古诗词

梦觉

舒邦佐

梦觉还寻梦,胚胎一想中。mèng jué hái xún mèng,pēi tāi yī xiǎng zhōng。
失身邯郸枕,得意大槐宫。shī shēn hán dān zhěn,dé yì dà huái gōng。
周在蝶何在,蕉空鹿亦空。zhōu zài dié hé zài,jiāo kōng lù yì kōng。
自怜心未静,起坐究幡风。zì lián xīn wèi jìng,qǐ zuò jiū fān fēng。

舒邦佐

宋隆兴府靖安人,初字辅国,更字平叔。学者称双峰先生。孝宗淳熙八年进士。授蒲圻主簿,改善化主簿,迁衡州录事参军。治事廉明,去官之日,民为流涕。有《双峰猥稿》。 舒邦佐的作品>>

猜您喜欢

以昌黎验长常携尺为韵赋笋五首

舒邦佐

行矣脱锦绷,笙竽奏风篁。xíng yǐ tuō jǐn bēng,shēng yú zòu fēng huáng。
岁晚尤可敬,霜雪不改常。suì wǎn yóu kě jìng,shuāng xuě bù gǎi cháng。

以昌黎验长常携尺为韵赋笋五首

舒邦佐

吾家苍头奴,斫玉手自携。wú jiā cāng tóu nú,zhuó yù shǒu zì xié。
云恐春风恶,吹开枝高低。yún kǒng chūn fēng è,chuī kāi zhī gāo dī。

以昌黎验长常携尺为韵赋笋五首

舒邦佐

我至再三惜,恨不长百尺。wǒ zhì zài sān xī,hèn bù zhǎng bǎi chǐ。
要夏结清阴,荫我醉眠石。yào xià jié qīng yīn,yīn wǒ zuì mián shí。

雨后即事

舒邦佐

昨日雨不歇,薄晚云未收。zuó rì yǔ bù xiē,báo wǎn yún wèi shōu。
更阑望天宇,云净月如钩。gèng lán wàng tiān yǔ,yún jìng yuè rú gōu。
晓开读书窗,日光泼双眸。xiǎo kāi dú shū chuāng,rì guāng pō shuāng móu。
蔬饭羹一盂,起傍吾庐游。shū fàn gēng yī yú,qǐ bàng wú lú yóu。
一洗尘土昏,水竹清更幽。yī xǐ chén tǔ hūn,shuǐ zhú qīng gèng yōu。
问花无恙否,低面含娇羞。wèn huā wú yàng fǒu,dī miàn hán jiāo xiū。
验笋长几何,突角凌羊牛。yàn sǔn zhǎng jǐ hé,tū jiǎo líng yáng niú。
前日移新荷,常恐水盖头。qián rì yí xīn hé,cháng kǒng shuǐ gài tóu。
池边报平安,小叶三四浮。chí biān bào píng ān,xiǎo yè sān sì fú。
竹林叫钩辀,柳阴鸣栗留。zhú lín jiào gōu zhōu,liǔ yīn míng lì liú。
趁晴欲双飞,更着唤妇鸠。chèn qíng yù shuāng fēi,gèng zhe huàn fù jiū。
物适吾亦适,投筇思悠悠。wù shì wú yì shì,tóu qióng sī yōu yōu。
却归堂上坐,苍头献茶瓯。què guī táng shàng zuò,cāng tóu xiàn chá ōu。
儿声清且美,读书如泻油。ér shēng qīng qiě měi,dú shū rú xiè yóu。
静里无声乐,闲中不系舟。jìng lǐ wú shēng lè,xián zhōng bù xì zhōu。
不知腰金公,曾识此乐不。bù zhī yāo jīn gōng,céng shí cǐ lè bù。
我生微官缚,有如冠沐猴。wǒ shēng wēi guān fù,yǒu rú guān mù hóu。
长恐舍此去,永愧池上鸥。zhǎng kǒng shě cǐ qù,yǒng kuì chí shàng ōu。

