古诗词

僧副普济过予诘其师名僧职之所自则曰尝济活饥民百万朝廷论酬以得之钦叹不足继以诗云

强至

佛子苇麻众,概能蚕食人。fú zi wěi má zhòng,gài néng cán shí rén。
庸奴买师名,纳赀不计缗。yōng nú mǎi shī míng,nà zī bù jì mín。
普济释苑秀,类同行佛均。pǔ jì shì yuàn xiù,lèi tóng xíng fú jūn。
往岁东阳饥,愁声聒苍旻。wǎng suì dōng yáng jī,chóu shēng guā cāng mín。
天民坐欲死,谁肯发一囷。tiān mín zuò yù sǐ,shuí kěn fā yī qūn。
师勇营饘糜,全活百万民。shī yǒng yíng zhān mí,quán huó bǎi wàn mín。
外台上其事,朝廷嘉师仁。wài tái shàng qí shì,cháo tíng jiā shī rén。
相府议优赏,美号宠厥身。xiāng fǔ yì yōu shǎng,měi hào chǒng jué shēn。
汝往贰尔正,示劝出圣神。rǔ wǎng èr ěr zhèng,shì quàn chū shèng shén。
今时士大夫,体虽具缨绅。jīn shí shì dà fū,tǐ suī jù yīng shēn。
十九饱妻孥,何暇及困贫。shí jiǔ bǎo qī nú,hé xiá jí kùn pín。
视师固有激,抑可警其伦。shì shī gù yǒu jī,yì kě jǐng qí lún。

强至

宋杭州钱塘人,字几圣。仁宗庆历六年进士。为三司户部判官、尚书祠部郎中。为文简古不俗,尤工于诗,以文学受知韩琦。琦欲荐充馆阁,不果。有《韩忠献遗事》、《祠部集》。 强至的作品>>

猜您喜欢

二月二十六日偶书

强至

旧年把酒对花频,酒气花香日傍人。jiù nián bǎ jiǔ duì huā pín,jiǔ qì huā xiāng rì bàng rén。
今岁酒疏花未见,惟将感泪湿青春。jīn suì jiǔ shū huā wèi jiàn,wéi jiāng gǎn lèi shī qīng chūn。

三月十日作

强至

一病十日不出门,坐销芳意疏清樽。yī bìng shí rì bù chū mén,zuò xiāo fāng yì shū qīng zūn。
今朝骑马探花去,枝上十空无一存。jīn cháo qí mǎ tàn huā qù,zhī shàng shí kōng wú yī cún。

暮春晦日

强至

绿阴轻处记春踪,芳草虽残饮兴浓。lǜ yīn qīng chù jì chūn zōng,fāng cǎo suī cán yǐn xīng nóng。
明日清和天更好,不须愁听晓楼钟。míng rì qīng hé tiān gèng hǎo,bù xū chóu tīng xiǎo lóu zhōng。

睹林夫诗编信笔

强至

唐子能诗世一家,不矜纤巧剪天葩。táng zi néng shī shì yī jiā,bù jīn xiān qiǎo jiǎn tiān pā。
直窥六义追风雅,世上骚人谩苇麻。zhí kuī liù yì zhuī fēng yǎ,shì shàng sāo rén mán wěi má。

书香山寺壁

强至

精蓝孤绝乱云间,云外疑无路可还。jīng lán gū jué luàn yún jiān,yún wài yí wú lù kě hái。
顾我尘喧非白傅,缘何今日到香山。gù wǒ chén xuān fēi bái fù,yuán hé jīn rì dào xiāng shān。

张升甫惠新笋走笔代简谢之

强至

粉箨迎霜嫩更匀,中厨未有许尝新。fěn tuò yíng shuāng nèn gèng yún,zhōng chú wèi yǒu xǔ cháng xīn。
明朝便好供佳客,只恨杯羹欠紫莼。míng cháo biàn hǎo gōng jiā kè,zhǐ hèn bēi gēng qiàn zǐ chún。

升甫旋和答复走笔酬之

强至

嫩箨斑斑玳点匀,圆肤细细玉条新。nèn tuò bān bān dài diǎn yún,yuán fū xì xì yù tiáo xīn。
渭川美实容先食,却向秋风懒忆莼。wèi chuān měi shí róng xiān shí,què xiàng qiū fēng lǎn yì chún。

公度惠花走笔戏谢

强至

二月都城未见花,不知春色落谁家。èr yuè dōu chéng wèi jiàn huā,bù zhī chūn sè luò shuí jiā。
满盘折惠情何重,略嗅生香思已嘉。mǎn pán zhé huì qíng hé zhòng,lüè xiù shēng xiāng sī yǐ jiā。

送王审言供奉

强至

飞花几点送春馀,执手春风意惨如。fēi huā jǐ diǎn sòng chūn yú,zhí shǒu chūn fēng yì cǎn rú。
一见相欢露肝胆,莫因别后却情疏。yī jiàn xiāng huān lù gān dǎn,mò yīn bié hòu què qíng shū。

送石师正

强至

马蹄南出都门路,行客少年春色暮。mǎ tí nán chū dōu mén lù,xíng kè shǎo nián chūn sè mù。
花片空随别盏飞,柳条难系征鞍住。huā piàn kōng suí bié zhǎn fēi,liǔ tiáo nán xì zhēng ān zhù。

禽凤二绝

强至

击搏微禽拙自防,网罗须触是寻常。jī bó wēi qín zhuō zì fáng,wǎng luó xū chù shì xún cháng。
不知利嘴鹰扬处,却漫喧啾怨凤凰。bù zhī lì zuǐ yīng yáng chù,què màn xuān jiū yuàn fèng huáng。

禽凤二绝

强至

凤凰只是瑞时鸣,邂逅千年或一声。fèng huáng zhǐ shì ruì shí míng,xiè hòu qiān nián huò yī shēng。
不比喧啾争巧舌,微禽何苦蓄疑情。bù bǐ xuān jiū zhēng qiǎo shé,wēi qín hé kǔ xù yí qíng。

次韵酬礼之见赠

强至

为吏淮壖岁欻周,不如当日傲公侯。wèi lì huái ruán suì chuā zhōu,bù rú dāng rì ào gōng hóu。
君今亦欲折腰去,遇好云山且胜游。jūn jīn yì yù zhé yāo qù,yù hǎo yún shān qiě shèng yóu。

次韵游山雨中

强至

飞飞烟雨恼春游,几许馀花水上流。fēi fēi yān yǔ nǎo chūn yóu,jǐ xǔ yú huā shuǐ shàng liú。
独有佳人折残艳,归来满插凤钗头。dú yǒu jiā rén zhé cán yàn,guī lái mǎn chā fèng chāi tóu。

依韵和栽花二阕

强至

前后殷勤选众芳,名园移植总成行。qián hòu yīn qín xuǎn zhòng fāng,míng yuán yí zhí zǒng chéng xíng。
要须花笑春风里,次第迎公入醉乡。yào xū huā xiào chūn fēng lǐ,cì dì yíng gōng rù zuì xiāng。