古诗词

秋日即事呈同僚

韦骧

潇洒临霜夕,清居守决曹。xiāo sǎ lín shuāng xī,qīng jū shǒu jué cáo。
严城吹角罢,隔垄听猿号。yán chéng chuī jiǎo bà,gé lǒng tīng yuán hào。
警卒持更切,呼囚报钥牢。jǐng zú chí gèng qiè,hū qiú bào yào láo。
讼庭澄一水,尘事戢千毛。sòng tíng chéng yī shuǐ,chén shì jí qiān máo。
檐阒蚊雷绝,池虚蛙吹逃。yán qù wén léi jué,chí xū wā chuī táo。
逍遥静襟虑,抖擞敞袛裯。xiāo yáo jìng jīn lǜ,dǒu sǒu chǎng dī chóu。
树木雕零尽,星辰气燄豪。shù mù diāo líng jǐn,xīng chén qì yàn háo。
月微棕影薄,风急雁声高。yuè wēi zōng yǐng báo,fēng jí yàn shēng gāo。
忆昔随群学,当时髧二髦。yì xī suí qún xué,dāng shí dàn èr máo。
读书图皦皦,感古动忉忉。dú shū tú jiǎo jiǎo,gǎn gǔ dòng dāo dāo。
意趣青云近,辉光白玉韬。yì qù qīng yún jìn,huī guāng bái yù tāo。
百钱宁问卜,一钓冀连鳌。bǎi qián níng wèn bo,yī diào jì lián áo。
直谅谋相与,回邪欲尽鏖。zhí liàng móu xiāng yǔ,huí xié yù jǐn áo。
自期非干蛊,幸遇岂屯膏。zì qī fēi gàn gǔ,xìng yù qǐ tún gāo。
翻愧雕文陋,难逢异数褒。fān kuì diāo wén lòu,nán féng yì shù bāo。
葳蕤从末宦,淟涊著青袍。wēi ruí cóng mò huàn,tiǎn niǎn zhù qīng páo。
敛翅鹰栖臂,垂头骥伏槽。liǎn chì yīng qī bì,chuí tóu jì fú cáo。
安能枉寻尺,犹得饱藜蒿。ān néng wǎng xún chǐ,yóu dé bǎo lí hāo。
但恃心如砥,那矜目察毫。dàn shì xīn rú dǐ,nà jīn mù chá háo。
穷通任甄治,险恶远波涛。qióng tōng rèn zhēn zhì,xiǎn è yuǎn bō tāo。
养浩虽潜孟,折腰诚愧陶。yǎng hào suī qián mèng,zhé yāo chéng kuì táo。
常咍强蛇足,敢叹抑牛刀。cháng hāi qiáng shé zú,gǎn tàn yì niú dāo。
衮衮途泥里,悠悠日月慆。gǔn gǔn tú ní lǐ,yōu yōu rì yuè tāo。
居然成俗态,何足谓贤劳。jū rán chéng sú tài,hé zú wèi xián láo。
贫贱非无赖,清平况夙遭。pín jiàn fēi wú lài,qīng píng kuàng sù zāo。
边隅虚障候,弓矢载鞬櫜。biān yú xū zhàng hòu,gōng shǐ zài jiān gāo。
途易家音数,官闲坐食叨。tú yì jiā yīn shù,guān xián zuò shí dāo。
人皆讥野僻,我独固持操。rén jiē jī yě pì,wǒ dú gù chí cāo。
寂寞几尘甑,包并或餔糟。jì mò jǐ chén zèng,bāo bìng huò bù zāo。
趋时聊勉勉,乐道每嚣嚣。qū shí liáo miǎn miǎn,lè dào měi xiāo xiāo。
肺腑兹尤慰,朋从义不謟。fèi fǔ zī yóu wèi,péng cóng yì bù tāo。
相逢甚优渥,得兴且游遨。xiāng féng shén yōu wò,dé xīng qiě yóu áo。
胜赏当随地,秋郊况附壕。shèng shǎng dāng suí dì,qiū jiāo kuàng fù háo。
山溪正堪屐,溪曲尚容舠。shān xī zhèng kān jī,xī qū shàng róng dāo。
莫计空清俸,须令贳浊醪。mò jì kōng qīng fèng,xū lìng shì zhuó láo。
菊香分嚼蕊,蟹美共持螯。jú xiāng fēn jué ruǐ,xiè měi gòng chí áo。
谈席争挥麈,诗坛让拥旄。tán xí zhēng huī zhǔ,shī tán ràng yōng máo。
纵横新义论,嗣绝旧风骚。zòng héng xīn yì lùn,sì jué jiù fēng sāo。
气锐千戈立,辞抽万茧缫。qì ruì qiān gē lì,cí chōu wàn jiǎn sāo。
功名休挂齿,志业本夔皋。gōng míng xiū guà chǐ,zhì yè běn kuí gāo。

韦骧

公元一〇三三年至一一一〇五年,字子骏,钱塘人。生于宋仁宗明道二年,卒于徽宗崇宁四年,年七十三岁。工诗文。皇祐五年(公元一0五三年)进士,除知袁州萍乡系。历福建转连判官,主客郎中。出为变路提刑。建中靖国初,(公元一一〇一年)除知明州丐宫祠,以左朝议大夫提举洞霄宫,卒。骧著有文集十八卷,赋二十卷,均《宋史艺文志》并传于世。 韦骧的作品>>

