古诗词

送刘睦州移京西漕

韦骧

贤杰恬荣进,朝廷眷旧材。xián jié tián róng jìn,cháo tíng juàn jiù cái。
优闲辍为郡,按举复行台。yōu xián chuò wèi jùn,àn jǔ fù xíng tái。
忆昨巡荆北,于时会岁菑。yì zuó xún jīng běi,yú shí huì suì zāi。
转输忧国计,假易缓民财。zhuǎn shū yōu guó jì,jiǎ yì huǎn mín cái。
吏议乌能避,邦条不可裁。lì yì wū néng bì,bāng tiáo bù kě cái。
谪迁知咎戾,忠信即基胎。zhé qiān zhī jiù lì,zhōng xìn jí jī tāi。
解印离江浒,分麾溯浙洄。jiě yìn lí jiāng hǔ,fēn huī sù zhè huí。
列城遗厚爱,千里沛馀才。liè chéng yí hòu ài,qiān lǐ pèi yú cái。
火玉坚难变,霜松翠弗摧。huǒ yù jiān nán biàn,shuāng sōng cuì fú cuī。
壮行心所勇,胶禄素尝咍。zhuàng xíng xīn suǒ yǒng,jiāo lù sù cháng hāi。
履道期终固,谋身绝外猜。lǚ dào qī zhōng gù,móu shēn jué wài cāi。
子文忘愠色,严助乐归来。zi wén wàng yùn sè,yán zhù lè guī lái。
抚俗专求瘼,提纲独整颓。fǔ sú zhuān qiú mò,tí gāng dú zhěng tuí。
察幽穷蒂芥,屏恶自渠魁。chá yōu qióng dì jiè,píng è zì qú kuí。
犴狱春多草,宾阶雨不苔。àn yù chūn duō cǎo,bīn jiē yǔ bù tái。
溪山围几席,风月侑樽罍。xī shān wéi jǐ xí,fēng yuè yòu zūn léi。
毫瘦清吟苦,弦高雅曲哀。háo shòu qīng yín kǔ,xián gāo yǎ qū āi。
黄堂成卧治,青律再飞灰。huáng táng chéng wò zhì,qīng lǜ zài fēi huī。
况味安符竹,胸襟傲面槐。kuàng wèi ān fú zhú,xiōng jīn ào miàn huái。
桐庐声绩远,蓂陛宠光催。tóng lú shēng jì yuǎn,míng bì chǒng guāng cuī。
近部劳经画,兼资藉玮瑰。jìn bù láo jīng huà,jiān zī jí wěi guī。
使旌蜺夭矫,宸诏凤毰毸。shǐ jīng ní yāo jiǎo,chén zhào fèng péi sāi。
肃肃途将戒,元元慕若孩。sù sù tú jiāng jiè,yuán yuán mù ruò hái。
车攀朝柅轴,舟遁夜张桅。chē pān cháo nǐ zhóu,zhōu dùn yè zhāng wéi。
被命恭虽益,封章恳以推。bèi mìng gōng suī yì,fēng zhāng kěn yǐ tuī。
让廉仪组绂,贪冒愯驽骀。ràng lián yí zǔ fú,tān mào sǒng nú dài。
京辅非轻寄,天衷未易回。jīng fǔ fēi qīng jì,tiān zhōng wèi yì huí。
功名当盛获,蕴蓄岂空培。gōng míng dāng shèng huò,yùn xù qǐ kōng péi。
舆论蕲皆惬,高怀愿更恢。yú lùn qí jiē qiè,gāo huái yuàn gèng huī。
壮猷那久抑,早晚咏良哉。zhuàng yóu nà jiǔ yì,zǎo wǎn yǒng liáng zāi。

韦骧

公元一〇三三年至一一一〇五年,字子骏,钱塘人。生于宋仁宗明道二年,卒于徽宗崇宁四年,年七十三岁。工诗文。皇祐五年(公元一0五三年)进士,除知袁州萍乡系。历福建转连判官,主客郎中。出为变路提刑。建中靖国初,(公元一一〇一年)除知明州丐宫祠,以左朝议大夫提举洞霄宫,卒。骧著有文集十八卷,赋二十卷,均《宋史艺文志》并传于世。 韦骧的作品>>

猜您喜欢

咏唐史王圭

韦骧

斥姬援祖沃君心,贞观箴规器独深。chì jī yuán zǔ wò jūn xīn,zhēn guān zhēn guī qì dú shēn。
私庙因循遭纠刻,可嗟疵玷在球琳。sī miào yīn xún zāo jiū kè,kě jiē cī diàn zài qiú lín。

咏唐史戴胄

韦骧

持平远继张廷尉,献议尝班魏郑公。chí píng yuǎn jì zhāng tíng wèi,xiàn yì cháng bān wèi zhèng gōng。
谁谓尚书无学术,没身何愧谥为忠。shuí wèi shàng shū wú xué shù,méi shēn hé kuì shì wèi zhōng。

