古诗词

谢三门提举辇运宋叔达郎中寄古碑杂言

强至

长安古名都,汉唐以来帝王宅。zhǎng ān gǔ míng dōu,hàn táng yǐ lái dì wáng zhái。
当时高冠大带接迹公卿间,声名大半文章伯。dāng shí gāo guān dà dài jiē jì gōng qīng jiān,shēng míng dà bàn wén zhāng bó。
能书万变轶出意象外,那局体法就常格。néng shū wàn biàn yì chū yì xiàng wài,nà jú tǐ fǎ jiù cháng gé。
杰词精翰在处勒琬琰,从此关西富碑石。jié cí jīng hàn zài chù lēi wǎn yǎn,cóng cǐ guān xī fù bēi shí。
咸阳原头螭蟠龟负不知数,风雨皴剥尘土蚀。xián yáng yuán tóu chī pán guī fù bù zhī shù,fēng yǔ cūn bō chén tǔ shí。
荒郊坏宇大者卧榛莽,小者老祠佛庙往往龛屋壁。huāng jiāo huài yǔ dà zhě wò zhēn mǎng,xiǎo zhě lǎo cí fú miào wǎng wǎng kān wū bì。
忆初来长安,于此心颇溺。yì chū lái zhǎng ān,yú cǐ xīn pǒ nì。
朝披夕购自忘倦,一纸不吝百金易。cháo pī xī gòu zì wàng juàn,yī zhǐ bù lìn bǎi jīn yì。
岂惟读辞玩点画,汉唐往事皆历历。qǐ wéi dú cí wán diǎn huà,hàn táng wǎng shì jiē lì lì。
始者累一以至百,今既累百至千未免广搜觅。shǐ zhě lèi yī yǐ zhì bǎi,jīn jì lèi bǎi zhì qiān wèi miǎn guǎng sōu mì。
古人载书兼两惧猜谤,今我车载不足更囊积。gǔ rén zài shū jiān liǎng jù cāi bàng,jīn wǒ chē zài bù zú gèng náng jī。
中郎知我有碑癖,封寄数本跨数驿。zhōng láng zhī wǒ yǒu bēi pǐ,fēng jì shù běn kuà shù yì。
中郎中郎虽欲遂愚癖,愚也字学不进。zhōng láng zhōng láng suī yù suì yú pǐ,yú yě zì xué bù jìn。
文格不长,翻愧嗜此苦无益。wén gé bù zhǎng,fān kuì shì cǐ kǔ wú yì。
虽然古人亦或有所嗜,又恐一朝舍此愚意无以适。suī rán gǔ rén yì huò yǒu suǒ shì,yòu kǒng yī cháo shě cǐ yú yì wú yǐ shì。
碑乎誓将蓄汝永吾好,不已圣犹贤博弈。bēi hū shì jiāng xù rǔ yǒng wú hǎo,bù yǐ shèng yóu xián bó yì。

强至

宋杭州钱塘人,字几圣。仁宗庆历六年进士。为三司户部判官、尚书祠部郎中。为文简古不俗,尤工于诗,以文学受知韩琦。琦欲荐充馆阁,不果。有《韩忠献遗事》、《祠部集》。 强至的作品>>

猜您喜欢

挽故司徒侍中赠尚书令韩魏公三首

强至

平生忠节见临危,四纪三朝报主知。píng shēng zhōng jié jiàn lín wēi,sì jì sān cháo bào zhǔ zhī。
伊尹告归曾未果,子房强卧竟难支。yī yǐn gào guī céng wèi guǒ,zi fáng qiáng wò jìng nán zhī。
朝廷首配严亲飨,卤簿新排送葬仪。cháo tíng shǒu pèi yán qīn xiǎng,lǔ bù xīn pái sòng zàng yí。
泽在生民功社稷,尧文更揭墓前碑。zé zài shēng mín gōng shè jì,yáo wén gèng jiē mù qián bēi。

挽故司徒侍中赠尚书令韩魏公三首

强至

西北油幢叠总戎,六年幕府从裴公。xī běi yóu chuáng dié zǒng róng,liù nián mù fǔ cóng péi gōng。
谈兵玉帐知何在,宴客金钱定已空。tán bīng yù zhàng zhī hé zài,yàn kè jīn qián dìng yǐ kōng。
麟阁英姿随爽气,凤池陈迹想清风。lín gé yīng zī suí shuǎng qì,fèng chí chén jì xiǎng qīng fēng。
白头无路酬恩地,一寄哀情薤挽中。bái tóu wú lù chóu ēn dì,yī jì āi qíng xiè wǎn zhōng。

马公节挽辞

强至

惨淡南宫铩羽翰,空归座席甫能安。cǎn dàn nán gōng shā yǔ hàn,kōng guī zuò xí fǔ néng ān。
魂收长夜棺寻闭,泪洒残春袖未干。hún shōu zhǎng yè guān xún bì,lèi sǎ cán chūn xiù wèi gàn。
老母始甘无禄釜,世人今转薄儒冠。lǎo mǔ shǐ gān wú lù fǔ,shì rén jīn zhuǎn báo rú guān。
土中犹动难平恨,月照孤魂桂影丹。tǔ zhōng yóu dòng nán píng hèn,yuè zhào gū hún guì yǐng dān。

