古诗词

著存亭

舒邦佐

事亡如存死如生,以诚则著著乃形。shì wáng rú cún sǐ rú shēng,yǐ chéng zé zhù zhù nǎi xíng。
二字貌出孝子诚,晓然如见亲在庭。èr zì mào chū xiào zi chéng,xiǎo rán rú jiàn qīn zài tíng。
有人念母愁思凝,终日如痴呼不醒。yǒu rén niàn mǔ chóu sī níng,zhōng rì rú chī hū bù xǐng。
自云所见政如此,触物有感皆分明。zì yún suǒ jiàn zhèng rú cǐ,chù wù yǒu gǎn jiē fēn míng。
山形作我枕扇清,风叶舞我莱衫轻。shān xíng zuò wǒ zhěn shàn qīng,fēng yè wǔ wǒ lái shān qīng。
江芦千株白皎皎,尚想鹤发垂星星。jiāng lú qiān zhū bái jiǎo jiǎo,shàng xiǎng hè fā chuí xīng xīng。
入户宛然闻忾息,恍惚欲下来举觥。rù hù wǎn rán wén kài xī,huǎng hū yù xià lái jǔ gōng。
始知至孝无间断,圣人所以见墙羹。shǐ zhī zhì xiào wú jiān duàn,shèng rén suǒ yǐ jiàn qiáng gēng。
譬如忠信纯熟者,立则参前坐倚衡。pì rú zhōng xìn chún shú zhě,lì zé cān qián zuò yǐ héng。
然而存著亦非真,能于吾母用吾情。rán ér cún zhù yì fēi zhēn,néng yú wú mǔ yòng wú qíng。
所见皆从所念得,初非刻木外经营。suǒ jiàn jiē cóng suǒ niàn dé,chū fēi kè mù wài jīng yíng。
虽然铭镂在中扃,何待扁榜垂丹青。suī rán míng lòu zài zhōng jiōng,hé dài biǎn bǎng chuí dān qīng。
要令目击助心想,不然安得名吾亭。yào lìng mù jī zhù xīn xiǎng,bù rán ān dé míng wú tíng。

舒邦佐

宋隆兴府靖安人,初字辅国,更字平叔。学者称双峰先生。孝宗淳熙八年进士。授蒲圻主簿,改善化主簿,迁衡州录事参军。治事廉明,去官之日,民为流涕。有《双峰猥稿》。 舒邦佐的作品>>

猜您喜欢

雨后

舒邦佐

积雨洗残暑,翛然窗户凉。jī yǔ xǐ cán shǔ,xiāo rán chuāng hù liáng。
蝇蚊不须驱,时至自退藏。yíng wén bù xū qū,shí zhì zì tuì cáng。
琤然一叶下,梧桐陨秋黄。chēng rán yī yè xià,wú tóng yǔn qiū huáng。
仰视天宇阔,宾鸿初南翔。yǎng shì tiān yǔ kuò,bīn hóng chū nán xiáng。
儿时亲灯火,二尺便宜光。ér shí qīn dēng huǒ,èr chǐ biàn yí guāng。
咀嚼复吟哦,惟恐更漏忙。jǔ jué fù yín ó,wéi kǒng gèng lòu máng。
老来病如缚,空对书满箱。lǎo lái bìng rú fù,kōng duì shū mǎn xiāng。
短檠置床头,犹渴不能浆。duǎn qíng zhì chuáng tóu,yóu kě bù néng jiāng。
人生舍此乐,百年谩风狂。rén shēng shě cǐ lè,bǎi nián mán fēng kuáng。

至后有感

舒邦佐

穷冬万木脱,风叶无停计。qióng dōng wàn mù tuō,fēng yè wú tíng jì。
老树露槎牙,四旁谁拥蔽。lǎo shù lù chá yá,sì páng shuí yōng bì。
泛视林莽间,一一献憔悴。fàn shì lín mǎng jiān,yī yī xiàn qiáo cuì。
昨夜新阳复,根荄抱生意。zuó yè xīn yáng fù,gēn gāi bào shēng yì。
天将九转丹,一粒回元气。tiān jiāng jiǔ zhuǎn dān,yī lì huí yuán qì。
三阳即为泰,原野争明媚。sān yáng jí wèi tài,yuán yě zhēng míng mèi。
老树亦逢春,绿阴看垂地。lǎo shù yì féng chūn,lǜ yīn kàn chuí dì。

题同年郭丞遁斋

舒邦佐

清江子郭子,作斋以遁名。qīng jiāng zi guō zi,zuò zhāi yǐ dùn míng。
傍人或不解,谓将抛尘缨。bàng rén huò bù jiě,wèi jiāng pāo chén yīng。
著语竞挽住,轩翥九万程。zhù yǔ jìng wǎn zhù,xuān zhù jiǔ wàn chéng。
吾闻遁之象,山止而天行。wú wén dùn zhī xiàng,shān zhǐ ér tiān xíng。
止如子綦木,行如亚夫兵。zhǐ rú zi qí mù,xíng rú yà fū bīng。
养静以须动,渊嘿藏雷声。yǎng jìng yǐ xū dòng,yuān hēi cáng léi shēng。
乃识个中趣,非专隐遁情。nǎi shí gè zhōng qù,fēi zhuān yǐn dùn qíng。
虽然遁六爻,四阳理分明。suī rán dùn liù yáo,sì yáng lǐ fēn míng。
虽有艮在内,二阴要研精。suī yǒu gěn zài nèi,èr yīn yào yán jīng。
尾厉苟不审,嘉肥何由亨。wěi lì gǒu bù shěn,jiā féi hé yóu hēng。
艮斋谢夫子,江南老先生。gěn zhāi xiè fū zi,jiāng nán lǎo xiān shēng。
君斋虽名遁,三爻自艮萌。jūn zhāi suī míng dùn,sān yáo zì gěn méng。
南丰一瓣香,好请子细评。nán fēng yī bàn xiāng,hǎo qǐng zi xì píng。
再拜若有得,为语年弟兄。zài bài ruò yǒu dé,wèi yǔ nián dì xiōng。
931234567