古诗词

和葛闳寺丞接花歌

范仲淹

江城有卒老且贫,憔悴抱关良苦辛。jiāng chéng yǒu zú lǎo qiě pín,qiáo cuì bào guān liáng kǔ xīn。
众中忽闻语声好,知是北来京洛人。zhòng zhōng hū wén yǔ shēng hǎo,zhī shì běi lái jīng luò rén。
我试问云何至是,欲语汍澜堕双泪。wǒ shì wèn yún hé zhì shì,yù yǔ wán lán duò shuāng lèi。
斯须收泪始能言,生自东都富贵地。sī xū shōu lèi shǐ néng yán,shēng zì dōng dōu fù guì dì。
家有城南锦绣园,少年止以花为事。jiā yǒu chéng nán jǐn xiù yuán,shǎo nián zhǐ yǐ huā wèi shì。
黄金用尽无他能,却作琼林苑中吏。huáng jīn yòng jǐn wú tā néng,què zuò qióng lín yuàn zhōng lì。
年年中使先春来,晓宣口敕修花台。nián nián zhōng shǐ xiān chūn lái,xiǎo xuān kǒu chì xiū huā tái。
奇芬异卉百馀品,求新换旧争栽培。qí fēn yì huì bǎi yú pǐn,qiú xīn huàn jiù zhēng zāi péi。
犹恐君王厌颜色,群芳只似寻常开。yóu kǒng jūn wáng yàn yán sè,qún fāng zhǐ shì xún cháng kāi。
幸有神仙接花术,更向都城求绝匹。xìng yǒu shén xiān jiē huā shù,gèng xiàng dōu chéng qiú jué pǐ。
梁王苑里索妍姿,石氏园中搜淑质。liáng wáng yuàn lǐ suǒ yán zī,shí shì yuán zhōng sōu shū zhì。
金刀玉尺裁量妙,香膏腻壤弥缝密。jīn dāo yù chǐ cái liàng miào,xiāng gāo nì rǎng mí fèng mì。
回得东皇造化工,五色敷华异平日。huí dé dōng huáng zào huà gōng,wǔ sè fū huá yì píng rì。
一朝宠爱归牡丹,千花相笑妖娆难。yī cháo chǒng ài guī mǔ dān,qiān huā xiāng xiào yāo ráo nán。
窃药嫦娥新换骨,婵娟不似人间看。qiè yào cháng é xīn huàn gǔ,chán juān bù shì rén jiān kàn。
太平天子春游好,金明柳色笼黄道。tài píng tiān zi chūn yóu hǎo,jīn míng liǔ sè lóng huáng dào。
道南楼殿五云高,钧天捧上蓬莱岛。dào nán lóu diàn wǔ yún gāo,jūn tiān pěng shàng péng lái dǎo。
四边桃李不胜春,何况花王对玉宸。sì biān táo lǐ bù shèng chūn,hé kuàng huā wáng duì yù chén。
国色精明动韶景,天香旖旎飘芳尘。guó sè jīng míng dòng sháo jǐng,tiān xiāng yǐ nǐ piāo fāng chén。
特奏霓裳羽衣曲,千官献寿罗星辰。tè zòu ní shang yǔ yī qū,qiān guān xiàn shòu luó xīng chén。
兑悦临轩逾数刻,花吏此时方得色。duì yuè lín xuān yú shù kè,huā lì cǐ shí fāng dé sè。
白银红锦满牙床,拜赐仗前生羽翼。bái yín hóng jǐn mǎn yá chuáng,bài cì zhàng qián shēng yǔ yì。
惟观风景不忧身,一心岁岁供春职。wéi guān fēng jǐng bù yōu shēn,yī xīn suì suì gōng chūn zhí。
中途得罪情多故,刻木在前何敢诉。zhōng tú dé zuì qíng duō gù,kè mù zài qián hé gǎn sù。
窜来江外知几年,骨肉无音雁空度。cuàn lái jiāng wài zhī jǐ nián,gǔ ròu wú yīn yàn kōng dù。
北人情况异南人,萧洒溪山苦无趣。běi rén qíng kuàng yì nán rén,xiāo sǎ xī shān kǔ wú qù。
子规啼处血为花,黄梅熟时雨如雾。zi guī tí chù xuè wèi huā,huáng méi shú shí yǔ rú wù。
多愁多恨信伤人,今年不及去年身。duō chóu duō hèn xìn shāng rén,jīn nián bù jí qù nián shēn。
目昏耳重精力减,复有乡心难具陈。mù hūn ěr zhòng jīng lì jiǎn,fù yǒu xiāng xīn nán jù chén。
我闻此语聊悒悒,近曾侍从班中立。wǒ wén cǐ yǔ liáo yì yì,jìn céng shì cóng bān zhōng lì。
朝违日下暮天涯,不学尔曹向隅泣。cháo wéi rì xià mù tiān yá,bù xué ěr cáo xiàng yú qì。
人生荣辱如浮云,悠悠天地胡能执。rén shēng róng rǔ rú fú yún,yōu yōu tiān dì hú néng zhí。
贾谊文才动汉家,当时不免来长沙。jiǎ yì wén cái dòng hàn jiā,dāng shí bù miǎn lái zhǎng shā。
幽求功业开元盛,亦作流人过梅岭。yōu qiú gōng yè kāi yuán shèng,yì zuò liú rén guò méi lǐng。
我无一事逮古人,谪官却得神仙境。wǒ wú yī shì dǎi gǔ rén,zhé guān què dé shén xiān jìng。
自可优优乐名教,曾不恓恓吊形影。zì kě yōu yōu lè míng jiào,céng bù xī xī diào xíng yǐng。
接花之技尔则奇,江乡卑湿何能施。jiē huā zhī jì ěr zé qí,jiāng xiāng bēi shī hé néng shī。
吾皇又诏还淳朴,组绣文章皆弃遗。wú huáng yòu zhào hái chún pǔ,zǔ xiù wén zhāng jiē qì yí。
上林将议赐民畋,似昔繁华徒尔为。shàng lín jiāng yì cì mín tián,shì xī fán huá tú ěr wèi。
西都尚有名园处,我欲抽身希白傅。xī dōu shàng yǒu míng yuán chù,wǒ yù chōu shēn xī bái fù。
一日天恩放尔归,相逐栽花洛阳去。yī rì tiān ēn fàng ěr guī,xiāng zhú zāi huā luò yáng qù。
范仲淹

