古诗词

九日偶书

黄庚

水国雁已到,山篱菊未开。shuǐ guó yàn yǐ dào,shān lí jú wèi kāi。
判吹头上帽,莫放手中杯。pàn chuī tóu shàng mào,mò fàng shǒu zhōng bēi。
暮雨滕王阁,西风项羽台。mù yǔ téng wáng gé,xī fēng xiàng yǔ tái。
人生能几屐,馀恨付苍苔。rén shēng néng jǐ jī,yú hèn fù cāng tái。

黄庚

黄庚,字星甫,号天台山人,天台(今属浙江)人。出生宋末,早年习举子业。元初“科目不行,始得脱屣场屋,放浪湖海,发平生豪放之气为诗文”。以游幕和教馆为生,曾较长期客越中王英孙(竹所)、任月山家。与宋遗民林景熙、仇远等多有交往,释绍嵩《亚愚江浙纪行集句诗》亦摘录其句。卒年八十馀。晚年曾自编其诗为《月屋漫稿》。事见本集卷首自序及集中有关诗文。  黄庚诗,以原铁琴铜剑楼藏四卷抄本(今藏北京图书馆)为底本。校以影印文渊阁《四库全书》本(简称四库本)。两本卷次不同,文字亦各有错诲空缺,而底本多出校本诗十馀首。 黄庚的作品>>

猜您喜欢

闺情效香奁体三首

黄庚

金鸭烟销一字香,满怀春恨强梳妆。jīn yā yān xiāo yī zì xiāng,mǎn huái chūn hèn qiáng shū zhuāng。
看花又怕东风恶,偷隔纱窗看海棠。kàn huā yòu pà dōng fēng è,tōu gé shā chuāng kàn hǎi táng。

闺情效香奁体三首

黄庚

黛眉愁里敛双蛾,别久无书争奈何。dài méi chóu lǐ liǎn shuāng é,bié jiǔ wú shū zhēng nài hé。
欲待怨他还又忆,怨时较少忆时多。yù dài yuàn tā hái yòu yì,yuàn shí jiào shǎo yì shí duō。

闺情效香奁体三首

黄庚

懒向妆台对镜鸾,罗衣怯薄正春寒。lǎn xiàng zhuāng tái duì jìng luán,luó yī qiè báo zhèng chūn hán。
黄金络索珊瑚坠,独立春风看牡丹。huáng jīn luò suǒ shān hú zhuì,dú lì chūn fēng kàn mǔ dān。

杂咏

黄庚

地多种竹堪容鹤,池不栽莲恐碍鱼。dì duō zhǒng zhú kān róng hè,chí bù zāi lián kǒng ài yú。
小径荒苔人不到,闭门闲学换鹅书。xiǎo jìng huāng tái rén bù dào,bì mén xián xué huàn é shū。

拟古

黄庚

畹中有幽兰,风露饱清抱。wǎn zhōng yǒu yōu lán,fēng lù bǎo qīng bào。
含章不求闻,坐见九秋老。hán zhāng bù qiú wén,zuò jiàn jiǔ qiū lǎo。
夫君日已远,佩饰为谁好。fū jūn rì yǐ yuǎn,pèi shì wèi shuí hǎo。
何如敛馀芳,山林养枯槁。hé rú liǎn yú fāng,shān lín yǎng kū gǎo。

拟古

黄庚

骊龙有明珠,奇气久磅礴。lí lóng yǒu míng zhū,qí qì jiǔ bàng bó。
一为鲛人采,夜半泣海若。yī wèi jiāo rén cǎi,yè bàn qì hǎi ruò。
至宝谅难得,珍藏思远托。zhì bǎo liàng nán dé,zhēn cáng sī yuǎn tuō。
如何贱所贵,用之以弹雀,弹雀亦何惜,一去恐流落。rú hé jiàn suǒ guì,yòng zhī yǐ dàn què,dàn què yì hé xī,yī qù kǒng liú luò。

