古诗词

武夷游仙咏

韦骧

崔嵬倚天苍翠匀,罗列百里清无尘。cuī wéi yǐ tiān cāng cuì yún,luó liè bǎi lǐ qīng wú chén。
气象不与凡山钧,举目已讶非前闻。qì xiàng bù yǔ fán shān jūn,jǔ mù yǐ yà fēi qián wén。
悠悠官道行溪滨,不陟峻险仙源分。yōu yōu guān dào xíng xī bīn,bù zhì jùn xiǎn xiān yuán fēn。
穿松度竹微荆榛,古观壮丽依嶙峋。chuān sōng dù zhú wēi jīng zhēn,gǔ guān zhuàng lì yī lín xún。
道人鹤氅乌纱巾,引我举棹来长津。dào rén hè chǎng wū shā jīn,yǐn wǒ jǔ zhào lái zhǎng jīn。
横滩激浪花如银,舟子敏捷妙入神。héng tān jī làng huā rú yín,zhōu zi mǐn jié miào rù shén。
萦纡逆溯山之根,两壁万仞干青云。yíng yū nì sù shān zhī gēn,liǎng bì wàn rèn gàn qīng yún。
如庵如室如仓囷,奇踪怪状何纷纷。rú ān rú shì rú cāng qūn,qí zōng guài zhuàng hé fēn fēn。
仰观持久头酸辛,开蓬偃卧望始真。yǎng guān chí jiǔ tóu suān xīn,kāi péng yǎn wò wàng shǐ zhēn。
遗机断脱垆不熏,漆棺不朽藏何身。yí jī duàn tuō lú bù xūn,qī guān bù xiǔ cáng hé shēn。
鸡窠乱草宛若新,舟航六七排鱼鳞。jī kē luàn cǎo wǎn ruò xīn,zhōu háng liù qī pái yú lín。
半入崖厂谁施陈,辄疑构置因昔人。bàn rù yá chǎng shuí shī chén,zhé yí gòu zhì yīn xī rén。
留此诡异矜常伦,却看危峭无攀扪。liú cǐ guǐ yì jīn cháng lún,què kàn wēi qiào wú pān mén。
下插万丈深潭沦,虽有智力何由伸。xià chā wàn zhàng shēn tán lún,suī yǒu zhì lì hé yóu shēn。
此莫谩诘徒自勤,手披旧记烦咨询。cǐ mò mán jí tú zì qín,shǒu pī jiù jì fán zī xún。
逖想会仙奚所存,两峰最大势最尊。tì xiǎng huì xiān xī suǒ cún,liǎng fēng zuì dà shì zuì zūn。
当时曾集三千宾,幔亭铺设紫云茵。dāng shí céng jí sān qiān bīn,màn tíng pù shè zǐ yún yīn。
酒味醇洁肴羞珍,凤儿荷香艺绝群。jiǔ wèi chún jié yáo xiū zhēn,fèng ér hé xiāng yì jué qún。
宾云奏彻更几春,饮散祇以夸曾孙。bīn yún zòu chè gèng jǐ chūn,yǐn sàn qí yǐ kuā céng sūn。
神仙渺茫难重论,此会此语相传云。shén xiān miǎo máng nán zhòng lùn,cǐ huì cǐ yǔ xiāng chuán yún。
俨然遗迹尚不泯,严祠唯奉武夷君。yǎn rán yí jì shàng bù mǐn,yán cí wéi fèng wǔ yí jūn。
潜有惠泽均斯民,我游自午至夕醺。qián yǒu huì zé jūn sī mín,wǒ yóu zì wǔ zhì xī xūn。
目力所能才逡巡,长言记录濡毫频。mù lì suǒ néng cái qūn xún,zhǎng yán jì lù rú háo pín。
师仙术异非所欣,但怅胜概无缘邻。shī xiān shù yì fēi suǒ xīn,dàn chàng shèng gài wú yuán lín。

韦骧

公元一〇三三年至一一一〇五年,字子骏,钱塘人。生于宋仁宗明道二年,卒于徽宗崇宁四年,年七十三岁。工诗文。皇祐五年(公元一0五三年)进士,除知袁州萍乡系。历福建转连判官,主客郎中。出为变路提刑。建中靖国初,(公元一一〇一年)除知明州丐宫祠,以左朝议大夫提举洞霄宫,卒。骧著有文集十八卷,赋二十卷,均《宋史艺文志》并传于世。 韦骧的作品>>

猜您喜欢

送浦倅之阙

韦骧

翘翘别乘出吴关,吏俗随辕不敢攀。qiào qiào bié chéng chū wú guān,lì sú suí yuán bù gǎn pān。
此日谩淹飞盖住,明时那许壮才闲。cǐ rì mán yān fēi gài zhù,míng shí nà xǔ zhuàng cái xián。
秋花几处逢孤驿,凉月相迎过暮山。qiū huā jǐ chù féng gū yì,liáng yuè xiāng yíng guò mù shān。
请剧书成双阙近,伫闻忠论解天颜。qǐng jù shū chéng shuāng quē jìn,zhù wén zhōng lùn jiě tiān yán。

