古诗词

前日以诗赠贾麟进士继蒙和答而杨蟠从事亦随次元韵鄙思不休辄复自和二篇

强至

爱君气干霜松老,一见相投许肝脑。ài jūn qì gàn shuāng sōng lǎo,yī jiàn xiāng tóu xǔ gān nǎo。
岂同世上秋叶交,不及岁寒如电扫。qǐ tóng shì shàng qiū yè jiāo,bù jí suì hán rú diàn sǎo。
有才无命三十强,寂寞吟斋膝长抱。yǒu cái wú mìng sān shí qiáng,jì mò yín zhāi xī zhǎng bào。
愁来遍踏公卿门,绽褐不缝谁改造。chóu lái biàn tà gōng qīng mén,zhàn hè bù fèng shuí gǎi zào。
文章直吐元化胚,天朴岂须施斧藻。wén zhāng zhí tǔ yuán huà pēi,tiān pǔ qǐ xū shī fǔ zǎo。
长篇下笔纵立成,一字未曾伤草草。zhǎng piān xià bǐ zòng lì chéng,yī zì wèi céng shāng cǎo cǎo。
辞源奔注吞众人,有似惊潮没孤岛。cí yuán bēn zhù tūn zhòng rén,yǒu shì jīng cháo méi gū dǎo。
善君取友论片能,不学常情求百好。shàn jūn qǔ yǒu lùn piàn néng,bù xué cháng qíng qiú bǎi hǎo。
琢磨六艺相与游,我愧性灵昏椹枣。zuó mó liù yì xiāng yǔ yóu,wǒ kuì xìng líng hūn shèn zǎo。
平湖绿净时招邀,烂熳清尊为君倒。píng hú lǜ jìng shí zhāo yāo,làn màn qīng zūn wèi jūn dào。
客涂见月凡几圆,倦马声饥奴色槁。kè tú jiàn yuè fán jǐ yuán,juàn mǎ shēng jī nú sè gǎo。
路傍甲第欺儒冠,奴厌腥肥马馀稿。lù bàng jiǎ dì qī rú guān,nú yàn xīng féi mǎ yú gǎo。
我疑造物偏膏粱,富贵何缘悭有道。wǒ yí zào wù piān gāo liáng,fù guì hé yuán qiān yǒu dào。
贯糜巨室君空囊,朱紫摩肩君衣皂。guàn mí jù shì jūn kōng náng,zhū zǐ mó jiān jūn yī zào。
大鹏宁合安寻常,怒翼天池终刷澡。dà péng níng hé ān xún cháng,nù yì tiān chí zhōng shuā zǎo。
功名岂必收目前,两鬓未银犹得早。gōng míng qǐ bì shōu mù qián,liǎng bìn wèi yín yóu dé zǎo。
颜彭骨朽千万年,漫与后人论寿夭。yán péng gǔ xiǔ qiān wàn nián,màn yǔ hòu rén lùn shòu yāo。
君其努力攀青云,盛醉春风酿香稻。jūn qí nǔ lì pān qīng yún,shèng zuì chūn fēng niàng xiāng dào。

强至

宋杭州钱塘人,字几圣。仁宗庆历六年进士。为三司户部判官、尚书祠部郎中。为文简古不俗,尤工于诗,以文学受知韩琦。琦欲荐充馆阁,不果。有《韩忠献遗事》、《祠部集》。 强至的作品>>

猜您喜欢

依韵和酬阆州刘侍禁季孙见寄

强至

别来双鬓一衰翁,近喜刘郎信息通。bié lái shuāng bìn yī shuāi wēng,jìn xǐ liú láng xìn xī tōng。
剑气未闲频犯斗,赋声无用尚摩空。jiàn qì wèi xián pín fàn dòu,fù shēng wú yòng shàng mó kōng。
传闻蜀道逾天上,见说城南冠阆中。chuán wén shǔ dào yú tiān shàng,jiàn shuō chéng nán guān láng zhōng。
山水纵游那觉久,清霜两度变丹枫。shān shuǐ zòng yóu nà jué jiǔ,qīng shuāng liǎng dù biàn dān fēng。

人日立春辇下作

强至

楼上满倾人日酒,更逢春气到京华。lóu shàng mǎn qīng rén rì jiǔ,gèng féng chūn qì dào jīng huá。
盘擎白玉来生菜,胜插黄金出镂花。pán qíng bái yù lái shēng cài,shèng chā huáng jīn chū lòu huā。
客兴纷纭那可数,年光流转亦无涯。kè xīng fēn yún nà kě shù,nián guāng liú zhuǎn yì wú yá。
天边梅柳应相笑,两度东风不在家。tiān biān méi liǔ yīng xiāng xiào,liǎng dù dōng fēng bù zài jiā。

