古诗词

待拒霜开一首

韦骧

予怜拒霜好,独立冠雕穷。yǔ lián jù shuāng hǎo,dú lì guān diāo qióng。
故腊新移至,今年曲爱隆。gù là xīn yí zhì,jīn nián qū ài lóng。
栽培曾倩圃,灌溉每呼僮。zāi péi céng qiàn pǔ,guàn gài měi hū tóng。
覆护障炎日,枝撑御暴风。fù hù zhàng yán rì,zhī chēng yù bào fēng。
欲高歼隘叶,待盛拓芳丛。yù gāo jiān ài yè,dài shèng tuò fāng cóng。
不取蒿莱蔽,那妨雨露蒙。bù qǔ hāo lái bì,nà fáng yǔ lù méng。
翠行疏密等,微径往来通。cuì xíng shū mì děng,wēi jìng wǎng lái tōng。
恐折频驱雀,忧衰屡灭虫。kǒng zhé pín qū què,yōu shuāi lǚ miè chóng。
清秋方淡薄,碧蕊已玲珑。qīng qiū fāng dàn báo,bì ruǐ yǐ líng lóng。
占表如争胜,藏身若养蒙。zhàn biǎo rú zhēng shèng,cáng shēn ruò yǎng méng。
绿幢擎蓶扈,圆玉琢青葱。lǜ chuáng qíng wéi hù,yuán yù zuó qīng cōng。
美操寒中辨,丹心日已充。měi cāo hán zhōng biàn,dān xīn rì yǐ chōng。
不甘为菊后,渐见出篱东。bù gān wèi jú hòu,jiàn jiàn chū lí dōng。
虽本生成力,宁非养治功。suī běn shēng chéng lì,níng fēi yǎng zhì gōng。
从容延晚节,次第待轻红。cóng róng yán wǎn jié,cì dì dài qīng hóng。
肯学杨花雪,悠悠负主翁。kěn xué yáng huā xuě,yōu yōu fù zhǔ wēng。

韦骧

公元一〇三三年至一一一〇五年,字子骏,钱塘人。生于宋仁宗明道二年,卒于徽宗崇宁四年,年七十三岁。工诗文。皇祐五年(公元一0五三年)进士,除知袁州萍乡系。历福建转连判官,主客郎中。出为变路提刑。建中靖国初,(公元一一〇一年)除知明州丐宫祠,以左朝议大夫提举洞霄宫,卒。骧著有文集十八卷,赋二十卷,均《宋史艺文志》并传于世。 韦骧的作品>>

猜您喜欢

感兴

韦骧

富贵功名岂足邀,鹪鹏所得各逍遥。fù guì gōng míng qǐ zú yāo,jiāo péng suǒ dé gè xiāo yáo。
古今多少难齐事,烛理都如见睍消。gǔ jīn duō shǎo nán qí shì,zhú lǐ dōu rú jiàn xiàn xiāo。

忆梅二首

韦骧

去年幽谷探寒梅,把酒曾将累句催。qù nián yōu gǔ tàn hán méi,bǎ jiǔ céng jiāng lèi jù cuī。
不意今年行海角,玉英开尽未归来。bù yì jīn nián xíng hǎi jiǎo,yù yīng kāi jǐn wèi guī lái。

忆梅二首

韦骧

向来踏雪旧枝旁,指日相期折素香。xiàng lái tà xuě jiù zhī páng,zhǐ rì xiāng qī zhé sù xiāng。
可是去春吟太苦,闇招离别间清狂。kě shì qù chūn yín tài kǔ,àn zhāo lí bié jiān qīng kuáng。

自宝丰镇移红蕉于永阳后圃

韦骧

为爱红蕉品格殊,移根千里涉崎岖。wèi ài hóng jiāo pǐn gé shū,yí gēn qiān lǐ shè qí qū。
不知今岁秋阳里,能有丹心似旧无。bù zhī jīn suì qiū yáng lǐ,néng yǒu dān xīn shì jiù wú。

