古诗词

送章传道东归三十八韵

强至

一日或数篇,数日哦一轴。yī rì huò shù piān,shù rì ó yī zhóu。
夫子之于诗,夜补昼不足。fū zi zhī yú shī,yè bǔ zhòu bù zú。
长吟天地间,万象困题目。zhǎng yín tiān dì jiān,wàn xiàng kùn tí mù。
天徒饱其才,而特馁其腹。tiān tú bǎo qí cái,ér tè něi qí fù。
声名三十载,半百事场屋。shēng míng sān shí zài,bàn bǎi shì chǎng wū。
今年试春官,淡榜辄不录。jīn nián shì chūn guān,dàn bǎng zhé bù lù。
东风吹残花,客泪迸京毂。dōng fēng chuī cán huā,kè lèi bèng jīng gǔ。
回头谢青云,却抱来时玉。huí tóu xiè qīng yún,què bào lái shí yù。
河阳谒相公,每见辍饭沐。hé yáng yè xiāng gōng,měi jiàn chuò fàn mù。
赆金实空囊,礼遇骇僮仆。jìn jīn shí kōng náng,lǐ yù hài tóng pū。
遂游西诸侯,骑马度函谷。suì yóu xī zhū hóu,qí mǎ dù hán gǔ。
长安寻素交,零落半丘木。zhǎng ān xún sù jiāo,líng luò bàn qiū mù。
惟有终南山,相看似旧绿。wéi yǒu zhōng nán shān,xiāng kàn shì jiù lǜ。
东李雅好客,既亲意转笃。dōng lǐ yǎ hǎo kè,jì qīn yì zhuǎn dǔ。
授馆如投家,晨杯继宵烛。shòu guǎn rú tóu jiā,chén bēi jì xiāo zhú。
羸马残青刍,饥僮厌馀肉。léi mǎ cán qīng chú,jī tóng yàn yú ròu。
予方坐幕府,陷嫉苦流俗。yǔ fāng zuò mù fǔ,xiàn jí kǔ liú sú。
群吠耳且盈,介立趣颇独。qún fèi ěr qiě yíng,jiè lì qù pǒ dú。
得君倍欢然,坦不置边幅。dé jūn bèi huān rán,tǎn bù zhì biān fú。
论情虽云晚,闻谊固已夙。lùn qíng suī yún wǎn,wén yì gù yǐ sù。
二章初交锋,懦气令避缩。èr zhāng chū jiāo fēng,nuò qì lìng bì suō。
自笑不量力,强和旋取衄。zì xiào bù liàng lì,qiáng hé xuán qǔ nǜ。
从此遗形骸,留馔或脱粟。cóng cǐ yí xíng hái,liú zhuàn huò tuō sù。
有酒时招邀,共醉小轩竹。yǒu jiǔ shí zhāo yāo,gòng zuì xiǎo xuān zhú。
论议到圣贤,道德富停蓄。lùn yì dào shèng xián,dào dé fù tíng xù。
岂比篇章流,烟云绕心曲。qǐ bǐ piān zhāng liú,yān yún rào xīn qū。
飘飖走边城,新禁察儒服。piāo yáo zǒu biān chéng,xīn jìn chá rú fú。
戎帅不敢延,进退势俱触。róng shuài bù gǎn yán,jìn tuì shì jù chù。
六月汗沾衣,几作穷途哭。liù yuè hàn zhān yī,jǐ zuò qióng tú kū。
回来卧旅舍,所得不充欲。huí lái wò lǚ shě,suǒ dé bù chōng yù。
乡思生秋蛩,轻装遽云促。xiāng sī shēng qiū qióng,qīng zhuāng jù yún cù。
行当买淮田,晚岁谋退筑。xíng dāng mǎi huái tián,wǎn suì móu tuì zhù。
予材觉无庸,计虑亦既熟。yǔ cái jué wú yōng,jì lǜ yì jì shú。
无资媚要权,与世背驰逐。wú zī mèi yào quán,yǔ shì bèi chí zhú。
只合从渔樵,胡为苟寸禄。zhǐ hé cóng yú qiáo,hú wèi gǒu cùn lù。
淮吴幸相望,有邻可容卜。huái wú xìng xiāng wàng,yǒu lín kě róng bo。
浩歌老吾生,争食任鸡鹜。hào gē lǎo wú shēng,zhēng shí rèn jī wù。
薄宦犹縻人,归飞羡黄鹄。báo huàn yóu mí rén,guī fēi xiàn huáng gǔ。

强至

宋杭州钱塘人,字几圣。仁宗庆历六年进士。为三司户部判官、尚书祠部郎中。为文简古不俗,尤工于诗,以文学受知韩琦。琦欲荐充馆阁,不果。有《韩忠献遗事》、《祠部集》。 强至的作品>>

