古诗词

送王宾玉

强至

相如昔乘使者车,县令负弩当前驱。xiāng rú xī chéng shǐ zhě chē,xiàn lìng fù nǔ dāng qián qū。
颇矜意气夸里闾,檄词烂熳肆欺诬。pǒ jīn yì qì kuā lǐ lǘ,xí cí làn màn sì qī wū。
归来不说民饥臞,馀佞更留封禅书。guī lái bù shuō mín jī qú,yú nìng gèng liú fēng chán shū。
江山清绝冠天区,岂甘久被斯人污。jiāng shān qīng jué guān tiān qū,qǐ gān jiǔ bèi sī rén wū。
迩来炳灵轶古初,耆俊相继驰亨衢。ěr lái bǐng líng yì gǔ chū,qí jùn xiāng jì chí hēng qú。
堂堂御史今名儒,志节慷慨忠义俱。táng táng yù shǐ jīn míng rú,zhì jié kāng kǎi zhōng yì jù。
才高识远器有馀,不似文园浅丈夫。cái gāo shí yuǎn qì yǒu yú,bù shì wén yuán qiǎn zhàng fū。
一朝持节归成都,使星皎皎临坤隅。yī cháo chí jié guī chéng dōu,shǐ xīng jiǎo jiǎo lín kūn yú。
辍从宪府恩意殊,霜威鹗击正所须。chuò cóng xiàn fǔ ēn yì shū,shuāng wēi è jī zhèng suǒ xū。
奸胥所在察于荼,交券计斤良可吁。jiān xū suǒ zài chá yú tú,jiāo quàn jì jīn liáng kě xū。
锄凶芟秽忌踟蹰,元恶须行七日诛。chú xiōng shān huì jì chí chú,yuán è xū xíng qī rì zhū。
恶除惠泽益沾濡,顿使枯瘠都丰腴。è chú huì zé yì zhān rú,dùn shǐ kū jí dōu fēng yú。
坐茵未暖毡氍毹,诏归还直承明庐。zuò yīn wèi nuǎn zhān qú shū,zhào guī hái zhí chéng míng lú。
朝廷急贤恢远图,碧鸡金马不用渠。cháo tíng jí xián huī yuǎn tú,bì jī jīn mǎ bù yòng qú。
以人报国功难逾,诸生中有何武无。yǐ rén bào guó gōng nán yú,zhū shēng zhōng yǒu hé wǔ wú。

强至

宋杭州钱塘人,字几圣。仁宗庆历六年进士。为三司户部判官、尚书祠部郎中。为文简古不俗,尤工于诗,以文学受知韩琦。琦欲荐充馆阁,不果。有《韩忠献遗事》、《祠部集》。 强至的作品>>

猜您喜欢

冬末郡学感怀和韵

强至

我向荣涂倒足行,折腰尚可代深耕。wǒ xiàng róng tú dào zú xíng,zhé yāo shàng kě dài shēn gēng。
嗟君二纪差高第,犹尔三冬伴后生。jiē jūn èr jì chà gāo dì,yóu ěr sān dōng bàn hòu shēng。
壮志几多成坠鹄,明年四十趁啼莺。zhuàng zhì jǐ duō chéng zhuì gǔ,míng nián sì shí chèn tí yīng。
金章衮衮从韦布,穷达何时不递更。jīn zhāng gǔn gǔn cóng wéi bù,qióng dá hé shí bù dì gèng。

依韵和令绰兄弟春日出郊

强至

春色才从野外知,柳阴花气暖霏霏。chūn sè cái cóng yě wài zhī,liǔ yīn huā qì nuǎn fēi fēi。
出林啼鸟逢人住,掠路游蜂傍马飞。chū lín tí niǎo féng rén zhù,lüè lù yóu fēng bàng mǎ fēi。
薄宦尘埃空自哂,长吟风物阻相依。báo huàn chén āi kōng zì shěn,zhǎng yín fēng wù zǔ xiāng yī。
弟酬兄唱饶才思,珠玉同携满袖归。dì chóu xiōng chàng ráo cái sī,zhū yù tóng xié mǎn xiù guī。

