古诗词

桔槔

韦骧

露井无穷惠,机心在桔槔。lù jǐng wú qióng huì,jī xīn zài jú gāo。
浅深皆应取,俯仰不为劳。qiǎn shēn jiē yīng qǔ,fǔ yǎng bù wèi láo。
固免羸瓶悔,全胜短绠操。gù miǎn léi píng huǐ,quán shèng duǎn gěng cāo。
如何翻鄙笑,抱瓮自孤高。rú hé fān bǐ xiào,bào wèng zì gū gāo。

韦骧

公元一〇三三年至一一一〇五年,字子骏,钱塘人。生于宋仁宗明道二年,卒于徽宗崇宁四年,年七十三岁。工诗文。皇祐五年(公元一0五三年)进士,除知袁州萍乡系。历福建转连判官,主客郎中。出为变路提刑。建中靖国初,(公元一一〇一年)除知明州丐宫祠,以左朝议大夫提举洞霄宫,卒。骧著有文集十八卷,赋二十卷,均《宋史艺文志》并传于世。 韦骧的作品>>

猜您喜欢

春阴

韦骧

云霭结青冥,成阴重复轻。yún ǎi jié qīng míng,chéng yīn zhòng fù qīng。
虽知养春色,终是惨人情。suī zhī yǎng chūn sè,zhōng shì cǎn rén qíng。
索莫初花态,踌躇去雁声。suǒ mò chū huā tài,chóu chú qù yàn shēng。
芳时不宜忽,紫陌待暄晴。fāng shí bù yí hū,zǐ mò dài xuān qíng。

咏马

韦骧

种格得房精,权奇岂易名。zhǒng gé dé fáng jīng,quán qí qǐ yì míng。
耳批秋竹薄,蹄蹴水云轻。ěr pī qiū zhú báo,tí cù shuǐ yún qīng。
徒受双羁制,谁知千里程。tú shòu shuāng jī zhì,shuí zhī qiān lǐ chéng。
未为良乐遇,春陌自长鸣。wèi wèi liáng lè yù,chūn mò zì zhǎng míng。

咏素扇

韦骧

不羡裁纨妙,唯怜入手轻。bù xiàn cái wán miào,wéi lián rù shǒu qīng。
月从天上落,风向座中生。yuè cóng tiān shàng luò,fēng xiàng zuò zhōng shēng。
却暑期宣力,经秋任寡情。què shǔ qī xuān lì,jīng qiū rèn guǎ qíng。
人心能似此,及物岂无成。rén xīn néng shì cǐ,jí wù qǐ wú chéng。

火箸

韦骧

劲直不容偏,纤纤体并圆。jìn zhí bù róng piān,xiān xiān tǐ bìng yuán。
附炎非曲致,执热藉双全。fù yán fēi qū zhì,zhí rè jí shuāng quán。
炽炭随方减,寒灰应手然。chì tàn suí fāng jiǎn,hán huī yīng shǒu rán。
洪炉在调适,持此以为权。hóng lú zài diào shì,chí cǐ yǐ wèi quán。

投壶格

韦骧

古来壶矢乐,今日亦钧情。gǔ lái hú shǐ lè,jīn rì yì jūn qíng。
庆马谁亡法,论筹自有评。qìng mǎ shuí wáng fǎ,lùn chóu zì yǒu píng。
较能分胜负,按数计亏盈。jiào néng fēn shèng fù,àn shù jì kuī yíng。
好是摧机中,收功特地轻。hǎo shì cuī jī zhōng,shōu gōng tè dì qīng。

花铁书镇

韦骧

铁尺平如砥,银花贴软枝。tiě chǐ píng rú dǐ,yín huā tiē ruǎn zhī。
成由巧匠手,持以镇书为。chéng yóu qiǎo jiàng shǒu,chí yǐ zhèn shū wèi。
弹压全繄尔,推迁实在台。dàn yā quán yī ěr,tuī qiān shí zài tái。
不能柔绕指,方册最相宜。bù néng róu rào zhǐ,fāng cè zuì xiāng yí。

