古诗词

寒夜呈梅深

黄庚

空斋对孤客,寂寞似僧家。kōng zhāi duì gū kè,jì mò shì sēng jiā。
炉冷频烧叶,灯昏不吐花。lú lěng pín shāo yè,dēng hūn bù tǔ huā。
夜长添睡思,岁晚忆年华。yè zhǎng tiān shuì sī,suì wǎn yì nián huá。
吟倦推窗坐,梅檐月未斜。yín juàn tuī chuāng zuò,méi yán yuè wèi xié。

黄庚

黄庚,字星甫,号天台山人,天台(今属浙江)人。出生宋末,早年习举子业。元初“科目不行,始得脱屣场屋,放浪湖海,发平生豪放之气为诗文”。以游幕和教馆为生,曾较长期客越中王英孙(竹所)、任月山家。与宋遗民林景熙、仇远等多有交往,释绍嵩《亚愚江浙纪行集句诗》亦摘录其句。卒年八十馀。晚年曾自编其诗为《月屋漫稿》。事见本集卷首自序及集中有关诗文。  黄庚诗,以原铁琴铜剑楼藏四卷抄本(今藏北京图书馆)为底本。校以影印文渊阁《四库全书》本(简称四库本)。两本卷次不同,文字亦各有错诲空缺,而底本多出校本诗十馀首。 黄庚的作品>>

猜您喜欢

寓舍即事

黄庚

矮屋编茅槿缚篱,诗人住处恰相宜。ǎi wū biān máo jǐn fù lí,shī rén zhù chù qià xiāng yí。
万间突兀梦不到,一室凄清心自知。wàn jiān tū wù mèng bù dào,yī shì qī qīng xīn zì zhī。
窗下无灯童睡早,林间有月鹤归迟。chuāng xià wú dēng tóng shuì zǎo,lín jiān yǒu yuè hè guī chí。
八荒便作庭除看,南北东西任所之。bā huāng biàn zuò tíng chú kàn,nán běi dōng xī rèn suǒ zhī。

书怀奉简兰若提举

黄庚

十年湖海叹飘零,晚景投闲百念轻。shí nián hú hǎi tàn piāo líng,wǎn jǐng tóu xián bǎi niàn qīng。
看水看山真有味,学书学剑恨无成。kàn shuǐ kàn shān zhēn yǒu wèi,xué shū xué jiàn hèn wú chéng。
竹风吟晓诗情动,梧雨敲秋客梦惊。zhú fēng yín xiǎo shī qíng dòng,wú yǔ qiāo qiū kè mèng jīng。
老傍人门非久计,不如归去学渊明。lǎo bàng rén mén fēi jiǔ jì,bù rú guī qù xué yuān míng。

登宝林飞来峰

黄庚

乘风飞步碧崔嵬,万壑千岩入眼来。chéng fēng fēi bù bì cuī wéi,wàn hè qiān yán rù yǎn lái。
古甃直穿沧海破,浮图高拂白云开。gǔ zhòu zhí chuān cāng hǎi pò,fú tú gāo fú bái yún kāi。
龟公埋没今无冢,乌喙登临旧有台。guī gōng mái méi jīn wú zhǒng,wū huì dēng lín jiù yǒu tái。
立尽斜阳不归去,一声孤雁过蓬莱。lì jǐn xié yáng bù guī qù,yī shēng gū yàn guò péng lái。

题四畅图

黄庚

四畅图中四散人,藤床对坐遣闲情。sì chàng tú zhōng sì sàn rén,téng chuáng duì zuò qiǎn xián qíng。
搔头真有爬梳态,搐鼻应无喷嚏声。sāo tóu zhēn yǒu pá shū tài,chù bí yīng wú pēn tì shēng。
扪虱未能谈世事,撚髭元不为科名。mén shī wèi néng tán shì shì,niǎn zī yuán bù wèi kē míng。
一时快意皆真乐,谁把丹青写得成。yī shí kuài yì jiē zhēn lè,shuí bǎ dān qīng xiě dé chéng。

登宝林塔

黄庚

屹立浮图可摘星,吟边喜与客同登。yì lì fú tú kě zhāi xīng,yín biān xǐ yǔ kè tóng dēng。
阑干六曲又六曲,梯级一层又一层。lán gàn liù qū yòu liù qū,tī jí yī céng yòu yī céng。
极目江山无障碍,著身霄汉欲飞腾。jí mù jiāng shān wú zhàng ài,zhù shēn xiāo hàn yù fēi téng。
雁来疑是题名处,拂拭残碑问寺僧。yàn lái yí shì tí míng chù,fú shì cán bēi wèn sì sēng。

