古诗词

雪后游琅邪山联句

韦骧

南溪约幽寻,西岭极遐观。nán xī yuē yōu xún,xī lǐng jí xiá guān。
初阳色朦胧,残雪光汗漫。chū yáng sè méng lóng,cán xuě guāng hàn màn。
相望楼殿间,宛在云霄半。xiāng wàng lóu diàn jiān,wǎn zài yún xiāo bàn。
泉声减琤淙,山势欲飞窜。quán shēng jiǎn chēng cóng,shān shì yù fēi cuàn。
岩寒雨花霏,谷暖烟絮乱。yán hán yǔ huā fēi,gǔ nuǎn yān xù luàn。
幽鸟度乔林,惊猿折枯干。yōu niǎo dù qiáo lín,jīng yuán zhé kū gàn。
决决涨溪流,辉辉披野岸。jué jué zhǎng xī liú,huī huī pī yě àn。
兰芽吐尚微,冰乳凝未泮。lán yá tǔ shàng wēi,bīng rǔ níng wèi pàn。
佛屋对峰尖,禅庵倚崖断。fú wū duì fēng jiān,chán ān yǐ yá duàn。
轩窗爱虚豁,赤白从漫漶。xuān chuāng ài xū huō,chì bái cóng màn huàn。
竹敲玉玲琅,松溜珠璀璨。zhú qiāo yù líng láng,sōng liū zhū cuǐ càn。
宁将琼砾分,未省兰蒿判。níng jiāng qióng lì fēn,wèi shěng lán hāo pàn。
行幽兔迹深,瞩远鸦翅缓。xíng yōu tù jì shēn,zhǔ yuǎn yā chì huǎn。
登宜阮孚屐,隐称嵇康锻。dēng yí ruǎn fú jī,yǐn chēng jī kāng duàn。
结游贤躅多,镵石清诗烂。jié yóu xián zhú duō,chán shí qīng shī làn。
极目穷跻攀,投隙违羁绊。jí mù qióng jī pān,tóu xì wéi jī bàn。
荣观太帝书,暂憩飞仙馆。róng guān tài dì shū,zàn qì fēi xiān guǎn。
石立翠屏张,霞收丹锦散。shí lì cuì píng zhāng,xiá shōu dān jǐn sàn。
觇坐客炉拥,负暄僧衲换。chān zuò kè lú yōng,fù xuān sēng nà huàn。
选胜唯务得,陟危宁复惮。xuǎn shèng wéi wù dé,zhì wēi níng fù dàn。
谁乘泛海槎,直欲傍银汉。shuí chéng fàn hǎi chá,zhí yù bàng yín hàn。
况有凌云才,何妨举风翰。kuàng yǒu líng yún cái,hé fáng jǔ fēng hàn。
景多苦冥搜,欢解惬佳玩。jǐng duō kǔ míng sōu,huān jiě qiè jiā wán。
乃情慰悬想,昔传非谩谰。nǎi qíng wèi xuán xiǎng,xī chuán fēi mán lán。
题舆真莫俦,刻烛愧非伴。tí yú zhēn mò chóu,kè zhú kuì fēi bàn。
玉局共藏机,瑶琴越操缦。yù jú gòng cáng jī,yáo qín yuè cāo màn。
谣泽喜年丰,评文同月旦。yáo zé xǐ nián fēng,píng wén tóng yuè dàn。
大笔肆滂葩,小巫成泚汗。dà bǐ sì pāng pā,xiǎo wū chéng cǐ hàn。
造适寓林泉,贪萦任冰炭。zào shì yù lín quán,tān yíng rèn bīng tàn。
通侻去末礼,从容占奇段。tōng tuì qù mò lǐ,cóng róng zhàn qí duàn。
促节歌更新,衔杯酌无算。cù jié gē gèng xīn,xián bēi zhuó wú suàn。
敢谓良会难,堪为画图看。gǎn wèi liáng huì nán,kān wèi huà tú kàn。
感慨非独醒,赓酬每三叹。gǎn kǎi fēi dú xǐng,gēng chóu měi sān tàn。
翔步虽异途,清欢归一贯。xiáng bù suī yì tú,qīng huān guī yī guàn。
洒落似青冥,拘挛岂狴犴。sǎ luò shì qīng míng,jū luán qǐ bì àn。
绝顶所见稀,清狂兹兴罕。jué dǐng suǒ jiàn xī,qīng kuáng zī xīng hǎn。
立饫谢珍鲜,行庖后樵爨。lì yù xiè zhēn xiān,xíng páo hòu qiáo cuàn。
唯恐三节来,难留千骑駻。wéi kǒng sān jié lái,nán liú qiān qí hàn。
何时金鳌客,重亲玉皇案。hé shí jīn áo kè,zhòng qīn yù huáng àn。
回首念斯游,驰精杳无畔。huí shǒu niàn sī yóu,chí jīng yǎo wú pàn。

韦骧

公元一〇三三年至一一一〇五年,字子骏,钱塘人。生于宋仁宗明道二年,卒于徽宗崇宁四年,年七十三岁。工诗文。皇祐五年(公元一0五三年)进士,除知袁州萍乡系。历福建转连判官,主客郎中。出为变路提刑。建中靖国初,(公元一一〇一年)除知明州丐宫祠,以左朝议大夫提举洞霄宫,卒。骧著有文集十八卷,赋二十卷,均《宋史艺文志》并传于世。 韦骧的作品>>

