古诗词

送徐登山人

范仲淹

重君爱诗书,孜孜不知老。zhòng jūn ài shī shū,zī zī bù zhī lǎo。
白发末理生,惟谈圣人道。bái fā mò lǐ shēng,wéi tán shèng rén dào。
爱君妙山水,所得是神气。ài jūn miào shān shuǐ,suǒ dé shì shén qì。
尺素写林峦,邈有千里意。chǐ sù xiě lín luán,miǎo yǒu qiān lǐ yì。
今日江南行,孤云无系程。jīn rì jiāng nán xíng,gū yún wú xì chéng。
直指九华峰,去扫先君茔。zhí zhǐ jiǔ huá fēng,qù sǎo xiān jūn yíng。
却来华阳川,与我溪上盟。què lái huá yáng chuān,yǔ wǒ xī shàng méng。
行歌紫芝秀,坐啸清风生。xíng gē zǐ zhī xiù,zuò xiào qīng fēng shēng。
鍊真变金骨,飘飘朝玉京。liàn zhēn biàn jīn gǔ,piāo piāo cháo yù jīng。
结成物外游,忘此天下情。jié chéng wù wài yóu,wàng cǐ tiān xià qíng。
范仲淹

范仲淹

范仲淹(989-1052年),字希文,汉族,北宋著名的政治家、思想家、军事家、文学家,世称“范文正公”。范仲淹文学素养很高,写有著名的《岳阳楼记》。 范仲淹的作品>>

猜您喜欢

和僧长吉湖居五题湖山

范仲淹

湖山满清气,赏心甲吴越。hú shān mǎn qīng qì,shǎng xīn jiǎ wú yuè。
晴岚起片云,晚水连初月。qíng lán qǐ piàn yún,wǎn shuǐ lián chū yuè。
渔父得意归,歌诗等闲发。yú fù dé yì guī,gē shī děng xián fā。

和僧长吉湖居五题湖山

范仲淹

千寻月脚寒,湖影净于天。qiān xún yuè jiǎo hán,hú yǐng jìng yú tiān。
忽如嫦娥宫,俯仰见婵娟。hū rú cháng é gōng,fǔ yǎng jiàn chán juān。
更约中秋夕,长津无寸烟。gèng yuē zhōng qiū xī,zhǎng jīn wú cùn yān。

和僧长吉湖居五题湖山

范仲淹

为爱碧鲜亭,入夏叩叩至。wèi ài bì xiān tíng,rù xià kòu kòu zhì。
台榭竞生烟,独有清凉意。tái xiè jìng shēng yān,dú yǒu qīng liáng yì。
高冈凤不来,幽人此沉醉。gāo gāng fèng bù lái,yōu rén cǐ chén zuì。

和僧长吉湖居五题湖山

范仲淹

风引湖边笛,焉知非隐沦。fēng yǐn hú biān dí,yān zhī fēi yǐn lún。
一声裂云去,明月生精神。yī shēng liè yún qù,míng yuè shēng jīng shén。
无为落梅调,留寄陇头人。wú wèi luò méi diào,liú jì lǒng tóu rén。

和僧长吉湖居五题湖山

范仲淹

武陵谁家子,波面双双渡。wǔ líng shuí jiā zi,bō miàn shuāng shuāng dù。
空积心中丝,未成机上素。kōng jī xīn zhōng sī,wèi chéng jī shàng sù。
似共织女期,秋宵苦霜露。shì gòng zhī nǚ qī,qiū xiāo kǔ shuāng lù。