依韵和镇叔送元宵之什

强至

一夜云衢火树空,照人唯有月华同。yī yè yún qú huǒ shù kōng,zhào rén wéi yǒu yuè huá tóng。
却思广陌追游处,都似南柯梦寐中。què sī guǎng mò zhuī yóu chù,dōu shì nán kē mèng mèi zhōng。
未分园林辜乐事,况栽桃杏有春工。wèi fēn yuán lín gū lè shì,kuàng zāi táo xìng yǒu chūn gōng。
可怜此景何时再,直待明年岁起东。kě lián cǐ jǐng hé shí zài,zhí dài míng nián suì qǐ dōng。

席上呈正老

强至

去年赠别折寒梅,尽道行人不再来。qù nián zèng bié zhé hán méi,jǐn dào xíng rén bù zài lái。
今日樽前成邂逅,大家花下且徘徊。jīn rì zūn qián chéng xiè hòu,dà jiā huā xià qiě pái huái。
经春雨脚无时断,浮世眉头几度开。jīng chūn yǔ jiǎo wú shí duàn,fú shì méi tóu jǐ dù kāi。
莫待明朝离阔后,空将馀恨寄吟杯。mò dài míng cháo lí kuò hòu,kōng jiāng yú hèn jì yín bēi。

送镇叔

强至

三月将交雨细时,馀花扑扑柳飞飞。sān yuè jiāng jiāo yǔ xì shí,yú huā pū pū liǔ fēi fēi。
已于树底闻莺恨,更向花前送客归。yǐ yú shù dǐ wén yīng hèn,gèng xiàng huā qián sòng kè guī。
暗绿几行迎去马,乱红无数落征衣。àn lǜ jǐ xíng yíng qù mǎ,luàn hóng wú shù luò zhēng yī。
伤春惜别钟吾辈,此际宁容瘦骨肥。shāng chūn xī bié zhōng wú bèi,cǐ jì níng róng shòu gǔ féi。

次韵答正老

强至

幽欢闲忆去年时,饮量人人灌漏卮。yōu huān xián yì qù nián shí,yǐn liàng rén rén guàn lòu zhī。
我更典衣邀浅饮,君犹刻烛赋新诗。wǒ gèng diǎn yī yāo qiǎn yǐn,jūn yóu kè zhú fù xīn shī。
由来世事都无定,再结朋游未可期。yóu lái shì shì dōu wú dìng,zài jié péng yóu wèi kě qī。
一纸清风惠佳句,殷勤胜寄陇头枝。yī zhǐ qīng fēng huì jiā jù,yīn qín shèng jì lǒng tóu zhī。

依韵和正老暮秋郊行感事

强至

秋郊物物作秋容,目送横天一鹗雄。qiū jiāo wù wù zuò qiū róng,mù sòng héng tiān yī è xióng。
更远更疑山隔雾,或飘或聚叶随风。gèng yuǎn gèng yí shān gé wù,huò piāo huò jù yè suí fēng。
对时唯恐朱颜改,遣兴除非白酒充。duì shí wéi kǒng zhū yán gǎi,qiǎn xīng chú fēi bái jiǔ chōng。
感事子真成丽倡,恨无佳句敌才翁。gǎn shì zi zhēn chéng lì chàng,hèn wú jiā jù dí cái wēng。

再和

强至

有客秋郊旷望中,更凭佳句发才雄。yǒu kè qiū jiāo kuàng wàng zhōng,gèng píng jiā jù fā cái xióng。
牛羊饱食眠平野,雕鹗乘时击迅风。niú yáng bǎo shí mián píng yě,diāo è chéng shí jī xùn fēng。
倦目几随残照断,渴肠惟藉浊醪充。juàn mù jǐ suí cán zhào duàn,kě cháng wéi jí zhuó láo chōng。
登临不用频兴感,忧喜能忘是塞翁。dēng lín bù yòng pín xīng gǎn,yōu xǐ néng wàng shì sāi wēng。