蚕妇叹

舒邦佐

舍南舍北争采桑,欲老未老蚕满筐。shě nán shě běi zhēng cǎi sāng,yù lǎo wèi lǎo cán mǎn kuāng。
晓切叶缕细且长,夜梦茧簇白间黄。xiǎo qiè yè lǚ xì qiě zhǎng,yè mèng jiǎn cù bái jiān huáng。
缫成万丝手中香,医得三月眼前疮。sāo chéng wàn sī shǒu zhōng xiāng,yī dé sān yuè yǎn qián chuāng。
有馀更着输官忙,无衣敢歌卒岁章。yǒu yú gèng zhe shū guān máng,wú yī gǎn gē zú suì zhāng。

读退之传

舒邦佐

退之二十八,三上宰相书。tuì zhī èr shí bā,sān shàng zǎi xiāng shū。
晚折王廷凑,骂佛戒鳄鱼。wǎn zhé wáng tíng còu,mà fú jiè è yú。
少时及壮时,君试观何如。shǎo shí jí zhuàng shí,jūn shì guān hé rú。
士养要如此,合抱凌太虚。shì yǎng yào rú cǐ,hé bào líng tài xū。

读广平梅花赋

舒邦佐

子猷清雅如此君,菊花冷淡如渊明。zi yóu qīng yǎ rú cǐ jūn,jú huā lěng dàn rú yuān míng。
古人嗜物非著物,风味相似因适情。gǔ rén shì wù fēi zhù wù,fēng wèi xiāng shì yīn shì qíng。
不见铁心宋广平,乃肯一赋写梅兄。bù jiàn tiě xīn sòng guǎng píng,nǎi kěn yī fù xiě méi xiōng。
爱渠风雪不改清,似我不肯郎张卿。ài qú fēng xuě bù gǎi qīng,shì wǒ bù kěn láng zhāng qīng。

送简贺州五首

舒邦佐

人生五马贵,画戟拥朱轮。rén shēng wǔ mǎ guì,huà jǐ yōng zhū lún。
朱轮亦细事,舒卷方在身。zhū lún yì xì shì,shū juǎn fāng zài shēn。
官至二千石,此手要活人。guān zhì èr qiān shí,cǐ shǒu yào huó rén。
请将胸中书,散作五岭春。qǐng jiāng xiōng zhōng shū,sàn zuò wǔ lǐng chūn。

送简贺州五首

舒邦佐

朔风撼木落,莫惊客店霜。shuò fēng hàn mù luò,mò jīng kè diàn shuāng。
桂林雪片深,成都碧鸡坊。guì lín xuě piàn shēn,chéng dōu bì jī fāng。
西南幕中去,尚趣万里装。xī nán mù zhōng qù,shàng qù wàn lǐ zhuāng。
今乘刺史车,何嫌驿路长。jīn chéng cì shǐ chē,hé xián yì lù zhǎng。

送简贺州五首

舒邦佐

曩时盐令更,官贫如负债。nǎng shí yán lìng gèng,guān pín rú fù zhài。
而今旧法复,私贩夺公卖。ér jīn jiù fǎ fù,sī fàn duó gōng mài。
且莫作是想,亟欲目前快。qiě mò zuò shì xiǎng,jí yù mù qián kuài。
有钱藏之民,毕竟根本在。yǒu qián cáng zhī mín,bì jìng gēn běn zài。

送简贺州五首

舒邦佐

摩挲风月堂,应记中庸公。mó sā fēng yuè táng,yīng jì zhōng yōng gōng。
墙头荔子熟,勿剪比国风。qiáng tóu lì zi shú,wù jiǎn bǐ guó fēng。
此翁出岭来,两颊丹砂红。cǐ wēng chū lǐng lái,liǎng jiá dān shā hóng。
但云身力健,不言槟榔功。dàn yún shēn lì jiàn,bù yán bīn láng gōng。

送简贺州五首

舒邦佐

我作送行诗,劝终铺美意。wǒ zuò sòng xíng shī,quàn zhōng pù měi yì。
吾君方急贤,侍从有虚位。wú jūn fāng jí xián,shì cóng yǒu xū wèi。
两府多故人,东阁欠奇士。liǎng fǔ duō gù rén,dōng gé qiàn qí shì。
如送郑尚书,韵必以来字。rú sòng zhèng shàng shū,yùn bì yǐ lái zì。