酬叶道卿学士见寄

范仲淹

世传学中禄,小子乃逢辰。shì chuán xué zhōng lù,xiǎo zi nǎi féng chén。
一入谏诤司,鸿毛忽其身。yī rù jiàn zhèng sī,hóng máo hū qí shēn。
可负万乘主,甘为三黜人。kě fù wàn chéng zhǔ,gān wèi sān chù rén。
岂量尧舜心,如日照孤臣。qǐ liàng yáo shùn xīn,rú rì zhào gū chén。
薄责落善地,雅尚过朝伦。báo zé luò shàn dì,yǎ shàng guò cháo lún。
仅同龟在泥,敢冀蠖求伸。jǐn tóng guī zài ní,gǎn jì huò qiú shēn。
朱楼逼清江,下睨百丈鳞。zhū lóu bī qīng jiāng,xià nì bǎi zhàng lín。
羡此南鱼乐,不忍持钩纶。xiàn cǐ nán yú lè,bù rěn chí gōu lún。
为郡良优优,乏材止循循。wèi jùn liáng yōu yōu,fá cái zhǐ xún xún。
恬愉弗扰外,何以慰远民。tián yú fú rǎo wài,hé yǐ wèi yuǎn mín。
拙可存吾朴,静可逸吾神。zhuō kě cún wú pǔ,jìng kě yì wú shén。
渐得疏懒味,下车将四旬。jiàn dé shū lǎn wèi,xià chē jiāng sì xún。
嘉兴风雅来,观对如天宾。jiā xīng fēng yǎ lái,guān duì rú tiān bīn。
感兹韶夏音,佐我台上春。gǎn zī sháo xià yīn,zuǒ wǒ tái shàng chūn。

和章岷从事斗茶歌

范仲淹

年年春自东南来,建溪先暖冰微开。nián nián chūn zì dōng nán lái,jiàn xī xiān nuǎn bīng wēi kāi。
溪边奇茗冠天下,武夷仙人从古栽。xī biān qí míng guān tiān xià,wǔ yí xiān rén cóng gǔ zāi。
新雷昨夜发何处,家家嬉笑穿云去。xīn léi zuó yè fā hé chù,jiā jiā xī xiào chuān yún qù。
露牙错落一番荣,缀玉含珠散嘉树。lù yá cuò luò yī fān róng,zhuì yù hán zhū sàn jiā shù。
终朝采掇未盈襜,唯求精粹不敢贪。zhōng cháo cǎi duō wèi yíng chān,wéi qiú jīng cuì bù gǎn tān。
研膏焙乳有雅制,方中圭兮圆中蟾。yán gāo bèi rǔ yǒu yǎ zhì,fāng zhōng guī xī yuán zhōng chán。
北苑将期献天子,林下雄豪先斗美。běi yuàn jiāng qī xiàn tiān zi,lín xià xióng háo xiān dòu měi。
鼎磨云外首山铜,瓶携江上中泠水。dǐng mó yún wài shǒu shān tóng,píng xié jiāng shàng zhōng líng shuǐ。
黄金碾畔绿尘飞,紫玉瓯心雪涛起。huáng jīn niǎn pàn lǜ chén fēi,zǐ yù ōu xīn xuě tāo qǐ。
斗余味兮轻醍醐,斗余香兮薄兰芷。dòu yú wèi xī qīng tí hú,dòu yú xiāng xī báo lán zhǐ。
其间品第胡能欺,十目视而十手指。qí jiān pǐn dì hú néng qī,shí mù shì ér shí shǒu zhǐ。
胜若登仙不可攀,输同降将无穷耻。shèng ruò dēng xiān bù kě pān,shū tóng jiàng jiāng wú qióng chǐ。
于嗟天产石上英,论功不愧阶前蓂。yú jiē tiān chǎn shí shàng yīng,lùn gōng bù kuì jiē qián míng。
众人之浊我可清,千日之醉我可醒。zhòng rén zhī zhuó wǒ kě qīng,qiān rì zhī zuì wǒ kě xǐng。
屈原试与招魂魄,刘伶却得闻雷霆。qū yuán shì yǔ zhāo hún pò,liú líng què dé wén léi tíng。
卢仝敢不歌,陆羽须作经。lú tóng gǎn bù gē,lù yǔ xū zuò jīng。
森然万象中,焉知无茶星。sēn rán wàn xiàng zhōng,yān zhī wú chá xīng。
商山丈人休茹芝,首阳先生休采薇。shāng shān zhàng rén xiū rú zhī,shǒu yáng xiān shēng xiū cǎi wēi。
长安酒价减千万,成都药市无光辉。zhǎng ān jiǔ jià jiǎn qiān wàn,chéng dōu yào shì wú guāng huī。
不如仙山一啜好,泠然便欲乘风飞。bù rú xiān shān yī chuài hǎo,líng rán biàn yù chéng fēng fēi。
君莫羡花间女郎只斗草,赢得珠玑满斗归。jūn mò xiàn huā jiān nǚ láng zhǐ dòu cǎo,yíng dé zhū jī mǎn dòu guī。