猜您喜欢

舍绮霞阁五首呈石丈职方其二水中亭

韦骧

嵌空寻尺立池津,池北池南孰可邻。qiàn kōng xún chǐ lì chí jīn,chí běi chí nán shú kě lín。
草树自羞还自笑,凋荣一节任天真。cǎo shù zì xiū hái zì xiào,diāo róng yī jié rèn tiān zhēn。

又和见招鼓山游

韦骧

气凉天淡正时秋,野兴山情猝未休。qì liáng tiān dàn zhèng shí qiū,yě xīng shān qíng cù wèi xiū。
承召驩于凫藻甚,但忧尘迹累清游。chéng zhào huān yú fú zǎo shén,dàn yōu chén jì lèi qīng yóu。

简夫丈昔遗老杜别集而骧以外集当之久而亡去近承多本因以诗请

韦骧

昔日交传集外诗,规模虽记旧编遗。xī rì jiāo chuán jí wài shī,guī mó suī jì jiù biān yí。
近闻几格多兼副,可赐闲中一解颐。jìn wén jǐ gé duō jiān fù,kě cì xián zhōng yī jiě yí。

咏唐史李卫公

韦骧

能作膏肓遗萧辅,更于西北振威雄。néng zuò gāo huāng yí xiāo fǔ,gèng yú xī běi zhèn wēi xióng。
若非明主矜羸老,几向高丽弃旧功。ruò fēi míng zhǔ jīn léi lǎo,jǐ xiàng gāo lì qì jiù gōng。

咏唐史李英公

韦骧

威加突厥胜长城,药赐须灰感圣情。wēi jiā tū jué shèng zhǎng chéng,yào cì xū huī gǎn shèng qíng。
垂没训言非不虑,奈何坟土竟遭平。chuí méi xùn yán fēi bù lǜ,nài hé fén tǔ jìng zāo píng。

咏唐史尹思正

韦骧

执笔威逾知一杖,忤权活得月将身。zhí bǐ wēi yú zhī yī zhàng,wǔ quán huó dé yuè jiāng shēn。
位终八座非为幸,埋戟相符岂不神。wèi zhōng bā zuò fēi wèi xìng,mái jǐ xiāng fú qǐ bù shén。

咏唐史李朝隐

韦骧

拽宦鞭奴蔑贵权,当时风骨愯衣冠。zhuāi huàn biān nú miè guì quán,dāng shí fēng gǔ sǒng yī guān。
及为御史声名减,岂是官高便欲安。jí wèi yù shǐ shēng míng jiǎn,qǐ shì guān gāo biàn yù ān。

咏唐史张中令

韦骧

金镜文高压万珍,开元宠遇号知人。jīn jìng wén gāo yā wàn zhēn,kāi yuán chǒng yù hào zhī rén。
范阳奏日言如用,安得西蒙蜀道尘。fàn yáng zòu rì yán rú yòng,ān dé xī méng shǔ dào chén。

咏唐史李适之

韦骧

矿金言率遇参商,罢相还歌乐圣章。kuàng jīn yán lǜ yù cān shāng,bà xiāng hái gē lè shèng zhāng。
怖死宜春中奸贼,令人扼腕痛其亡。bù sǐ yí chūn zhōng jiān zéi,lìng rén è wàn tòng qí wáng。

咏唐史二阎

韦骧

八座蝉联属弟兄,当年门地足辉荣。bā zuò chán lián shǔ dì xiōng,dāng nián mén dì zú huī róng。
可嗟不富经纶业,唯著丹青制造名。kě jiē bù fù jīng lún yè,wéi zhù dān qīng zhì zào míng。

咏唐史苏世长

韦骧

披香殿上叹隋君,校猎营闲劝十旬。pī xiāng diàn shàng tàn suí jūn,xiào liè yíng xián quàn shí xún。
莫谓口忠心则诈,如何胶禄不言人。mò wèi kǒu zhōng xīn zé zhà,rú hé jiāo lù bù yán rén。

咏唐史刘知几

韦骧

五说三长历历陈,坚辞史任斥因循。wǔ shuō sān zhǎng lì lì chén,jiān cí shǐ rèn chì yīn xún。
若教直笔专归手,褒贬应能慰后人。ruò jiào zhí bǐ zhuān guī shǒu,bāo biǎn yīng néng wèi hòu rén。

咏唐史卢怀慎

韦骧

言极公忠器业清,死犹勤恳荐时英。yán jí gōng zhōng qì yè qīng,sǐ yóu qín kěn jiàn shí yīng。
贤哉度己推姚相,不幸幡成伴食名。xián zāi dù jǐ tuī yáo xiāng,bù xìng fān chéng bàn shí míng。

咏唐史李林甫

韦骧

国忠祸衅根芽日,此贼倾唐势已先。guó zhōng huò xìn gēn yá rì,cǐ zéi qīng táng shì yǐ xiān。
搆陷名臣冤且众,天乎何意与终全。gòu xiàn míng chén yuān qiě zhòng,tiān hū hé yì yǔ zhōng quán。

咏唐史杨国忠

韦骧

权由宠盛危宗社,天子倾心日自如。quán yóu chǒng shèng wēi zōng shè,tiān zi qīng xīn rì zì rú。
十万北来犹未悟,潼关尚听促哥舒。shí wàn běi lái yóu wèi wù,tóng guān shàng tīng cù gē shū。