古诗词

还府推杨学士无为编

强至

蜀山秀色参天起,子云文章摩玉垒。shǔ shān xiù sè cān tiān qǐ,zi yún wén zhāng mó yù lěi。
关右衣冠从古名,伯起光华擅杨氏。guān yòu yī guān cóng gǔ míng,bó qǐ guāng huá shàn yáng shì。
后来气象几寂寥,今日西州闻学士。hòu lái qì xiàng jǐ jì liáo,jīn rì xī zhōu wén xué shì。
吁雄述作拟圣人,蹭蹬三朝官不徙。xū xióng shù zuò nǐ shèng rén,cèng dēng sān cháo guān bù xǐ。
震虽有时无雄文,而又晚龄才得仕。zhèn suī yǒu shí wú xióng wén,ér yòu wǎn líng cái dé shì。
岂知学士丁妙年,一日青云趋万里。qǐ zhī xué shì dīng miào nián,yī rì qīng yún qū wàn lǐ。
高才大笔驱古今,奄有震雄兼二美。gāo cái dà bǐ qū gǔ jīn,yǎn yǒu zhèn xióng jiān èr měi。
布衣平昔抱经纶,浩荡著书穷日晷。bù yī píng xī bào jīng lún,hào dàng zhù shū qióng rì guǐ。
幽居独占无为山,因以名编仍号子。yōu jū dú zhàn wú wèi shān,yīn yǐ míng biān réng hào zi。
凿开元气争化工,剔出微情泣山鬼。záo kāi yuán qì zhēng huà gōng,tī chū wēi qíng qì shān guǐ。
先儒浮妄遭芟锄,直与六经相表里。xiān rú fú wàng zāo shān chú,zhí yǔ liù jīng xiāng biǎo lǐ。
青衫冗掾错致身,四十摩肩杂胥史。qīng shān rǒng yuàn cuò zhì shēn,sì shí mó jiān zá xū shǐ。
日趋官府旧学荒,已分清流将绝齿。rì qū guān fǔ jiù xué huāng,yǐ fēn qīng liú jiāng jué chǐ。
前时辄辱授此编,如以咸韶震聋耳。qián shí zhé rǔ shòu cǐ biān,rú yǐ xián sháo zhèn lóng ěr。
夜侵灯烛昼废餐,若涉江河徐见涘。yè qīn dēng zhú zhòu fèi cān,ruò shè jiāng hé xú jiàn sì。
乃知无为非不为,道化自行而已矣。nǎi zhī wú wèi fēi bù wèi,dào huà zì xíng ér yǐ yǐ。
立朝本此足有施,尧舜吾君那出是。lì cháo běn cǐ zú yǒu shī,yáo shùn wú jūn nà chū shì。
天球岂合藏穷家,再拜持编复斋几。tiān qiú qǐ hé cáng qióng jiā,zài bài chí biān fù zhāi jǐ。

强至

宋杭州钱塘人,字几圣。仁宗庆历六年进士。为三司户部判官、尚书祠部郎中。为文简古不俗,尤工于诗,以文学受知韩琦。琦欲荐充馆阁,不果。有《韩忠献遗事》、《祠部集》。 强至的作品>>

猜您喜欢

依韵和栽花二阕

强至

移花新了诏书来,似负迎春着意栽。yí huā xīn le zhào shū lái,shì fù yíng chūn zhe yì zāi。
桃李我公天下满,不须偏待此中开。táo lǐ wǒ gōng tiān xià mǎn,bù xū piān dài cǐ zhōng kāi。

宋周士以新蕈为惠并示佳句依韵和答

强至

食蕈由来胜茹芝,十年此味望晴霓。shí xùn yóu lái shèng rú zhī,shí nián cǐ wèi wàng qíng ní。
雕盘细簇春云朵,惠我殷勤助杀鸡。diāo pán xì cù chūn yún duǒ,huì wǒ yīn qín zhù shā jī。

醉中刘道叔尹嗣复李子先垂和予乙巳岁开元寺仁王院咏竹二十八字复依元韵走笔答之

强至

忆弄吟毫倚翠阴,也应新笋更成林。yì nòng yín háo yǐ cuì yīn,yě yīng xīn sǔn gèng chéng lín。
感君潇洒赓诗句,不负凌虚一寸心。gǎn jūn xiāo sǎ gēng shī jù,bù fù líng xū yī cùn xīn。

