古诗词

咏唐史卢怀慎

韦骧

言极公忠器业清,死犹勤恳荐时英。yán jí gōng zhōng qì yè qīng,sǐ yóu qín kěn jiàn shí yīng。
贤哉度己推姚相,不幸幡成伴食名。xián zāi dù jǐ tuī yáo xiāng,bù xìng fān chéng bàn shí míng。

韦骧

公元一〇三三年至一一一〇五年,字子骏,钱塘人。生于宋仁宗明道二年,卒于徽宗崇宁四年,年七十三岁。工诗文。皇祐五年(公元一0五三年)进士,除知袁州萍乡系。历福建转连判官,主客郎中。出为变路提刑。建中靖国初,(公元一一〇一年)除知明州丐宫祠,以左朝议大夫提举洞霄宫,卒。骧著有文集十八卷,赋二十卷,均《宋史艺文志》并传于世。 韦骧的作品>>

猜您喜欢

和潘通甫中春即事

韦骧

杂花交错裹楼台,二月向残三月来。zá huā jiāo cuò guǒ lóu tái,èr yuè xiàng cán sān yuè lái。
尘迹遇时随分乐,酒樽逢景等闲开。chén jì yù shí suí fēn lè,jiǔ zūn féng jǐng děng xián kāi。
幽禽有意名相唤,飞絮无情舞自回。yōu qín yǒu yì míng xiāng huàn,fēi xù wú qíng wǔ zì huí。
游览莫为频数厌,逡巡便举送春杯。yóu lǎn mò wèi pín shù yàn,qūn xún biàn jǔ sòng chūn bēi。

和季春初牡丹花

韦骧

绕栏矜赏日千回,赋咏惭无卓荦才。rào lán jīn shǎng rì qiān huí,fù yǒng cán wú zhuó luò cái。
天意似嫌群卉杂,花王留在晚春开。tiān yì shì xián qún huì zá,huā wáng liú zài wǎn chūn kāi。
曾经唐苑声歌后,不是隋园剪彩来。céng jīng táng yuàn shēng gē hòu,bù shì suí yuán jiǎn cǎi lái。
安用繁言警耽惑,爱奇能有几人栽。ān yòng fán yán jǐng dān huò,ài qí néng yǒu jǐ rén zāi。

暮春对景书怀

韦骧

一番新雨洗楼台,何处红芳不烂开。yī fān xīn yǔ xǐ lóu tái,hé chù hóng fāng bù làn kāi。
春色渐随流水去,薰风还入弄琴来。chūn sè jiàn suí liú shuǐ qù,xūn fēng hái rù nòng qín lái。
梁巢戢戢鸣雏燕,林叶阴阴覆老梅。liáng cháo jí jí míng chú yàn,lín yè yīn yīn fù lǎo méi。
遇景乘时须自适,江头每到日西回。yù jǐng chéng shí xū zì shì,jiāng tóu měi dào rì xī huí。

和晚春雨霁

韦骧

油云卷尽晓天明,风色融和日色轻。yóu yún juǎn jǐn xiǎo tiān míng,fēng sè róng hé rì sè qīng。
著处馀花知有命,一番绵雨喜初晴。zhù chù yú huā zhī yǒu mìng,yī fān mián yǔ xǐ chū qíng。
园林经润春难老,庭馆无尘气转清。yuán lín jīng rùn chūn nán lǎo,tíng guǎn wú chén qì zhuǎn qīng。
谁道东君忘所属,此时于物特垂情。shuí dào dōng jūn wàng suǒ shǔ,cǐ shí yú wù tè chuí qíng。

和落花

韦骧

春风几日为催开,却趁春风委翠苔。chūn fēng jǐ rì wèi cuī kāi,què chèn chūn fēng wěi cuì tái。
莫讶花王留不住,本缘真宰傥然来。mò yà huā wáng liú bù zhù,běn yuán zhēn zǎi tǎng rán lái。
暗随蝶梦飘书榻,半逐莺声落吹台。àn suí dié mèng piāo shū tà,bàn zhú yīng shēng luò chuī tái。
绿叶依依犹可爱,吟肠终日为萦回。lǜ yè yī yī yóu kě ài,yín cháng zhōng rì wèi yíng huí。

和以双头牡丹赠叔康太守

韦骧

盈盈仙花忽双开,似把轻罗一样裁。yíng yíng xiān huā hū shuāng kāi,shì bǎ qīng luó yī yàng cái。
绿蒂相扶真艳出,芳心齐送异香来。lǜ dì xiāng fú zhēn yàn chū,fāng xīn qí sòng yì xiāng lái。
浪吟莫惜诗千首,烂赏何妨酒百杯。làng yín mò xī shī qiān shǒu,làn shǎng hé fáng jiǔ bǎi bēi。
剪寄黄堂有馀爱,也应蝶梦不空回。jiǎn jì huáng táng yǒu yú ài,yě yīng dié mèng bù kōng huí。

和登琅山为民祈福

韦骧

佛宫突兀枕琅山,金碧楼台诘曲栏。fú gōng tū wù zhěn láng shān,jīn bì lóu tái jí qū lán。
霁雨愿收田潦积,盛阳祈变麦秋寒。jì yǔ yuàn shōu tián lǎo jī,shèng yáng qí biàn mài qiū hán。
红旌苒苒来何肃,赤子林林意自宽。hóng jīng rǎn rǎn lái hé sù,chì zi lín lín yì zì kuān。
早晚丰登应精恳,行看展报上层峦。zǎo wǎn fēng dēng yīng jīng kěn,xíng kàn zhǎn bào shàng céng luán。