和葛闳寺丞接花歌

范仲淹

江城有卒老且贫,憔悴抱关良苦辛。jiāng chéng yǒu zú lǎo qiě pín,qiáo cuì bào guān liáng kǔ xīn。
众中忽闻语声好,知是北来京洛人。zhòng zhōng hū wén yǔ shēng hǎo,zhī shì běi lái jīng luò rén。
我试问云何至是,欲语汍澜堕双泪。wǒ shì wèn yún hé zhì shì,yù yǔ wán lán duò shuāng lèi。
斯须收泪始能言,生自东都富贵地。sī xū shōu lèi shǐ néng yán,shēng zì dōng dōu fù guì dì。
家有城南锦绣园,少年止以花为事。jiā yǒu chéng nán jǐn xiù yuán,shǎo nián zhǐ yǐ huā wèi shì。
黄金用尽无他能,却作琼林苑中吏。huáng jīn yòng jǐn wú tā néng,què zuò qióng lín yuàn zhōng lì。
年年中使先春来,晓宣口敕修花台。nián nián zhōng shǐ xiān chūn lái,xiǎo xuān kǒu chì xiū huā tái。
奇芬异卉百馀品,求新换旧争栽培。qí fēn yì huì bǎi yú pǐn,qiú xīn huàn jiù zhēng zāi péi。
犹恐君王厌颜色,群芳只似寻常开。yóu kǒng jūn wáng yàn yán sè,qún fāng zhǐ shì xún cháng kāi。
幸有神仙接花术,更向都城求绝匹。xìng yǒu shén xiān jiē huā shù,gèng xiàng dōu chéng qiú jué pǐ。
梁王苑里索妍姿,石氏园中搜淑质。liáng wáng yuàn lǐ suǒ yán zī,shí shì yuán zhōng sōu shū zhì。
金刀玉尺裁量妙,香膏腻壤弥缝密。jīn dāo yù chǐ cái liàng miào,xiāng gāo nì rǎng mí fèng mì。
回得东皇造化工,五色敷华异平日。huí dé dōng huáng zào huà gōng,wǔ sè fū huá yì píng rì。
一朝宠爱归牡丹,千花相笑妖娆难。yī cháo chǒng ài guī mǔ dān,qiān huā xiāng xiào yāo ráo nán。
窃药嫦娥新换骨,婵娟不似人间看。qiè yào cháng é xīn huàn gǔ,chán juān bù shì rén jiān kàn。
太平天子春游好,金明柳色笼黄道。tài píng tiān zi chūn yóu hǎo,jīn míng liǔ sè lóng huáng dào。
道南楼殿五云高,钧天捧上蓬莱岛。dào nán lóu diàn wǔ yún gāo,jūn tiān pěng shàng péng lái dǎo。
四边桃李不胜春,何况花王对玉宸。sì biān táo lǐ bù shèng chūn,hé kuàng huā wáng duì yù chén。
国色精明动韶景,天香旖旎飘芳尘。guó sè jīng míng dòng sháo jǐng,tiān xiāng yǐ nǐ piāo fāng chén。
特奏霓裳羽衣曲,千官献寿罗星辰。tè zòu ní shang yǔ yī qū,qiān guān xiàn shòu luó xīng chén。
兑悦临轩逾数刻,花吏此时方得色。duì yuè lín xuān yú shù kè,huā lì cǐ shí fāng dé sè。
白银红锦满牙床,拜赐仗前生羽翼。bái yín hóng jǐn mǎn yá chuáng,bài cì zhàng qián shēng yǔ yì。
惟观风景不忧身,一心岁岁供春职。wéi guān fēng jǐng bù yōu shēn,yī xīn suì suì gōng chūn zhí。
中途得罪情多故,刻木在前何敢诉。zhōng tú dé zuì qíng duō gù,kè mù zài qián hé gǎn sù。
窜来江外知几年,骨肉无音雁空度。cuàn lái jiāng wài zhī jǐ nián,gǔ ròu wú yīn yàn kōng dù。
北人情况异南人,萧洒溪山苦无趣。běi rén qíng kuàng yì nán rén,xiāo sǎ xī shān kǔ wú qù。
子规啼处血为花,黄梅熟时雨如雾。zi guī tí chù xuè wèi huā,huáng méi shú shí yǔ rú wù。
多愁多恨信伤人,今年不及去年身。duō chóu duō hèn xìn shāng rén,jīn nián bù jí qù nián shēn。
目昏耳重精力减,复有乡心难具陈。mù hūn ěr zhòng jīng lì jiǎn,fù yǒu xiāng xīn nán jù chén。
我闻此语聊悒悒,近曾侍从班中立。wǒ wén cǐ yǔ liáo yì yì,jìn céng shì cóng bān zhōng lì。
朝违日下暮天涯,不学尔曹向隅泣。cháo wéi rì xià mù tiān yá,bù xué ěr cáo xiàng yú qì。
人生荣辱如浮云,悠悠天地胡能执。rén shēng róng rǔ rú fú yún,yōu yōu tiān dì hú néng zhí。
贾谊文才动汉家,当时不免来长沙。jiǎ yì wén cái dòng hàn jiā,dāng shí bù miǎn lái zhǎng shā。
幽求功业开元盛,亦作流人过梅岭。yōu qiú gōng yè kāi yuán shèng,yì zuò liú rén guò méi lǐng。
我无一事逮古人,谪官却得神仙境。wǒ wú yī shì dǎi gǔ rén,zhé guān què dé shén xiān jìng。
自可优优乐名教,曾不恓恓吊形影。zì kě yōu yōu lè míng jiào,céng bù xī xī diào xíng yǐng。
接花之技尔则奇,江乡卑湿何能施。jiē huā zhī jì ěr zé qí,jiāng xiāng bēi shī hé néng shī。
吾皇又诏还淳朴,组绣文章皆弃遗。wú huáng yòu zhào hái chún pǔ,zǔ xiù wén zhāng jiē qì yí。
上林将议赐民畋,似昔繁华徒尔为。shàng lín jiāng yì cì mín tián,shì xī fán huá tú ěr wèi。
西都尚有名园处,我欲抽身希白傅。xī dōu shàng yǒu míng yuán chù,wǒ yù chōu shēn xī bái fù。
一日天恩放尔归,相逐栽花洛阳去。yī rì tiān ēn fàng ěr guī,xiāng zhú zāi huā luò yáng qù。