猜您喜欢

感兴

韦骧

富贵功名岂足邀,鹪鹏所得各逍遥。fù guì gōng míng qǐ zú yāo,jiāo péng suǒ dé gè xiāo yáo。
古今多少难齐事,烛理都如见睍消。gǔ jīn duō shǎo nán qí shì,zhú lǐ dōu rú jiàn xiàn xiāo。

忆梅二首

韦骧

去年幽谷探寒梅,把酒曾将累句催。qù nián yōu gǔ tàn hán méi,bǎ jiǔ céng jiāng lèi jù cuī。
不意今年行海角,玉英开尽未归来。bù yì jīn nián xíng hǎi jiǎo,yù yīng kāi jǐn wèi guī lái。

忆梅二首

韦骧

向来踏雪旧枝旁,指日相期折素香。xiàng lái tà xuě jiù zhī páng,zhǐ rì xiāng qī zhé sù xiāng。
可是去春吟太苦,闇招离别间清狂。kě shì qù chūn yín tài kǔ,àn zhāo lí bié jiān qīng kuáng。

自宝丰镇移红蕉于永阳后圃

韦骧

为爱红蕉品格殊,移根千里涉崎岖。wèi ài hóng jiāo pǐn gé shū,yí gēn qiān lǐ shè qí qū。
不知今岁秋阳里,能有丹心似旧无。bù zhī jīn suì qiū yáng lǐ,néng yǒu dān xīn shì jiù wú。

探后园桃花二首

韦骧

忆对残花邀客醉,留连花下惜芳辰。yì duì cán huā yāo kè zuì,liú lián huā xià xī fāng chén。
而今只待微红露,便向枝头觅旧春。ér jīn zhǐ dài wēi hóng lù,biàn xiàng zhī tóu mì jiù chūn。

探后园桃花二首

韦骧

藉草开樽往兴深,摇花落盏十分斟。jí cǎo kāi zūn wǎng xīng shēn,yáo huā luò zhǎn shí fēn zhēn。
当时已有今年约,肯放花残负赏心。dāng shí yǐ yǒu jīn nián yuē,kěn fàng huā cán fù shǎng xīn。

春思五首

韦骧

庭前弱柳黄金线,池畔新苔绿玉钱。tíng qián ruò liǔ huáng jīn xiàn,chí pàn xīn tái lǜ yù qián。
可是燕鸿恋韶景,犹将健羽度晴天。kě shì yàn hóng liàn sháo jǐng,yóu jiāng jiàn yǔ dù qíng tiān。

春思五首

韦骧

香心夭艳尚包藏,蜂蝶优游苦未忙。xiāng xīn yāo yàn shàng bāo cáng,fēng dié yōu yóu kǔ wèi máng。
何处纸鸢飞白昼,几家归燕认雕梁。hé chù zhǐ yuān fēi bái zhòu,jǐ jiā guī yàn rèn diāo liáng。

春思五首

韦骧

青烟拂拂扑晴晖,帘幕无风永日垂。qīng yān fú fú pū qíng huī,lián mù wú fēng yǒng rì chuí。
不恨离人归不早,只疑春色故相欺。bù hèn lí rén guī bù zǎo,zhǐ yí chūn sè gù xiāng qī。

春思五首

韦骧

近来碧瓦减朝霜,春意垂垂满众芳。jìn lái bì wǎ jiǎn cháo shuāng,chūn yì chuí chuí mǎn zhòng fāng。
未睹花光照庭榭,且看草色绕池塘。wèi dǔ huā guāng zhào tíng xiè,qiě kàn cǎo sè rào chí táng。

春思五首

韦骧

半惨半舒云外日,似无似有水边风。bàn cǎn bàn shū yún wài rì,shì wú shì yǒu shuǐ biān fēng。
羁愁不为阳和减,只恐因春绿鬓空。jī chóu bù wèi yáng hé jiǎn,zhǐ kǒng yīn chūn lǜ bìn kōng。

和仲远留题方锐长老方丈

韦骧

当知迷悟不相因,举手如何拂鉴尘。dāng zhī mí wù bù xiāng yīn,jǔ shǒu rú hé fú jiàn chén。
试问禅翁住方丈,近来多少晚参人。shì wèn chán wēng zhù fāng zhàng,jìn lái duō shǎo wǎn cān rén。

又和仲远答锐长老二首

韦骧

庭柏经霜色半黄,暂安禅室意阳阳。tíng bǎi jīng shuāng sè bàn huáng,zàn ān chán shì yì yáng yáng。
高怀洞见人间世,凫鹤纷纷自短长。gāo huái dòng jiàn rén jiān shì,fú hè fēn fēn zì duǎn zhǎng。

又和仲远答锐长老二首

韦骧

山前旌剑弄晴光,瞻谒裴回殿角香。shān qián jīng jiàn nòng qíng guāng,zhān yè péi huí diàn jiǎo xiāng。
却坐灵堂问禅伯,莫持迂论作金汤。què zuò líng táng wèn chán bó,mò chí yū lùn zuò jīn tāng。

离丹阳

韦骧

人从北固山前去,云水苍茫日向西。rén cóng běi gù shān qián qù,yún shuǐ cāng máng rì xiàng xī。
今夜渡江何处宿,杨花落尽子规啼。jīn yè dù jiāng hé chù sù,yáng huā luò jǐn zi guī tí。