古诗词

待拒霜开一首

韦骧

予怜拒霜好,独立冠雕穷。yǔ lián jù shuāng hǎo,dú lì guān diāo qióng。
故腊新移至,今年曲爱隆。gù là xīn yí zhì,jīn nián qū ài lóng。
栽培曾倩圃,灌溉每呼僮。zāi péi céng qiàn pǔ,guàn gài měi hū tóng。
覆护障炎日,枝撑御暴风。fù hù zhàng yán rì,zhī chēng yù bào fēng。
欲高歼隘叶,待盛拓芳丛。yù gāo jiān ài yè,dài shèng tuò fāng cóng。
不取蒿莱蔽,那妨雨露蒙。bù qǔ hāo lái bì,nà fáng yǔ lù méng。
翠行疏密等,微径往来通。cuì xíng shū mì děng,wēi jìng wǎng lái tōng。
恐折频驱雀,忧衰屡灭虫。kǒng zhé pín qū què,yōu shuāi lǚ miè chóng。
清秋方淡薄,碧蕊已玲珑。qīng qiū fāng dàn báo,bì ruǐ yǐ líng lóng。
占表如争胜,藏身若养蒙。zhàn biǎo rú zhēng shèng,cáng shēn ruò yǎng méng。
绿幢擎蓶扈,圆玉琢青葱。lǜ chuáng qíng wéi hù,yuán yù zuó qīng cōng。
美操寒中辨,丹心日已充。měi cāo hán zhōng biàn,dān xīn rì yǐ chōng。
不甘为菊后,渐见出篱东。bù gān wèi jú hòu,jiàn jiàn chū lí dōng。
虽本生成力,宁非养治功。suī běn shēng chéng lì,níng fēi yǎng zhì gōng。
从容延晚节,次第待轻红。cóng róng yán wǎn jié,cì dì dài qīng hóng。
肯学杨花雪,悠悠负主翁。kěn xué yáng huā xuě,yōu yōu fù zhǔ wēng。

韦骧

公元一〇三三年至一一一〇五年,字子骏,钱塘人。生于宋仁宗明道二年,卒于徽宗崇宁四年,年七十三岁。工诗文。皇祐五年(公元一0五三年)进士,除知袁州萍乡系。历福建转连判官,主客郎中。出为变路提刑。建中靖国初,(公元一一〇一年)除知明州丐宫祠,以左朝议大夫提举洞霄宫,卒。骧著有文集十八卷,赋二十卷,均《宋史艺文志》并传于世。 韦骧的作品>>

猜您喜欢

咏唐史柳浑

韦骧

刑宽毁玉回天怒,智料渝盟识虏情。xíng kuān huǐ yù huí tiān nù,zhì liào yú méng shí lǔ qíng。
延赏见跻终不愠,陶陶谁似柳宜城。yán shǎng jiàn jī zhōng bù yùn,táo táo shuí shì liǔ yí chéng。

咏唐史李揆

韦骧

献替初虽有可贤,忌能遭贬是谁愆。xiàn tì chū suī yǒu kě xián,jì néng zāo biǎn shì shuí qiān。
獐头鼠目言何易,重困江湖十五年。zhāng tóu shǔ mù yán hé yì,zhòng kùn jiāng hú shí wǔ nián。

还邑遇雨

韦骧

一阵阴云一雨来,驱除烦暑洒尘埃。yī zhèn yīn yún yī yǔ lái,qū chú fán shǔ sǎ chén āi。
山川固不为迎合,岂是先知地主回。shān chuān gù bù wèi yíng hé,qǐ shì xiān zhī dì zhǔ huí。

同邑簿检视堤柳乘兴游保寿僧舍

韦骧

拨置簿书看种柳,等闲联辔入云岐。bō zhì bù shū kàn zhǒng liǔ,děng xián lián pèi rù yún qí。
山僧莫道疏迎候,我辈行行不自知。shān sēng mò dào shū yíng hòu,wǒ bèi xíng xíng bù zì zhī。