寄题岘山羊公祠堂

范仲淹

休哉羊叔子,辅晋功勋大。xiū zāi yáng shū zi,fǔ jìn gōng xūn dà。
化行江汉间,恩被疆埸外。huà xíng jiāng hàn jiān,ēn bèi jiāng yì wài。
中国倚而安,治为天下最。zhōng guó yǐ ér ān,zhì wèi tiān xià zuì。
开府多英僚,置酒每高会。kāi fǔ duō yīng liáo,zhì jiǔ měi gāo huì。
徘徊临岘首,兴言何慷慨。pái huái lín xiàn shǒu,xīng yán hé kāng kǎi。
此山自古有,游者千万辈。cǐ shān zì gǔ yǒu,yóu zhě qiān wàn bèi。
堙灭皆无闻,空悲岁月迈。yīn miè jiē wú wén,kōng bēi suì yuè mài。
公乎仁泽深,风采独不昧。gōng hū rén zé shēn,fēng cǎi dú bù mèi。
于今堕泪碑,观之益钦戴。yú jīn duò lèi bēi,guān zhī yì qīn dài。
卓有王源叔,文学伟当代。zhuó yǒu wáng yuán shū,wén xué wěi dāng dài。
借麾来襄阳,高怀极恬退。jiè huī lái xiāng yáng,gāo huái jí tián tuì。
山姿列云端,江响拂天籁。shān zī liè yún duān,jiāng xiǎng fú tiān lài。
行乐何逍遥,览古忽感概。xíng lè hé xiāo yáo,lǎn gǔ hū gǎn gài。
不见叔子祠,芜没民畴内。bù jiàn shū zi cí,wú méi mín chóu nèi。
千金赎故基,庙貌重营绘。qiān jīn shú gù jī,miào mào zhòng yíng huì。
襄人复其祀,水旱有攸赖。xiāng rén fù qí sì,shuǐ hàn yǒu yōu lài。
太守一兴善,比户皆欢快。tài shǒu yī xīng shàn,bǐ hù jiē huān kuài。
源叔政可歌,又留千载爱。yuán shū zhèng kě gē,yòu liú qiān zài ài。