范仲淹

范仲淹(989-1052年),字希文,汉族,北宋著名的政治家、思想家、军事家、文学家,世称“范文正公”。范仲淹文学素养很高,写有著名的《岳阳楼记》。 范仲淹的作品>>

猜您喜欢

归雁

范仲淹

稻粱留不得,一一起江天。dào liáng liú bù dé,yī yī qǐ jiāng tiān。
带雪南离楚,和春北入燕。dài xuě nán lí chǔ,hé chūn běi rù yàn。
依依前伴侣,历历旧山川。yī yī qián bàn lǚ,lì lì jiù shān chuān。
木叶程犹远,梅花信可传。mù yè chéng yóu yuǎn,méi huā xìn kě chuán。
子规啼到晓,鹦鹉锁经年。zi guī tí dào xiǎo,yīng wǔ suǒ jīng nián。
应羡冥冥者,东风羽翼全。yīng xiàn míng míng zhě,dōng fēng yǔ yì quán。

寄赠林逋处士

范仲淹

唐虞重逸人,束帛降何频。táng yú zhòng yì rén,shù bó jiàng hé pín。
风俗因君厚,文章至老淳。fēng sú yīn jūn hòu,wén zhāng zhì lǎo chún。
玉田耕小隐,金阙梦高真。yù tián gēng xiǎo yǐn,jīn quē mèng gāo zhēn。
罢钓轮生蠹,慵冠鉴积尘。bà diào lún shēng dù,yōng guān jiàn jī chén。
饵莲攀鹤顶,歌雪扣琴身。ěr lián pān hè dǐng,gē xuě kòu qín shēn。
墨妙青囊秘,丹灵绿发新。mò miào qīng náng mì,dān líng lǜ fā xīn。
岭霞明四望,岩笋入诸邻。lǐng xiá míng sì wàng,yán sǔn rù zhū lín。
几姓簪裾盛,诸生礼乐循。jǐ xìng zān jū shèng,zhū shēng lǐ lè xún。
朝廷唯荐鹗,乡党不伤麟。cháo tíng wéi jiàn è,xiāng dǎng bù shāng lín。
吊古夫差国,怀贤伍相津。diào gǔ fū chà guó,huái xián wǔ xiāng jīn。
剧谈来剑侠,腾啸骇山神。jù tán lái jiàn xiá,téng xiào hài shān shén。
有客瞻冥翼,无端预荐绅。yǒu kè zhān míng yì,wú duān yù jiàn shēn。
未能忘帝力,犹待补天均。wèi néng wàng dì lì,yóu dài bǔ tiān jūn。
早晚功名外,孤云可得亲。zǎo wǎn gōng míng wài,gū yún kě dé qīn。

