古诗词

曹娥谢赵菊庄相访

宋伯仁

江程潮汛小,沙碛缆行舟。jiāng chéng cháo xùn xiǎo,shā qì lǎn xíng zhōu。
挈酒寻诗好,披心话客愁。qiè jiǔ xún shī hǎo,pī xīn huà kè chóu。
云归山欲晚,风急雨如秋。yún guī shān yù wǎn,fēng jí yǔ rú qiū。
可惜相逢处,匆匆不少留。kě xī xiāng féng chù,cōng cōng bù shǎo liú。

宋伯仁

宋湖州人,一作广平人,字器之,号雪岩。理宗嘉熙时,为盐运司属官。工诗,善画梅。有《西塍集》、《梅花喜神谱》、《烟波渔隐词》。 宋伯仁的作品>>

猜您喜欢

简吴荆溪

宋伯仁

薄宦从来错,宁容着意求。báo huàn cóng lái cuò,níng róng zhe yì qiú。
自惭千里梦,空作一番愁。zì cán qiān lǐ mèng,kōng zuò yī fān chóu。
笑我人如昨,知心雨未休。xiào wǒ rén rú zuó,zhī xīn yǔ wèi xiū。
荆溪清彻底,愿泊钓鱼舟。jīng xī qīng chè dǐ,yuàn pō diào yú zhōu。

答林巡检惠诗

宋伯仁

客久情怀恶,逢人懒说诗。kè jiǔ qíng huái è,féng rén lǎn shuō shī。
不堪秋到后,将近雁来时。bù kān qiū dào hòu,jiāng jìn yàn lái shí。
攲枕皆归梦,同心只旧知。qī zhěn jiē guī mèng,tóng xīn zhǐ jiù zhī。
渊明篱下菊,谁伴傲霜枝。yuān míng lí xià jú,shuí bàn ào shuāng zhī。

苏州有感

宋伯仁

秋意满姑苏,扁舟忆五湖。qiū yì mǎn gū sū,biǎn zhōu yì wǔ hú。
铃声边报急,帆影客心孤。líng shēng biān bào jí,fān yǐng kè xīn gū。
野港青如染,遥山澹欲无。yě gǎng qīng rú rǎn,yáo shān dàn yù wú。
英雄应念我,时事满银须。yīng xióng yīng niàn wǒ,shí shì mǎn yín xū。

岁旦

宋伯仁

居闲无贺客,早起只如常。jū xián wú hè kè,zǎo qǐ zhǐ rú cháng。
桃版随人换,梅花隔岁香。táo bǎn suí rén huàn,méi huā gé suì xiāng。
春风回笑语,云气卜丰穰。chūn fēng huí xiào yǔ,yún qì bo fēng ráng。
柏酒何劳劝,心平寿自长。bǎi jiǔ hé láo quàn,xīn píng shòu zì zhǎng。

拼桑得替题道院

宋伯仁

煮海三年不等闲,几多归梦绕青山。zhǔ hǎi sān nián bù děng xián,jǐ duō guī mèng rào qīng shān。
鸢肩诗瘦羞郊岛,蜗角名虚愧触蛮。yuān jiān shī shòu xiū jiāo dǎo,wō jiǎo míng xū kuì chù mán。
戈淅剑炊恬砑耐,云翻雨覆任痴顽。gē xī jiàn chuī tián yà nài,yún fān yǔ fù rèn chī wán。
知机人识圆机意,尽在西风一笑间。zhī jī rén shí yuán jī yì,jǐn zài xī fēng yī xiào jiān。

送杨提干过淮求辟

宋伯仁

功名会底不为难,莫把登科作等闲。gōng míng huì dǐ bù wèi nán,mò bǎ dēng kē zuò děng xián。
豪杰岂容忘矢石,行藏只要识机关。háo jié qǐ róng wàng shǐ shí,xíng cáng zhǐ yào shí jī guān。
天连芳草千家雨,月照长芦四面山。tiān lián fāng cǎo qiān jiā yǔ,yuè zhào zhǎng lú sì miàn shān。
但是辟书休自懒,偏亲绿鬓已成斑。dàn shì pì shū xiū zì lǎn,piān qīn lǜ bìn yǐ chéng bān。

都闉遭爇

宋伯仁

融风何事入神州,一扫天衢万百楼。róng fēng hé shì rù shén zhōu,yī sǎo tiān qú wàn bǎi lóu。
莫为朱门夸炙手,又令赤子叹焦头。mò wèi zhū mén kuā zhì shǒu,yòu lìng chì zi tàn jiāo tóu。
诗人幸有湖山在,壮士难为富贵谋。shī rén xìng yǒu hú shān zài,zhuàng shì nán wèi fù guì móu。
世事可惊言不尽,得休休处便休休。shì shì kě jīng yán bù jǐn,dé xiū xiū chù biàn xiū xiū。