送河东提刑张太博

范仲淹

忆守姑苏日,见君已惊人。yì shǒu gū sū rì,jiàn jūn yǐ jīng rén。
翩翩幕中画,落落席上珍。piān piān mù zhōng huà,luò luò xí shàng zhēn。
强记及敏力,一一精如神。qiáng jì jí mǐn lì,yī yī jīng rú shén。
洎余领西帅,密与羌夏邻。jì yú lǐng xī shuài,mì yǔ qiāng xià lín。
君来贰边郡,表里还相亲。jūn lái èr biān jùn,biǎo lǐ hái xiāng qīn。
有如得四支,周旋卫其身。yǒu rú dé sì zhī,zhōu xuán wèi qí shēn。
予始按万渠,兵行百物陈。yǔ shǐ àn wàn qú,bīng xíng bǎi wù chén。
而君主其事,进退皆有伦。ér jūn zhǔ qí shì,jìn tuì jiē yǒu lún。
羌酋八九百,醉歌喜龂龂。qiāng qiú bā jiǔ bǎi,zuì gē xǐ yín yín。
传告以号令,再拜罔不驯。chuán gào yǐ hào lìng,zài bài wǎng bù xùn。
作城大顺川,扼胡来路津。zuò chéng dà shùn chuān,è hú lái lù jīn。
汉军始屯集,虏骑俄纷纶。hàn jūn shǐ tún jí,lǔ qí é fēn lún。
诸将稍畏怯,偶语辞艰辛。zhū jiāng shāo wèi qiè,ǒu yǔ cí jiān xīn。
君跃疋马去,入险将死滨。jūn yuè pǐ mǎ qù,rù xiǎn jiāng sǐ bīn。
持檛画祸福,虎校靡不遵。chí zhuā huà huò fú,hǔ xiào mí bù zūn。
呼兵就畚锸,悦使咸忻忻。hū bīng jiù běn chā,yuè shǐ xián xīn xīn。
昼夜战且役,城成未逾旬。zhòu yè zhàn qiě yì,chéng chéng wèi yú xún。
虏乃急攻我,万众生烟尘。lǔ nǎi jí gōng wǒ,wàn zhòng shēng yān chén。
苍惶被矢石,遁走无逡巡。cāng huáng bèi shǐ shí,dùn zǒu wú qūn xún。
君驰奏阙下,感慨动中宸。jūn chí zòu quē xià,gǎn kǎi dòng zhōng chén。
是秋怀敏败,虏势侵泾原。shì qiū huái mǐn bài,lǔ shì qīn jīng yuán。
天地正愁惨,关辅将迸奔。tiān dì zhèng chóu cǎn,guān fǔ jiāng bèng bēn。
腹心苟不守,皮肤安得存。fù xīn gǒu bù shǒu,pí fū ān dé cún。
予召蕃汉兵,趋邠当北门。yǔ zhào fān hàn bīng,qū bīn dāng běi mén。
诸将切切议,谓宜守塞垣。zhū jiāng qiè qiè yì,wèi yí shǒu sāi yuán。
惟君力赞我,咸镐为本根。wéi jūn lì zàn wǒ,xián gǎo wèi běn gēn。
全师遂鼓进,连城息惊喧。quán shī suì gǔ jìn,lián chéng xī jīng xuān。
果释天子忧,奖诏垂明恩。guǒ shì tiān zi yōu,jiǎng zhào chuí míng ēn。
予贰机衡重,君掌食货繁。yǔ èr jī héng zhòng,jūn zhǎng shí huò fán。
岂敢懈夙夜,未尝摅笑言。qǐ gǎn xiè sù yè,wèi cháng shū xiào yán。
今叨领南阳,会君乘使轩。jīn dāo lǐng nán yáng,huì jūn chéng shǐ xuān。
携手百花洲,无时不开樽。xié shǒu bǎi huā zhōu,wú shí bù kāi zūn。
语论极今古,情契及子孙。yǔ lùn jí jīn gǔ,qíng qì jí zi sūn。
气同若兰芝,声应如篪埙。qì tóng ruò lán zhī,shēng yīng rú chí xūn。
浩歌忘物我,剧饮无凉暄。hào gē wàng wù wǒ,jù yǐn wú liáng xuān。
自问平生心,此乐曾几番。zì wèn píng shēng xīn,cǐ lè céng jǐ fān。
一旦改使节,匆匆指并汾。yī dàn gǎi shǐ jié,cōng cōng zhǐ bìng fén。
惜别固不忍,赠行当有云。xī bié gù bù rěn,zèng xíng dāng yǒu yún。
从来宿兵地,北与胡汉分。cóng lái sù bīng dì,běi yǔ hú hàn fēn。
长河出紫塞,太行入青云。zhǎng hé chū zǐ sāi,tài xíng rù qīng yún。
天然作雄屏,览者怀忠勋。tiān rán zuò xióng píng,lǎn zhě huái zhōng xūn。
行府在平阳,山川秀氤氲。xíng fǔ zài píng yáng,shān chuān xiù yīn yūn。
尧民击壤歌,千古犹得闻。yáo mín jī rǎng gē,qiān gǔ yóu dé wén。
君有经济心,润以金石文。jūn yǒu jīng jì xīn,rùn yǐ jīn shí wén。
揽辔问风俗,坐堂精典坟。lǎn pèi wèn fēng sú,zuò táng jīng diǎn fén。
此道日益大,行行思致君。cǐ dào rì yì dà,xíng xíng sī zhì jūn。

