古诗词

还府推杨学士无为编

强至

蜀山秀色参天起,子云文章摩玉垒。shǔ shān xiù sè cān tiān qǐ,zi yún wén zhāng mó yù lěi。
关右衣冠从古名,伯起光华擅杨氏。guān yòu yī guān cóng gǔ míng,bó qǐ guāng huá shàn yáng shì。
后来气象几寂寥,今日西州闻学士。hòu lái qì xiàng jǐ jì liáo,jīn rì xī zhōu wén xué shì。
吁雄述作拟圣人,蹭蹬三朝官不徙。xū xióng shù zuò nǐ shèng rén,cèng dēng sān cháo guān bù xǐ。
震虽有时无雄文,而又晚龄才得仕。zhèn suī yǒu shí wú xióng wén,ér yòu wǎn líng cái dé shì。
岂知学士丁妙年,一日青云趋万里。qǐ zhī xué shì dīng miào nián,yī rì qīng yún qū wàn lǐ。
高才大笔驱古今,奄有震雄兼二美。gāo cái dà bǐ qū gǔ jīn,yǎn yǒu zhèn xióng jiān èr měi。
布衣平昔抱经纶,浩荡著书穷日晷。bù yī píng xī bào jīng lún,hào dàng zhù shū qióng rì guǐ。
幽居独占无为山,因以名编仍号子。yōu jū dú zhàn wú wèi shān,yīn yǐ míng biān réng hào zi。
凿开元气争化工,剔出微情泣山鬼。záo kāi yuán qì zhēng huà gōng,tī chū wēi qíng qì shān guǐ。
先儒浮妄遭芟锄,直与六经相表里。xiān rú fú wàng zāo shān chú,zhí yǔ liù jīng xiāng biǎo lǐ。
青衫冗掾错致身,四十摩肩杂胥史。qīng shān rǒng yuàn cuò zhì shēn,sì shí mó jiān zá xū shǐ。
日趋官府旧学荒,已分清流将绝齿。rì qū guān fǔ jiù xué huāng,yǐ fēn qīng liú jiāng jué chǐ。
前时辄辱授此编,如以咸韶震聋耳。qián shí zhé rǔ shòu cǐ biān,rú yǐ xián sháo zhèn lóng ěr。
夜侵灯烛昼废餐,若涉江河徐见涘。yè qīn dēng zhú zhòu fèi cān,ruò shè jiāng hé xú jiàn sì。
乃知无为非不为,道化自行而已矣。nǎi zhī wú wèi fēi bù wèi,dào huà zì xíng ér yǐ yǐ。
立朝本此足有施,尧舜吾君那出是。lì cháo běn cǐ zú yǒu shī,yáo shùn wú jūn nà chū shì。
天球岂合藏穷家,再拜持编复斋几。tiān qiú qǐ hé cáng qióng jiā,zài bài chí biān fù zhāi jǐ。

强至

宋杭州钱塘人,字几圣。仁宗庆历六年进士。为三司户部判官、尚书祠部郎中。为文简古不俗,尤工于诗,以文学受知韩琦。琦欲荐充馆阁,不果。有《韩忠献遗事》、《祠部集》。 强至的作品>>

猜您喜欢

贾麟自睦来杭复将如苏戏赠短句

强至

春风那解系狂游,朝醉桐江暮柳洲。chūn fēng nà jiě xì kuáng yóu,cháo zuì tóng jiāng mù liǔ zhōu。
大手千篇随电扫,孤踪四海学云浮。dà shǒu qiān piān suí diàn sǎo,gū zōng sì hǎi xué yún fú。
荣名不落闲宵梦,退筑聊为晚岁谋。róng míng bù luò xián xiāo mèng,tuì zhù liáo wèi wǎn suì móu。
老橘残鲈犹有兴,片心还起洞庭舟。lǎo jú cán lú yóu yǒu xīng,piàn xīn hái qǐ dòng tíng zhōu。

题於潜张明甫爱拙堂

强至

高洒潜川爱拙翁,堂闲雅与拙情同。gāo sǎ qián chuān ài zhuō wēng,táng xián yǎ yǔ zhuō qíng tóng。
宦涂耻用机心达,圣世宁为直道穷。huàn tú chǐ yòng jī xīn dá,shèng shì níng wèi zhí dào qióng。
千载奸纤羞白骨,一时夷坦擅清风。qiān zài jiān xiān xiū bái gǔ,yī shí yí tǎn shàn qīng fēng。
邑人三岁观贤化,巧诋销萌讼缿空。yì rén sān suì guān xián huà,qiǎo dǐ xiāo méng sòng xiàng kōng。