酷暑初夜

韦骧

尽日炎炎酷暑蒸,黄昏气象未全清。jǐn rì yán yán kù shǔ zhēng,huáng hūn qì xiàng wèi quán qīng。
天风难值树浑静,海月不见云空明。tiān fēng nán zhí shù hún jìng,hǎi yuè bù jiàn yún kōng míng。
群蚋得时方伺隙,噪蝉何事懒收声。qún ruì dé shí fāng cì xì,zào chán hé shì lǎn shōu shēng。
噫予自有安恬趣,岂废林间坦腹行。yī yǔ zì yǒu ān tián qù,qǐ fèi lín jiān tǎn fù xíng。

初上汴舟思归

韦骧

夜气凄清星斗全,倚樯引望东南天。yè qì qī qīng xīng dòu quán,yǐ qiáng yǐn wàng dōng nán tiān。
怀归重念秋垂尽,倦目羞看月又圆。huái guī zhòng niàn qiū chuí jǐn,juàn mù xiū kàn yuè yòu yuán。
况是汴流投浅涸,夫何单舸尚留连。kuàng shì biàn liú tóu qiǎn hé,fū hé dān gě shàng liú lián。
京华岂谓无心恋,自恨孤踪远邃延。jīng huá qǐ wèi wú xīn liàn,zì hèn gū zōng yuǎn suì yán。

汴上榆柳

韦骧

栽培芟治责官曹,官牒书为第一劳。zāi péi shān zhì zé guān cáo,guān dié shū wèi dì yī láo。
擢干不知多少树,施功唯系万千艘。zhuó gàn bù zhī duō shǎo shù,shī gōng wéi xì wàn qiān sōu。
斧斤畏法谁能近,雨露流恩气转豪。fǔ jīn wèi fǎ shuí néng jìn,yǔ lù liú ēn qì zhuǎn háo。
今岁河堤新决坏,森然安用拂云高。jīn suì hé dī xīn jué huài,sēn rán ān yòng fú yún gāo。

归兴

韦骧

船头破浪疾如云,船上篙工勇力分。chuán tóu pò làng jí rú yún,chuán shàng gāo gōng yǒng lì fēn。
行色纵无笳鼓竞,归心急在旨甘勤。xíng sè zòng wú jiā gǔ jìng,guī xīn jí zài zhǐ gān qín。
远山偶向斜阳见,幽雁偏从半夜闻。yuǎn shān ǒu xiàng xié yáng jiàn,yōu yàn piān cóng bàn yè wén。
安得巨觥为大饮,乱浇乡思作醺醺。ān dé jù gōng wèi dà yǐn,luàn jiāo xiāng sī zuò xūn xūn。

初入淮上

韦骧

汴水方穷到淮水,大船蹇蹇拒风行。biàn shuǐ fāng qióng dào huái shuǐ,dà chuán jiǎn jiǎn jù fēng xíng。
不知静里千帆过,唯喜空中一派清。bù zhī jìng lǐ qiān fān guò,wéi xǐ kōng zhōng yī pài qīng。
秋气已残山态老,夕阳未尽浪花明。qiū qì yǐ cán shān tài lǎo,xī yáng wèi jǐn làng huā míng。
牧儿随队闲无事,强作歌声和橹声。mù ér suí duì xián wú shì,qiáng zuò gē shēng hé lǔ shēng。

自守

韦骧

薄仕功名未计高,懒随时辈强譊譊。báo shì gōng míng wèi jì gāo,lǎn suí shí bèi qiáng náo náo。
推诚本在求诸内,害义何如寡所交。tuī chéng běn zài qiú zhū nèi,hài yì hé rú guǎ suǒ jiāo。
岂为初官寻要路,唯忧旧学长心茅。qǐ wèi chū guān xún yào lù,wéi yōu jiù xué zhǎng xīn máo。
清贫我乐人毋诮,不独扬雄解解嘲。qīng pín wǒ lè rén wú qiào,bù dú yáng xióng jiě jiě cháo。

骧每恶晏起强酒二癖因作诗自警

韦骧

晏起已嗟为惰甚,讵堪酒病复相婴。yàn qǐ yǐ jiē wèi duò shén,jù kān jiǔ bìng fù xiāng yīng。
未忧居养能移气,当念怀安实败名。wèi yōu jū yǎng néng yí qì,dāng niàn huái ān shí bài míng。
便腹亦尝嘲睡癖,腐肠非是醉时清。biàn fù yì cháng cháo shuì pǐ,fǔ cháng fēi shì zuì shí qīng。
辰乎径去谁能止,壮志毋宜恃晚成。chén hū jìng qù shuí néng zhǐ,zhuàng zhì wú yí shì wǎn chéng。

