古诗词

九日偶书

黄庚

水国雁已到,山篱菊未开。shuǐ guó yàn yǐ dào,shān lí jú wèi kāi。
判吹头上帽,莫放手中杯。pàn chuī tóu shàng mào,mò fàng shǒu zhōng bēi。
暮雨滕王阁,西风项羽台。mù yǔ téng wáng gé,xī fēng xiàng yǔ tái。
人生能几屐,馀恨付苍苔。rén shēng néng jǐ jī,yú hèn fù cāng tái。

黄庚

黄庚,字星甫,号天台山人,天台(今属浙江)人。出生宋末,早年习举子业。元初“科目不行,始得脱屣场屋,放浪湖海,发平生豪放之气为诗文”。以游幕和教馆为生,曾较长期客越中王英孙(竹所)、任月山家。与宋遗民林景熙、仇远等多有交往,释绍嵩《亚愚江浙纪行集句诗》亦摘录其句。卒年八十馀。晚年曾自编其诗为《月屋漫稿》。事见本集卷首自序及集中有关诗文。  黄庚诗,以原铁琴铜剑楼藏四卷抄本(今藏北京图书馆)为底本。校以影印文渊阁《四库全书》本(简称四库本)。两本卷次不同,文字亦各有错诲空缺,而底本多出校本诗十馀首。 黄庚的作品>>

猜您喜欢

黄庚

同絺入贡载遗经,分赐群臣羡水晶。tóng chī rù gòng zài yí jīng,fēn cì qún chén xiàn shuǐ jīng。
润下作咸从海产,熬波出素似天成。rùn xià zuò xián cóng hǎi chǎn,áo bō chū sù shì tiān chéng。
享神洁白惟形似,富贵珍奇以宝名。xiǎng shén jié bái wéi xíng shì,fù guì zhēn qí yǐ bǎo míng。
此物可方为相事,他时商鼎用调羹。cǐ wù kě fāng wèi xiāng shì,tā shí shāng dǐng yòng diào gēng。

瓶笙

黄庚

热中竟日自煎烹,音节都从一气生。rè zhōng jìng rì zì jiān pēng,yīn jié dōu cóng yī qì shēng。
缓缓煮汤方蟹眼,微微聒耳忽蝇声。huǎn huǎn zhǔ tāng fāng xiè yǎn,wēi wēi guā ěr hū yíng shēng。
频惊清梦愁无寐,似诉羁情叹不平。pín jīng qīng mèng chóu wú mèi,shì sù jī qíng tàn bù píng。
却笑书生那解此,联诗石鼎羡弥明。què xiào shū shēng nà jiě cǐ,lián shī shí dǐng xiàn mí míng。

书怀

黄庚

杜门已与俗相违,苔径荒凉辙迹稀。dù mén yǐ yǔ sú xiāng wéi,tái jìng huāng liáng zhé jì xī。
自爱清凉忘世虑,肯求富贵役心机。zì ài qīng liáng wàng shì lǜ,kěn qiú fù guì yì xīn jī。
隐居盘谷胜金谷,耐著麻衣鄙锦衣。yǐn jū pán gǔ shèng jīn gǔ,nài zhù má yī bǐ jǐn yī。
百岁光阴皆梦境,且看兔走与乌飞。bǎi suì guāng yīn jiē mèng jìng,qiě kàn tù zǒu yǔ wū fēi。

和杜柳溪韵

黄庚

安贫乐道岂卑微,肯羡黄金带十围。ān pín lè dào qǐ bēi wēi,kěn xiàn huáng jīn dài shí wéi。
爵列三公今却有,齿逾七帙古来稀。jué liè sān gōng jīn què yǒu,chǐ yú qī zhì gǔ lái xī。
满头霜雪客怀老,过眼烟云人是非。mǎn tóu shuāng xuě kè huái lǎo,guò yǎn yān yún rén shì fēi。
皎皎白驹在空谷,好贤谁复咏缁衣。jiǎo jiǎo bái jū zài kōng gǔ,hǎo xián shuí fù yǒng zī yī。

黄庚

梵刹当年聚众僧,丛林深处著禅扃。fàn shā dāng nián jù zhòng sēng,cóng lín shēn chù zhù chán jiōng。
金沙布地阶无土,玉轴堆函藏有经。jīn shā bù dì jiē wú tǔ,yù zhóu duī hán cáng yǒu jīng。
云树千寻张翠盖,烟萝一片展青屏。yún shù qiān xún zhāng cuì gài,yān luó yī piàn zhǎn qīng píng。
星移物换今寥落,古寺犹存柏子庭。xīng yí wù huàn jīn liáo luò,gǔ sì yóu cún bǎi zi tíng。

和葺庐韵

黄庚

地僻浑无车马喧,禅房修饰称居安。dì pì hún wú chē mǎ xuān,chán fáng xiū shì chēng jū ān。
庄严固是由心造,丹雘多应被眼瞒。zhuāng yán gù shì yóu xīn zào,dān wò duō yīng bèi yǎn mán。
佛法不须身外觅,世缘只作梦中看。fú fǎ bù xū shēn wài mì,shì yuán zhǐ zuò mèng zhōng kàn。
我来欲问无生话,万顷西江一吸乾。wǒ lái yù wèn wú shēng huà,wàn qǐng xī jiāng yī xī qián。

偶成简任肃斋教谕

黄庚

百年光景易侵寻,消遣闲愁只苦吟。bǎi nián guāng jǐng yì qīn xún,xiāo qiǎn xián chóu zhǐ kǔ yín。
但觉笔头风雨湿,不知鬓底雪霜侵。dàn jué bǐ tóu fēng yǔ shī,bù zhī bìn dǐ xuě shuāng qīn。
冥鸿已负九霄志,老骥空怀千里心。míng hóng yǐ fù jiǔ xiāo zhì,lǎo jì kōng huái qiān lǐ xīn。
富贵倘来应有命,何须弹铗扣知音。fù guì tǎng lái yīng yǒu mìng,hé xū dàn jiá kòu zhī yīn。