依韵和张叔毅读柳先生文

强至

先生萧瑟半涂休,一跌青云不再收。xiān shēng xiāo sè bàn tú xiū,yī diē qīng yún bù zài shōu。
名压班行来众毁,笔镵造化起天雠。míng yā bān xíng lái zhòng huǐ,bǐ chán zào huà qǐ tiān chóu。
王韦党破谁为地,柳播风殊愿易州。wáng wéi dǎng pò shuí wèi dì,liǔ bō fēng shū yuàn yì zhōu。
庙食罗池今尚否,满编遗韵掩鸣球。miào shí luó chí jīn shàng fǒu,mǎn biān yí yùn yǎn míng qiú。

呈陆革进士

强至

鱼沫遇穷能一煦,莺声得意亦相求。yú mò yù qióng néng yī xù,yīng shēng dé yì yì xiāng qiú。
近来无复友朋义,独善颇为鱼鸟羞。jìn lái wú fù yǒu péng yì,dú shàn pǒ wèi yú niǎo xiū。
今日指心论皎皎,明朝掉臂逐悠悠。jīn rì zhǐ xīn lùn jiǎo jiǎo,míng cháo diào bì zhú yōu yōu。
世间唯我交夫子,忧喜同怀二十秋。shì jiān wéi wǒ jiāo fū zi,yōu xǐ tóng huái èr shí qiū。

游华藏寺

强至

我今作邑水云乡,一到犹疑换俗肠。wǒ jīn zuò yì shuǐ yún xiāng,yī dào yóu yí huàn sú cháng。
况在尘区正纷汩,乍来法界得清凉。kuàng zài chén qū zhèng fēn gǔ,zhà lái fǎ jiè dé qīng liáng。
松筠锁雾姿逾秀,楼阁摩霄势欲翔。sōng yún suǒ wù zī yú xiù,lóu gé mó xiāo shì yù xiáng。
更即高僧叩空理,功名富贵尽毫芒。gèng jí gāo sēng kòu kōng lǐ,gōng míng fù guì jǐn háo máng。

书吴江垂虹亭诗

强至

千尺危桥跨浪雄,压桥虚阁势凌空。qiān chǐ wēi qiáo kuà làng xióng,yā qiáo xū gé shì líng kōng。
直疑有路通银汉,又讶横天卧玉虹。zhí yí yǒu lù tōng yín hàn,yòu yà héng tiān wò yù hóng。
尽挹江山归醉目,独开怀抱向清风。jǐn yì jiāng shān guī zuì mù,dú kāi huái bào xiàng qīng fēng。
却嗟景出天随后,不得当年一咏工。què jiē jǐng chū tiān suí hòu,bù dé dāng nián yī yǒng gōng。

登陆氏书楼

强至

尘土长愁举眼低,转身今喜近晴霓。chén tǔ zhǎng chóu jǔ yǎn dī,zhuǎn shēn jīn xǐ jìn qíng ní。
天边牛斗开吴墅,鸟外山川走越溪。tiān biān niú dòu kāi wú shù,niǎo wài shān chuān zǒu yuè xī。
拟解醉冠从此宿,恨无健笔为君题。nǐ jiě zuì guān cóng cǐ sù,hèn wú jiàn bǐ wèi jūn tí。
牙签绕架藏书满,知与青云别作梯。yá qiān rào jià cáng shū mǎn,zhī yǔ qīng yún bié zuò tī。

依韵和答陆革进士招饮池上诗

强至

主人爱客扫林亭,天影波光相与明。zhǔ rén ài kè sǎo lín tíng,tiān yǐng bō guāng xiāng yǔ míng。
蝶傍池边飞舞惯,鸟从花上往来轻。dié bàng chí biān fēi wǔ guàn,niǎo cóng huā shàng wǎng lái qīng。
沧浪傲世不复羡,鶗鴂妒春惟欲鸣。cāng làng ào shì bù fù xiàn,tí jué dù chūn wéi yù míng。
能趁繁枝开熟酿,先拚黄帽为君倾。néng chèn fán zhī kāi shú niàng,xiān pàn huáng mào wèi jūn qīng。

送张叔毅北归

强至

公子姓张天上有,少年如谊雒阳无。gōng zi xìng zhāng tiān shàng yǒu,shǎo nián rú yì luò yáng wú。
满编秀气同归楚,后夜文星不照吴。mǎn biān xiù qì tóng guī chǔ,hòu yè wén xīng bù zhào wú。
云密蛟龙闲未试,霜寒鸿雁急相呼。yún mì jiāo lóng xián wèi shì,shuāng hán hóng yàn jí xiāng hū。
知君懒爱平湖绿,白日声名会早图。zhī jūn lǎn ài píng hú lǜ,bái rì shēng míng huì zǎo tú。