拟古

黄庚

名门有贞女,始结丝萝盟。míng mén yǒu zhēn nǚ,shǐ jié sī luó méng。
嬿婉席未温,良人已远行。yàn wǎn xí wèi wēn,liáng rén yǐ yuǎn xíng。
远行何时归,妾身不自轻。yuǎn xíng hé shí guī,qiè shēn bù zì qīng。
空帏守寂寞,誓以终此生。kōng wéi shǒu jì mò,shì yǐ zhōng cǐ shēng。
虽云受恩浅,耿耿怀至情。suī yún shòu ēn qiǎn,gěng gěng huái zhì qíng。

拟古

黄庚

山中怪物变,草木自四时。shān zhōng guài wù biàn,cǎo mù zì sì shí。
秋水照短发,血气日已衰。qiū shuǐ zhào duǎn fā,xuè qì rì yǐ shuāi。
寒藤不知枯,青青上疏篱。hán téng bù zhī kū,qīng qīng shàng shū lí。
繁阴纵有托,已迫风霜期。fán yīn zòng yǒu tuō,yǐ pò fēng shuāng qī。
馀生方自怜,孤吟欲何为。yú shēng fāng zì lián,gū yín yù hé wèi。

拟古

黄庚

徂徕有嘉木,薿薿高连天。cú lái yǒu jiā mù,nǐ nǐ gāo lián tiān。
修柯濯雨露,沃叶藏云烟。xiū kē zhuó yǔ lù,wò yè cáng yún yān。
根蟠九地暖,声落四壁寒。gēn pán jiǔ dì nuǎn,shēng luò sì bì hán。
由来所养□,不与春相干。yóu lái suǒ yǎng,bù yǔ chūn xiāng gàn。
岁久产茯苓,玉色腴且坚。suì jiǔ chǎn fú líng,yù sè yú qiě jiān。
山人斸为药,至味通灵仙。shān rén zhǔ wèi yào,zhì wèi tōng líng xiān。
愿言事服饵,身可三千年。yuàn yán shì fú ěr,shēn kě sān qiān nián。

九日会王修竹西楼预坐者七人以落霞与孤鹜齐飞分韵予得落字即席走笔

黄庚

冉冉五云深,山西日光薄。rǎn rǎn wǔ yún shēn,shān xī rì guāng báo。
登楼集群贤,纵目天宇廓。dēng lóu jí qún xián,zòng mù tiān yǔ kuò。
落木悲徂年,寒光照杯酌。luò mù bēi cú nián,hán guāng zhào bēi zhuó。
浩歌兴悠然,意行非涧壑。hào gē xīng yōu rán,yì xíng fēi jiàn hè。
缅怀龙山游,此乐久寂寞。miǎn huái lóng shān yóu,cǐ lè jiǔ jì mò。
胡为落帽人,白首恋宾幕。hú wèi luò mào rén,bái shǒu liàn bīn mù。
醉馀发诗情,分韵尽佳作。zuì yú fā shī qíng,fēn yùn jǐn jiā zuò。
吾爱漉酒巾,西风吹不落。wú ài lù jiǔ jīn,xī fēng chuī bù luò。

绿珠

黄庚

娉婷名家姝,荣显晋朝使。pīng tíng míng jiā shū,róng xiǎn jìn cháo shǐ。
斛珠不论赀,得备巾栉侍。hú zhū bù lùn zī,dé bèi jīn zhì shì。
一笑金谷春,粉黛皆敛避。yī xiào jīn gǔ chūn,fěn dài jiē liǎn bì。
岂知步障中,乃复为愁地。qǐ zhī bù zhàng zhōng,nǎi fù wèi chóu dì。
念主爱妾深,因妾为主累。niàn zhǔ ài qiè shēn,yīn qiè wèi zhǔ lèi。
□楼风月愁,残花抱春坠。lóu fēng yuè chóu,cán huā bào chūn zhuì。

燕子楼

黄庚

繁华随逝水,日暮高楼空。fán huá suí shì shuǐ,rì mù gāo lóu kōng。
哀哀徐陵妾,事主不及终。āi āi xú líng qiè,shì zhǔ bù jí zhōng。
空房辍膏沐,明妆为谁容。kōng fáng chuò gāo mù,míng zhuāng wèi shuí róng。
春风燕子来,秋风燕子去。chūn fēng yàn zi lái,qiū fēng yàn zi qù。
去来影带双,孤鸾抱憔悴。qù lái yǐng dài shuāng,gū luán bào qiáo cuì。
回首醉娇时,百花不敢媚。huí shǒu zuì jiāo shí,bǎi huā bù gǎn mèi。

