雨频未拂金明柳,空听蓬莱唱旧辞。yǔ pín wèi fú jīn míng liǔ,kōng tīng péng lái chàng jiù cí。

漫呈盛任道监薄

强至

甲第衡门忆并开,笑谈无日不追陪。jiǎ dì héng mén yì bìng kāi,xiào tán wú rì bù zhuī péi。
绕栏共觅花时句,隔壁尝呼雪夜杯。rào lán gòng mì huā shí jù,gé bì cháng hū xuě yè bēi。
一别青云俱蹭蹬,相逢白首重徘徊。yī bié qīng yún jù cèng dēng,xiāng féng bái shǒu zhòng pái huái。
炎天卧病还同巷,早晚欣闻步屧来。yán tiān wò bìng hái tóng xiàng,zǎo wǎn xīn wén bù xiè lái。

苦热

强至

天上扶桑树合枯,火云四起抱阳乌。tiān shàng fú sāng shù hé kū,huǒ yún sì qǐ bào yáng wū。
谁能赤脚渡银汉,直欲跳身藏玉壶。shuí néng chì jiǎo dù yín hàn,zhí yù tiào shēn cáng yù hú。
河朔饮杯空酩酊,临淄汗雨自沾濡。hé shuò yǐn bēi kōng mǐng dīng,lín zī hàn yǔ zì zhān rú。
井深水远渴心剧,百丈无绳转辘轳。jǐng shēn shuǐ yuǎn kě xīn jù,bǎi zhàng wú shéng zhuǎn lù lú。

客有貌吾陋容者以诗谢之

强至

野姿瘦骨逼吾真,处士毫端合有神。yě zī shòu gǔ bī wú zhēn,chù shì háo duān hé yǒu shén。
正色未尝移势位,苦吟自觉远风尘。zhèng sè wèi cháng yí shì wèi,kǔ yín zì jué yuǎn fēng chén。
渐惊老态侵双鬓,犹逐时名系一身。jiàn jīng lǎo tài qīn shuāng bìn,yóu zhú shí míng xì yī shēn。
可是封侯须燕颔,恨无勋业上麒麟。kě shì fēng hóu xū yàn hàn,hèn wú xūn yè shàng qí lín。

用洪景之韵送郭子山

强至

别筵那得易为情,别酒连连只自倾。bié yán nà dé yì wèi qíng,bié jiǔ lián lián zhǐ zì qīng。
车马纵游怜客兴,江湖幽适负吾生。chē mǎ zòng yóu lián kè xīng,jiāng hú yōu shì fù wú shēng。
盘中异味归南食,箧里新诗记北行。pán zhōng yì wèi guī nán shí,qiè lǐ xīn shī jì běi xíng。
文史藏身荣路在,未应高迹混柴荆。wén shǐ cáng shēn róng lù zài,wèi yīng gāo jì hùn chái jīng。

贺吴枢府诗

强至

治声一月满长安,直上星枢耸具观。zhì shēng yī yuè mǎn zhǎng ān,zhí shàng xīng shū sǒng jù guān。
空策危言惊主易,能施行事似公难。kōng cè wēi yán jīng zhǔ yì,néng shī xíng shì shì gōng nán。
诏辞浩荡留邦国,庙略纵横出肺肝。zhào cí hào dàng liú bāng guó,miào lüè zòng héng chū fèi gān。
拜庆亲闱双白首,更传盛事入衣冠。bài qìng qīn wéi shuāng bái shǒu,gèng chuán shèng shì rù yī guān。

九日作

强至

九日登临双阙边,三秋感慨一尊前。jiǔ rì dēng lín shuāng quē biān,sān qiū gǎn kǎi yī zūn qián。
黄花若解怜多病,白发应嗟老去年。huáng huā ruò jiě lián duō bìng,bái fā yīng jiē lǎo qù nián。
忆昨忽叨门下召,此辰方醉侍中筵。yì zuó hū dāo mén xià zhào,cǐ chén fāng zuì shì zhōng yán。
追欢筋力于今异,赢得新愁入短篇。zhuī huān jīn lì yú jīn yì,yíng dé xīn chóu rù duǎn piān。