王广渊郎中挽诗

强至

暮归紫陌尚鸣珂,夜哭逡巡接浩歌。mù guī zǐ mò shàng míng kē,yè kū qūn xún jiē hào gē。
渐老为郎逾蕴藉,平生从仕亦蹉跎。jiàn lǎo wèi láng yú yùn jí,píng shēng cóng shì yì cuō tuó。
笙沉缑岭空乘鹤,书绝山阴欲换鹅。shēng chén gōu lǐng kōng chéng hè,shū jué shān yīn yù huàn é。
日落九原车马散,悲风更向白杨多。rì luò jiǔ yuán chē mǎ sàn,bēi fēng gèng xiàng bái yáng duō。

观仲灵久雨诗且道余与公济吟从之意辄次韵奉和二首

强至

诗兴句牵日日新,年光初破雨弥旬。shī xīng jù qiān rì rì xīn,nián guāng chū pò yǔ mí xún。
旧游已得新工部,佳句今逢休上人。jiù yóu yǐ dé xīn gōng bù,jiā jù jīn féng xiū shàng rén。
云外驰心关水石,江边搔首望星辰。yún wài chí xīn guān shuǐ shí,jiāng biān sāo shǒu wàng xīng chén。
泥深未爱寻山屐,谁与西庵杖屦亲。ní shēn wèi ài xún shān jī,shuí yǔ xī ān zhàng jù qīn。

观仲灵久雨诗且道余与公济吟从之意辄次韵奉和二首

强至

吟思那知岁月新,初莺啼雨早经旬。yín sī nà zhī suì yuè xīn,chū yīng tí yǔ zǎo jīng xún。
娟娟野竹通寒水,洗洗江梅冷照人。juān juān yě zhú tōng hán shuǐ,xǐ xǐ jiāng méi lěng zhào rén。
鹫岭并游劳梦寐,虎溪一笑尚参辰。jiù lǐng bìng yóu láo mèng mèi,hǔ xī yī xiào shàng cān chén。
千金褒字形篇尾,迹未相同意已亲。qiān jīn bāo zì xíng piān wěi,jì wèi xiāng tóng yì yǐ qīn。

暮春伯宪留饮席上走笔戏成二首

强至

春从花际来,却向天边去。chūn cóng huā jì lái,què xiàng tiān biān qù。
莺蝶空徘徊,寻春不知处。yīng dié kōng pái huái,xún chūn bù zhī chù。

暮春伯宪留饮席上走笔戏成二首

强至

春去无多日,勤来把酒卮。chūn qù wú duō rì,qín lái bǎ jiǔ zhī。
残花聊点缀,犹胜对空枝。cán huā liáo diǎn zhuì,yóu shèng duì kōng zhī。

次韵和纯甫游宝掌遇雨

强至

游骑来逢雨,宁全是折磨。yóu qí lái féng yǔ,níng quán shì zhé mó。
山神应洗路,恐惹俗尘多。shān shén yīng xǐ lù,kǒng rě sú chén duō。

穴泉

强至

泠泠西穴间,终日滴甘乳。líng líng xī xué jiān,zhōng rì dī gān rǔ。
道傍渴者多,切莫饮豺虎。dào bàng kě zhě duō,qiè mò yǐn chái hǔ。

龟峰

强至

一峰如龟横,得自禅翁说。yī fēng rú guī héng,dé zì chán wēng shuō。
众山迤逦来,宛然此前列。zhòng shān yí lǐ lái,wǎn rán cǐ qián liè。

有待

强至

来时帘卷昼,坐久竹移阴。lái shí lián juǎn zhòu,zuò jiǔ zhú yí yīn。
有待无消息,南窗睡兴深。yǒu dài wú xiāo xī,nán chuāng shuì xīng shēn。

立春二首

强至

待得春来解病颜,东风犹细北风顽。dài dé chūn lái jiě bìng yán,dōng fēng yóu xì běi fēng wán。
未全青帝行新令,腊去元须浃日间。wèi quán qīng dì xíng xīn lìng,là qù yuán xū jiā rì jiān。

立春二首

强至

菜丝生叶落雕盘,欲去春衣怯晓寒。cài sī shēng yè luò diāo pán,yù qù chūn yī qiè xiǎo hán。
惟有多情双彩燕,不须风暖舞钗端。wéi yǒu duō qíng shuāng cǎi yàn,bù xū fēng nuǎn wǔ chāi duān。

杨公济以诗索粉纸依韵和答

强至

春云落纸不归天,就把霜刀剪四边。chūn yún luò zhǐ bù guī tiān,jiù bǎ shuāng dāo jiǎn sì biān。
欲送草堂还缩手,少陵惯见浣花笺。yù sòng cǎo táng hái suō shǒu,shǎo líng guàn jiàn huàn huā jiān。