再和

强至

我行平野览秋空,物象吟怀觉两雄。wǒ xíng píng yě lǎn qiū kōng,wù xiàng yín huái jué liǎng xióng。
远水有时明返照,疏林无限战西风。yuǎn shuǐ yǒu shí míng fǎn zhào,shū lín wú xiàn zhàn xī fēng。
京坻相望农收足,庐井多欢岁计充。jīng chí xiāng wàng nóng shōu zú,lú jǐng duō huān suì jì chōng。
亦向此时追乐事,归来倒载效山翁。yì xiàng cǐ shí zhuī lè shì,guī lái dào zài xiào shān wēng。

依韵和答公谔郎中冠氏道中偶成

强至

漭漭黄埃接大河,驱车底处觅阳和。mǎng mǎng huáng āi jiē dà hé,qū chē dǐ chù mì yáng hé。
参差花信春将半,恼乱诗情日转多。cān chà huā xìn chūn jiāng bàn,nǎo luàn shī qíng rì zhuǎn duō。
乐事恍如初觉梦,年光撇若迅流波。lè shì huǎng rú chū jué mèng,nián guāng piē ruò xùn liú bō。
马蹄莫放归时缓,知有佳人听玉珂。mǎ tí mò fàng guī shí huǎn,zhī yǒu jiā rén tīng yù kē。

依韵走笔和答徐无畏见招

强至

忆初识面越庠时,馀教尝蒙觉后知。yì chū shí miàn yuè xiáng shí,yú jiào cháng méng jué hòu zhī。
早念儿童能刻赋,晚逢夫子许言诗。zǎo niàn ér tóng néng kè fù,wǎn féng fū zi xǔ yán shī。
从容江介心方壮,蹭蹬京华鬓已衰。cóng róng jiāng jiè xīn fāng zhuàng,cèng dēng jīng huá bìn yǐ shuāi。
道旧不须亲握手,满篇往事略无违。dào jiù bù xū qīn wò shǒu,mǎn piān wǎng shì lüè wú wéi。

马上口占呈记注

强至

一时闻望绝朝裾,几岁文章动直庐。yī shí wén wàng jué cháo jū,jǐ suì wén zhāng dòng zhí lú。
凤尾新批天子诏,螭头看载史臣书。fèng wěi xīn pī tiān zi zhào,chī tóu kàn zài shǐ chén shū。
故关即路严霜后,晓殿初班瑞雪初。gù guān jí lù yán shuāng hòu,xiǎo diàn chū bān ruì xuě chū。
蜀道归时须六印,不应驷马擅相如。shǔ dào guī shí xū liù yìn,bù yīng sì mǎ shàn xiāng rú。

送曾元恕太祝赴汉阳监征

强至

汉江山色秀苍烟,山拥江光入马鞭。hàn jiāng shān sè xiù cāng yān,shān yōng jiāng guāng rù mǎ biān。
行思欲飘飞鸟外,别颜空惨落花前。xíng sī yù piāo fēi niǎo wài,bié yán kōng cǎn luò huā qián。
勉旃关赋那终岁,好在家声幸壮年。miǎn zhān guān fù nà zhōng suì,hǎo zài jiā shēng xìng zhuàng nián。
鹦鹉故洲应寂寞,得无新句发晴川。yīng wǔ gù zhōu yīng jì mò,dé wú xīn jù fā qíng chuān。

次韵通判张静之郎中席上对客

强至

一饮真须尽百杯,异乡怀抱酒边开。yī yǐn zhēn xū jǐn bǎi bēi,yì xiāng huái bào jiǔ biān kāi。
田园几日能归去,轩冕浮云亦傥来。tián yuán jǐ rì néng guī qù,xuān miǎn fú yún yì tǎng lái。
交态与谁论淡水,宦情空自学寒灰。jiāo tài yǔ shuí lùn dàn shuǐ,huàn qíng kōng zì xué hán huī。
何如席上张公子,白雪辞兼郢客来。hé rú xí shàng zhāng gōng zi,bái xuě cí jiān yǐng kè lái。

寄秦倅吕四丈职方渊

强至

丈人宦意静如山,五十朱衣鬓未斑。zhàng rén huàn yì jìng rú shān,wǔ shí zhū yī bìn wèi bān。
富庶讴歌归别驾,太平谈笑服诸蛮。fù shù ōu gē guī bié jià,tài píng tán xiào fú zhū mán。
熊罴一兆高门后,鸿雁连飞绝塞间。xióng pí yī zhào gāo mén hòu,hóng yàn lián fēi jué sāi jiān。
莫学冯唐终蹭蹬,功名犹好出秦关。mò xué féng táng zhōng cèng dēng,gōng míng yóu hǎo chū qín guān。