腊月二十三日群牧使元内翰曾龙图同日拜枢参之命是日立春

强至

洗马池边喜气俱,二公同日上云衢。xǐ mǎ chí biān xǐ qì jù,èr gōng tóng rì shàng yún qú。
北门学士参台鼎,内阁才臣贰斗枢。běi mén xué shì cān tái dǐng,nèi gé cái chén èr dòu shū。
晓殿春风迎拜舞,晚街霁日照传呼。xiǎo diàn chūn fēng yíng bài wǔ,wǎn jiē jì rì zhào chuán hū。
回头应笑蹉跎客,养拙长甘伴圉夫。huí tóu yīng xiào cuō tuó kè,yǎng zhuō zhǎng gān bàn yǔ fū。

甲寅仲冬祠马步宿斋宫乙卯仲春十七日复因马祭到此漫成短篇

强至

昔年庭木雪僵条,今此风和柳自摇。xī nián tíng mù xuě jiāng tiáo,jīn cǐ fēng hé liǔ zì yáo。
人事转如风不定,年光暗与雪俱消。rén shì zhuǎn rú fēng bù dìng,nián guāng àn yǔ xuě jù xiāo。
城中佳气生宫阙,尘外清居隔市朝。chéng zhōng jiā qì shēng gōng quē,chén wài qīng jū gé shì cháo。
顾我何能知马政,江村只合老渔樵。gù wǒ hé néng zhī mǎ zhèng,jiāng cūn zhǐ hé lǎo yú qiáo。

甲寅二月罢户部勾院移群牧判官待次数月乙卯春复自请罢群牧

强至

谁容豺虎漏谗人,又遣花封退食贫。shuí róng chái hǔ lòu chán rén,yòu qiǎn huā fēng tuì shí pín。
渐老可无诗过日,连年唯有闷偿春。jiàn lǎo kě wú shī guò rì,lián nián wéi yǒu mèn cháng chūn。
奔波尘土非吾事,流浪江湖合此身。bēn bō chén tǔ fēi wú shì,liú làng jiāng hú hé cǐ shēn。
且信浊醪存妙理,一杯万虑付洪钧。qiě xìn zhuó láo cún miào lǐ,yī bēi wàn lǜ fù hóng jūn。

席上走笔赠别李子先

强至

醉魄吟魂李谪仙,风流未绝验家传。zuì pò yín hún lǐ zhé xiān,fēng liú wèi jué yàn jiā chuán。
词源直欲倾三峡,饮量真疑漏百川。cí yuán zhí yù qīng sān xiá,yǐn liàng zhēn yí lòu bǎi chuān。
几寸烛花催饯席,数程柳絮扑归鞭。jǐ cùn zhú huā cuī jiàn xí,shù chéng liǔ xù pū guī biān。
别愁衮衮无由说,吏部先寻瓮底眠。bié chóu gǔn gǔn wú yóu shuō,lì bù xiān xún wèng dǐ mián。

送彭景行寺丞侍养得请归荆南别业

强至

上年慈母怀乡泪,愁杀啼鹃耳畔飞。shàng nián cí mǔ huái xiāng lèi,chóu shā tí juān ěr pàn fēi。
归计任荒扬子宅,喜情自入老莱衣。guī jì rèn huāng yáng zi zhái,xǐ qíng zì rù lǎo lái yī。
秣陵五马开樽待,荆渚双鱼荐馔肥。mò líng wǔ mǎ kāi zūn dài,jīng zhǔ shuāng yú jiàn zhuàn féi。
能为圣朝全孝理,贤声行色两光辉。néng wèi shèng cháo quán xiào lǐ,xián shēng xíng sè liǎng guāng huī。

孙公素中允将往相台谒韩魏公贻诗为别因以酬送

强至

紫宸班退听宣麻,镇邺司徒换将牙。zǐ chén bān tuì tīng xuān má,zhèn yè sī tú huàn jiāng yá。
到日玳筵公定喜,当年珠履客尤嘉。dào rì dài yán gōng dìng xǐ,dāng nián zhū lǚ kè yóu jiā。
赋惊閤座争观祢,乐重当时合姓车。fù jīng gé zuò zhēng guān mí,lè zhòng dāng shí hé xìng chē。
入夏后园闻更好,绕池十丈看荷花。rù xià hòu yuán wén gèng hǎo,rào chí shí zhàng kàn hé huā。