依韵和提刑太博嘉雪

范仲淹

南阳风俗常苦耕,太守忧民敢不诚。nán yáng fēng sú cháng kǔ gēng,tài shǒu yōu mín gǎn bù chéng。
今秋与冬数月旱,二麦无望愁编氓。jīn qiū yǔ dōng shù yuè hàn,èr mài wú wàng chóu biān máng。
龙遁云藏不肯起,荒祠巫鼓徒轰轰。lóng dùn yún cáng bù kěn qǐ,huāng cí wū gǔ tú hōng hōng。
昨宵天意骤回复,繁阴一布飘寒英。zuó xiāo tiān yì zhòu huí fù,fán yīn yī bù piāo hán yīng。
裁成片片尽六出,化工造物何其精。cái chéng piàn piàn jǐn liù chū,huà gōng zào wù hé qí jīng。
散乱狂飞若倚势,徘徊缓舞如含情。sàn luàn kuáng fēi ruò yǐ shì,pái huái huǎn wǔ rú hán qíng。
千门竞扫明月色,万木都拆寒梅英。qiān mén jìng sǎo míng yuè sè,wàn mù dōu chāi hán méi yīng。
天上风流忽尔在,人间险阻无不平。tiān shàng fēng liú hū ěr zài,rén jiān xiǎn zǔ wú bù píng。
因松偶作琴瑟调,过竹徐闻环佩声。yīn sōng ǒu zuò qín sè diào,guò zhú xú wén huán pèi shēng。
江天鸣雁畏相失,龙庭奔马豪如惊。jiāng tiān míng yàn wèi xiāng shī,lóng tíng bēn mǎ háo rú jīng。
丞相沙堤初踏练,将军紫髯浑缀璎。chéng xiāng shā dī chū tà liàn,jiāng jūn zǐ rán hún zhuì yīng。
岩前饥杀啸风虎,海上冻死吞舟鲸。yán qián jī shā xiào fēng hǔ,hǎi shàng dòng sǐ tūn zhōu jīng。
我有高楼擘云上,双瞳一开千里明。wǒ yǒu gāo lóu bāi yún shàng,shuāng tóng yī kāi qiān lǐ míng。
群阎逐去疫疠远,长逵压下尘埃清。qún yán zhú qù yì lì yuǎn,zhǎng kuí yā xià chén āi qīng。
当知有年可坐致,东皋父老休营营。dāng zhī yǒu nián kě zuò zhì,dōng gāo fù lǎo xiū yíng yíng。
因招大使赏天瑞,醉把羲黄向上评。yīn zhāo dà shǐ shǎng tiān ruì,zuì bǎ xī huáng xiàng shàng píng。
穷通得丧了无事,庄老器宇何难并。qióng tōng dé sàng le wú shì,zhuāng lǎo qì yǔ hé nán bìng。
君起作歌我作和,天地和气须充盈。jūn qǐ zuò gē wǒ zuò hé,tiān dì hé qì xū chōng yíng。
当年此乐不可得,与雪对舞摅平生。dāng nián cǐ lè bù kě dé,yǔ xuě duì wǔ shū píng shēng。
共君学取雪好处,平施万物如权衡。gòng jūn xué qǔ xuě hǎo chù,píng shī wàn wù rú quán héng。