和书怀

韦骧

朴拙从来附会疏,恬然养内肯求无。pǔ zhuō cóng lái fù huì shū,tián rán yǎng nèi kěn qiú wú。
自怜结发遭平世,不愧孤踪在坦途。zì lián jié fā zāo píng shì,bù kuì gū zōng zài tǎn tú。
一意固当知趣舍,百钱宁复问荣枯。yī yì gù dāng zhī qù shě,bǎi qián níng fù wèn róng kū。
钟鸣鼎食非吾动,所得须论象罔珠。zhōng míng dǐng shí fēi wú dòng,suǒ dé xū lùn xiàng wǎng zhū。

和晚晴书事

韦骧

圆荷贴水翠钱稀,风掠馀花片片飞。yuán hé tiē shuǐ cuì qián xī,fēng lüè yú huā piàn piàn fēi。
细雨有情容易歇,青春无系等闲归。xì yǔ yǒu qíng róng yì xiē,qīng chūn wú xì děng xián guī。
楼头晚鼓牵声远,海上云山乱点微。lóu tóu wǎn gǔ qiān shēng yuǎn,hǎi shàng yún shān luàn diǎn wēi。
坐喜民田见丰兆,幅巾谈笑对残晖。zuò xǐ mín tián jiàn fēng zhào,fú jīn tán xiào duì cán huī。

和潘通甫颐斋书事

韦骧

簿领羁拘日少休,江山清兴未能酬。bù lǐng jī jū rì shǎo xiū,jiāng shān qīng xīng wèi néng chóu。
宓琴希弄缘谁咎,陶柳不栽还自谋。mì qín xī nòng yuán shuí jiù,táo liǔ bù zāi hái zì móu。
谩道庸庸多后福,岂甘泛泛只随流。mán dào yōng yōng duō hòu fú,qǐ gān fàn fàn zhǐ suí liú。
高轩一过尘襟爽,旋折堂萱记酒筹。gāo xuān yī guò chén jīn shuǎng,xuán zhé táng xuān jì jiǔ chóu。

和中夏清虚堂

韦骧

碧玉阑干白石除,虚堂潇洒聚书图。bì yù lán gàn bái shí chú,xū táng xiāo sǎ jù shū tú。
窗明昼可窥蚊睫,檐静时闻噪雀雏。chuāng míng zhòu kě kuī wén jié,yán jìng shí wén zào què chú。
凉吹东南生砌竹,繁阴朝夕在庭梧。liáng chuī dōng nán shēng qì zhú,fán yīn cháo xī zài tíng wú。
主人襟量清如水,此段幽佳称得无。zhǔ rén jīn liàng qīng rú shuǐ,cǐ duàn yōu jiā chēng dé wú。

中夏偶成

韦骧

地交淮浙属通川,官守区区改岁年。dì jiāo huái zhè shǔ tōng chuān,guān shǒu qū qū gǎi suì nián。
鉴照自惊生鬓雪,感时还听噪林蝉。jiàn zhào zì jīng shēng bìn xuě,gǎn shí hái tīng zào lín chán。
钟鸣鼎食何为动,鹤引熊经似有缘。zhōng míng dǐng shí hé wèi dòng,hè yǐn xióng jīng shì yǒu yuán。
内乐无穷奚恤外,便便休诮孝先眠。nèi lè wú qióng xī xù wài,biàn biàn xiū qiào xiào xiān mián。

和馀庆道中

韦骧

荒凉古邑近东溟,时喜轩车出按行。huāng liáng gǔ yì jìn dōng míng,shí xǐ xuān chē chū àn xíng。
水鸟逆风如有向,晚蜺收雨似多情。shuǐ niǎo nì fēng rú yǒu xiàng,wǎn ní shōu yǔ shì duō qíng。
心探畎浍丰年兆,目极云沙远思生。xīn tàn quǎn huì fēng nián zhào,mù jí yún shā yuǎn sī shēng。
佳句更从清旷得,肯由尘事汩聪明。jiā jù gèng cóng qīng kuàng dé,kěn yóu chén shì gǔ cōng míng。

和孙叔康中秋寄运判胡秘丞

韦骧

郡堞危楼夜气清,江光海色接天平。jùn dié wēi lóu yè qì qīng,jiāng guāng hǎi sè jiē tiān píng。
凉秋一半无边爽,皓月十分何太明。liáng qiū yī bàn wú biān shuǎng,hào yuè shí fēn hé tài míng。
使者星轺行暂远,史君兵酿恨徒倾。shǐ zhě xīng yáo xíng zàn yuǎn,shǐ jūn bīng niàng hèn tú qīng。
自怜负弩区区迹,却向澄霄望旆旌。zì lián fù nǔ qū qū jì,què xiàng chéng xiāo wàng pèi jīng。

又借韵寄太守叔康

韦骧

城近江山夕霭澄,楼开栏槛与山平。chéng jìn jiāng shān xī ǎi chéng,lóu kāi lán kǎn yǔ shān píng。
秋光正似鸿沟判,月影圆如白璧明。qiū guāng zhèng shì hóng gōu pàn,yuè yǐng yuán rú bái bì míng。
诗压东阳台上句,酒睎北海座中倾。shī yā dōng yáng tái shàng jù,jiǔ xī běi hǎi zuò zhōng qīng。
荒壖拙令方匏系,引脰西风画隼旌。huāng ruán zhuō lìng fāng páo xì,yǐn dòu xī fēng huà sǔn jīng。