寄题许州钱相公信美亭

范仲淹

华搆高轩敞,名湖一面分。huá gòu gāo xuān chǎng,míng hú yī miàn fēn。
星辰居上相,鼓吹燕中军。xīng chén jū shàng xiāng,gǔ chuī yàn zhōng jūn。
山色来嵩室,风光彻汝坟。shān sè lái sōng shì,fēng guāng chè rǔ fén。
杉篁涵晚翠,兰茝荐时薰。shān huáng hán wǎn cuì,lán chǎi jiàn shí xūn。
坐啸频乘月,归怀几望云。zuò xiào pín chéng yuè,guī huái jǐ wàng yún。
迥临黄霸俗,远味仲宣文。jiǒng lín huáng bà sú,yuǎn wèi zhòng xuān wén。
万户方开国,三阶复致君。wàn hù fāng kāi guó,sān jiē fù zhì jūn。
斯亭比棠树,千载颂清芬。sī tíng bǐ táng shù,qiān zài sòng qīng fēn。

依韵酬毋湜推官

范仲淹

圣门非入室,文阵敢争盟。shèng mén fēi rù shì,wén zhèn gǎn zhēng méng。
不意栖云阁,何才隶月卿。bù yì qī yún gé,hé cái lì yuè qīng。
珍群怜未至,霄鹗引修程。zhēn qún lián wèi zhì,xiāo è yǐn xiū chéng。
直舍有仙味,秘庭无俗声。zhí shě yǒu xiān wèi,mì tíng wú sú shēng。
午阴宫树绿,宵刻禁钟清。wǔ yīn gōng shù lǜ,xiāo kè jìn zhōng qīng。
奉制歌三秀,称觞听六英。fèng zhì gē sān xiù,chēng shāng tīng liù yīng。
恩辉孤易感,交结淡难成。ēn huī gū yì gǎn,jiāo jié dàn nán chéng。
新发鉴中改,旧山天际横。xīn fā jiàn zhōng gǎi,jiù shān tiān jì héng。
缨思渔父濯,春伴隼旟行。yīng sī yú fù zhuó,chūn bàn sǔn yú xíng。
桃浪观秦塞,薰风省舜城。táo làng guān qín sāi,xūn fēng shěng shùn chéng。
几多兴废迹,重叠古今情。jǐ duō xīng fèi jì,zhòng dié gǔ jīn qíng。
进退思先觉,蹉跎畏后生。jìn tuì sī xiān jué,cuō tuó wèi hòu shēng。
见诒如美衮,欲报乏英琼。jiàn yí rú měi gǔn,yù bào fá yīng qióng。
净揖澄江练,高窥擢露茎。jìng yī chéng jiāng liàn,gāo kuī zhuó lù jīng。
复惊闻正始,终仰辅登闳。fù jīng wén zhèng shǐ,zhōng yǎng fǔ dēng hóng。
好励图南志,翱翔览四瀛。hǎo lì tú nán zhì,áo xiáng lǎn sì yíng。

依韵奉酬晏尚书见寄

范仲淹

徽音来景亳,盛事耸吴乡。huī yīn lái jǐng bó,shèng shì sǒng wú xiāng。
上象三台照,高文五色章。shàng xiàng sān tái zhào,gāo wén wǔ sè zhāng。
纯如登乐府,渊若测天潢。chún rú dēng lè fǔ,yuān ruò cè tiān huáng。
寒谷春重煦,幽宫草特芳。hán gǔ chūn zhòng xù,yōu gōng cǎo tè fāng。
感知心似血,思报鬓成霜。gǎn zhī xīn shì xuè,sī bào bìn chéng shuāng。
新定惭无惠,姑苏惜未康。xīn dìng cán wú huì,gū sū xī wèi kāng。
尧汤馀水旱,刘白旧风光。yáo tāng yú shuǐ hàn,liú bái jiù fēng guāng。
北阙云霓远,南园橘柚荒。běi quē yún ní yuǎn,nán yuán jú yòu huāng。
愿闻歌画一,敢议赋长杨。yuàn wén gē huà yī,gǎn yì fù zhǎng yáng。
碌碌嘲须解,循循教弗忘。lù lù cháo xū jiě,xún xún jiào fú wàng。
迹甘荣路外,情寄圣门傍。jì gān róng lù wài,qíng jì shèng mén bàng。
几托为鱼梦,江湖尚渺茫。jǐ tuō wèi yú mèng,jiāng hú shàng miǎo máng。