猜您喜欢

洪君然太博以元日刺字交驰卒不一见作诗相遗依韵和答

强至

知君元日趁鹓行,双观云边耸百常。zhī jūn yuán rì chèn yuān xíng,shuāng guān yún biān sǒng bǎi cháng。
拜表归来乘逸兴,跨鞍相就搅吟肠。bài biǎo guī lái chéng yì xīng,kuà ān xiāng jiù jiǎo yín cháng。
还同皇甫寻僧孺,却笑山公顾葛强。hái tóng huáng fǔ xún sēng rú,què xiào shān gōng gù gé qiáng。
我亦及门空刺字,不容高论听琅琅。wǒ yì jí mén kōng cì zì,bù róng gāo lùn tīng láng láng。

暮春感怀

强至

雨声日夜催春老,不顾愁人鬓欲华。yǔ shēng rì yè cuī chūn lǎo,bù gù chóu rén bìn yù huá。
堂上自来相熟燕,树间犹有未飞花。táng shàng zì lái xiāng shú yàn,shù jiān yóu yǒu wèi fēi huā。
诗篇闲里曾无数,酒盏生前亦有涯。shī piān xián lǐ céng wú shù,jiǔ zhǎn shēng qián yì yǒu yá。
传语东风且从款,苍颜更畏数年加。chuán yǔ dōng fēng qiě cóng kuǎn,cāng yán gèng wèi shù nián jiā。

赏春

强至

到老能逢几度春,直须饮量强增分。dào lǎo néng féng jǐ dù chūn,zhí xū yǐn liàng qiáng zēng fēn。
吟情无际共芳草,游思难收如乱云。yín qíng wú jì gòng fāng cǎo,yóu sī nán shōu rú luàn yún。
还见春风与桃笑,却教人意叹芝焚。hái jiàn chūn fēng yǔ táo xiào,què jiào rén yì tàn zhī fén。
妖红烂白方争赏,疏竹休夸号此君。yāo hóng làn bái fāng zhēng shǎng,shū zhú xiū kuā hào cǐ jūn。

昨日以鄙诗示王君遽辱赠篇过有推饰辄依元韵奉答

强至

未有功名与世传,且驱怀抱向诗篇。wèi yǒu gōng míng yǔ shì chuán,qiě qū huái bào xiàng shī piān。
昔曾篆刻工童伎,今敢风骚领将权。xī céng zhuàn kè gōng tóng jì,jīn gǎn fēng sāo lǐng jiāng quán。
愧匪穷经臻圣处,妄推闻道在君先。kuì fěi qióng jīng zhēn shèng chù,wàng tuī wén dào zài jūn xiān。
还知苦意微吟否,不已犹云博奕贤。hái zhī kǔ yì wēi yín fǒu,bù yǐ yóu yún bó yì xián。

答章传道二首

强至

旋刻辞章就礼闱,禁园花在遂空归。xuán kè cí zhāng jiù lǐ wéi,jìn yuán huā zài suì kōng guī。
客愁春雪杯间释,诗句青云纸上飞。kè chóu chūn xuě bēi jiān shì,shī jù qīng yún zhǐ shàng fēi。
从祖近持丞相印,旧交半著侍臣衣。cóng zǔ jìn chí chéng xiāng yìn,jiù jiāo bàn zhù shì chén yī。
扬雄未老犹堪荐,忍听沧洲买钓矶。yáng xióng wèi lǎo yóu kān jiàn,rěn tīng cāng zhōu mǎi diào jī。

答章传道二首

强至

夫子词源涌大江,相逢早觉片心降。fū zi cí yuán yǒng dà jiāng,xiāng féng zǎo jué piàn xīn jiàng。
日哦李白诗千首,夜获虞卿璧一双。rì ó lǐ bái shī qiān shǒu,yè huò yú qīng bì yī shuāng。
屡发彩笺移曲几,不知红烛短幽窗。lǚ fā cǎi jiān yí qū jǐ,bù zhī hóng zhú duǎn yōu chuāng。
吟高莫信须穷滞,亦有从来拥节幢。yín gāo mò xìn xū qióng zhì,yì yǒu cóng lái yōng jié chuáng。

送吕监簿归淮南侍下

强至

花边把酒趁晴晖,春去花空兴尽归。huā biān bǎ jiǔ chèn qíng huī,chūn qù huā kōng xīng jǐn guī。
白发亲庭宽北望,青帘客舫喜南飞。bái fā qīn tíng kuān běi wàng,qīng lián kè fǎng xǐ nán fēi。
京埃衮衮休回首,淮月娟娟好振衣。jīng āi gǔn gǔn xiū huí shǒu,huái yuè juān juān hǎo zhèn yī。
年少身名当自立,不须裘马事轻肥。nián shǎo shēn míng dāng zì lì,bù xū qiú mǎ shì qīng féi。

赠苏宣甫

强至

谪宦多因众口谗,犹君战衄困羁衔。zhé huàn duō yīn zhòng kǒu chán,yóu jūn zhàn nǜ kùn jī xián。
鹰拿群雀翻遭网,舟驾长风忽断帆。yīng ná qún què fān zāo wǎng,zhōu jià zhǎng fēng hū duàn fān。
曾拥貔貅交白刃,肯同儿女泣青衫。céng yōng pí xiū jiāo bái rèn,kěn tóng ér nǚ qì qīng shān。
有才恐失朝廷意,不日房陵被诏函。yǒu cái kǒng shī cháo tíng yì,bù rì fáng líng bèi zhào hán。

