古诗词

闷甚

宋伯仁

酴醾开已残,窗户尚轻寒。tú mí kāi yǐ cán,chuāng hù shàng qīng hán。
往事多因拙,清尊强自宽。wǎng shì duō yīn zhuō,qīng zūn qiáng zì kuān。
对妻怜病久,顾影易心酸。duì qī lián bìng jiǔ,gù yǐng yì xīn suān。
更展渊明集,从头子细看。gèng zhǎn yuān míng jí,cóng tóu zi xì kàn。

宋伯仁

宋湖州人,一作广平人,字器之,号雪岩。理宗嘉熙时,为盐运司属官。工诗,善画梅。有《西塍集》、《梅花喜神谱》、《烟波渔隐词》。 宋伯仁的作品>>

猜您喜欢

宋伯仁

又是江南割稻天,家家儿女笑相牵。yòu shì jiāng nán gē dào tiān,jiā jiā ér nǚ xiào xiāng qiān。
芙蓉占断清溪水,独许渔人醉舣船。fú róng zhàn duàn qīng xī shuǐ,dú xǔ yú rén zuì yǐ chuán。

离维扬

宋伯仁

不为鲈鱼忆故乡,只缘心事近重阳。bù wèi lú yú yì gù xiāng,zhǐ yuán xīn shì jìn zhòng yáng。
鬓丝添得三分白,空被黄花笑一场。bìn sī tiān dé sān fēn bái,kōng bèi huáng huā xiào yī chǎng。

维扬万花园

宋伯仁

细柳营基锁绿苔,万花新种小亭台。xì liǔ yíng jī suǒ lǜ tái,wàn huā xīn zhǒng xiǎo tíng tái。
芙蓉喜见江南客,故向西风一夜开。fú róng xǐ jiàn jiāng nán kè,gù xiàng xī fēng yī yè kāi。

雨中远望

宋伯仁

山匝浓云水匝天,秋容黯淡荻花边。shān zā nóng yún shuǐ zā tiān,qiū róng àn dàn dí huā biān。
潇湘八景谁收去,留下波心小钓船。xiāo xiāng bā jǐng shuí shōu qù,liú xià bō xīn xiǎo diào chuán。

舟中九日

宋伯仁

巴得重阳未到家,短篷根底忆黄花。bā dé zhòng yáng wèi dào jiā,duǎn péng gēn dǐ yì huáng huā。
乌纱不为西风舞,空与同舟说孟嘉。wū shā bù wèi xī fēng wǔ,kōng yǔ tóng zhōu shuō mèng jiā。

有感

宋伯仁

窗户清清半掩门,小儿揩泪立黄昏。chuāng hù qīng qīng bàn yǎn mén,xiǎo ér kāi lèi lì huáng hūn。
几多心事无人问,独看梅花月半痕。jǐ duō xīn shì wú rén wèn,dú kàn méi huā yuè bàn hén。

五老

宋伯仁

壮年期佐汉中兴,岂谓蟠螭睡不醒。zhuàng nián qī zuǒ hàn zhōng xīng,qǐ wèi pán chī shuì bù xǐng。
可惜满床廷对稿,白头翻录道家经。kě xī mǎn chuáng tíng duì gǎo,bái tóu fān lù dào jiā jīng。

五老

宋伯仁

髀肉丰腴鬓发疏,将军健饭待何如。bì ròu fēng yú bìn fā shū,jiāng jūn jiàn fàn dài hé rú。
七禽不了中原事,羞读君王问劳书。qī qín bù le zhōng yuán shì,xiū dú jūn wáng wèn láo shū。

五老

宋伯仁

齿发俱无背已驼,雨耕摩破几青蓑。chǐ fā jù wú bèi yǐ tuó,yǔ gēng mó pò jǐ qīng suō。
高皇庆寿推恩诏,暗读全文忘不多。gāo huáng qìng shòu tuī ēn zhào,àn dú quán wén wàng bù duō。

五老

宋伯仁

短发衰髯一棹船,白头波浪几掀天。duǎn fā shuāi rán yī zhào chuán,bái tóu bō làng jǐ xiān tiān。
儿孙各占芦花住,网得鲈鱼即酒钱。ér sūn gè zhàn lú huā zhù,wǎng dé lú yú jí jiǔ qián。

五老

宋伯仁

著破箱中欲嫁衣,翠颦何止只忧葵。zhù pò xiāng zhōng yù jià yī,cuì pín hé zhǐ zhǐ yōu kuí。
春来偷摘斑斑发,泪湿菱花只自知。chūn lái tōu zhāi bān bān fā,lèi shī líng huā zhǐ zì zhī。

远访友人不值

宋伯仁

寒食花枝插满头,长亭搔首晚悠悠。hán shí huā zhī chā mǎn tóu,zhǎng tíng sāo shǒu wǎn yōu yōu。
灞陵老子无人识,别是天涯一段愁。bà líng lǎo zi wú rén shí,bié shì tiān yá yī duàn chóu。

客楼戏集唐人句

宋伯仁

门掩杨花一夜风,自怜羁客尚飘篷。mén yǎn yáng huā yī yè fēng,zì lián jī kè shàng piāo péng。
不堪吟罢东回首,鸟傍岩花戏晚红。bù kān yín bà dōng huí shǒu,niǎo bàng yán huā xì wǎn hóng。

醉中登楼

宋伯仁

明主何尝弃浩然,杯中有物且随缘。míng zhǔ hé cháng qì hào rán,bēi zhōng yǒu wù qiě suí yuán。
倚楼心事谁消遣,一点飞禽落钓船。yǐ lóu xīn shì shuí xiāo qiǎn,yī diǎn fēi qín luò diào chuán。

嘲燕

宋伯仁

年来乳燕亦堪羞,不学杨花得自由。nián lái rǔ yàn yì kān xiū,bù xué yáng huā dé zì yóu。
飞过几家门户去,直须寻见最高楼。fēi guò jǐ jiā mén hù qù,zhí xū xún jiàn zuì gāo lóu。