古诗词

和章岷从事斗茶歌

范仲淹

年年春自东南来,建溪先暖冰微开。nián nián chūn zì dōng nán lái,jiàn xī xiān nuǎn bīng wēi kāi。
溪边奇茗冠天下,武夷仙人从古栽。xī biān qí míng guān tiān xià,wǔ yí xiān rén cóng gǔ zāi。
新雷昨夜发何处,家家嬉笑穿云去。xīn léi zuó yè fā hé chù,jiā jiā xī xiào chuān yún qù。
露牙错落一番荣,缀玉含珠散嘉树。lù yá cuò luò yī fān róng,zhuì yù hán zhū sàn jiā shù。
终朝采掇未盈襜,唯求精粹不敢贪。zhōng cháo cǎi duō wèi yíng chān,wéi qiú jīng cuì bù gǎn tān。
研膏焙乳有雅制,方中圭兮圆中蟾。yán gāo bèi rǔ yǒu yǎ zhì,fāng zhōng guī xī yuán zhōng chán。
北苑将期献天子,林下雄豪先斗美。běi yuàn jiāng qī xiàn tiān zi,lín xià xióng háo xiān dòu měi。
鼎磨云外首山铜,瓶携江上中泠水。dǐng mó yún wài shǒu shān tóng,píng xié jiāng shàng zhōng líng shuǐ。
黄金碾畔绿尘飞,紫玉瓯心雪涛起。huáng jīn niǎn pàn lǜ chén fēi,zǐ yù ōu xīn xuě tāo qǐ。
斗余味兮轻醍醐,斗余香兮薄兰芷。dòu yú wèi xī qīng tí hú,dòu yú xiāng xī báo lán zhǐ。
其间品第胡能欺,十目视而十手指。qí jiān pǐn dì hú néng qī,shí mù shì ér shí shǒu zhǐ。
胜若登仙不可攀,输同降将无穷耻。shèng ruò dēng xiān bù kě pān,shū tóng jiàng jiāng wú qióng chǐ。
于嗟天产石上英,论功不愧阶前蓂。yú jiē tiān chǎn shí shàng yīng,lùn gōng bù kuì jiē qián míng。
众人之浊我可清,千日之醉我可醒。zhòng rén zhī zhuó wǒ kě qīng,qiān rì zhī zuì wǒ kě xǐng。
屈原试与招魂魄,刘伶却得闻雷霆。qū yuán shì yǔ zhāo hún pò,liú líng què dé wén léi tíng。
卢仝敢不歌,陆羽须作经。lú tóng gǎn bù gē,lù yǔ xū zuò jīng。
森然万象中,焉知无茶星。sēn rán wàn xiàng zhōng,yān zhī wú chá xīng。
商山丈人休茹芝,首阳先生休采薇。shāng shān zhàng rén xiū rú zhī,shǒu yáng xiān shēng xiū cǎi wēi。
长安酒价减千万,成都药市无光辉。zhǎng ān jiǔ jià jiǎn qiān wàn,chéng dōu yào shì wú guāng huī。
不如仙山一啜好,泠然便欲乘风飞。bù rú xiān shān yī chuài hǎo,líng rán biàn yù chéng fēng fēi。
君莫羡花间女郎只斗草,赢得珠玑满斗归。jūn mò xiàn huā jiān nǚ láng zhǐ dòu cǎo,yíng dé zhū jī mǎn dòu guī。
范仲淹

范仲淹

范仲淹(989-1052年),字希文,汉族,北宋著名的政治家、思想家、军事家、文学家,世称“范文正公”。范仲淹文学素养很高,写有著名的《岳阳楼记》。 范仲淹的作品>>

猜您喜欢

江楼寄希元上人

范仲淹

清言一以遥,默默江楼上。qīng yán yī yǐ yáo,mò mò jiāng lóu shàng。
安得如白云,无心两相忘。ān dé rú bái yún,wú xīn liǎng xiāng wàng。