古诗词

和孙叔康探梅二十八韵

韦骧

腊过春将近,江梅想已苞。là guò chūn jiāng jìn,jiāng méi xiǎng yǐ bāo。
逢时在南国,探信出东郊。féng shí zài nán guó,tàn xìn chū dōng jiāo。
径雪晴初扫,河冰薄易敲。jìng xuě qíng chū sǎo,hé bīng báo yì qiāo。
寻香望林隙,惊素辨山坳。xún xiāng wàng lín xì,jīng sù biàn shān ào。
跃马回宾雁,飞旟慑蜡猫。yuè mǎ huí bīn yàn,fēi yú shè là māo。
初芳得消息,喜气自并包。chū fāng dé xiāo xī,xǐ qì zì bìng bāo。
岂待莺声促,宁忧蝶足跑。qǐ dài yīng shēng cù,níng yōu dié zú pǎo。
先容为桃李,脱迹远萧茅。xiān róng wèi táo lǐ,tuō jì yuǎn xiāo máo。
此日花神眷,他年驿使譊。cǐ rì huā shén juàn,tā nián yì shǐ náo。
前驺传已的,后乘听犹声。qián zōu chuán yǐ de,hòu chéng tīng yóu shēng。
独被阳功早,奚论地势硗。dú bèi yáng gōng zǎo,xī lùn dì shì qiāo。
新葩同众阅,秀句仗谁抄。xīn pā tóng zhòng yuè,xiù jù zhàng shuí chāo。
湛湛尘缨濯,纤纤痒背抓。zhàn zhàn chén yīng zhuó,xiān xiān yǎng bèi zhuā。
金丝才出莟,珠琲遍攒梢。jīn sī cái chū hàn,zhū bèi biàn zǎn shāo。
攀折诚难忍,将承亦旋教。pān zhé chéng nán rěn,jiāng chéng yì xuán jiào。
重疑仙界种,复过岁寒交。zhòng yí xiān jiè zhǒng,fù guò suì hán jiāo。
莹洁疏情窦,精神动目窅。yíng jié shū qíng dòu,jīng shén dòng mù yǎo。
贪幽频倚杖,薄晚倦回鞘。tān yōu pín yǐ zhàng,báo wǎn juàn huí qiào。
有酒安辞釂,无鱼孰叹庖。yǒu jiǔ ān cí jiào,wú yú shú tàn páo。
轻裘忘拥腋,短发任垂髾。qīng qiú wàng yōng yè,duǎn fā rèn chuí shāo。
坐不娱歌舞,盘非贵烙炮。zuò bù yú gē wǔ,pán fēi guì lào pào。
量尊钟与鼎,器隘斗兼筲。liàng zūn zhōng yǔ dǐng,qì ài dòu jiān shāo。
勇作先春计,甘从玩物嘲。yǒng zuò xiān chūn jì,gān cóng wán wù cháo。
琼英行渐盛,玲赏莫轻抛。qióng yīng xíng jiàn shèng,líng shǎng mò qīng pāo。
次第篘兵酿,随宜馔野肴。cì dì chōu bīng niàng,suí yí zhuàn yě yáo。
投闲集簪履,尽日卷旌旓。tóu xián jí zān lǚ,jǐn rì juǎn jīng shāo。
陇笛终当起,涂歌或载呶。lǒng dí zhōng dāng qǐ,tú gē huò zài náo。
空枝徒取恨,片片若为胶。kōng zhī tú qǔ hèn,piàn piàn ruò wèi jiāo。

韦骧

公元一〇三三年至一一一〇五年,字子骏,钱塘人。生于宋仁宗明道二年,卒于徽宗崇宁四年,年七十三岁。工诗文。皇祐五年(公元一0五三年)进士,除知袁州萍乡系。历福建转连判官,主客郎中。出为变路提刑。建中靖国初,(公元一一〇一年)除知明州丐宫祠,以左朝议大夫提举洞霄宫,卒。骧著有文集十八卷,赋二十卷,均《宋史艺文志》并传于世。 韦骧的作品>>

猜您喜欢

水碓

韦骧

杵臼功能自古施,更堪引水代人为。chǔ jiù gōng néng zì gǔ shī,gèng kān yǐn shuǐ dài rén wèi。
谁知满溢倾攲处,却是临机效力时。shuí zhī mǎn yì qīng qī chù,què shì lín jī xiào lì shí。

望崖上

韦骧

万仞苍崖耸碧空,谁为危室撼云中。wàn rèn cāng yá sǒng bì kōng,shuí wèi wēi shì hàn yún zhōng。
双扉虚辟无人到,疑是飞仙逞妙工。shuāng fēi xū pì wú rén dào,yí shì fēi xiān chěng miào gōng。

