古诗词

秋夕和吕讲师韵

黄庚

谁弹招隐操,云外伴清幽。shuí dàn zhāo yǐn cāo,yún wài bàn qīng yōu。
午夜山林月,一花天地秋。wǔ yè shān lín yuè,yī huā tiān dì qiū。
经窗凉影淡,禅榻古香浮。jīng chuāng liáng yǐng dàn,chán tà gǔ xiāng fú。
不作蟾宫梦,悽然忆旧游。bù zuò chán gōng mèng,qī rán yì jiù yóu。

黄庚

黄庚,字星甫,号天台山人,天台(今属浙江)人。出生宋末,早年习举子业。元初“科目不行,始得脱屣场屋,放浪湖海,发平生豪放之气为诗文”。以游幕和教馆为生,曾较长期客越中王英孙(竹所)、任月山家。与宋遗民林景熙、仇远等多有交往,释绍嵩《亚愚江浙纪行集句诗》亦摘录其句。卒年八十馀。晚年曾自编其诗为《月屋漫稿》。事见本集卷首自序及集中有关诗文。  黄庚诗,以原铁琴铜剑楼藏四卷抄本(今藏北京图书馆)为底本。校以影印文渊阁《四库全书》本(简称四库本)。两本卷次不同,文字亦各有错诲空缺,而底本多出校本诗十馀首。 黄庚的作品>>

猜您喜欢

书怀

黄庚

刚肠不挠是男儿,舌在囊中岂足悲。gāng cháng bù náo shì nán ér,shé zài náng zhōng qǐ zú bēi。
落落世情难苟合,徨徨客路欲何之。luò luò shì qíng nán gǒu hé,huáng huáng kè lù yù hé zhī。
旧时风月堪遗恨,好处江山尚欠诗。jiù shí fēng yuè kān yí hèn,hǎo chù jiāng shān shàng qiàn shī。
莫把闲愁萦素抱,人生双鬓易成丝。mò bǎ xián chóu yíng sù bào,rén shēng shuāng bìn yì chéng sī。

送张伯威提举

黄庚

人生聚散等浮沤,忆昔过从与胜游。rén shēng jù sàn děng fú ōu,yì xī guò cóng yǔ shèng yóu。
棋局敲残清夜月,菊花吟老半窗秋。qí jú qiāo cán qīng yè yuè,jú huā yín lǎo bàn chuāng qiū。
客中送客难为别,山外看山总是愁。kè zhōng sòng kè nán wèi bié,shān wài kàn shān zǒng shì chóu。
回首片帆江路远,疏烟斜雨到西州。huí shǒu piàn fān jiāng lù yuǎn,shū yān xié yǔ dào xī zhōu。

春日即事

黄庚

园林芳事渐阑珊,客思无聊午梦残。yuán lín fāng shì jiàn lán shān,kè sī wú liáo wǔ mèng cán。
红杏花繁蜂蜜饱,碧芹香老燕泥乾。hóng xìng huā fán fēng mì bǎo,bì qín xiāng lǎo yàn ní qián。
光阴有限鬓已白,勋业无成心尚丹。guāng yīn yǒu xiàn bìn yǐ bái,xūn yè wú chéng xīn shàng dān。
倚遍吟阑天欲暮,一帘风雨卷春寒。yǐ biàn yín lán tiān yù mù,yī lián fēng yǔ juǎn chūn hán。

城南即事

黄庚

支筇破晓出南城,古寺凄迷草自生。zhī qióng pò xiǎo chū nán chéng,gǔ sì qī mí cǎo zì shēng。
几处亭台空锁钥,百年人物尽丘茔。jǐ chù tíng tái kōng suǒ yào,bǎi nián rén wù jǐn qiū yíng。
雕梁语燕应无主,废圃残花似有情。diāo liáng yǔ yàn yīng wú zhǔ,fèi pǔ cán huā shì yǒu qíng。
世事转头皆梦境,浮生何用苦营营。shì shì zhuǎn tóu jiē mèng jìng,fú shēng hé yòng kǔ yíng yíng。

即事

黄庚

蝇头蜗角两无营,心地宽闲景亦清。yíng tóu wō jiǎo liǎng wú yíng,xīn dì kuān xián jǐng yì qīng。
山色浅深分远近,云容舒卷弄阴晴。shān sè qiǎn shēn fēn yuǎn jìn,yún róng shū juǎn nòng yīn qíng。
晓窗对菊思元亮,秋佩纫兰效屈平。xiǎo chuāng duì jú sī yuán liàng,qiū pèi rèn lán xiào qū píng。
独倚西风凝望眼,一行雁影夕阳明。dú yǐ xī fēng níng wàng yǎn,yī xíng yàn yǐng xī yáng míng。

生朝自述

黄庚

都道人生七十稀,老逢初度叹衰迟。dōu dào rén shēng qī shí xī,lǎo féng chū dù tàn shuāi chí。
飞觞醉月贫无酒,走笔迎春富有诗。fēi shāng zuì yuè pín wú jiǔ,zǒu bǐ yíng chūn fù yǒu shī。
憔悴自怜蒲柳质,劬劳空起蓼莪思。qiáo cuì zì lián pú liǔ zhì,qú láo kōng qǐ liǎo é sī。
门无贺客清如水,独对兰花诵楚辞。mén wú hè kè qīng rú shuǐ,dú duì lán huā sòng chǔ cí。

九日客怀

黄庚

乌帽斜攲白发侵,老来空忆旧登临。wū mào xié qī bái fā qīn,lǎo lái kōng yì jiù dēng lín。
一枝黄菊西风泪,数亩苍苔故国心。yī zhī huáng jú xī fēng lèi,shù mǔ cāng tái gù guó xīn。
梧颤秋声庭露冷,雁传寒信塞云深。wú chàn qiū shēng tíng lù lěng,yàn chuán hán xìn sāi yún shēn。
不须贳酒酬佳节,只把陶诗细细吟。bù xū shì jiǔ chóu jiā jié,zhǐ bǎ táo shī xì xì yín。

