古诗词

和太守临清阁一首

韦骧

朱阁新前构,峥嵘枕水端。zhū gé xīn qián gòu,zhēng róng zhěn shuǐ duān。
地饶千顷秀,天付四时寒。dì ráo qiān qǐng xiù,tiān fù sì shí hán。
波蹙龙鳞活,山斜凤翼攒。bō cù lóng lín huó,shān xié fèng yì zǎn。
晴光照毛发,翠霭夺华丹。qíng guāng zhào máo fā,cuì ǎi duó huá dān。
贺老空游鉴,严公浪记滩。hè lǎo kōng yóu jiàn,yán gōng làng jì tān。
轩窗通浩荡,榱桷变雕残。xuān chuāng tōng hào dàng,cuī jué biàn diāo cán。
静极尘机丧,清多饵钓难。jìng jí chén jī sàng,qīng duō ěr diào nán。
来当思洁白,意不在游盘。lái dāng sī jié bái,yì bù zài yóu pán。
气爽如开浚,堤环若刈兰。qì shuǎng rú kāi jùn,dī huán ruò yì lán。
绘工忧措手,诗将勇濡翰。huì gōng yōu cuò shǒu,shī jiāng yǒng rú hàn。
远目穷层汉,澄心俯曲栏。yuǎn mù qióng céng hàn,chéng xīn fǔ qū lán。
鸢鱼皆自得,宇宙始知宽。yuān yú jiē zì dé,yǔ zhòu shǐ zhī kuān。
神物亨中发,贤侯与众欢。shén wù hēng zhōng fā,xián hóu yǔ zhòng huān。
政声喧盛美,隅泣解辛酸。zhèng shēng xuān shèng měi,yú qì jiě xīn suān。
登览临春昼,雍容兀醉冠。dēng lǎn lín chūn zhòu,yōng róng wù zuì guān。
千龄幸臣宋,五裤正歌潘。qiān líng xìng chén sòng,wǔ kù zhèng gē pān。
环佩锵芳席,旌麾揭画竿。huán pèi qiāng fāng xí,jīng huī jiē huà gān。
笳箫音嘒嘒,貔虎势桓桓。jiā xiāo yīn huì huì,pí hǔ shì huán huán。
俗乐芹争采,宾归铗不弹。sú lè qín zhēng cǎi,bīn guī jiá bù dàn。
落成今日事,遗爱永江干。luò chéng jīn rì shì,yí ài yǒng jiāng gàn。

韦骧

公元一〇三三年至一一一〇五年,字子骏,钱塘人。生于宋仁宗明道二年,卒于徽宗崇宁四年,年七十三岁。工诗文。皇祐五年(公元一0五三年)进士,除知袁州萍乡系。历福建转连判官,主客郎中。出为变路提刑。建中靖国初,(公元一一〇一年)除知明州丐宫祠,以左朝议大夫提举洞霄宫,卒。骧著有文集十八卷,赋二十卷,均《宋史艺文志》并传于世。 韦骧的作品>>

猜您喜欢

咏唐史王圭

韦骧

斥姬援祖沃君心,贞观箴规器独深。chì jī yuán zǔ wò jūn xīn,zhēn guān zhēn guī qì dú shēn。
私庙因循遭纠刻,可嗟疵玷在球琳。sī miào yīn xún zāo jiū kè,kě jiē cī diàn zài qiú lín。

咏唐史戴胄

韦骧

持平远继张廷尉,献议尝班魏郑公。chí píng yuǎn jì zhāng tíng wèi,xiàn yì cháng bān wèi zhèng gōng。
谁谓尚书无学术,没身何愧谥为忠。shuí wèi shàng shū wú xué shù,méi shēn hé kuì shì wèi zhōng。

咏唐史戴至德

韦骧

神翰飞英纪至贤,谓如舟楫济洪源。shén hàn fēi yīng jì zhì xián,wèi rú zhōu jí jì hóng yuán。
偷名岂学刘仁轨,专向朝堂卖主恩。tōu míng qǐ xué liú rén guǐ,zhuān xiàng cháo táng mài zhǔ ēn。

