古诗词

卖松翁

强至

穷山老松干百尺,纵有爱者势难值。qióng shān lǎo sōng gàn bǎi chǐ,zòng yǒu ài zhě shì nán zhí。
小松耸擢未及丈,何亦冷落守岩石。xiǎo sōng sǒng zhuó wèi jí zhàng,hé yì lěng luò shǒu yán shí。
由来世眼习繁侈,竞事妖红与烂白。yóu lái shì yǎn xí fán chǐ,jìng shì yāo hóng yǔ làn bái。
往往破产聚名卉,未见有一号松癖。wǎng wǎng pò chǎn jù míng huì,wèi jiàn yǒu yī hào sōng pǐ。
城中有客卖桃李,美价高下随意得。chéng zhōng yǒu kè mài táo lǐ,měi jià gāo xià suí yì dé。
咄嗟彼叟何为者,浪负松本穷九陌。duō jiē bǐ sǒu hé wèi zhě,làng fù sōng běn qióng jiǔ mò。
行求善价吻欲燥,力弛还立朱门侧。xíng qiú shàn jià wěn yù zào,lì chí hái lì zhū mén cè。
过之千百绝一顾,宁复肯许一钱直。guò zhī qiān bǎi jué yī gù,níng fù kěn xǔ yī qián zhí。
音声犹带涧风涩,颜色尚染岚烟黑。yīn shēng yóu dài jiàn fēng sè,yán sè shàng rǎn lán yān hēi。
松材虽良人未见,其奈桃李有春色。sōng cái suī liáng rén wèi jiàn,qí nài táo lǐ yǒu chūn sè。
嗟哉子计信疏矣,岂宜肩入芳菲域。jiē zāi zi jì xìn shū yǐ,qǐ yí jiān rù fāng fēi yù。
速培旧土养松干,待栋明堂柱帝宅。sù péi jiù tǔ yǎng sōng gàn,dài dòng míng táng zhù dì zhái。
予疑叟非鬻松者,无乃矫世为所特。yǔ yí sǒu fēi yù sōng zhě,wú nǎi jiǎo shì wèi suǒ tè。
众趋时好逞秾艳,何独孑孑炫皴碧。zhòng qū shí hǎo chěng nóng yàn,hé dú jié jié xuàn cūn bì。
群雄驰骋尚谲诈,轲以仁义游六国。qún xióng chí chěng shàng jué zhà,kē yǐ rén yì yóu liù guó。
时乎释老肆分籍,愈以原道破群惑。shí hū shì lǎo sì fēn jí,yù yǐ yuán dào pò qún huò。
叟乎叟乎予尔知,独行矫世难为力。sǒu hū sǒu hū yǔ ěr zhī,dú xíng jiǎo shì nán wèi lì。

强至

宋杭州钱塘人,字几圣。仁宗庆历六年进士。为三司户部判官、尚书祠部郎中。为文简古不俗,尤工于诗,以文学受知韩琦。琦欲荐充馆阁,不果。有《韩忠献遗事》、《祠部集》。 强至的作品>>

猜您喜欢

赠李熊先辈二首

强至

诏书一日至,多士竞轩眉。zhào shū yī rì zhì,duō shì jìng xuān méi。
独有儒林杰,方缠风树悲。dú yǒu rú lín jié,fāng chán fēng shù bēi。
饥肠惟饱学,正口绝柔辞。jī cháng wéi bǎo xué,zhèng kǒu jué róu cí。
从古器大者,于中成就迟。cóng gǔ qì dà zhě,yú zhōng chéng jiù chí。

与王仲密诸君泛湖

强至

十月清霜后,孤舟颢气间。shí yuè qīng shuāng hòu,gū zhōu hào qì jiān。
酒边颓白日,棹底倒青山。jiǔ biān tuí bái rì,zhào dǐ dào qīng shān。
境胜欢忧泯,吟频物象悭。jìng shèng huān yōu mǐn,yín pín wù xiàng qiān。
吾侪一笑后,鱼鸟伴谁闲。wú chái yī xiào hòu,yú niǎo bàn shuí xián。

急棹趁吴门

强至

寒日山尖落,孤烟树杪屯。hán rì shān jiān luò,gū yān shù miǎo tún。
水流天欲动,舟急岸如奔。shuǐ liú tiān yù dòng,zhōu jí àn rú bēn。
缥缈穿云角,苍茫望郭门。piāo miǎo chuān yún jiǎo,cāng máng wàng guō mén。
片心争宿鸟,去去近黄昏。piàn xīn zhēng sù niǎo,qù qù jìn huáng hūn。

初入汴

强至

山势随淮断,河流带地浑。shān shì suí huái duàn,hé liú dài dì hún。
严风疏树影,落日露沙痕。yán fēng shū shù yǐng,luò rì lù shā hén。
客兴双蓬鬓,吟怀一酒尊。kè xīng shuāng péng bìn,yín huái yī jiǔ zūn。
舟行那敢缓,霜意满乾坤。zhōu xíng nà gǎn huǎn,shuāng yì mǎn qián kūn。

新莺

强至

未见攀花宿,才闻隔叶歌。wèi jiàn pān huā sù,cái wén gé yè gē。
可怜毛羽细,莫怪语言多。kě lián máo yǔ xì,mò guài yǔ yán duō。
匹马春风路,轻舟夜月波。pǐ mǎ chūn fēng lù,qīng zhōu yè yuè bō。
数声来入耳,最奈客愁何。shù shēng lái rù ěr,zuì nài kè chóu hé。

