古诗词

按水旱之灾将毕呈叔康太守

韦骧

使符星火急,骑马遍郊原。shǐ fú xīng huǒ jí,qí mǎ biàn jiāo yuán。
水旱生灵瘁,朝廷惠泽存。shuǐ hàn shēng líng cuì,cháo tíng huì zé cún。
纵横来履亩,高下必分村。zòng héng lái lǚ mǔ,gāo xià bì fēn cūn。
诉牒秋云积,批毫墨电奔。sù dié qiū yún jī,pī háo mò diàn bēn。
岂无忧岁计,何敢隘君恩。qǐ wú yōu suì jì,hé gǎn ài jūn ēn。
不许胥徒欬,宁从仆驭繁。bù xǔ xū tú kài,níng cóng pū yù fán。
恐惊民室困,愁蹴路尘翻。kǒng jīng mín shì kùn,chóu cù lù chén fān。
县令非能此,邦侯预戒言。xiàn lìng fēi néng cǐ,bāng hóu yù jiè yán。
流离乌忍去,恺悌莫轻论。liú lí wū rěn qù,kǎi tì mò qīng lùn。
辄代疲氓手,为诗谢戟门。zhé dài pí máng shǒu,wèi shī xiè jǐ mén。

韦骧

公元一〇三三年至一一一〇五年,字子骏,钱塘人。生于宋仁宗明道二年,卒于徽宗崇宁四年,年七十三岁。工诗文。皇祐五年(公元一0五三年)进士,除知袁州萍乡系。历福建转连判官,主客郎中。出为变路提刑。建中靖国初,(公元一一〇一年)除知明州丐宫祠,以左朝议大夫提举洞霄宫,卒。骧著有文集十八卷,赋二十卷,均《宋史艺文志》并传于世。 韦骧的作品>>

猜您喜欢

水碓

韦骧

杵臼功能自古施,更堪引水代人为。chǔ jiù gōng néng zì gǔ shī,gèng kān yǐn shuǐ dài rén wèi。
谁知满溢倾攲处,却是临机效力时。shuí zhī mǎn yì qīng qī chù,què shì lín jī xiào lì shí。

望崖上

韦骧

万仞苍崖耸碧空,谁为危室撼云中。wàn rèn cāng yá sǒng bì kōng,shuí wèi wēi shì hàn yún zhōng。
双扉虚辟无人到,疑是飞仙逞妙工。shuāng fēi xū pì wú rén dào,yí shì fēi xiān chěng miào gōng。

四十八渡

韦骧

山盘水转路岐开,揭厉凡经六八回。shān pán shuǐ zhuǎn lù qí kāi,jiē lì fán jīng liù bā huí。
若向芳春桃盛发,几何非自武陵来。ruò xiàng fāng chūn táo shèng fā,jǐ hé fēi zì wǔ líng lái。

读潘阆再过钱塘一绝

韦骧

昔年潘阆足诗情,曾过钱塘眼暂明。xī nián pān láng zú shī qíng,céng guò qián táng yǎn zàn míng。
今日天涯闻此句,无穷乡思逐江声。jīn rì tiān yá wén cǐ jù,wú qióng xiāng sī zhú jiāng shēng。

过温汤寺一绝

韦骧

一窦飞泉暖似汤,池鱼无数自洋洋。yī dòu fēi quán nuǎn shì tāng,chí yú wú shù zì yáng yáng。
不须绕寺寻碑刻,知是南平古道场。bù xū rào sì xún bēi kè,zhī shì nán píng gǔ dào chǎng。

武龙道中

韦骧

四十年前前进士,三千里外外官人。sì shí nián qián qián jìn shì,sān qiān lǐ wài wài guān rén。
手提邦宪平冤抑,敢不公心报大钧。shǒu tí bāng xiàn píng yuān yì,gǎn bù gōng xīn bào dà jūn。

正月二日饮茂宗官舍一首

韦骧

然灯数百照青樽,香穗萦回酒半醺。rán dēng shù bǎi zhào qīng zūn,xiāng suì yíng huí jiǔ bàn xūn。
却怪预为元夕态,撩人乡思乱纷纷。què guài yù wèi yuán xī tài,liāo rén xiāng sī luàn fēn fēn。

白帝祠一绝

韦骧

瞿塘峡口江声急,古木阴中白帝祠。qú táng xiá kǒu jiāng shēng jí,gǔ mù yīn zhōng bái dì cí。
犹有馀灵凭险阻,往来舟楫祷安危。yóu yǒu yú líng píng xiǎn zǔ,wǎng lái zhōu jí dǎo ān wēi。

忠州木莲花二绝

韦骧

乔木开花似水莲,画图远自昔人传。qiáo mù kāi huā shì shuǐ lián,huà tú yuǎn zì xī rén chuán。
化工既许殊凡品,落在遐方亦可怜。huà gōng jì xǔ shū fán pǐn,luò zài xiá fāng yì kě lián。

忠州木莲花二绝

韦骧

绿叶枝头灼烁红,尚疑轻易比芙蓉。lǜ yè zhī tóu zhuó shuò hóng,shàng yí qīng yì bǐ fú róng。
根苗不自污泥出,只合移栽近佛宫。gēn miáo bù zì wū ní chū,zhǐ hé yí zāi jìn fú gōng。

金山

韦骧

金山目逆路之隅,峭壁奇峰画不如。jīn shān mù nì lù zhī yú,qiào bì qí fēng huà bù rú。
若使峥嵘近京雒,未应声价减南徐。ruò shǐ zhēng róng jìn jīng luò,wèi yīng shēng jià jiǎn nán xú。

瘦驴岭

韦骧

马瘏前咏闵驰驱,登岭今朝歉瘦驴。mǎ tú qián yǒng mǐn chí qū,dēng lǐng jīn cháo qiàn shòu lǘ。
自是老来情味减,欲图靡盬可安居。zì shì lǎo lái qíng wèi jiǎn,yù tú mí gǔ kě ān jū。

石榻平望七峰山

韦骧

路过黔江石榻平,七峰奇杰翠峥嵘。lù guò qián jiāng shí tà píng,qī fēng qí jié cuì zhēng róng。
只应自有神仙宅,肯向人间浪得名。zhǐ yīng zì yǒu shén xiān zhái,kěn xiàng rén jiān làng dé míng。

和舒信道二首

韦骧

樽前虽阙旧年人,旧事重论迥若新。zūn qián suī quē jiù nián rén,jiù shì zhòng lùn jiǒng ruò xīn。
记得长春为绝唱,依稀难和似阳春。jì dé zhǎng chūn wèi jué chàng,yī xī nán hé shì yáng chūn。

和舒信道二首

韦骧

谪仙居处枕湖边,手种垂杨已系船。zhé xiān jū chù zhěn hú biān,shǒu zhǒng chuí yáng yǐ xì chuán。
勿谓门庭岑寂久,天将巨用理当然。wù wèi mén tíng cén jì jiǔ,tiān jiāng jù yòng lǐ dāng rán。