古诗词

枇杷

韦骧

美种盛东南,园林十二三。měi zhǒng shèng dōng nán,yuán lín shí èr sān。
金丸方磊落,琼液正包含。jīn wán fāng lěi luò,qióng yè zhèng bāo hán。
采熟鸣禽怨,餐多稚子贪。cǎi shú míng qín yuàn,cān duō zhì zi tān。
岂须江国重,天下嗜柔甘。qǐ xū jiāng guó zhòng,tiān xià shì róu gān。

韦骧

公元一〇三三年至一一一〇五年,字子骏,钱塘人。生于宋仁宗明道二年,卒于徽宗崇宁四年,年七十三岁。工诗文。皇祐五年(公元一0五三年)进士,除知袁州萍乡系。历福建转连判官,主客郎中。出为变路提刑。建中靖国初,(公元一一〇一年)除知明州丐宫祠,以左朝议大夫提举洞霄宫,卒。骧著有文集十八卷,赋二十卷,均《宋史艺文志》并传于世。 韦骧的作品>>

猜您喜欢

同长道游惠僧翠樾堂

韦骧

覃覃洁宇枕城阿,车马知名始见过。tán tán jié yǔ zhěn chéng ā,chē mǎ zhī míng shǐ jiàn guò。
邃密莫嫌春态浅,牢笼不碍翠阴多。suì mì mò xián chūn tài qiǎn,láo lóng bù ài cuì yīn duō。
玩心爽概真偏得,泯迹空山去几何。wán xīn shuǎng gài zhēn piān dé,mǐn jì kōng shān qù jǐ hé。
今日□□□褫带,暂将尘扰就消磨。jīn rì chǐ dài,zàn jiāng chén rǎo jiù xiāo mó。

清明雨

韦骧

阴云散漫与山平,草暗花昏匝古城。yīn yún sàn màn yǔ shān píng,cǎo àn huā hūn zā gǔ chéng。
定是天心恶游放,故将雨脚锁清明。dìng shì tiān xīn è yóu fàng,gù jiāng yǔ jiǎo suǒ qīng míng。
谁知静圃无穷极,独有幽禽不住鸣。shuí zhī jìng pǔ wú qióng jí,dú yǒu yōu qín bù zhù míng。
况值清明归去客,共樽谈笑有馀情。kuàng zhí qīng míng guī qù kè,gòng zūn tán xiào yǒu yú qíng。

同朱尉游普宁僧舍

韦骧

名区日事出南城,来扣禅关万虑平。míng qū rì shì chū nán chéng,lái kòu chán guān wàn lǜ píng。
强作优闲羞宓子,自成清淡爱梅生。qiáng zuò yōu xián xiū mì zi,zì chéng qīng dàn ài méi shēng。
棋敲玉局林莺窜,诗落苔笺山鬼惊。qí qiāo yù jú lín yīng cuàn,shī luò tái jiān shān guǐ jīng。
却说去年违此约,老僧应解管宫营。què shuō qù nián wéi cǐ yuē,lǎo sēng yīng jiě guǎn gōng yíng。

和初夏雨中

韦骧

撇然春去浃旬馀,积雨乘阴气节殊。piē rán chūn qù jiā xún yú,jī yǔ chéng yīn qì jié shū。
旷野石泉飞白练,虚庭檐溜激明珠。kuàng yě shí quán fēi bái liàn,xū tíng yán liū jī míng zhū。
茧因寒晚群情病,麦候晴收万室须。jiǎn yīn hán wǎn qún qíng bìng,mài hòu qíng shōu wàn shì xū。
空解登楼伺云色,爱民拙令愧偷儒。kōng jiě dēng lóu cì yún sè,ài mín zhuō lìng kuì tōu rú。

端午雨饮伯英池馆

韦骧

山城重午遭阴晦,谢氏池亭亦自堪。shān chéng zhòng wǔ zāo yīn huì,xiè shì chí tíng yì zì kān。
野色映来歌舞好,炎威消去酒肴甘。yě sè yìng lái gē wǔ hǎo,yán wēi xiāo qù jiǔ yáo gān。
手中菖屑随杯泛,头上榴花带雨篸。shǒu zhōng chāng xiè suí bēi fàn,tóu shàng liú huā dài yǔ cǎn。
且尽主人留客兴,明年谁北复谁南。qiě jǐn zhǔ rén liú kè xīng,míng nián shuí běi fù shuí nán。

偶作

韦骧

纱巾疏爽葛衣宽,簿领无多笑傲间。shā jīn shū shuǎng gé yī kuān,bù lǐng wú duō xiào ào jiān。
黄卷仰持眠昼榻,白云斜敛见晴山。huáng juǎn yǎng chí mián zhòu tà,bái yún xié liǎn jiàn qíng shān。
风荷泻露池声激,烟柳藏蝉野趣闲。fēng hé xiè lù chí shēng jī,yān liǔ cáng chán yě qù xián。
日月淹留非不幸,柅车休叹未西还。rì yuè yān liú fēi bù xìng,nǐ chē xiū tàn wèi xī hái。

予莅制济民药朱尉掌粜常平粟因以记

韦骧

火日炎炎五月天,邑中分事力相完。huǒ rì yán yán wǔ yuè tiān,yì zhōng fēn shì lì xiāng wán。
君当庾廪司平粜,我近方书辑众丹。jūn dāng yǔ lǐn sī píng tiào,wǒ jìn fāng shū jí zhòng dān。
共识朝廷欲为惠,岂图居处自偷安。gòng shí cháo tíng yù wèi huì,qǐ tú jū chù zì tōu ān。
谁言忠谊须谋大,未合谋时且恪官。shuí yán zhōng yì xū móu dà,wèi hé móu shí qiě kè guān。