又用前韵谢晏尚书以近著示及

范仲淹

祖述贤人业,何因降互乡。zǔ shù xián rén yè,hé yīn jiàng hù xiāng。
周公旧才美,夫子近文章。zhōu gōng jiù cái měi,fū zi jìn wén zhāng。
逸气弥冲斗,雄源甚决潢。yì qì mí chōng dòu,xióng yuán shén jué huáng。
月中灵桂老,春外宝芝芳。yuè zhōng líng guì lǎo,chūn wài bǎo zhī fāng。
远似天无翳,清如塞有霜。yuǎn shì tiān wú yì,qīng rú sāi yǒu shuāng。
日星图舜禹,金石颂成康。rì xīng tú shùn yǔ,jīn shí sòng chéng kāng。
涡曲风骚盛,营丘学校光。wō qū fēng sāo shèng,yíng qiū xué xiào guāng。
至精含变化,大手凿洪荒。zhì jīng hán biàn huà,dà shǒu záo hóng huāng。
嵩岳词欺甫,甘泉价掩扬。sōng yuè cí qī fǔ,gān quán jià yǎn yáng。
满朝当讽诵,终古岂遗忘。mǎn cháo dāng fěng sòng,zhōng gǔ qǐ yí wàng。
恍若探龙际,森疑履虎傍。huǎng ruò tàn lóng jì,sēn yí lǚ hǔ bàng。
半生游此道,观海特茫茫。bàn shēng yóu cǐ dào,guān hǎi tè máng máng。

赠叶少卿

范仲淹

退也天之道,东南事了人。tuì yě tiān zhī dào,dōng nán shì le rén。
风波抛旧路,花月伴闲身。fēng bō pāo jiù lù,huā yuè bàn xián shēn。
湖外扁舟远,门中驷马新。hú wài biǎn zhōu yuǎn,mén zhōng sì mǎ xīn。
心从今日泰,家似昔时贫。xīn cóng jīn rì tài,jiā shì xī shí pín。
见子登西掖,携孙过北邻。jiàn zi dēng xī yē,xié sūn guò běi lín。
白云高阁曙,渌水后池春。bái yún gāo gé shǔ,lù shuǐ hòu chí chūn。
樽酒呼前辈,炉香扣上真。zūn jiǔ hū qián bèi,lú xiāng kòu shàng zhēn。
只应阴德在,八十富精神。zhǐ yīng yīn dé zài,bā shí fù jīng shén。

依韵和延安庞龙图柳湖

范仲淹

种柳穿湖后,延安盛可游。zhǒng liǔ chuān hú hòu,yán ān shèng kě yóu。
远怀忘泽国,真赏即瀛洲。yuǎn huái wàng zé guó,zhēn shǎng jí yíng zhōu。
江景来秦塞,风情属庾楼。jiāng jǐng lái qín sāi,fēng qíng shǔ yǔ lóu。
刘琨增坐啸,王粲乍销忧。liú kūn zēng zuò xiào,wáng càn zhà xiāo yōu。
秀发千丝堕,光摇匹练柔。xiù fā qiān sī duò,guāng yáo pǐ liàn róu。
双双翔乳燕,两两睡驯鸥。shuāng shuāng xiáng rǔ yàn,liǎng liǎng shuì xùn ōu。
折翠赠归客,濯清招隐流。zhé cuì zèng guī kè,zhuó qīng zhāo yǐn liú。
宴回银烛夜,吟度玉关秋。yàn huí yín zhú yè,yín dù yù guān qiū。
胜处千场醉,劳生万事浮。shèng chù qiān chǎng zuì,láo shēng wàn shì fú。
王公多雅故,思去共仙舟。wáng gōng duō yǎ gù,sī qù gòng xiān zhōu。