毂下春日

强至

杨柳长安陌,游车锦绣香。yáng liǔ zhǎng ān mò,yóu chē jǐn xiù xiāng。
漫倾春日酒,误入少年场。màn qīng chūn rì jiǔ,wù rù shǎo nián chǎng。
意气青云客,风流白面郎。yì qì qīng yún kè,fēng liú bái miàn láng。
致身愁独晚,检点鬓毛苍。zhì shēn chóu dú wǎn,jiǎn diǎn bìn máo cāng。

寒食前二日对雨

强至

红湿花枝软,青涵柳色鲜。hóng shī huā zhī ruǎn,qīng hán liǔ sè xiān。
未开新禁火,自起欲晴烟。wèi kāi xīn jìn huǒ,zì qǐ yù qíng yān。
坐卧销佳节,招寻忆旧年。zuò wò xiāo jiā jié,zhāo xún yì jiù nián。
故乡游乐地,心折泛湖船。gù xiāng yóu lè dì,xīn zhé fàn hú chuán。

九日过后漫题堂前双菊

强至

花日金相照,条风翠竞翻。huā rì jīn xiāng zhào,tiáo fēng cuì jìng fān。
谁言羞晚艳,自喜胜孤根。shuí yán xiū wǎn yàn,zì xǐ shèng gū gēn。
客土深培力,家人一溉恩。kè tǔ shēn péi lì,jiā rén yī gài ēn。
秋香真好在,未易负清樽。qiū xiāng zhēn hǎo zài,wèi yì fù qīng zūn。

和纯甫红叶

强至

秋园无艳色,特地起西风。qiū yuán wú yàn sè,tè dì qǐ xī fēng。
间向烟林翠,时呈霜片红。jiān xiàng yān lín cuì,shí chéng shuāng piàn hóng。
霞光青汉衬,灯炬碧纱笼。xiá guāng qīng hàn chèn,dēng jù bì shā lóng。
不解随松柏,染裁烦化工。bù jiě suí sōng bǎi,rǎn cái fán huà gōng。

再次韵和纯甫红叶之什

强至

徒密嗤翠幄,有文殊紫屏。tú mì chī cuì wò,yǒu wén shū zǐ píng。
因霜变颜色,点树作丹青。yīn shuāng biàn yán sè,diǎn shù zuò dān qīng。
废苑扫还聚,疏林生易形。fèi yuàn sǎo hái jù,shū lín shēng yì xíng。
秋风无别艳,祝尔莫飘零。qiū fēng wú bié yàn,zhù ěr mò piāo líng。

挺山道中早行有感二首

强至

晨兴事行役,寸禄此时轻。chén xīng shì xíng yì,cùn lù cǐ shí qīng。
扑面风霜紧,隔林鸡犬鸣。pū miàn fēng shuāng jǐn,gé lín jī quǎn míng。
遥天分淡色,残月露微明。yáo tiān fēn dàn sè,cán yuè lù wēi míng。
便欲投簪去,无田可力耕。biàn yù tóu zān qù,wú tián kě lì gēng。

挺山道中早行有感二首

强至

山驿孤灯尽,霜天片月低。shān yì gū dēng jǐn,shuāng tiān piàn yuè dī。
还家人自喜,恋枥马频嘶。hái jiā rén zì xǐ,liàn lì mǎ pín sī。
野水分微白,巢禽惊稳栖。yě shuǐ fēn wēi bái,cháo qín jīng wěn qī。
前村应曙色,依约数声鸡。qián cūn yīng shǔ sè,yī yuē shù shēng jī。

宿山寺

强至

苍莽穷山路,萧森古寺门。cāng mǎng qióng shān lù,xiāo sēn gǔ sì mén。
梦深宵殿月,泪迸晓枝猿。mèng shēn xiāo diàn yuè,lèi bèng xiǎo zhī yuán。
人事随群动,山情阻细论。rén shì suí qún dòng,shān qíng zǔ xì lùn。
城中尘没眼,愁思满归轩。chéng zhōng chén méi yǎn,chóu sī mǎn guī xuān。

某承乏东阳周亲惠然顾访未几告别以诗饯之

强至

亲戚富贵合,贱贫宜见疏。qīn qī fù guì hé,jiàn pín yí jiàn shū。
独君从远道,为我枉高车。dú jūn cóng yuǎn dào,wèi wǒ wǎng gāo chē。
相得未逾月,薄言还故庐。xiāng dé wèi yú yuè,báo yán hái gù lú。
风霜正凄暮,临别尚踌躇。fēng shuāng zhèng qī mù,lín bié shàng chóu chú。

晚登至德上方偶书短篇呈山主云公

强至

城市隔半舍,好山宁在深。chéng shì gé bàn shě,hǎo shān níng zài shēn。
乱云归别坞,落日照疏林。luàn yún guī bié wù,luò rì zhào shū lín。
能解外缘缚,始坚安住心。néng jiě wài yuán fù,shǐ jiān ān zhù xīn。
冠裳方我诱,漫作爱山吟。guān shang fāng wǒ yòu,màn zuò ài shān yín。
7461234567»