某尝约才甫游双溪以连雨多事因循未果辱诗督行谨依韵和

强至

共君曾约访烟霞,欲趁芳时物物嘉。gòng jūn céng yuē fǎng yān xiá,yù chèn fāng shí wù wù jiā。
宿诺古人尝有诫,春游今我果成赊。sù nuò gǔ rén cháng yǒu jiè,chūn yóu jīn wǒ guǒ chéng shē。
眼看日下无穷事,肠断风前已落花。yǎn kàn rì xià wú qióng shì,cháng duàn fēng qián yǐ luò huā。
天气清明当趣驾,此诗先寄谪仙家。tiān qì qīng míng dāng qù jià,cǐ shī xiān jì zhé xiān jiā。

送宋国叟赴吉州司理

强至

水光山翠一城浮,碧瓦朱甍万井稠。shuǐ guāng shān cuì yī chéng fú,bì wǎ zhū méng wàn jǐng chóu。
平日居人皆富庶,少年新掾更风流。píng rì jū rén jiē fù shù,shǎo nián xīn yuàn gèng fēng liú。
传家妙术观尊府,决狱能声擅剧州。chuán jiā miào shù guān zūn fǔ,jué yù néng shēng shàn jù zhōu。
利刃有馀清兴足,不应诗句废江楼。lì rèn yǒu yú qīng xīng zú,bù yīng shī jù fèi jiāng lóu。

依韵和正老自叹之什二首

强至

妙年为学耻迂疏,直欲声光擅八区。miào nián wèi xué chǐ yū shū,zhí yù shēng guāng shàn bā qū。
已是宦情嗟澹泊,可堪世态较锱铢。yǐ shì huàn qíng jiē dàn pō,kě kān shì tài jiào zī zhū。
不调台鼎行吾道,便翼天兵戮汝孥。bù diào tái dǐng xíng wú dào,biàn yì tiān bīng lù rǔ nú。
出入功名当若此,自馀琐细尽非夫。chū rù gōng míng dāng ruò cǐ,zì yú suǒ xì jǐn fēi fū。

依韵和正老自叹之什二首

强至

我无尺地可耕锄,君有高田占具区。wǒ wú chǐ dì kě gēng chú,jūn yǒu gāo tián zhàn jù qū。
若论生涯犹厚薄,独于宦意等分铢。ruò lùn shēng yá yóu hòu báo,dú yú huàn yì děng fēn zhū。
壮年未建鸿毛利,寸禄聊甘稚齿孥。zhuàng nián wèi jiàn hóng máo lì,cùn lù liáo gān zhì chǐ nú。
不学庸庸自持者,高冠空食上农夫。bù xué yōng yōng zì chí zhě,gāo guān kōng shí shàng nóng fū。

赠辟疆

强至

人讥徐子迹飘零,我爱文章辅六经。rén jī xú zi jì piāo líng,wǒ ài wén zhāng fǔ liù jīng。
大笔疑争造化力,幽吟难遁鬼神形。dà bǐ yí zhēng zào huà lì,yōu yín nán dùn guǐ shén xíng。
良金纵毁刚无耗,宝剑虽埋气自灵。liáng jīn zòng huǐ gāng wú hào,bǎo jiàn suī mái qì zì líng。
进则皋夔退荀孟,莫容得丧扰中扃。jìn zé gāo kuí tuì xún mèng,mò róng dé sàng rǎo zhōng jiōng。

依韵奉和王平甫学士寄元内翰诗

强至

蓬莱仙阙地深沉,视草雠书此盍簪。péng lái xiān quē dì shēn chén,shì cǎo chóu shū cǐ hé zān。
禁漏传声来阁外,宫云曳影过廊阴。jìn lòu chuán shēng lái gé wài,gōng yún yè yǐng guò láng yīn。
能诗摩诘淹儒馆,未相微之在翰林。néng shī mó jí yān rú guǎn,wèi xiāng wēi zhī zài hàn lín。
马跃秋风出阊阖,片时相失遂成吟。mǎ yuè qiū fēng chū chāng hé,piàn shí xiāng shī suì chéng yín。

送紫微沈舍人守越州

强至

翁子怀章未足多,会稽归日已蹉跎。wēng zi huái zhāng wèi zú duō,huì jī guī rì yǐ cuō tuó。
舍人绿发垂金印,院吏朱衫导玉珂。shě rén lǜ fā chuí jīn yìn,yuàn lì zhū shān dǎo yù kē。
去国忠心倾斗极,过乡喜气压江波。qù guó zhōng xīn qīng dòu jí,guò xiāng xǐ qì yā jiāng bō。
君王许便双亲养,奈渴黄麻紫诰何。jūn wáng xǔ biàn shuāng qīn yǎng,nài kě huáng má zǐ gào hé。