古诗词

石室洞

韦骧

天王峰南石室洞,怪特不与寻常同。tiān wáng fēng nán shí shì dòng,guài tè bù yǔ xún cháng tóng。
石门巉岩天所凿,门内夷旷驱车通。shí mén chán yán tiān suǒ záo,mén nèi yí kuàng qū chē tōng。
偃然灵穴邃且广,步履出没忘西东。yǎn rán líng xué suì qiě guǎng,bù lǚ chū méi wàng xī dōng。
其间异状多所类,悬乳往往成鼓钟。qí jiān yì zhuàng duō suǒ lèi,xuán rǔ wǎng wǎng chéng gǔ zhōng。
龟头俯视露岩腹,寿与岁月应无穷。guī tóu fǔ shì lù yán fù,shòu yǔ suì yuè yīng wú qióng。
团团一窍透千尺,天使日月光来容。tuán tuán yī qiào tòu qiān chǐ,tiān shǐ rì yuè guāng lái róng。
洞前佛氏殿阁峻,相直气象增其雄。dòng qián fú shì diàn gé jùn,xiāng zhí qì xiàng zēng qí xióng。
我为俗吏虽局蹐,所至安肯遗幽踪。wǒ wèi sú lì suī jú jí,suǒ zhì ān kěn yí yōu zōng。
金华灵岩著于婺,每越疆境为游从。jīn huá líng yán zhù yú wù,měi yuè jiāng jìng wèi yóu cóng。
尝恨昔年之富川,便道不得寻龟峰。cháng hèn xī nián zhī fù chuān,biàn dào bù dé xún guī fēng。
尘怀不惬十馀载,每见图画加忡忡。chén huái bù qiè shí yú zài,měi jiàn tú huà jiā chōng chōng。
去春来此路复过,篮舆暮触烟霭重。qù chūn lái cǐ lù fù guò,lán yú mù chù yān ǎi zhòng。
纵观虽未尽吾兴,聊塞所欲平饥空。zòng guān suī wèi jǐn wú xīng,liáo sāi suǒ yù píng jī kōng。
到官萍邑已逾岁,坐拥民事劳颛蒙。dào guān píng yì yǐ yú suì,zuò yōng mín shì láo zhuān méng。
滞祛敝革固用日,佳趣不暇先牢笼。zhì qū bì gé gù yòng rì,jiā qù bù xiá xiān láo lóng。
称来公馀得兹洞,疏爽为我开情悰。chēng lái gōng yú dé zī dòng,shū shuǎng wèi wǒ kāi qíng cóng。
金华龟峰虽未及,此地有此为难逢。jīn huá guī fēng suī wèi jí,cǐ dì yǒu cǐ wèi nán féng。
谩拈秃笔写白石,但记姓字于其中。mán niān tū bǐ xiě bái shí,dàn jì xìng zì yú qí zhōng。
却登净宇只独宿,蒲牢压旦还撞舂。què dēng jìng yǔ zhǐ dú sù,pú láo yā dàn hái zhuàng chōng。
归鞭遽去有馀约,后会结客临春风。guī biān jù qù yǒu yú yuē,hòu huì jié kè lín chūn fēng。

韦骧

公元一〇三三年至一一一〇五年,字子骏,钱塘人。生于宋仁宗明道二年,卒于徽宗崇宁四年,年七十三岁。工诗文。皇祐五年(公元一0五三年)进士,除知袁州萍乡系。历福建转连判官,主客郎中。出为变路提刑。建中靖国初,(公元一一〇一年)除知明州丐宫祠,以左朝议大夫提举洞霄宫,卒。骧著有文集十八卷,赋二十卷,均《宋史艺文志》并传于世。 韦骧的作品>>

猜您喜欢

长柳馆

韦骧

地名长柳柳初长,下马临泉却坐床。dì míng zhǎng liǔ liǔ chū zhǎng,xià mǎ lín quán què zuò chuáng。
客舸傍沙收百丈,野禽窥水竞双翔。kè gě bàng shā shōu bǎi zhàng,yě qín kuī shuǐ jìng shuāng xiáng。

算钱铺

韦骧

里名胜母曾车止,邑号朝歌墨驭还。lǐ míng shèng mǔ céng chē zhǐ,yì hào cháo gē mò yù hái。
我领漕权来此坐,不惟自哂且赪颜。wǒ lǐng cáo quán lái cǐ zuò,bù wéi zì shěn qiě chēng yán。