过紫霄宫

韦骧

先春曾宿紫霄宫,今日重游春正融。xiān chūn céng sù zǐ xiāo gōng,jīn rì zhòng yóu chūn zhèng róng。
谁道居官便跧缩,也能偷暇向忙中。shuí dào jū guān biàn quán suō,yě néng tōu xiá xiàng máng zhōng。

游寿山

韦骧

暂离簿领来邻邑,旋访灵踪到寿山。zàn lí bù lǐng lái lín yì,xuán fǎng líng zōng dào shòu shān。
乘闲一游真未易,岂论身寄此中闲。chéng xián yī yóu zhēn wèi yì,qǐ lùn shēn jì cǐ zhōng xián。

下山复题二首

韦骧

頫望群峰目已惊,山僧更解说山情。fǔ wàng qún fēng mù yǐ jīng,shān sēng gèng jiě shuō shān qíng。
夕阳归去心难足,未听飞泉雨后声。xī yáng guī qù xīn nán zú,wèi tīng fēi quán yǔ hòu shēng。

下山复题二首

韦骧

宛转松蹊入五峰,更临危阁半晴空。wǎn zhuǎn sōng qī rù wǔ fēng,gèng lín wēi gé bàn qíng kōng。
山花鸟语皆真趣,谁是韬光傲世翁。shān huā niǎo yǔ jiē zhēn qù,shuí shì tāo guāng ào shì wēng。

望方岩

韦骧

路过方岩未及游,肩舆回首兴难收。lù guò fāng yán wèi jí yóu,jiān yú huí shǒu xīng nán shōu。
野桃带日遥相笑,笑我山情不自由。yě táo dài rì yáo xiāng xiào,xiào wǒ shān qíng bù zì yóu。

鸡人峰

韦骧

石室前头一片春,天然形象附嶙峋。shí shì qián tóu yī piàn chūn,tiān rán xíng xiàng fù lín xún。
山家况味无晨夕,安用鸡人赋此身。shān jiā kuàng wèi wú chén xī,ān yòng jī rén fù cǐ shēn。

戏别颜令

韦骧

趣驭不遑辞地主,趁晴唯且荷天公。qù yù bù huáng cí dì zhǔ,chèn qíng wéi qiě hé tiān gōng。
县楼归去劳东望,早就新篇寄好风。xiàn lóu guī qù láo dōng wàng,zǎo jiù xīn piān jì hǎo fēng。

将及熟溪

韦骧

东风吹散黑云轻,渐望吾疆野色青。dōng fēng chuī sàn hēi yún qīng,jiàn wàng wú jiāng yě sè qīng。
料得熟溪滩响急,到时聊为驻轩听。liào dé shú xī tān xiǎng jí,dào shí liáo wèi zhù xuān tīng。

途中寄县斋诸士子

韦骧

花发蒙亭画景舒,浩歌应叹食无鱼。huā fā méng tíng huà jǐng shū,hào gē yīng tàn shí wú yú。
灵岩恨不同真赏,且把新诗慰子居。líng yán hèn bù tóng zhēn shǎng,qiě bǎ xīn shī wèi zi jū。

离石室

韦骧

九十阳春兴已酬,登山穿谷尽清幽。jiǔ shí yáng chūn xīng yǐ chóu,dēng shān chuān gǔ jǐn qīng yōu。
闲田不是无多让,故遣尘劳作胜游。xián tián bù shì wú duō ràng,gù qiǎn chén láo zuò shèng yóu。

和颜令见寄其二

韦骧

洗出郊原物象明,积阴祛尽喜天晴。xǐ chū jiāo yuán wù xiàng míng,jī yīn qū jǐn xǐ tiān qíng。
东邻长道诗新寄,增我溪山一倍清。dōng lín zhǎng dào shī xīn jì,zēng wǒ xī shān yī bèi qīng。