依韵和郑中立秘丞将替写怀

强至

宰邑优游不足为,传家事业复能持。zǎi yì yōu yóu bù zú wèi,chuán jiā shì yè fù néng chí。
政兼子产那专惠,学近康成最爱诗。zhèng jiān zi chǎn nà zhuān huì,xué jìn kāng chéng zuì ài shī。
百里耕桑增日课,三年闾井见风移。bǎi lǐ gēng sāng zēng rì kè,sān nián lǘ jǐng jiàn fēng yí。
襟怀洒落恬荣进,清节从来畏众知。jīn huái sǎ luò tián róng jìn,qīng jié cóng lái wèi zhòng zhī。

和知府王给事官舍北轩新竹

强至

子猷雅爱此君深,清白传家直至今。zi yóu yǎ ài cǐ jūn shēn,qīng bái chuán jiā zhí zhì jīn。
有似致身怜劲节,更应待物并虚心。yǒu shì zhì shēn lián jìn jié,gèng yīng dài wù bìng xū xīn。
闲来点笔书新粉,醉后移床傍细阴。xián lái diǎn bǐ shū xīn fěn,zuì hòu yí chuáng bàng xì yīn。
分到渭川青玉种,严公宅里许同吟。fēn dào wèi chuān qīng yù zhǒng,yán gōng zhái lǐ xǔ tóng yín。

得叔毅书

强至

故人消息苦难真,终日吴天望楚云。gù rén xiāo xī kǔ nán zhēn,zhōng rì wú tiān wàng chǔ yún。
黄鹄不知何处举,新莺应似此中闻。huáng gǔ bù zhī hé chù jǔ,xīn yīng yīng shì cǐ zhōng wén。
旧来饮量还能几,别后诗才转不群。jiù lái yǐn liàng hái néng jǐ,bié hòu shī cái zhuǎn bù qún。
忽遣长髯驰短札,数行千里赠殷勤。hū qiǎn zhǎng rán chí duǎn zhá,shù xíng qiān lǐ zèng yīn qín。

别林仁祖御史

强至

论交乡里各儿童,三纪相看两鬓蓬。lùn jiāo xiāng lǐ gè ér tóng,sān jì xiāng kàn liǎng bìn péng。
孤宦无资元附骥,故人得意近乘骢。gū huàn wú zī yuán fù jì,gù rén dé yì jìn chéng cōng。
秦仪面激殊今日,管鲍心知有古风。qín yí miàn jī shū jīn rì,guǎn bào xīn zhī yǒu gǔ fēng。
归兴严程何太急,片时车马复西东。guī xīng yán chéng hé tài jí,piàn shí chē mǎ fù xī dōng。

晚莺献都官

强至

自恨飞迁出谷迟,东君不是故相遗。zì hèn fēi qiān chū gǔ chí,dōng jūn bù shì gù xiāng yí。
园林纵许容羁迹,蜂蝶还应笑后时。yuán lín zòng xǔ róng jī jì,fēng dié hái yīng xiào hòu shí。
休恃绵蛮能巧啭,还须冷落守空枝。xiū shì mián mán néng qiǎo zhuàn,hái xū lěng luò shǒu kōng zhī。
春风着力年年在,未必羽翰今便衰。chūn fēng zhe lì nián nián zài,wèi bì yǔ hàn jīn biàn shuāi。

再和都官见答

强至

离幽便欲趁芳时,越分非能守一枝。lí yōu biàn yù chèn fāng shí,yuè fēn fēi néng shǒu yī zhī。
多语羞随禽反舌,逢辰强学凤来仪。duō yǔ xiū suí qín fǎn shé,féng chén qiáng xué fèng lái yí。
故林有约依前去,落絮无踪逐处随。gù lín yǒu yuē yī qián qù,luò xù wú zōng zhú chù suí。
若得东风聊借力,免教燕燕竞差池。ruò dé dōng fēng liáo jiè lì,miǎn jiào yàn yàn jìng chà chí。