韩及甫惠陕梨走笔书句谢之

强至

霜后琼浆味转饶,关山封寄路迢迢。shuāng hòu qióng jiāng wèi zhuǎn ráo,guān shān fēng jì lù tiáo tiáo。
分甘珍重知君意,应为相如正病消。fēn gān zhēn zhòng zhī jūn yì,yīng wèi xiāng rú zhèng bìng xiāo。

李景初许借剪彩花数轴一观累日不至戏成二绝督之

强至

壶蜂蛱蝶日徘徊,只欠生香去复来。hú fēng jiá dié rì pái huái,zhǐ qiàn shēng xiāng qù fù lái。
应是春风随玉指,剪刀行处一花开。yīng shì chūn fēng suí yù zhǐ,jiǎn dāo xíng chù yī huā kāi。

李景初许借剪彩花数轴一观累日不至戏成二绝督之

强至

剪彩茸茸细逼真,秋风堂上数枝春。jiǎn cǎi rōng rōng xì bī zhēn,qiū fēng táng shàng shù zhī chūn。
为偷造化防天觉,却拟深藏不借人。wèi tōu zào huà fáng tiān jué,què nǐ shēn cáng bù jiè rén。

庚戌仲春十二夜同无愧饮林夫西窗有感

强至

忆听西窗一曲歌,金杯未尽转横波。yì tīng xī chuāng yī qū gē,jīn bēi wèi jǐn zhuǎn héng bō。
酒徒依旧歌声断,今夜西窗奈我何。jiǔ tú yī jiù gē shēng duàn,jīn yè xī chuāng nài wǒ hé。

走笔依韵和酬王彦霖四首

强至

几度春风信陆沉,曾题醉笔写花阴。jǐ dù chūn fēng xìn lù chén,céng tí zuì bǐ xiě huā yīn。
诗情不复随风乱,今日花前对展禽。shī qíng bù fù suí fēng luàn,jīn rì huā qián duì zhǎn qín。

走笔依韵和酬王彦霖四首

强至

感旧情怀日日深,三春能几半晴阴。gǎn jiù qíng huái rì rì shēn,sān chūn néng jǐ bàn qíng yīn。
醉题难尽当时意,啼彻春风羡暮禽。zuì tí nán jǐn dāng shí yì,tí chè chūn fēng xiàn mù qín。

走笔依韵和酬王彦霖四首

强至

夫子人间第一流,清言暂隔已离愁。fū zi rén jiān dì yī liú,qīng yán zàn gé yǐ lí chóu。
今朝偶负寻春约,诗思勾牵未肯休。jīn cháo ǒu fù xún chūn yuē,shī sī gōu qiān wèi kěn xiū。

走笔依韵和酬王彦霖四首

强至

不住年光衮衮流,莺花渐老使人愁。bù zhù nián guāng gǔn gǔn liú,yīng huā jiàn lǎo shǐ rén chóu。
莺犹可听花犹在,再卜他时一醉休。yīng yóu kě tīng huā yóu zài,zài bo tā shí yī zuì xiū。

和司徒侍中同赏梨花

强至

映花急把玉交杯,风扫残香已几堆。yìng huā jí bǎ yù jiāo bēi,fēng sǎo cán xiāng yǐ jǐ duī。
酷爱岂惟公假借,惯曾御苑见花来。kù ài qǐ wéi gōng jiǎ jiè,guàn céng yù yuàn jiàn huā lái。

闻无愧夜会二三君子戏呈二十八字

强至

烛边醉脸拟融酥,盏畔歌喉欲贯珠。zhú biān zuì liǎn nǐ róng sū,zhǎn pàn gē hóu yù guàn zhū。
应念东家多病叟,静披宽褐拥红炉。yīng niàn dōng jiā duō bìng sǒu,jìng pī kuān hè yōng hóng lú。

坐客宋周士忽垂光和复用元韵答之三首

强至

魏台营妓胜添酥,一笑堪酬百琲珠。wèi tái yíng jì shèng tiān sū,yī xiào kān chóu bǎi bèi zhū。
只恐更深云雨散,明朝共是守寒炉。zhǐ kǒng gèng shēn yún yǔ sàn,míng cháo gòng shì shǒu hán lú。

坐客宋周士忽垂光和复用元韵答之三首

强至

风流双腕转凝酥,舞彻伊州汗有珠。fēng liú shuāng wàn zhuǎn níng sū,wǔ chè yī zhōu hàn yǒu zhū。
探手始知帘外冷,照堂兽炭焰围炉。tàn shǒu shǐ zhī lián wài lěng,zhào táng shòu tàn yàn wéi lú。