病后谢友人顾问

黄庚

索居坐孤陋,却扫甘隐沦。suǒ jū zuò gū lòu,què sǎo gān yǐn lún。
荒径无辙迹,蓬藋方蓁蓁。huāng jìng wú zhé jì,péng diào fāng zhēn zhēn。
风雨撼四壁,一榻寄屈伸。fēng yǔ hàn sì bì,yī tà jì qū shēn。
谁念相如病,岂堪原宪贫。shuí niàn xiāng rú bìng,qǐ kān yuán xiàn pín。
友人隔河梁,怀思赋停云。yǒu rén gé hé liáng,huái sī fù tíng yún。
柴车忽过我,问劳何殷勤。chái chē hū guò wǒ,wèn láo hé yīn qín。
促膝话契阔,道合情更亲。cù xī huà qì kuò,dào hé qíng gèng qīn。
语言迈流俗,意气含至真。yǔ yán mài liú sú,yì qì hán zhì zhēn。
情怀谈不尽,浣我胸中尘。qíng huái tán bù jǐn,huàn wǒ xiōng zhōng chén。
盘蔬与束脯,草草为尔陈。pán shū yǔ shù pú,cǎo cǎo wèi ěr chén。
瓦盆煮新酒,味有太古春。wǎ pén zhǔ xīn jiǔ,wèi yǒu tài gǔ chūn。
非徒洗磈磊,亦足消郁堙。fēi tú xǐ wěi lěi,yì zú xiāo yù yīn。
北窗坐终日,薄暝生秋旻。běi chuāng zuò zhōng rì,báo míng shēng qiū mín。
斜阳恋客影,把袂不忍分。xié yáng liàn kè yǐng,bǎ mèi bù rěn fēn。
此去岁月迈,何时复相亲。cǐ qù suì yuè mài,hé shí fù xiāng qīn。
我辈重道义,势利何足云。wǒ bèi zhòng dào yì,shì lì hé zú yún。
荣华易消歇,德齿久弥新。róng huá yì xiāo xiē,dé chǐ jiǔ mí xīn。
愿言保名节,努力配古人。yuàn yán bǎo míng jié,nǔ lì pèi gǔ rén。

题三月梅花卷

黄庚

纷纷姚魏家,颜色竞妩媚。fēn fēn yáo wèi jiā,yán sè jìng wǔ mèi。
人方眩春华,东皇出古意。rén fāng xuàn chūn huá,dōng huáng chū gǔ yì。
素花饰鼎实,缟袂立苍翠。sù huā shì dǐng shí,gǎo mèi lì cāng cuì。
犹如喧啾中,孤凤忽呈瑞。yóu rú xuān jiū zhōng,gū fèng hū chéng ruì。
岿然山林尊,坐使众芳愧。kuī rán shān lín zūn,zuò shǐ zhòng fāng kuì。

云间有怀

黄庚

风流怀二陆,才名动三吴。fēng liú huái èr lù,cái míng dòng sān wú。
荒冢今何许,千载空烟芜。huāng zhǒng jīn hé xǔ,qiān zài kōng yān wú。
当时逞文笔,万象争先驱。dāng shí chěng wén bǐ,wàn xiàng zhēng xiān qū。
有如明月璧,美价倾鸿都。yǒu rú míng yuè bì,měi jià qīng hóng dōu。
古运有翻覆,韫椟空良图。gǔ yùn yǒu fān fù,yùn dú kōng liáng tú。
惜哉去就轻,丧此千金躯。xī zāi qù jiù qīng,sàng cǐ qiān jīn qū。
人生各有死,百年同须臾。rén shēng gè yǒu sǐ,bǎi nián tóng xū yú。
独遗文字芳,乃与天壤俱。dú yí wén zì fāng,nǎi yǔ tiān rǎng jù。
凄凄九山塞,冉冉谷水枯。qī qī jiǔ shān sāi,rǎn rǎn gǔ shuǐ kū。
白鹤久已寂,黄犬不复呼。bái hè jiǔ yǐ jì,huáng quǎn bù fù hū。
斯人今已矣,吊古空嗟吁。sī rén jīn yǐ yǐ,diào gǔ kōng jiē xū。