送陈纠

舒邦佐

我昔场屋计,夜傍读书萤。wǒ xī chǎng wū jì,yè bàng dú shū yíng。
开卷啖公文,如味五侯鲭。kāi juǎn dàn gōng wén,rú wèi wǔ hóu qīng。
今年触热来,著脚湘山青。jīn nián chù rè lái,zhù jiǎo xiāng shān qīng。
暗中摸索著,紫髯照天庭。àn zhōng mō suǒ zhù,zǐ rán zhào tiān tíng。
风前笑语香,陡豁病眼醒。fēng qián xiào yǔ xiāng,dǒu huō bìng yǎn xǐng。
一日驾征车,问讯短长亭。yī rì jià zhēng chē,wèn xùn duǎn zhǎng tíng。
买酒酌别君,我歌君试听。mǎi jiǔ zhuó bié jūn,wǒ gē jūn shì tīng。
命薄成雌甲,字惭识一丁。mìng báo chéng cí jiǎ,zì cán shí yī dīng。
文场与宦海,从公与乞灵。wén chǎng yǔ huàn hǎi,cóng gōng yǔ qǐ líng。
飘然舍我去,却作参商星。piāo rán shě wǒ qù,què zuò cān shāng xīng。
我歌虽不满,民谣如轰霆。wǒ gē suī bù mǎn,mín yáo rú hōng tíng。
谓公三年留,阴德满幽囹。wèi gōng sān nián liú,yīn dé mǎn yōu líng。
束缚老奸手,两造必细聆。shù fù lǎo jiān shǒu,liǎng zào bì xì líng。
民自以不冤,刑期于无刑。mín zì yǐ bù yuān,xíng qī yú wú xíng。
是宜荐鹗书,风吹上青冥。shì yí jiàn è shū,fēng chuī shàng qīng míng。
更铺锦上花,姓名记御屏。gèng pù jǐn shàng huā,xìng míng jì yù píng。
不挥玉堂翰,必勒燕然铭。bù huī yù táng hàn,bì lēi yàn rán míng。
文章特一技,九鼎重朝廷。wén zhāng tè yī jì,jiǔ dǐng zhòng cháo tíng。
人生几緉屐,早画凌烟形。rén shēng jǐ liǎng jī,zǎo huà líng yān xíng。
衡阳有来雁,一字访风萍。héng yáng yǒu lái yàn,yī zì fǎng fēng píng。

送张仓移漕广西

舒邦佐

宾鸿度月叫秋寒,天怕炎方雨露干。bīn hóng dù yuè jiào qiū hán,tiān pà yán fāng yǔ lù gàn。
绣衣使者持玉节,先送春风入蛋蛮。xiù yī shǐ zhě chí yù jié,xiān sòng chūn fēng rù dàn mán。
岭南日日望行色,湖南百姓争卧辙。lǐng nán rì rì wàng xíng sè,hú nán bǎi xìng zhēng wò zhé。
两路行人界上争,去思来暮歌讴接。liǎng lù xíng rén jiè shàng zhēng,qù sī lái mù gē ōu jiē。
广盐变法是谁谋,直至而今病未瘳。guǎng yán biàn fǎ shì shuí móu,zhí zhì ér jīn bìng wèi chōu。
岭上逢人须细问,远方根本是深忧。lǐng shàng féng rén xū xì wèn,yuǎn fāng gēn běn shì shēn yōu。
广吏从来恃天远,北归南载无空返。guǎng lì cóng lái shì tiān yuǎn,běi guī nán zài wú kōng fǎn。
埋轮家世本澄清,无使老蚕自营茧。mái lún jiā shì běn chéng qīng,wú shǐ lǎo cán zì yíng jiǎn。
莫嫌岭路去逡巡,桂林见说最宜人。mò xián lǐng lù qù qūn xún,guì lín jiàn shuō zuì yí rén。
笋样山峰罗样水,锦囊收得越精神。sǔn yàng shān fēng luó yàng shuǐ,jǐn náng shōu dé yuè jīng shén。
直声曾动天颜喜,更有元台作知己。zhí shēng céng dòng tiān yán xǐ,gèng yǒu yuán tái zuò zhī jǐ。
谏坡言路著此翁,所谓如尊乃勇尔。jiàn pō yán lù zhù cǐ wēng,suǒ wèi rú zūn nǎi yǒng ěr。
大苏文章继老苏,魏徵勋业付魏谟。dà sū wén zhāng jì lǎo sū,wèi zhēng xūn yè fù wèi mó。
传家况有黄金印,行入衣冠盛事图。chuán jiā kuàng yǒu huáng jīn yìn,xíng rù yī guān shèng shì tú。
门下书生知此意,恋恋不为儿女计。mén xià shū shēng zhī cǐ yì,liàn liàn bù wèi ér nǚ jì。
黄花时节送君行,梅花时节迎归骑。huáng huā shí jié sòng jūn xíng,méi huā shí jié yíng guī qí。