四十八渡

韦骧

山盘水转路岐开,揭厉凡经六八回。shān pán shuǐ zhuǎn lù qí kāi,jiē lì fán jīng liù bā huí。
若向芳春桃盛发,几何非自武陵来。ruò xiàng fāng chūn táo shèng fā,jǐ hé fēi zì wǔ líng lái。

读潘阆再过钱塘一绝

韦骧

昔年潘阆足诗情,曾过钱塘眼暂明。xī nián pān láng zú shī qíng,céng guò qián táng yǎn zàn míng。
今日天涯闻此句,无穷乡思逐江声。jīn rì tiān yá wén cǐ jù,wú qióng xiāng sī zhú jiāng shēng。

过温汤寺一绝

韦骧

一窦飞泉暖似汤,池鱼无数自洋洋。yī dòu fēi quán nuǎn shì tāng,chí yú wú shù zì yáng yáng。
不须绕寺寻碑刻,知是南平古道场。bù xū rào sì xún bēi kè,zhī shì nán píng gǔ dào chǎng。

武龙道中

韦骧

四十年前前进士,三千里外外官人。sì shí nián qián qián jìn shì,sān qiān lǐ wài wài guān rén。
手提邦宪平冤抑,敢不公心报大钧。shǒu tí bāng xiàn píng yuān yì,gǎn bù gōng xīn bào dà jūn。

正月二日饮茂宗官舍一首

韦骧

然灯数百照青樽,香穗萦回酒半醺。rán dēng shù bǎi zhào qīng zūn,xiāng suì yíng huí jiǔ bàn xūn。
却怪预为元夕态,撩人乡思乱纷纷。què guài yù wèi yuán xī tài,liāo rén xiāng sī luàn fēn fēn。

白帝祠一绝

韦骧

瞿塘峡口江声急,古木阴中白帝祠。qú táng xiá kǒu jiāng shēng jí,gǔ mù yīn zhōng bái dì cí。
犹有馀灵凭险阻,往来舟楫祷安危。yóu yǒu yú líng píng xiǎn zǔ,wǎng lái zhōu jí dǎo ān wēi。

忠州木莲花二绝

韦骧

乔木开花似水莲,画图远自昔人传。qiáo mù kāi huā shì shuǐ lián,huà tú yuǎn zì xī rén chuán。
化工既许殊凡品,落在遐方亦可怜。huà gōng jì xǔ shū fán pǐn,luò zài xiá fāng yì kě lián。

忠州木莲花二绝

韦骧

绿叶枝头灼烁红,尚疑轻易比芙蓉。lǜ yè zhī tóu zhuó shuò hóng,shàng yí qīng yì bǐ fú róng。
根苗不自污泥出,只合移栽近佛宫。gēn miáo bù zì wū ní chū,zhǐ hé yí zāi jìn fú gōng。

金山

韦骧

金山目逆路之隅,峭壁奇峰画不如。jīn shān mù nì lù zhī yú,qiào bì qí fēng huà bù rú。
若使峥嵘近京雒,未应声价减南徐。ruò shǐ zhēng róng jìn jīng luò,wèi yīng shēng jià jiǎn nán xú。

瘦驴岭

韦骧

马瘏前咏闵驰驱,登岭今朝歉瘦驴。mǎ tú qián yǒng mǐn chí qū,dēng lǐng jīn cháo qiàn shòu lǘ。
自是老来情味减,欲图靡盬可安居。zì shì lǎo lái qíng wèi jiǎn,yù tú mí gǔ kě ān jū。

石榻平望七峰山

韦骧

路过黔江石榻平,七峰奇杰翠峥嵘。lù guò qián jiāng shí tà píng,qī fēng qí jié cuì zhēng róng。
只应自有神仙宅,肯向人间浪得名。zhǐ yīng zì yǒu shén xiān zhái,kěn xiàng rén jiān làng dé míng。

和舒信道二首

韦骧

樽前虽阙旧年人,旧事重论迥若新。zūn qián suī quē jiù nián rén,jiù shì zhòng lùn jiǒng ruò xīn。
记得长春为绝唱,依稀难和似阳春。jì dé zhǎng chūn wèi jué chàng,yī xī nán hé shì yáng chūn。

和舒信道二首

韦骧

谪仙居处枕湖边,手种垂杨已系船。zhé xiān jū chù zhěn hú biān,shǒu zhǒng chuí yáng yǐ xì chuán。
勿谓门庭岑寂久,天将巨用理当然。wù wèi mén tíng cén jì jiǔ,tiān jiāng jù yòng lǐ dāng rán。