经望星山

韦骧

缘崖陟磴势凌兢,偏坐银鞍傍险行。yuán yá zhì dèng shì líng jīng,piān zuò yín ān bàng xiǎn xíng。
更向望星山上过,扪参方信不虚名。gèng xiàng wàng xīng shān shàng guò,mén cān fāng xìn bù xū míng。

亭溪道晓行

韦骧

白云起处山樱发,绿柳垂边水蚁鸣。bái yún qǐ chù shān yīng fā,lǜ liǔ chuí biān shuǐ yǐ míng。
唯有晓寒殊未减,重裘还似冒霜行。wéi yǒu xiǎo hán shū wèi jiǎn,zhòng qiú hái shì mào shuāng xíng。

至白水驿辍趋文还益昌

韦骧

辍程趋疾且归来,莫讶回船在不期。chuò chéng qū jí qiě guī lái,mò yà huí chuán zài bù qī。
恐失东园桃李色,一年深悔欲何追。kǒng shī dōng yuán táo lǐ sè,yī nián shēn huǐ yù hé zhuī。

和岑岩起见寄三绝

韦骧

别来凡历几重山,又报兼途策马还。bié lái fán lì jǐ zhòng shān,yòu bào jiān tú cè mǎ hái。
而我病躯方觉健,喜时觞酒助谈间。ér wǒ bìng qū fāng jué jiàn,xǐ shí shāng jiǔ zhù tán jiān。

和岑岩起见寄三绝

韦骧

分携斜日在青山,不意黎明我遽还。fēn xié xié rì zài qīng shān,bù yì lí míng wǒ jù hái。
却向益昌迎马首,由来无定是人间。què xiàng yì chāng yíng mǎ shǒu,yóu lái wú dìng shì rén jiān。

和岑岩起见寄三绝

韦骧

百丈江流万仞山,一车方往一车还。bǎi zhàng jiāng liú wàn rèn shān,yī chē fāng wǎng yī chē hái。
若教说着邯郸梦,都在胡卢掩口间。ruò jiào shuō zhe hán dān mèng,dōu zài hú lú yǎn kǒu jiān。

城固道中先寄

韦骧

暌违旬浃似朝晡,劳想清冰映玉壶。kuí wéi xún jiā shì cháo bū,láo xiǎng qīng bīng yìng yù hú。
谩寄小诗驰鄙意,更能还贶雅篇无。mán jì xiǎo shī chí bǐ yì,gèng néng hái kuàng yǎ piān wú。

城固道中先寄

韦骧

税鞅行邮日欲晡,汉皋重得造仙壶。shuì yāng xíng yóu rì yù bū,hàn gāo zhòng dé zào xiān hú。
不知挥麈交谈外,还许拢弦入听无。bù zhī huī zhǔ jiāo tán wài,hái xǔ lǒng xián rù tīng wú。

闻岩起至以诗先寄

韦骧

宝峰亭下菊鲜鲜,妩媚秋风似可怜。bǎo fēng tíng xià jú xiān xiān,wǔ mèi qiū fēng shì kě lián。
欲摘一枝分玉盏,星轺莫惜屡扬鞭。yù zhāi yī zhī fēn yù zhǎn,xīng yáo mò xī lǚ yáng biān。

闻岩起至以诗先寄

韦骧

公来税鞅且盘桓,山国萧条正早寒。gōng lái shuì yāng qiě pán huán,shān guó xiāo tiáo zhèng zǎo hán。
虽缺鸾弦翻妙曲,聊凭蚁酒助清欢。suī quē luán xián fān miào qū,liáo píng yǐ jiǔ zhù qīng huān。

自西水还少憩锦屏山广寿院

韦骧

按行回辔阆城南,登陟崎岖力不堪。àn xíng huí pèi láng chéng nán,dēng zhì qí qū lì bù kān。
却坐锦屏休倦迹,暑天冰水沃醺酣。què zuò jǐn píng xiū juàn jì,shǔ tiān bīng shuǐ wò xūn hān。

谢岩起惠支颐二首其二

韦骧

引髭聊试颇安然,正好凭依学坐禅。yǐn zī liáo shì pǒ ān rán,zhèng hǎo píng yī xué zuò chán。
儿女环观齐指笑,朱颜犹未怯双莲。ér nǚ huán guān qí zhǐ xiào,zhū yán yóu wèi qiè shuāng lián。

福州古田天王院撤珠轩

韦骧

过颡因人激跃成,撤珠取类亦虚名。guò sǎng yīn rén jī yuè chéng,chè zhū qǔ lèi yì xū míng。
偶观却忆钟离意,委地当时事独清。ǒu guān què yì zhōng lí yì,wěi dì dāng shí shì dú qīng。