偶成简任肃斋教谕

黄庚

百岁光阴一转蓬,晚年不与少年同。bǎi suì guāng yīn yī zhuǎn péng,wǎn nián bù yǔ shǎo nián tóng。
事因错处人方省,诗到穷时句始工。shì yīn cuò chù rén fāng shěng,shī dào qióng shí jù shǐ gōng。
献赋未逢杨得意,怜才难遇杜司空。xiàn fù wèi féng yáng dé yì,lián cái nán yù dù sī kōng。
有时追忆升平事,犹道繁华是梦中。yǒu shí zhuī yì shēng píng shì,yóu dào fán huá shì mèng zhōng。

偶成简任肃斋教谕

黄庚

贫病交攻久废诗,萧然一室独栖迟。pín bìng jiāo gōng jiǔ fèi shī,xiāo rán yī shì dú qī chí。
酒钱已尽琴将典,瓶粟无储鹤亦饥。jiǔ qián yǐ jǐn qín jiāng diǎn,píng sù wú chǔ hè yì jī。
豪杰不多陈仲举,结交惟欠魏无知。háo jié bù duō chén zhòng jǔ,jié jiāo wéi qiàn wèi wú zhī。
箪瓢钟鼎都休计,毕竟穷通各有时。dān piáo zhōng dǐng dōu xiū jì,bì jìng qióng tōng gè yǒu shí。

奉谢月山太守

黄庚

太守相过庆诞辰,贵能下贱见公心。tài shǒu xiāng guò qìng dàn chén,guì néng xià jiàn jiàn gōng xīn。
行厨鼎列双鱼美,众客咸瞻五马临。xíng chú dǐng liè shuāng yú měi,zhòng kè xián zhān wǔ mǎ lín。
曲唱骆驼夸白雪,杯传鹦鹉拥青衿。qū chàng luò tuó kuā bái xuě,bēi chuán yīng wǔ yōng qīng jīn。
宠颁束帛尤增感,恩与沧溟一样深。chǒng bān shù bó yóu zēng gǎn,ēn yǔ cāng míng yī yàng shēn。

夜坐即事

黄庚

霜气侵窗冷客毡,青灯白发老堪怜。shuāng qì qīn chuāng lěng kè zhān,qīng dēng bái fā lǎo kān lián。
光阴明日又明日,世事一年难一年。guāng yīn míng rì yòu míng rì,shì shì yī nián nán yī nián。
眼底江山元似旧,胸中风月本无边。yǎn dǐ jiāng shān yuán shì jiù,xiōng zhōng fēng yuè běn wú biān。
道人不作阳台梦,纸帐梅花伴独眠。dào rén bù zuò yáng tái mèng,zhǐ zhàng méi huā bàn dú mián。

和茅亦山先生杂咏

黄庚

风柳吹花糁白毡,莺愁蝶恨有谁怜。fēng liǔ chuī huā sǎn bái zhān,yīng chóu dié hèn yǒu shuí lián。
不知春事又三月,堪叹人生无百年。bù zhī chūn shì yòu sān yuè,kān tàn rén shēng wú bǎi nián。
清气长留诗卷里,闲愁不到酒樽边。qīng qì zhǎng liú shī juǎn lǐ,xián chóu bù dào jiǔ zūn biān。
山窗昼永浑无事,一榻分云枕易眠。shān chuāng zhòu yǒng hún wú shì,yī tà fēn yún zhěn yì mián。

和茅亦山先生杂咏

黄庚

身世飘浮水上蓬,闲中清事有谁同。shēn shì piāo fú shuǐ shàng péng,xián zhōng qīng shì yǒu shuí tóng。
吟窗梦草添诗料,画笔生花夺化工。yín chuāng mèng cǎo tiān shī liào,huà bǐ shēng huā duó huà gōng。
酒后乌乌时击缶,愁来咄咄自书空。jiǔ hòu wū wū shí jī fǒu,chóu lái duō duō zì shū kōng。
园林寂寞春何处,春在桑麻雨露中。yuán lín jì mò chūn hé chù,chūn zài sāng má yǔ lù zhōng。

和茅亦山先生杂咏

黄庚

破砚尘封懒赋诗,晚年才思觉衰迟。pò yàn chén fēng lǎn fù shī,wǎn nián cái sī jué shuāi chí。
耽书自笑已成癖,煮字元来不疗饥。dān shū zì xiào yǐ chéng pǐ,zhǔ zì yuán lái bù liáo jī。
风月满怀诗可写,雪霜侵鬓镜先知。fēng yuè mǎn huái shī kě xiě,xuě shuāng qīn bìn jìng xiān zhī。
太公八十方荣遇,把钓溪边更待时。tài gōng bā shí fāng róng yù,bǎ diào xī biān gèng dài shí。

端午月山主人酒边即事

黄庚

窗外葵榴照眼明,香蒲沁酒注银瓶。chuāng wài kuí liú zhào yǎn míng,xiāng pú qìn jiǔ zhù yín píng。
自无饮量堪同醉,非慕清名效独醒。zì wú yǐn liàng kān tóng zuì,fēi mù qīng míng xiào dú xǐng。
一日沈湘悲楚客,千年吊古读骚经。yī rì shěn xiāng bēi chǔ kè,qiān nián diào gǔ dú sāo jīng。
他乡记节聊随俗,艾虎朱符挂户庭。tā xiāng jì jié liáo suí sú,ài hǔ zhū fú guà hù tíng。