送孙宪就任除秘监赴召

舒邦佐

阊阖排云叫玉旒,延龄不相白麻收。chāng hé pái yún jiào yù liú,yán líng bù xiāng bái má shōu。
圜桥留住不肯住,古来只说阳道州。huán qiáo liú zhù bù kěn zhù,gǔ lái zhǐ shuō yáng dào zhōu。
千载风流正相似,难处郊禋能有几。qiān zài fēng liú zhèng xiāng shì,nán chù jiāo yīn néng yǒu jǐ。
不顾诸郎尚白丁,扁舟夜发浮湘水。bù gù zhū láng shàng bái dīng,biǎn zhōu yè fā fú xiāng shuǐ。
富贵酖人如蜜甜,小儿嗜蜜几曾嫌。fù guì zhèn rén rú mì tián,xiǎo ér shì mì jǐ céng xián。
全家先遁无人觉,惟有诚斋句里拈。quán jiā xiān dùn wú rén jué,wéi yǒu chéng zhāi jù lǐ niān。
回雁峰前再秋色,哀矜折狱多阴德。huí yàn fēng qián zài qiū sè,āi jīn zhé yù duō yīn dé。
弹压湖山处处春,楚波不动平如席。dàn yā hú shān chù chù chūn,chǔ bō bù dòng píng rú xí。
不论朱墨细如麻,夜判千张烛有花。bù lùn zhū mò xì rú má,yè pàn qiān zhāng zhú yǒu huā。
老吏相看惊吐舌,如箭中的无少差。lǎo lì xiāng kàn jīng tǔ shé,rú jiàn zhōng de wú shǎo chà。
世上纷纷几桃李,过却韶华尽纷委。shì shàng fēn fēn jǐ táo lǐ,guò què sháo huá jǐn fēn wěi。
老松阅世傲风霜,万牛挽入明光里。lǎo sōng yuè shì ào fēng shuāng,wàn niú wǎn rù míng guāng lǐ。
蓬莱弱水多逆船,人生一到已称仙。péng lái ruò shuǐ duō nì chuán,rén shēng yī dào yǐ chēng xiān。
重来况是文章伯,岂但旧物王青毡。zhòng lái kuàng shì wén zhāng bó,qǐ dàn jiù wù wáng qīng zhān。
一佛出世从此度,紫薇花下皆平步。yī fú chū shì cóng cǐ dù,zǐ wēi huā xià jiē píng bù。
更看健笔缴词头,恰似当时在言路。gèng kàn jiàn bǐ jiǎo cí tóu,qià shì dāng shí zài yán lù。
六一老仙赞万微,益公首转造化机。liù yī lǎo xiān zàn wàn wēi,yì gōng shǒu zhuǎn zào huà jī。
庐陵自有三台种,他日声名剪样齐。lú líng zì yǒu sān tái zhǒng,tā rì shēng míng jiǎn yàng qí。
三十年前韩一识,三十年后供吏役。sān shí nián qián hán yī shí,sān shí nián hòu gōng lì yì。
朝天好施一丸丹,教我春风生羽翼。cháo tiān hǎo shī yī wán dān,jiào wǒ chūn fēng shēng yǔ yì。
931234567