阅古堂诗

范仲淹

中山天下重,韩公兹镇临。zhōng shān tiān xià zhòng,hán gōng zī zhèn lín。
堂上缋昔贤,阅古以儆今。táng shàng huì xī xián,yuè gǔ yǐ jǐng jīn。
牧师六十人,冠剑竦若林。mù shī liù shí rén,guān jiàn sǒng ruò lín。
既瞻古人像,必求古人心。jì zhān gǔ rén xiàng,bì qiú gǔ rén xīn。
彼或所存远,我将所得深。bǐ huò suǒ cún yuǎn,wǒ jiāng suǒ dé shēn。
仁与智可尚,忠与义可钦。rén yǔ zhì kě shàng,zhōng yǔ yì kě qīn。
吾爱古贤守,馨德神祗歆。wú ài gǔ xián shǒu,xīn dé shén zhī xīn。
典法曾弗泥,劝沮良自斟。diǎn fǎ céng fú ní,quàn jǔ liáng zì zhēn。
跻民在春台,熙熙乐不淫。jī mín zài chūn tái,xī xī lè bù yín。
耕夫与樵子,饱暖相讴吟。gēng fū yǔ qiáo zi,bǎo nuǎn xiāng ōu yín。
王道自此始,然后张薰琴。wáng dào zì cǐ shǐ,rán hòu zhāng xūn qín。
吾爱古名将,毅若武库森。wú ài gǔ míng jiāng,yì ruò wǔ kù sēn。
其重如山安,其静如渊沉。qí zhòng rú shān ān,qí jìng rú yuān chén。
有令凛如霜,有谋密如阴。yǒu lìng lǐn rú shuāng,yǒu móu mì rú yīn。
敌城一朝拔,戎首万里擒。dí chéng yī cháo bá,róng shǒu wàn lǐ qín。
虎豹卷韬略,鲸鲵投釜鬵。hǔ bào juǎn tāo lüè,jīng ní tóu fǔ qín。
皇威彻西海,天马来骎骎。huáng wēi chè xī hǎi,tiān mǎ lái qīn qīn。
留侯武侯者,将相俱能任。liú hóu wǔ hóu zhě,jiāng xiāng jù néng rèn。
决胜神所启,受托天所谌。jué shèng shén suǒ qǐ,shòu tuō tiān suǒ chén。
披开日月光,振起雷霆音。pī kāi rì yuè guāng,zhèn qǐ léi tíng yīn。
九关支一柱,万宇覆重衾。jiǔ guān zhī yī zhù,wàn yǔ fù zhòng qīn。
前人何赫赫,后人岂愔愔。qián rén hé hè hè,hòu rén qǐ yīn yīn。
所以作此堂,公意同坚金。suǒ yǐ zuò cǐ táng,gōng yì tóng jiān jīn。
仆思宝元初,叛羌弄千镡。pū sī bǎo yuán chū,pàn qiāng nòng qiān chán。
王师生太平,苦战诚未禁。wáng shī shēng tài píng,kǔ zhàn chéng wèi jìn。
赤子喂犬彘,塞翁泪涔涔。chì zi wèi quǎn zhì,sāi wēng lèi cén cén。
中原固为辱,天子动宸襟。zhōng yuán gù wèi rǔ,tiān zi dòng chén jīn。
乃命公与仆,联使御外侵。nǎi mìng gōng yǔ pū,lián shǐ yù wài qīn。
历历革前弊,拳拳扫妖祲。lì lì gé qián bì,quán quán sǎo yāo jìn。
二十四万兵,抚之若青衿。èr shí sì wàn bīng,fǔ zhī ruò qīng jīn。
惟以人占天,不问昴与参。wéi yǐ rén zhàn tiān,bù wèn mǎo yǔ cān。
相彼形胜地,指掌而蹄涔。xiāng bǐ xíng shèng dì,zhǐ zhǎng ér tí cén。
复我横山疆,限尔长河浔。fù wǒ héng shān jiāng,xiàn ěr zhǎng hé xún。
此得喉可扼,彼宜肉就椹。cǐ dé hóu kě è,bǐ yí ròu jiù shèn。
上前同定策,奸谋俄献琛。shàng qián tóng dìng cè,jiān móu é xiàn chēn。
枭巢不忍覆,异日生凶禽。xiāo cháo bù rěn fù,yì rì shēng xiōng qín。
仆已白发翁,量力欲投簪。pū yǐ bái fā wēng,liàng lì yù tóu zān。
公方青春期,抱道当作霖。gōng fāng qīng chūn qī,bào dào dāng zuò lín。
四夷气须夺,百代病可针。sì yí qì xū duó,bǎi dài bìng kě zhēn。
河湟议始行,汉唐功必寻。hé huáng yì shǐ xíng,hàn táng gōng bì xún。
复令千载下,景仰如高岑。fù lìng qiān zài xià,jǐng yǎng rú gāo cén。
因赋阅古篇,为公廊庙箴。yīn fù yuè gǔ piān,wèi gōng láng miào zhēn。