和延安庞龙图寄岳阳滕同年

范仲淹

优游滕太守,郡枕洞庭边。yōu yóu téng tài shǒu,jùn zhěn dòng tíng biān。
几处云藏寺,千家月在船。jǐ chù yún cáng sì,qiān jiā yuè zài chuán。
疏鸿秋浦外,长笛晚楼前。shū hóng qiū pǔ wài,zhǎng dí wǎn lóu qián。
旋拨醅头酒,新炰缩项鳊。xuán bō pēi tóu jiǔ,xīn páo suō xiàng biān。
宦情须淡薄,诗意定连绵。huàn qíng xū dàn báo,shī yì dìng lián mián。
迥是偷安地,仍当饱事年。jiǒng shì tōu ān dì,réng dāng bǎo shì nián。
只应天下乐,无出日高眠。zhǐ yīng tiān xià lè,wú chū rì gāo mián。
岂信忧边处,干戈隔一川。qǐ xìn yōu biān chù,gàn gē gé yī chuān。

献百花洲图上陈州晏相公

范仲淹

穰下胜游少,此洲聊入诗。ráng xià shèng yóu shǎo,cǐ zhōu liáo rù shī。
百花争窈窕,一水自涟漪。bǎi huā zhēng yǎo tiǎo,yī shuǐ zì lián yī。
洁白怜翘鹭,优游羡戏龟。jié bái lián qiào lù,yōu yóu xiàn xì guī。
阑干红屈曲,亭宇碧参差。lán gàn hóng qū qū,tíng yǔ bì cān chà。
倒影澄波底,横烟落照时。dào yǐng chéng bō dǐ,héng yān luò zhào shí。
月明鱼竞跃,春静柳闲垂。yuè míng yú jìng yuè,chūn jìng liǔ xián chuí。
万竹排霜仗,千荷卷翠旗。wàn zhú pái shuāng zhàng,qiān hé juǎn cuì qí。
菊分潭上近,梅比汉南迟。jú fēn tán shàng jìn,méi bǐ hàn nán chí。
岸鹊依人喜,汀鸥不我疑。àn què yī rén xǐ,tīng ōu bù wǒ yí。
彩丝穿石节,罗袜踏青期。cǎi sī chuān shí jié,luó wà tà qīng qī。
素发频来醉,沧浪减去思。sù fā pín lái zuì,cāng làng jiǎn qù sī。
步随芳草远,歌逐画船移。bù suí fāng cǎo yuǎn,gē zhú huà chuán yí。
绘写求真赏,缄藏献已知。huì xiě qiú zhēn shǎng,jiān cáng xiàn yǐ zhī。
相君那肯爱,家有凤皇池。xiāng jūn nà kěn ài,jiā yǒu fèng huáng chí。

和运使舍人观潮

范仲淹

何处潮偏盛,钱唐无与俦。hé chù cháo piān shèng,qián táng wú yǔ chóu。
谁能问天意,独此见涛头。shuí néng wèn tiān yì,dú cǐ jiàn tāo tóu。
海浦吞来尽,江城打欲浮。hǎi pǔ tūn lái jǐn,jiāng chéng dǎ yù fú。
势雄驱岛屿,声怒战貔貅。shì xióng qū dǎo yǔ,shēng nù zhàn pí xiū。
万叠云才起,千寻练不收。wàn dié yún cái qǐ,qiān xún liàn bù shōu。
长风方破浪,一气自横秋。zhǎng fēng fāng pò làng,yī qì zì héng qiū。
高岸惊先裂,群源怯倒流。gāo àn jīng xiān liè,qún yuán qiè dào liú。
腾凌大鲲化,浩荡六鳌游。téng líng dà kūn huà,hào dàng liù áo yóu。
北客观犹惧,吴儿弄弗忧。běi kè guān yóu jù,wú ér nòng fú yōu。
子胥忠义者,无覆巨川舟。zi xū zhōng yì zhě,wú fù jù chuān zhōu。

和运使舍人观潮

范仲淹

把酒问东溟,潮从何代生。bǎ jiǔ wèn dōng míng,cháo cóng hé dài shēng。
宁非天吐纳,长逐月亏盈。níng fēi tiān tǔ nà,zhǎng zhú yuè kuī yíng。
暴怒中秋势,雄豪半夜声。bào nù zhōng qiū shì,xióng háo bàn yè shēng。
堂堂云阵合,屹屹雪山行。táng táng yún zhèn hé,yì yì xuě shān xíng。
海面雷霆聚,江心瀑布横。hǎi miàn léi tíng jù,jiāng xīn pù bù héng。
巨防连地震,群楫望风迎。jù fáng lián dì zhèn,qún jí wàng fēng yíng。
踊若蛟龙斗,奔如雨雹惊。yǒng ruò jiāo lóng dòu,bēn rú yǔ báo jīng。
来知千古信,回见百川平。lái zhī qiān gǔ xìn,huí jiàn bǎi chuān píng。
破浪功难敌,驱山力可并。pò làng gōng nán dí,qū shān lì kě bìng。
伍胥神不泯,凭此发威名。wǔ xū shén bù mǐn,píng cǐ fā wēi míng。