月夜与陈行父杨公济吴常甫出诣蔡子难

强至

月色无云喜共看,葛衣藜杖到君边。yuè sè wú yún xǐ gòng kàn,gé yī lí zhàng dào jūn biān。
宦游易作浮云散,人事难同好月圆。huàn yóu yì zuò fú yún sàn,rén shì nán tóng hǎo yuè yuán。
菊露凄清吟可老,竹风幽洒坐疑仙。jú lù qī qīng yín kě lǎo,zhú fēng yōu sǎ zuò yí xiān。
明年席上天南北,合破高斋此夜眠。míng nián xí shàng tiān nán běi,hé pò gāo zhāi cǐ yè mián。

丈人生辰

强至

才过中元九日期,人间最重早秋时。cái guò zhōng yuán jiǔ rì qī,rén jiān zuì zhòng zǎo qiū shí。
当年间杰凝天粹,此际生贤作吏师。dāng nián jiān jié níng tiān cuì,cǐ jì shēng xián zuò lì shī。
候属金行资义节,气钟庚宿究兵奇。hòu shǔ jīn xíng zī yì jié,qì zhōng gēng sù jiū bīng qí。
愿公大用龄盈百,岁岁长吟祝寿诗。yuàn gōng dà yòng líng yíng bǎi,suì suì zhǎng yín zhù shòu shī。

依韵和杨公济喜

强至

把诏心先剑外飞,一身与国系安危。bǎ zhào xīn xiān jiàn wài fēi,yī shēn yǔ guó xì ān wēi。
玉关落日辞金印,锦水春风转绣旗。yù guān luò rì cí jīn yìn,jǐn shuǐ chūn fēng zhuǎn xiù qí。
历见本朝归秉轴,多由全蜀出分麾。lì jiàn běn cháo guī bǐng zhóu,duō yóu quán shǔ chū fēn huī。
少陵漫为知音喜,行到花溪已恐迟。shǎo líng màn wèi zhī yīn xǐ,xíng dào huā xī yǐ kǒng chí。

闻杨公济冒寒访契嵩上人

强至

冻云朝湿万峰寒,凿齿辛勤访道安。dòng yún cháo shī wàn fēng hán,záo chǐ xīn qín fǎng dào ān。
世外更无吴水石,林中还有晋衣冠。shì wài gèng wú wú shuǐ shí,lín zhōng hái yǒu jìn yī guān。
襟期飘洒随烟霭,诗句纵横出肺肝。jīn qī piāo sǎ suí yān ǎi,shī jù zòng héng chū fèi gān。
见说松门长不锁,夜凉犹过别山看。jiàn shuō sōng mén zhǎng bù suǒ,yè liáng yóu guò bié shān kàn。

杨公济岁暮惠酒

强至

绀瓶白酒下吟堂,洗盏倾瓷肯漫尝。gàn píng bái jiǔ xià yín táng,xǐ zhǎn qīng cí kěn màn cháng。
寒屋自融春日面,暖杯能转少年肠。hán wū zì róng chūn rì miàn,nuǎn bēi néng zhuǎn shǎo nián cháng。
山妻相对惊愁破,稚子无端笑饮狂。shān qī xiāng duì jīng chóu pò,zhì zi wú duān xiào yǐn kuáng。
百岁光阴空自远,醉时苦短醒时长。bǎi suì guāng yīn kōng zì yuǎn,zuì shí kǔ duǎn xǐng shí zhǎng。

经春久雨未尝寻芳舟次黎驿始见桃李

强至

春风不散三冬雪,暖日犹明五月霞。chūn fēng bù sàn sān dōng xuě,nuǎn rì yóu míng wǔ yuè xiá。
病眼漫开常见雨,客颜新破始逢花。bìng yǎn màn kāi cháng jiàn yǔ,kè yán xīn pò shǐ féng huā。
故园何在情还剧,旧驿空存使转赊。gù yuán hé zài qíng hái jù,jiù yì kōng cún shǐ zhuǎn shē。
白白朱朱今颇验,退之诗句亦天葩。bái bái zhū zhū jīn pǒ yàn,tuì zhī shī jù yì tiān pā。

