古诗词

咏唐史李适之

韦骧

矿金言率遇参商,罢相还歌乐圣章。kuàng jīn yán lǜ yù cān shāng,bà xiāng hái gē lè shèng zhāng。
怖死宜春中奸贼,令人扼腕痛其亡。bù sǐ yí chūn zhōng jiān zéi,lìng rén è wàn tòng qí wáng。

韦骧

公元一〇三三年至一一一〇五年,字子骏,钱塘人。生于宋仁宗明道二年,卒于徽宗崇宁四年,年七十三岁。工诗文。皇祐五年(公元一0五三年)进士,除知袁州萍乡系。历福建转连判官,主客郎中。出为变路提刑。建中靖国初,(公元一一〇一年)除知明州丐宫祠,以左朝议大夫提举洞霄宫,卒。骧著有文集十八卷,赋二十卷,均《宋史艺文志》并传于世。 韦骧的作品>>

猜您喜欢

四月一日西池作

韦骧

田田荷叶大如钱,拙令无功又一年。tián tián hé yè dà rú qián,zhuō lìng wú gōng yòu yī nián。
六月京尘传流口,不嫌池上更迁延。liù yuè jīng chén chuán liú kǒu,bù xián chí shàng gèng qiān yán。

游金柱观瀑泉

韦骧

源高云表许谁穷,飞出岩前百丈雄。yuán gāo yún biǎo xǔ shuí qióng,fēi chū yán qián bǎi zhàng xióng。
岂是山神作灵怪,解将烟雨变晴空。qǐ shì shān shén zuò líng guài,jiě jiāng yān yǔ biàn qíng kōng。

和伯英再赋

韦骧

行踪隐怪少人知,非是山僧别有机。xíng zōng yǐn guài shǎo rén zhī,fēi shì shān sēng bié yǒu jī。
漏泄一朝逢地主,逢迎终不似前稀。lòu xiè yī cháo féng dì zhǔ,féng yíng zhōng bù shì qián xī。

避雨大明寺

韦骧

去时骤雨忽兼风,歇马曾留此寺中。qù shí zhòu yǔ hū jiān fēng,xiē mǎ céng liú cǐ sì zhōng。
今日来归复如此,始知事有偶然同。jīn rì lái guī fù rú cǐ,shǐ zhī shì yǒu ǒu rán tóng。

巴陵讯囚所居附岳阳楼前

韦骧

双扉昼锁夜传呼,讯鞫劳心迹也拘。shuāng fēi zhòu suǒ yè chuán hū,xùn jū láo xīn jì yě jū。
只有清虚慰怀抱,开轩即是洞庭湖。zhǐ yǒu qīng xū wèi huái bào,kāi xuān jí shì dòng tíng hú。

巴陵讯囚所居附岳阳楼前

韦骧

洞庭湖上岳阳楼,旧走声名遍九州。dòng tíng hú shàng yuè yáng lóu,jiù zǒu shēng míng biàn jiǔ zhōu。
今日偶来犹吏事,幸当风月近中秋。jīn rì ǒu lái yóu lì shì,xìng dāng fēng yuè jìn zhōng qiū。

游金精回书朝阳岩观壁

韦骧

秋入群峰气象清,朝阳才过到金精。qiū rù qún fēng qì xiàng qīng,cháo yáng cái guò dào jīn jīng。
胜游却向尘劳得,此日清怀慰此行。shèng yóu què xiàng chén láo dé,cǐ rì qīng huái wèi cǐ xíng。

过赣石

韦骧

乘危趋疾固轻身,却羡操舟妙入神。chéng wēi qū jí gù qīng shēn,què xiàn cāo zhōu miào rù shén。
石罅安船石头立,渔人谩笑往来人。shí xià ān chuán shí tóu lì,yú rén mán xiào wǎng lái rén。

天柱滩

韦骧

密密赣滩三百里,此滩崛起最峥嵘。mì mì gàn tān sān bǎi lǐ,cǐ tān jué qǐ zuì zhēng róng。
中原柱石知多少,安用江心滥得名。zhōng yuán zhù shí zhī duō shǎo,ān yòng jiāng xīn làn dé míng。

闻潮

韦骧

钱塘江上吾家近,惯听秋潮动地鸣。qián táng jiāng shàng wú jiā jìn,guàn tīng qiū cháo dòng dì míng。
今日蓬莱于役处,却疑身在故乡行。jīn rì péng lái yú yì chù,què yí shēn zài gù xiāng xíng。

和孙叔康以诗寄芋

韦骧

清淳一阕听埙篪,磊落堆盘享芋鸱。qīng chún yī què tīng xūn chí,lěi luò duī pán xiǎng yù chī。
拙令此时心饫足,暂忘野外有民饥。zhuō lìng cǐ shí xīn yù zú,zàn wàng yě wài yǒu mín jī。

乙卯十二月十四日夜宿东禅僧舍

韦骧

簿书虽是不离身,一宿精庐兴味真。bù shū suī shì bù lí shēn,yī sù jīng lú xīng wèi zhēn。
莫道后栏花未坼,夜来霜月岂惭春。mò dào hòu lán huā wèi chè,yè lái shuāng yuè qǐ cán chūn。

又题僧壁即事

韦骧

天地收功固欲全,朝廷恩惠岂容偏。tiān dì shōu gōng gù yù quán,cháo tíng ēn huì qǐ róng piān。
饥羸大众粟不足,县令胡颜入俸钱。jī léi dà zhòng sù bù zú,xiàn lìng hú yán rù fèng qián。

和叔康席上

韦骧

两麾相遇百花春,烟海漫漫共此垠。liǎng huī xiāng yù bǎi huā chūn,yān hǎi màn màn gòng cǐ yín。
席上笑谈成秀句,一番传咏乐邦人。xí shàng xiào tán chéng xiù jù,yī fān chuán yǒng lè bāng rén。

和叔康席上

韦骧

海上风光入暮春,使轩轻过古城垠。hǎi shàng fēng guāng rù mù chūn,shǐ xuān qīng guò gǔ chéng yín。
琴台此去犹千里,已有先声慰昔人。qín tái cǐ qù yóu qiān lǐ,yǐ yǒu xiān shēng wèi xī rén。