寓西马塍

宋伯仁

十亩荒林屋数间,门通小艇水湾湾。shí mǔ huāng lín wū shù jiān,mén tōng xiǎo tǐng shuǐ wān wān。
人行远路多嫌僻,我得安居却称闲。rén xíng yuǎn lù duō xián pì,wǒ dé ān jū què chēng xián。
樽酒相忘霜后菊,一诗难尽雨中山。zūn jiǔ xiāng wàng shuāng hòu jú,yī shī nán jǐn yǔ zhōng shān。
何时漾下浮名事,只与田翁剩往还。hé shí yàng xià fú míng shì,zhǐ yǔ tián wēng shèng wǎng hái。

初冬

宋伯仁

过了重阳便作寒,貂裘心事未容安。guò le zhòng yáng biàn zuò hán,diāo qiú xīn shì wèi róng ān。
贫时侯伯人难识,醉里乾坤我自宽。pín shí hóu bó rén nán shí,zuì lǐ qián kūn wǒ zì kuān。
红叶已飘千万点,黄花羞对两三般。hóng yè yǐ piāo qiān wàn diǎn,huáng huā xiū duì liǎng sān bān。
小窗破处须频补,莫放西风正眼看。xiǎo chuāng pò chù xū pín bǔ,mò fàng xī fēng zhèng yǎn kàn。

村庄即事

宋伯仁

青旗猎猎又村庄,仙景还他是水乡。qīng qí liè liè yòu cūn zhuāng,xiān jǐng hái tā shì shuǐ xiāng。
人近七旬头未白,山无重数叶初黄。rén jìn qī xún tóu wèi bái,shān wú zhòng shù yè chū huáng。
稻畦明月家家酒,茅屋清歌处处霜。dào qí míng yuè jiā jiā jiǔ,máo wū qīng gē chù chù shuāng。
满地菊花秋欲老,客怀牢落愧重阳。mǎn dì jú huā qiū yù lǎo,kè huái láo luò kuì zhòng yáng。

烂溪

宋伯仁

几家篱落傍溪居,只看青山尽自如。jǐ jiā lí luò bàng xī jū,zhǐ kàn qīng shān jǐn zì rú。
隔岸有桥多卖酒,小篮无处不提鱼。gé àn yǒu qiáo duō mài jiǔ,xiǎo lán wú chù bù tí yú。
何时茅屋人同住,旋买瓜田雨自锄。hé shí máo wū rén tóng zhù,xuán mǎi guā tián yǔ zì chú。
寄语牧童休笑我,都缘错读半生书。jì yǔ mù tóng xiū xiào wǒ,dōu yuán cuò dú bàn shēng shū。

登海陵城

宋伯仁

淮楚年年一番秋,西风惯识古谯楼。huái chǔ nián nián yī fān qiū,xī fēng guàn shí gǔ qiáo lóu。
金汤城壁休清野,玉帐英雄未白头。jīn tāng chéng bì xiū qīng yě,yù zhàng yīng xióng wèi bái tóu。
霜草万家人冷落,冻云千叠雁绸缪。shuāng cǎo wàn jiā rén lěng luò,dòng yún qiān dié yàn chóu móu。
中原目即难修整,且对屯兵说近愁。zhōng yuán mù jí nán xiū zhěng,qiě duì tún bīng shuō jìn chóu。

寄白子元

宋伯仁

一番书满两番求,千里重来我更羞。yī fān shū mǎn liǎng fān qiú,qiān lǐ zhòng lái wǒ gèng xiū。
薄世告人难启口,小官何事不担忧。báo shì gào rén nán qǐ kǒu,xiǎo guān hé shì bù dān yōu。
知心唯有长天月,把酒还思故国秋。zhī xīn wéi yǒu zhǎng tiān yuè,bǎ jiǔ hái sī gù guó qiū。
只待菊花开遍了,半蓑寒雨上轻舟。zhǐ dài jú huā kāi biàn le,bàn suō hán yǔ shàng qīng zhōu。

别朱冷官

宋伯仁

客中奔走易蹉跎,学馆痴留月又过。kè zhōng bēn zǒu yì cuō tuó,xué guǎn chī liú yuè yòu guò。
橙蟹醉斟知己重,莼鲈乡话忆人多。chéng xiè zuì zhēn zhī jǐ zhòng,chún lú xiāng huà yì rén duō。
吴陵今夜三更月,霅水明朝一棹歌。wú líng jīn yè sān gèng yuè,zhà shuǐ míng cháo yī zhào gē。
船在白蘋亭下过,有无传语晒渔蓑。chuán zài bái píng tíng xià guò,yǒu wú chuán yǔ shài yú suō。

出陆

宋伯仁

吴陵咫尺是惟扬,徒步方知去路长。wú líng zhǐ chǐ shì wéi yáng,tú bù fāng zhī qù lù zhǎng。
渔屋试霜芦叶老,酒家留客豆花香。yú wū shì shuāng lú yè lǎo,jiǔ jiā liú kè dòu huā xiāng。
秋光浅淡人同瘦,雁影参差我共忙。qiū guāng qiǎn dàn rén tóng shòu,yàn yǐng cān chà wǒ gòng máng。
仆子莫嗟行李重,担头强半旧诗囊。pū zi mò jiē xíng lǐ zhòng,dān tóu qiáng bàn jiù shī náng。
2601234567»