雕狐图

韦骧

戢翼下云中,惊狐计遂穷。jí yì xià yún zhōng,jīng hú jì suì qióng。
笔端传击搏,座上感英雄。bǐ duān chuán jī bó,zuò shàng gǎn yīng xióng。
猛势看如活,妖魂觉已空。měng shì kàn rú huó,yāo hún jué yǐ kōng。
推奸当若此,不独画为空。tuī jiān dāng ruò cǐ,bù dú huà wèi kōng。

咏影

韦骧

所赋一何钧,悠悠各一身。suǒ fù yī hé jūn,yōu yōu gè yī shēn。
行藏宁逆物,进退本由人。xíng cáng níng nì wù,jìn tuì běn yóu rén。
向晦都忘累,逢明固任真。xiàng huì dōu wàng lèi,féng míng gù rèn zhēn。
含沙尚能祸,辨早莫因循。hán shā shàng néng huò,biàn zǎo mò yīn xún。

咏声

韦骧

寂寞曾非迹,能闻乃辨声。jì mò céng fēi jì,néng wén nǎi biàn shēng。
于人缘有感,在物本无情。yú rén yuán yǒu gǎn,zài wù běn wú qíng。
涛怒中秋盛,雷威百里惊。tāo nù zhōng qiū shèng,léi wēi bǎi lǐ jīng。
更论空谷答,至理自相倾。gèng lùn kōng gǔ dá,zhì lǐ zì xiāng qīng。

陈后主

韦骧

绮阁宝为床,庭花曲韵长。qǐ gé bǎo wèi chuáng,tíng huā qū yùn zhǎng。
三妃惑沈湎,十客助骄荒。sān fēi huò shěn miǎn,shí kè zhù jiāo huāng。
不作强邻备,还罹独足殃。bù zuò qiáng lín bèi,hái lí dú zú yāng。
胡颜犹侍饮,更献请封章。hú yán yóu shì yǐn,gèng xiàn qǐng fēng zhāng。

方竹杖

韦骧

钧是龙孙种,怜方与众殊。jūn shì lóng sūn zhǒng,lián fāng yǔ zhòng shū。
既能同劲直,还自表廉隅。jì néng tóng jìn zhí,hái zì biǎo lián yú。
雨露恩虽一,风霜迹更孤。yǔ lù ēn suī yī,fēng shuāng jì gèng gū。
端人以为杖,气类雅相符。duān rén yǐ wèi zhàng,qì lèi yǎ xiāng fú。

访隐

韦骧

暂出纷嚣外,相寻寂寞乡。zàn chū fēn xiāo wài,xiāng xún jì mò xiāng。
扫门风竹影,扑座露花香。sǎo mén fēng zhú yǐng,pū zuò lù huā xiāng。
白玉为琴轸,丹砂贮药囊。bái yù wèi qín zhěn,dān shā zhù yào náng。
疑年闲试问,甲子亦都忘。yí nián xián shì wèn,jiǎ zi yì dōu wàng。

咏烟

韦骧

漠漠复霏霏,因风任所之。mò mò fù fēi fēi,yīn fēng rèn suǒ zhī。
山家晨起后,渔舍晚归时。shān jiā chén qǐ hòu,yú shě wǎn guī shí。
散远连云没,飘斜误鸟随。sàn yuǎn lián yún méi,piāo xié wù niǎo suí。
更堪萦旅思,怅望碧江湄。gèng kān yíng lǚ sī,chàng wàng bì jiāng méi。

溪上桃

韦骧

数本临溪岸,春多色更夭。shù běn lín xī àn,chūn duō sè gèng yāo。
暗香穿水腻,细蕊入风娇。àn xiāng chuān shuǐ nì,xì ruǐ rù fēng jiāo。
枝卧侵微草,红繁蔽小桥。zhī wò qīn wēi cǎo,hóng fán bì xiǎo qiáo。
武陵迷客路,与此不相辽。wǔ líng mí kè lù,yǔ cǐ bù xiāng liáo。

胡巨源郎中挽词三首

韦骧

官荣符列宿,政术妙专城。guān róng fú liè sù,zhèng shù miào zhuān chéng。
未尽平生蕴,俄从长夜行。wèi jǐn píng shēng yùn,é cóng zhǎng yè xíng。
坦情归浩荡,爽气入清明。tǎn qíng guī hào dàng,shuǎng qì rù qīng míng。
独有南州俗,空传遗爱声。dú yǒu nán zhōu sú,kōng chuán yí ài shēng。