纪送太傅相公归阙

范仲淹

搢绅谁敢望差肩,独向昌期协半千。jìn shēn shuí gǎn wàng chà jiān,dú xiàng chāng qī xié bàn qiān。
首会云龙游少海,亲扶日月上中天。shǒu huì yún lóng yóu shǎo hǎi,qīn fú rì yuè shàng zhōng tiān。
碧油两就元戎镇,黄阁三提冢宰权。bì yóu liǎng jiù yuán róng zhèn,huáng gé sān tí zhǒng zǎi quán。
坐致唐虞成大化,退居师傅养高年。zuò zhì táng yú chéng dà huà,tuì jū shī fù yǎng gāo nián。
闲披丹诀开炉灶,醉度清歌被管弦。xián pī dān jué kāi lú zào,zuì dù qīng gē bèi guǎn xián。
同榜几人登将相,满朝今日羡神仙。tóng bǎng jǐ rén dēng jiāng xiāng,mǎn cháo jīn rì xiàn shén xiān。
松楸薙草思纯孝,里巷挥金过昔贤。sōng qiū tì cǎo sī chún xiào,lǐ xiàng huī jīn guò xī xián。
归赴诞辰知兑说,轻安拜舞寿觞前。guī fù dàn chén zhī duì shuō,qīng ān bài wǔ shòu shāng qián。

依韵答青州富资政见寄

范仲淹

枢府当年日赞襄,隐然一柱在明堂。shū fǔ dāng nián rì zàn xiāng,yǐn rán yī zhù zài míng táng。
亲逢英主开前席,力与皇家正旧章。qīn féng yīng zhǔ kāi qián xí,lì yǔ huáng jiā zhèng jiù zhāng。
直道岂求安富贵,纯诚惟欲助清光。zhí dào qǐ qiú ān fù guì,chún chéng wéi yù zhù qīng guāng。
龚黄政事追千载,齐鲁风谣及万箱。gōng huáng zhèng shì zhuī qiān zài,qí lǔ fēng yáo jí wàn xiāng。
伟望能令中国重,奇谋曾压北方强。wěi wàng néng lìng zhōng guó zhòng,qí móu céng yā běi fāng qiáng。
故人待看调元后,乞取优游老洛阳。gù rén dài kàn diào yuán hòu,qǐ qǔ yōu yóu lǎo luò yáng。

谢黄惣太博见示文集

范仲淹

松桂有嘉色,不与众芳期。sōng guì yǒu jiā sè,bù yǔ zhòng fāng qī。
金石有正声,讵将群响随。jīn shí yǒu zhèng shēng,jù jiāng qún xiǎng suí。
君子著雅言,以道不以时。jūn zi zhù yǎ yán,yǐ dào bù yǐ shí。
仰止江夏公,大醇无小疵。yǎng zhǐ jiāng xià gōng,dà chún wú xiǎo cī。
孜孜经纬心,落落教化辞。zī zī jīng wěi xīn,luò luò jiào huà cí。
上有帝皇道,下有人臣规。shàng yǒu dì huáng dào,xià yǒu rén chén guī。
邈与圣贤会,岂以富贵移。miǎo yǔ shèng xián huì,qǐ yǐ fù guì yí。
谁言荆棘滋,独此生兰芝。shuí yán jīng jí zī,dú cǐ shēng lán zhī。
谁言蛙黾繁,独此蟠龙龟。shuí yán wā mǐn fán,dú cǐ pán lóng guī。
岂徒一时异,将为千古奇。qǐ tú yī shí yì,jiāng wèi qiān gǔ qí。
愿此周召风,达我尧舜知。yuàn cǐ zhōu zhào fēng,dá wǒ yáo shùn zhī。
致之讽谏路,升之诰命司。zhì zhī fěng jiàn lù,shēng zhī gào mìng sī。
二雅正得失,五典陈雍熙。èr yǎ zhèng dé shī,wǔ diǎn chén yōng xī。
颂声格九庙,王泽及四夷。sòng shēng gé jiǔ miào,wáng zé jí sì yí。
自然天下文,不复迷宗师。zì rán tiān xià wén,bù fù mí zōng shī。