送谢景初廷评宰馀姚

范仲淹

世德践甲科,青紫信可拾。shì dé jiàn jiǎ kē,qīng zǐ xìn kě shí。
故乡特荣辉,高门复树立。gù xiāng tè róng huī,gāo mén fù shù lì。
馀姚二山下,东南最名邑。yú yáo èr shān xià,dōng nán zuì míng yì。
烟水万人家,熙熙自翔集。yān shuǐ wàn rén jiā,xī xī zì xiáng jí。
又得贤大夫,坐堂恩信敷。yòu dé xián dà fū,zuò táng ēn xìn fū。
春风为君来,绿波满平湖。chūn fēng wèi jūn lái,lǜ bō mǎn píng hú。
乘兴访隐沦,今逢贺老无。chéng xīng fǎng yǐn lún,jīn féng hè lǎo wú。
文藻凌云处,定喜江山助。wén zǎo líng yún chù,dìng xǐ jiāng shān zhù。
未能同仙舟,离樽少留驻。wèi néng tóng xiān zhōu,lí zūn shǎo liú zhù。
行行道不孤,明月相随去。xíng xíng dào bù gū,míng yuè xiāng suí qù。

依韵和孙

范仲淹

江干往往腊不雪,今喜纷纷才孟冬。jiāng gàn wǎng wǎng là bù xuě,jīn xǐ fēn fēn cái mèng dōng。
乃知王泽寖及远,益明天意先在农。nǎi zhī wáng zé jìn jí yuǎn,yì míng tiān yì xiān zài nóng。
有年预可慰四海,大瑞且当闻九重。yǒu nián yù kě wèi sì hǎi,dà ruì qiě dāng wén jiǔ zhòng。
况此湖山满清思,与君交唱若为慵。kuàng cǐ hú shān mǎn qīng sī,yǔ jūn jiāo chàng ruò wèi yōng。

寄石学士

范仲淹

家有清白志,所宝甑中尘。jiā yǒu qīng bái zhì,suǒ bǎo zèng zhōng chén。
休去无生涯,老来犹苦辛。xiū qù wú shēng yá,lǎo lái yóu kǔ xīn。
一麾了婚嫁,万事蠹精神。yī huī le hūn jià,wàn shì dù jīng shén。
与君尝大言,定作青山邻。yǔ jūn cháng dà yán,dìng zuò qīng shān lín。
蹭蹬未携手,得无羞故人。cèng dēng wèi xié shǒu,dé wú xiū gù rén。