探后园桃花二首

韦骧

忆对残花邀客醉,留连花下惜芳辰。yì duì cán huā yāo kè zuì,liú lián huā xià xī fāng chén。
而今只待微红露,便向枝头觅旧春。ér jīn zhǐ dài wēi hóng lù,biàn xiàng zhī tóu mì jiù chūn。

探后园桃花二首

韦骧

藉草开樽往兴深,摇花落盏十分斟。jí cǎo kāi zūn wǎng xīng shēn,yáo huā luò zhǎn shí fēn zhēn。
当时已有今年约,肯放花残负赏心。dāng shí yǐ yǒu jīn nián yuē,kěn fàng huā cán fù shǎng xīn。

春思五首

韦骧

庭前弱柳黄金线,池畔新苔绿玉钱。tíng qián ruò liǔ huáng jīn xiàn,chí pàn xīn tái lǜ yù qián。
可是燕鸿恋韶景,犹将健羽度晴天。kě shì yàn hóng liàn sháo jǐng,yóu jiāng jiàn yǔ dù qíng tiān。

春思五首

韦骧

香心夭艳尚包藏,蜂蝶优游苦未忙。xiāng xīn yāo yàn shàng bāo cáng,fēng dié yōu yóu kǔ wèi máng。
何处纸鸢飞白昼,几家归燕认雕梁。hé chù zhǐ yuān fēi bái zhòu,jǐ jiā guī yàn rèn diāo liáng。

春思五首

韦骧

青烟拂拂扑晴晖,帘幕无风永日垂。qīng yān fú fú pū qíng huī,lián mù wú fēng yǒng rì chuí。
不恨离人归不早,只疑春色故相欺。bù hèn lí rén guī bù zǎo,zhǐ yí chūn sè gù xiāng qī。

春思五首

韦骧

近来碧瓦减朝霜,春意垂垂满众芳。jìn lái bì wǎ jiǎn cháo shuāng,chūn yì chuí chuí mǎn zhòng fāng。
未睹花光照庭榭,且看草色绕池塘。wèi dǔ huā guāng zhào tíng xiè,qiě kàn cǎo sè rào chí táng。

春思五首

韦骧

半惨半舒云外日,似无似有水边风。bàn cǎn bàn shū yún wài rì,shì wú shì yǒu shuǐ biān fēng。
羁愁不为阳和减,只恐因春绿鬓空。jī chóu bù wèi yáng hé jiǎn,zhǐ kǒng yīn chūn lǜ bìn kōng。

和仲远留题方锐长老方丈

韦骧

当知迷悟不相因,举手如何拂鉴尘。dāng zhī mí wù bù xiāng yīn,jǔ shǒu rú hé fú jiàn chén。
试问禅翁住方丈,近来多少晚参人。shì wèn chán wēng zhù fāng zhàng,jìn lái duō shǎo wǎn cān rén。

又和仲远答锐长老二首

韦骧

庭柏经霜色半黄,暂安禅室意阳阳。tíng bǎi jīng shuāng sè bàn huáng,zàn ān chán shì yì yáng yáng。
高怀洞见人间世,凫鹤纷纷自短长。gāo huái dòng jiàn rén jiān shì,fú hè fēn fēn zì duǎn zhǎng。

又和仲远答锐长老二首

韦骧

山前旌剑弄晴光,瞻谒裴回殿角香。shān qián jīng jiàn nòng qíng guāng,zhān yè péi huí diàn jiǎo xiāng。
却坐灵堂问禅伯,莫持迂论作金汤。què zuò líng táng wèn chán bó,mò chí yū lùn zuò jīn tāng。

离丹阳

韦骧

人从北固山前去,云水苍茫日向西。rén cóng běi gù shān qián qù,yún shuǐ cāng máng rì xiàng xī。
今夜渡江何处宿,杨花落尽子规啼。jīn yè dù jiāng hé chù sù,yáng huā luò jǐn zi guī tí。