晓出

强至

一声残角绕千门,霜气涵空乱宿氛。yī shēng cán jiǎo rào qiān mén,shuāng qì hán kōng luàn sù fēn。
车马往来无僻地,星河收去有闲云。chē mǎ wǎng lái wú pì dì,xīng hé shōu qù yǒu xián yún。
余生惨淡身宜佚,人事崎岖足反勤。yú shēng cǎn dàn shēn yí yì,rén shì qí qū zú fǎn qín。
渐喜太阳浮海面,群鸦鸣噪尚纷纷。jiàn xǐ tài yáng fú hǎi miàn,qún yā míng zào shàng fēn fēn。

依韵和酬杨公济澄江见寄长句

强至

子美幕中赡暇日,喜传幽事到京华。zi měi mù zhōng shàn xiá rì,xǐ chuán yōu shì dào jīng huá。
地偏浙水开孤垒,风散江云覆万家。dì piān zhè shuǐ kāi gū lěi,fēng sàn jiāng yún fù wàn jiā。
日出鱼虾来早市,潮空凫雁落晴沙。rì chū yú xiā lái zǎo shì,cháo kōng fú yàn luò qíng shā。
羡君吏隐能终岁,却恨吾游未有涯。xiàn jūn lì yǐn néng zhōng suì,què hèn wú yóu wèi yǒu yá。

九日至嘉禾

强至

登高时节异乡中,回首家山隔乱峰。dēng gāo shí jié yì xiāng zhōng,huí shǒu jiā shān gé luàn fēng。
白酒莫辞今日醉,黄花不似故园逢。bái jiǔ mò cí jīn rì zuì,huáng huā bù shì gù yuán féng。
苦嗟节物经秋老,赢得情怀为别浓。kǔ jiē jié wù jīng qiū lǎo,yíng dé qíng huái wèi bié nóng。
却爱紫微诗意好,笑歌开口强为容。què ài zǐ wēi shī yì hǎo,xiào gē kāi kǒu qiáng wèi róng。

知郡都官示答盱眙周令诗有感而作

强至

临淮郡事素称繁,太守才明此典藩。lín huái jùn shì sù chēng fán,tài shǒu cái míng cǐ diǎn fān。
每岁欲甄群吏状,是人思出大贤门。měi suì yù zhēn qún lì zhuàng,shì rén sī chū dà xián mén。
孤生自恨方趋走,末迹无缘被荐论。gū shēng zì hèn fāng qū zǒu,mò jì wú yuán bèi jiàn lùn。
异日愿公持大柄,毕身犹足望洪恩。yì rì yuàn gōng chí dà bǐng,bì shēn yóu zú wàng hóng ēn。

送前水监王仲贤郎中赴阙

强至

素节清明照水台,夷涂行骋忽徘徊。sù jié qīng míng zhào shuǐ tái,yí tú xíng chěng hū pái huái。
惊人险句何妨露,向阙丹心未可灰。jīng rén xiǎn jù hé fáng lù,xiàng quē dān xīn wèi kě huī。
马勒春风朝弁集,鸡呼晓日禁门开。mǎ lēi chūn fēng cháo biàn jí,jī hū xiǎo rì jìn mén kāi。
从来早赐清闲对,不信君王肯弃才。cóng lái zǎo cì qīng xián duì,bù xìn jūn wáng kěn qì cái。

病起偶书

强至

病眠官舍趣方高,强起区区视冗曹。bìng mián guān shě qù fāng gāo,qiáng qǐ qū qū shì rǒng cáo。
当世纤机漫蜗角,除身万事尽鸿毛。dāng shì xiān jī màn wō jiǎo,chú shēn wàn shì jǐn hóng máo。
田园归去古称达,轩冕傥来人自劳。tián yuán guī qù gǔ chēng dá,xuān miǎn tǎng lái rén zì láo。
汨没青衫逾壮岁,穷通一任大钧陶。mì méi qīng shān yú zhuàng suì,qióng tōng yī rèn dà jūn táo。

感怀寄杨公济

强至

身世飘飖水上萍,时情暗淡草边萤。shēn shì piāo yáo shuǐ shàng píng,shí qíng àn dàn cǎo biān yíng。
百年日月空忧喜,一笑乾坤任醉醒。bǎi nián rì yuè kōng yōu xǐ,yī xiào qián kūn rèn zuì xǐng。
此外浮沉俱委命,相逢汝我即忘形。cǐ wài fú chén jù wěi mìng,xiāng féng rǔ wǒ jí wàng xíng。
寻山各有襄阳马,莫遣题诗笔暂停。xún shān gè yǒu xiāng yáng mǎ,mò qiǎn tí shī bǐ zàn tíng。