将赴富川

韦骧

去年乾没道途间,今岁官期日月悭。qù nián qián méi dào tú jiān,jīn suì guān qī rì yuè qiān。
学古虽然非为禄,食贫宁不厌居闲。xué gǔ suī rán fēi wèi lù,shí pín níng bù yàn jū xián。
利心汲汲人皆是,巧宦悠悠我不关。lì xīn jí jí rén jiē shì,qiǎo huàn yōu yōu wǒ bù guān。
三尺若能多所活,尘泥何必贱青纶。sān chǐ ruò néng duō suǒ huó,chén ní hé bì jiàn qīng lún。

过七里泷

韦骧

溪流一道突群峰,耆旧传为七里泷。xī liú yī dào tū qún fēng,qí jiù chuán wèi qī lǐ lóng。
唯喜幽佳忘世俗,不忧湍险赖篙工。wéi xǐ yōu jiā wàng shì sú,bù yōu tuān xiǎn lài gāo gōng。
鸟声喧滑春风里,人影稀疏翠色中。niǎo shēng xuān huá chūn fēng lǐ,rén yǐng xī shū cuì sè zhōng。
却惜扁舟不停泊,全输好趣属山翁。què xī biǎn zhōu bù tíng pō,quán shū hǎo qù shǔ shān wēng。

和红蕉

韦骧

欲赋红蕉拟象难,等夷未必下芝兰。yù fù hóng jiāo nǐ xiàng nán,děng yí wèi bì xià zhī lán。
霞飞翠岭分馀彩,凤宿青梧半露冠。xiá fēi cuì lǐng fēn yú cǎi,fèng sù qīng wú bàn lù guān。
举目尽知惊特秀,推诚谁解比含丹。jǔ mù jǐn zhī jīng tè xiù,tuī chéng shuí jiě bǐ hán dān。
莫教俗笔空传画,也作寻常润色看。mò jiào sú bǐ kōng chuán huà,yě zuò xún cháng rùn sè kàn。

和访古

韦骧

古人抱道重行志,未肯轻从碌碌居。gǔ rén bào dào zhòng xíng zhì,wèi kěn qīng cóng lù lù jū。
孟子历为侯国客,退之三上相君书。mèng zi lì wèi hóu guó kè,tuì zhī sān shàng xiāng jūn shū。
心忘险阨高苏武,言极兴衰仰仲舒。xīn wàng xiǎn è gāo sū wǔ,yán jí xīng shuāi yǎng zhòng shū。
试问渭滨如不遇,直钩何日得生鱼。shì wèn wèi bīn rú bù yù,zhí gōu hé rì dé shēng yú。

咏萤

韦骧

诗作东山事已赊,宵行今复动谁嗟。shī zuò dōng shān shì yǐ shē,xiāo xíng jīn fù dòng shuí jiē。
秋高党类纵横出,月黑光芒斗顿加。qiū gāo dǎng lèi zòng héng chū,yuè hēi guāng máng dòu dùn jiā。
风触群飞迸星火,水澄乱影漾金沙。fēng chù qún fēi bèng xīng huǒ,shuǐ chéng luàn yǐng yàng jīn shā。
区区曾有分辉客,晋室寒儒本姓车。qū qū céng yǒu fēn huī kè,jìn shì hán rú běn xìng chē。

咏水

韦骧

泽物施工讵可名,涓涓以及大川成。zé wù shī gōng jù kě míng,juān juān yǐ jí dà chuān chéng。
更逢卑处须流惠,有不平时即发声。gèng féng bēi chù xū liú huì,yǒu bù píng shí jí fā shēng。
倾侧只将盈上准,毫厘宁向外边明。qīng cè zhǐ jiāng yíng shàng zhǔn,háo lí níng xiàng wài biān míng。
宣尼所取尤深远,盖取原充昼夜行。xuān ní suǒ qǔ yóu shēn yuǎn,gài qǔ yuán chōng zhòu yè xíng。

咏竹

韦骧

此君坚直本天然,岂学妖花艳主轩。cǐ jūn jiān zhí běn tiān rán,qǐ xué yāo huā yàn zhǔ xuān。
筠带轻霜凝不落,干磋圆玉碧无痕。yún dài qīng shuāng níng bù luò,gàn cuō yuán yù bì wú hén。
非春长自繁枝叶,有地终须大本根。fēi chūn zhǎng zì fán zhī yè,yǒu dì zhōng xū dà běn gēn。
谁为裁音荐清庙,定胜嘉木就牺樽。shuí wèi cái yīn jiàn qīng miào,dìng shèng jiā mù jiù xī zūn。