咏唐史戴至德

韦骧

神翰飞英纪至贤,谓如舟楫济洪源。shén hàn fēi yīng jì zhì xián,wèi rú zhōu jí jì hóng yuán。
偷名岂学刘仁轨,专向朝堂卖主恩。tōu míng qǐ xué liú rén guǐ,zhuān xiàng cháo táng mài zhǔ ēn。

咏唐史魏郑公

韦骧

东宫尝吠非其主,贞观终高献纳臣。dōng gōng cháng fèi fēi qí zhǔ,zhēn guān zhōng gāo xiàn nà chén。
不独齐桓忘射带,太宗当日最知人。bù dú qí huán wàng shè dài,tài zōng dāng rì zuì zhī rén。

咏唐史虞世南

韦骧

太宗宠异号名臣,五绝当年赐目新。tài zōng chǒng yì hào míng chén,wǔ jué dāng nián cì mù xīn。
亡也重嗟文物去,石渠东观谓无人。wáng yě zhòng jiē wén wù qù,shí qú dōng guān wèi wú rén。

咏唐史韦见素

韦骧

入相年馀值狂寇,独随车驾岂非忠。rù xiāng nián yú zhí kuáng kòu,dú suí chē jià qǐ fēi zhōng。
凶胡萌祸根荄远,史笔如何罪及公。xiōng hú méng huò gēn gāi yuǎn,shǐ bǐ rú hé zuì jí gōng。

咏唐史契苾何力

韦骧

自称烈士受唐恩,宁死延陀不屈身。zì chēng liè shì shòu táng ēn,níng sǐ yán tuó bù qū shēn。
莫陋将军本蕃种,中朝似此几何人。mò lòu jiāng jūn běn fān zhǒng,zhōng cháo shì cǐ jǐ hé rén。

咏唐史李光弼

韦骧

阃外分忧屡积勋,间言几欲变深恩。kǔn wài fēn yōu lǚ jī xūn,jiān yán jǐ yù biàn shēn ēn。
十年三觐劳方面,荣耀双旌并在门。shí nián sān jìn láo fāng miàn,róng yào shuāng jīng bìng zài mén。

咏唐史邓景山

韦骧

并门雄镇军权重,敛怨残躯不足伤。bìng mén xióng zhèn jūn quán zhòng,liǎn yuàn cán qū bù zú shāng。
偏将赎身由纳马,贱人贵畜自为殃。piān jiāng shú shēn yóu nà mǎ,jiàn rén guì chù zì wèi yāng。

咏唐史韦坚

韦骧

勿诧崔生得体歌,运潭聚敛一何多。wù chà cuī shēng dé tǐ gē,yùn tán jù liǎn yī hé duō。
术虽可鄙非其死,甚矣奸臣恣网罗。shù suī kě bǐ fēi qí sǐ,shén yǐ jiān chén zì wǎng luó。

咏唐史房琯

韦骧

蜀途赴难忠虽固,车战亡师咎已深。shǔ tú fù nán zhōng suī gù,chē zhàn wáng shī jiù yǐ shēn。
天子未归京未复,不知何暇有琴心。tiān zi wèi guī jīng wèi fù,bù zhī hé xiá yǒu qín xīn。

咏唐史崔荛

韦骧

大臣许国当由道,执政如何事佛淫。dà chén xǔ guó dāng yóu dào,zhí zhèng rú hé shì fú yín。
身附奸邪不知祸,却谈报应感君心。shēn fù jiān xié bù zhī huò,què tán bào yīng gǎn jūn xīn。

咏唐史杨绾

韦骧

总政中书月未期,郭崔奢侈遽中移。zǒng zhèng zhōng shū yuè wèi qī,guō cuī shē chǐ jù zhōng yí。
代宗勿叹天亡早,用相斯人已后时。dài zōng wù tàn tiān wáng zǎo,yòng xiāng sī rén yǐ hòu shí。

咏唐史郭子仪

韦骧

凌烟阁上中兴后,勋德光全属令公。líng yān gé shàng zhōng xīng hòu,xūn dé guāng quán shǔ lìng gōng。
鱼辈也知深用力,其如谦巽悟宸衷。yú bèi yě zhī shēn yòng lì,qí rú qiān xùn wù chén zhōng。

咏唐史萧复

韦骧

面排卢杞兴言佞,背沮刘公受旨私。miàn pái lú qǐ xīng yán nìng,bèi jǔ liú gōng shòu zhǐ sī。
真相不知知彼相,便容辞疾守闲司。zhēn xiāng bù zhī zhī bǐ xiāng,biàn róng cí jí shǒu xián sī。