和新竹

韦骧

根本坚深岂费培,龙蛇蜕尽见天材。gēn běn jiān shēn qǐ fèi péi,lóng shé tuì jǐn jiàn tiān cái。
斜穿似爱幽人到,疏列还容小径开。xié chuān shì ài yōu rén dào,shū liè hái róng xiǎo jìng kāi。
凉月骤添新影密,清风不减旧枝来。liáng yuè zhòu tiān xīn yǐng mì,qīng fēng bù jiǎn jiù zhī lái。
岁穷自有凌霜节,宁比秋衰恶草莱。suì qióng zì yǒu líng shuāng jié,níng bǐ qiū shuāi è cǎo lái。

和朱伯英以诗庆将代

韦骧

非材安敢叹淹留,吏外尤忻共雅游。fēi cái ān gǎn tàn yān liú,lì wài yóu xīn gòng yǎ yóu。
欲代虽知归去乐,相看还动解携愁。yù dài suī zhī guī qù lè,xiāng kàn hái dòng jiě xié chóu。
襟期岂逐炎凉变,谈笑应随簿领休。jīn qī qǐ zhú yán liáng biàn,tán xiào yīng suí bù lǐng xiū。
来岁黄花何处好,怀思把盏对霜秋。lái suì huáng huā hé chù hǎo,huái sī bǎ zhǎn duì shuāng qiū。

再和

韦骧

区区邑落四逢秋,敢诧归期占上游。qū qū yì luò sì féng qiū,gǎn chà guī qī zhàn shàng yóu。
似得葵丘瓜代信,如销都护玉关愁。shì dé kuí qiū guā dài xìn,rú xiāo dōu hù yù guān chóu。
琴弹夜月声还变,诗写溪山兴未休。qín dàn yè yuè shēng hái biàn,shī xiě xī shān xīng wèi xiū。
幸有台池且同醉,别离到后更何由。xìng yǒu tái chí qiě tóng zuì,bié lí dào hòu gèng hé yóu。

将归

韦骧

代期渐可数光阴,掉鞅归时秋已深。dài qī jiàn kě shù guāng yīn,diào yāng guī shí qiū yǐ shēn。
篱菊正牵元亮眼,江鲈还动季鹰心。lí jú zhèng qiān yuán liàng yǎn,jiāng lú hái dòng jì yīng xīn。
迎新送故人徒扰,兴利除残我不任。yíng xīn sòng gù rén tú rǎo,xīng lì chú cán wǒ bù rèn。
唯有溪山不辜方,未尝旷日废清吟。wéi yǒu xī shān bù gū fāng,wèi cháng kuàng rì fèi qīng yín。

和东美见寄

韦骧

子陵溪上各危樯,心逐君归到故乡。zi líng xī shàng gè wēi qiáng,xīn zhú jūn guī dào gù xiāng。
回首苍茫空鹤望,乱山萦绕似羊肠。huí shǒu cāng máng kōng hè wàng,luàn shān yíng rào shì yáng cháng。
评文酷爱胸襟远,坐邑还忧事业荒。píng wén kù ài xiōng jīn yuǎn,zuò yì hái yōu shì yè huāng。
忽得新篇开鄙塞,甚于潍水决沙囊。hū dé xīn piān kāi bǐ sāi,shén yú wéi shuǐ jué shā náng。

钧爱亭

韦骧

簿领支离每竞辰,退思当亦在吾民。bù lǐng zhī lí měi jìng chén,tuì sī dāng yì zài wú mín。
抑扶为术如偏取,字养存心固一均。yì fú wèi shù rú piān qǔ,zì yǎng cún xīn gù yī jūn。
杖履数来消径藓,笙歌久阕聚梁尘。zhàng lǚ shù lái xiāo jìng xiǎn,shēng gē jiǔ què jù liáng chén。
天公岂复遗疏拙,风月随时不负人。tiān gōng qǐ fù yí shū zhuō,fēng yuè suí shí bù fù rén。

内乐亭

韦骧

谁谓兹亭浪得名,寥寥气象副深诚。shuí wèi zī tíng làng dé míng,liáo liáo qì xiàng fù shēn chéng。
地饶松竹千年色,天与云山四合清。dì ráo sōng zhú qiān nián sè,tiān yǔ yún shān sì hé qīng。
靖节固尝为傲吏,子真元不势名卿。jìng jié gù cháng wèi ào lì,zi zhēn yuán bù shì míng qīng。
伊余窃慕恬然乐,肯以纷华战性情。yī yú qiè mù tián rán lè,kěn yǐ fēn huá zhàn xìng qíng。

离乡

韦骧

奔走京尘已十年,治任西去兴悠然。bēn zǒu jīng chén yǐ shí nián,zhì rèn xī qù xīng yōu rán。
功名欲立非人致,才宦未伸还自怜。gōng míng yù lì fēi rén zhì,cái huàn wèi shēn hái zì lián。
路柳得春多意思,野禽批水共连翩。lù liǔ dé chūn duō yì sī,yě qín pī shuǐ gòng lián piān。
孤舟独载无人语,唯把空书考圣贤。gū zhōu dú zài wú rén yǔ,wéi bǎ kōng shū kǎo shèng xián。