咏唐史魏郑公

韦骧

东宫尝吠非其主,贞观终高献纳臣。dōng gōng cháng fèi fēi qí zhǔ,zhēn guān zhōng gāo xiàn nà chén。
不独齐桓忘射带,太宗当日最知人。bù dú qí huán wàng shè dài,tài zōng dāng rì zuì zhī rén。

咏唐史虞世南

韦骧

太宗宠异号名臣,五绝当年赐目新。tài zōng chǒng yì hào míng chén,wǔ jué dāng nián cì mù xīn。
亡也重嗟文物去,石渠东观谓无人。wáng yě zhòng jiē wén wù qù,shí qú dōng guān wèi wú rén。

咏唐史韦见素

韦骧

入相年馀值狂寇,独随车驾岂非忠。rù xiāng nián yú zhí kuáng kòu,dú suí chē jià qǐ fēi zhōng。
凶胡萌祸根荄远,史笔如何罪及公。xiōng hú méng huò gēn gāi yuǎn,shǐ bǐ rú hé zuì jí gōng。

咏唐史契苾何力

韦骧

自称烈士受唐恩,宁死延陀不屈身。zì chēng liè shì shòu táng ēn,níng sǐ yán tuó bù qū shēn。
莫陋将军本蕃种,中朝似此几何人。mò lòu jiāng jūn běn fān zhǒng,zhōng cháo shì cǐ jǐ hé rén。

咏唐史李光弼

韦骧

阃外分忧屡积勋,间言几欲变深恩。kǔn wài fēn yōu lǚ jī xūn,jiān yán jǐ yù biàn shēn ēn。
十年三觐劳方面,荣耀双旌并在门。shí nián sān jìn láo fāng miàn,róng yào shuāng jīng bìng zài mén。

咏唐史邓景山

韦骧

并门雄镇军权重,敛怨残躯不足伤。bìng mén xióng zhèn jūn quán zhòng,liǎn yuàn cán qū bù zú shāng。
偏将赎身由纳马,贱人贵畜自为殃。piān jiāng shú shēn yóu nà mǎ,jiàn rén guì chù zì wèi yāng。

咏唐史韦坚

韦骧

勿诧崔生得体歌,运潭聚敛一何多。wù chà cuī shēng dé tǐ gē,yùn tán jù liǎn yī hé duō。
术虽可鄙非其死,甚矣奸臣恣网罗。shù suī kě bǐ fēi qí sǐ,shén yǐ jiān chén zì wǎng luó。

咏唐史房琯

韦骧

蜀途赴难忠虽固,车战亡师咎已深。shǔ tú fù nán zhōng suī gù,chē zhàn wáng shī jiù yǐ shēn。
天子未归京未复,不知何暇有琴心。tiān zi wèi guī jīng wèi fù,bù zhī hé xiá yǒu qín xīn。

咏唐史崔荛

韦骧

大臣许国当由道,执政如何事佛淫。dà chén xǔ guó dāng yóu dào,zhí zhèng rú hé shì fú yín。
身附奸邪不知祸,却谈报应感君心。shēn fù jiān xié bù zhī huò,què tán bào yīng gǎn jūn xīn。

咏唐史杨绾

韦骧

总政中书月未期,郭崔奢侈遽中移。zǒng zhèng zhōng shū yuè wèi qī,guō cuī shē chǐ jù zhōng yí。
代宗勿叹天亡早,用相斯人已后时。dài zōng wù tàn tiān wáng zǎo,yòng xiāng sī rén yǐ hòu shí。

咏唐史郭子仪

韦骧

凌烟阁上中兴后,勋德光全属令公。líng yān gé shàng zhōng xīng hòu,xūn dé guāng quán shǔ lìng gōng。
鱼辈也知深用力,其如谦巽悟宸衷。yú bèi yě zhī shēn yòng lì,qí rú qiān xùn wù chén zhōng。

咏唐史萧复

韦骧

面排卢杞兴言佞,背沮刘公受旨私。miàn pái lú qǐ xīng yán nìng,bèi jǔ liú gōng shòu zhǐ sī。
真相不知知彼相,便容辞疾守闲司。zhēn xiāng bù zhī zhī bǐ xiāng,biàn róng cí jí shǒu xián sī。