送慈州茅主簿入道

黄庚

儒冠不戴戴星冠,人世荣华作梦看。rú guān bù dài dài xīng guān,rén shì róng huá zuò mèng kàn。
谱出三茅终得道,趣同五柳早休官。pǔ chū sān máo zhōng dé dào,qù tóng wǔ liǔ zǎo xiū guān。
月寒缑岭来笙鹤,春蔼慈州忆枳鸾。yuè hán gōu lǐng lái shēng hè,chūn ǎi cí zhōu yì zhǐ luán。
笑指方壶最深处,凌空霞佩玉珊珊。xiào zhǐ fāng hú zuì shēn chù,líng kōng xiá pèi yù shān shān。

寓浦东书怀

黄庚

子规声里已非春,消遣光阴只苦吟。zi guī shēng lǐ yǐ fēi chūn,xiāo qiǎn guāng yīn zhǐ kǔ yín。
肘后无方医白发,床头有易胜黄金。zhǒu hòu wú fāng yī bái fā,chuáng tóu yǒu yì shèng huáng jīn。
年来不作功名梦,老去全休富贵心。nián lái bù zuò gōng míng mèng,lǎo qù quán xiū fù guì xīn。
独抱焦桐游海角,纷纷俗耳少知音。dú bào jiāo tóng yóu hǎi jiǎo,fēn fēn sú ěr shǎo zhī yīn。

呈营田司杜希圣提领

黄庚

行李担书一鹤随,莲香㡘幕政声驰。xíng lǐ dān shū yī hè suí,lián xiāng lián mù zhèng shēng chí。
山川太史九州记,桑稼豳风七月诗。shān chuān tài shǐ jiǔ zhōu jì,sāng jià bīn fēng qī yuè shī。
如晦箕裘传相种,少陵衣钵付孙枝。rú huì jī qiú chuán xiāng zhǒng,shǎo líng yī bō fù sūn zhī。
谋身儒术谁云拙,尧舜君民正此时。móu shēn rú shù shuí yún zhuō,yáo shùn jūn mín zhèng cǐ shí。

寄毛素轩宣慰

黄庚

旌麾曾驻鉴湖边,别去匆匆又两年。jīng huī céng zhù jiàn hú biān,bié qù cōng cōng yòu liǎng nián。
清夜梦分千里月,同乡人各一方天。qīng yè mèng fēn qiān lǐ yuè,tóng xiāng rén gè yī fāng tiān。
素知心事有鸥在,欲寄音书无雁传。sù zhī xīn shì yǒu ōu zài,yù jì yīn shū wú yàn chuán。
见说使星临浙右,明朝便买渡江船。jiàn shuō shǐ xīng lín zhè yòu,míng cháo biàn mǎi dù jiāng chuán。

酒趣

黄庚

浊醪妙理契心期,小瓮新篘香满卮。zhuó láo miào lǐ qì xīn qī,xiǎo wèng xīn chōu xiāng mǎn zhī。
闲里一生长是醉,饮中三昧有谁知。xián lǐ yī shēng zhǎng shì zuì,yǐn zhōng sān mèi yǒu shuí zhī。
幕天席地忘形处,枕曲眠糟得意时。mù tiān xí dì wàng xíng chù,zhěn qū mián zāo dé yì shí。
此味灵均应未解,独醒到死欲何为。cǐ wèi líng jūn yīng wèi jiě,dú xǐng dào sǐ yù hé wèi。

秋怀

黄庚

雨里西风已倦游,老怀悲感不禁秋。yǔ lǐ xī fēng yǐ juàn yóu,lǎo huái bēi gǎn bù jìn qiū。
世无阮籍谁青眼,今有杜陵人白头。shì wú ruǎn jí shuí qīng yǎn,jīn yǒu dù líng rén bái tóu。
雁摆行知兄弟义,燕营巢为子孙谋。yàn bǎi xíng zhī xiōng dì yì,yàn yíng cháo wèi zi sūn móu。
谁怜湖海飘蓬客,只影孤灯相对愁。shuí lián hú hǎi piāo péng kè,zhǐ yǐng gū dēng xiāng duì chóu。

观史

黄庚

梧风萧瑟雨初晴,凉入书堂夜气清。wú fēng xiāo sè yǔ chū qíng,liáng rù shū táng yè qì qīng。
耿耿兰膏照千古,迟迟莲漏转三更。gěng gěng lán gāo zhào qiān gǔ,chí chí lián lòu zhuǎn sān gèng。
力于兴废应难助,气为忠邪几不平。lì yú xīng fèi yīng nán zhù,qì wèi zhōng xié jǐ bù píng。
掩卷长嗟方就枕,窗前咿喔又鸡鸣。yǎn juǎn zhǎng jiē fāng jiù zhěn,chuāng qián yī ō yòu jī míng。

对月

黄庚

万里无云天宇宽,十分秋色上楼看。wàn lǐ wú yún tiān yǔ kuān,shí fēn qiū sè shàng lóu kàn。
月浮沧海蟾光湿,星落明河象纬寒。yuè fú cāng hǎi chán guāng shī,xīng luò míng hé xiàng wěi hán。
醉后尽教诗笔健,吟边莫放酒杯乾。zuì hòu jǐn jiào shī bǐ jiàn,yín biān mò fàng jiǔ bēi qián。
一声长笛知何处,愁杀夜深人倚阑。yī shēng zhǎng dí zhī hé chù,chóu shā yè shēn rén yǐ lán。