偶述

黄庚

漂泊江湖只自怜,人生穷达信关天。piāo pō jiāng hú zhǐ zì lián,rén shēng qióng dá xìn guān tiān。
老来干禄心灰矣,贫不求人气浩然。lǎo lái gàn lù xīn huī yǐ,pín bù qiú rén qì hào rán。
五斗岂能留靖节,一瓢亦足乐颜渊。wǔ dòu qǐ néng liú jìng jié,yī piáo yì zú lè yán yuān。
客来问我生涯事,闭户开书对圣贤。kè lái wèn wǒ shēng yá shì,bì hù kāi shū duì shèng xián。

次月山少监客京韵

黄庚

匹马搀春入帝京,秋深犹未问归程。pǐ mǎ chān chūn rù dì jīng,qiū shēn yóu wèi wèn guī chéng。
一书不及因风寄,千里空教共月明。yī shū bù jí yīn fēng jì,qiān lǐ kōng jiào gòng yuè míng。
霄汉已随黄鹄举,家山应负白鸥盟。xiāo hàn yǐ suí huáng gǔ jǔ,jiā shān yīng fù bái ōu méng。
便须了却封侯事,衣锦归来客亦荣。biàn xū le què fēng hóu shì,yī jǐn guī lái kè yì róng。

闻角

黄庚

谯角咿呜到枕边,边情似向曲中传。qiáo jiǎo yī wū dào zhěn biān,biān qíng shì xiàng qū zhōng chuán。
梅花三弄月将晚,榆塞一声霜满天。méi huā sān nòng yuè jiāng wǎn,yú sāi yī shēng shuāng mǎn tiān。
织锦佳人应有恨,枕戈老将想无眠。zhī jǐn jiā rén yīng yǒu hèn,zhěn gē lǎo jiāng xiǎng wú mián。
争如二月春风市,卖酒楼头听管弦。zhēng rú èr yuè chūn fēng shì,mài jiǔ lóu tóu tīng guǎn xián。

送姜仕可去馆

黄庚

行止非人可豫谋,爱君无计为君留。xíng zhǐ fēi rén kě yù móu,ài jūn wú jì wèi jūn liú。
张仪失策犹存舌,穆傅知机可掉头。zhāng yí shī cè yóu cún shé,mù fù zhī jī kě diào tóu。
黯黯别怀江路晚,萧萧行李驿亭秋。àn àn bié huái jiāng lù wǎn,xiāo xiāo xíng lǐ yì tíng qiū。
明年我亦携书去,不落人间第二筹。míng nián wǒ yì xié shū qù,bù luò rén jiān dì èr chóu。

梅龙

黄庚

孤根蟠屈浸冰壶,蛰里阳和发朽枯。gū gēn pán qū jìn bīng hú,zhé lǐ yáng hé fā xiǔ kū。
雪树鳞封寒水玉,月梢颔吐夜明珠。xuě shù lín fēng hán shuǐ yù,yuè shāo hàn tǔ yè míng zhū。
暗香吹冷龙涎湿,疏影涵清蜕骨癯。àn xiāng chuī lěng lóng xián shī,shū yǐng hán qīng tuì gǔ qú。
安得华光叶公笔,共描云水卧云图。ān dé huá guāng yè gōng bǐ,gòng miáo yún shuǐ wò yún tú。

江湖伟观

黄庚

环峙山川秀气钟,人烟楼阁郁重重。huán zhì shān chuān xiù qì zhōng,rén yān lóu gé yù zhòng zhòng。
潮生潮落东西浙,云去云来南北峰。cháo shēng cháo luò dōng xī zhè,yún qù yún lái nán běi fēng。
海曙扶桑红影湿,堤春杨柳绿阴浓。hǎi shǔ fú sāng hóng yǐng shī,dī chūn yáng liǔ lǜ yīn nóng。
子胥已远岳侯死,斗柄聊洗磊块胸。zi xū yǐ yuǎn yuè hóu sǐ,dòu bǐng liáo xǐ lěi kuài xiōng。

随隐为祝南山赋

黄庚

踪迹何拘似白云,不专丘壑避红尘。zōng jì hé jū shì bái yún,bù zhuān qiū hè bì hóng chén。
田堪耕稼即莘野,水可钓鱼皆渭滨。tián kān gēng jià jí shēn yě,shuǐ kě diào yú jiē wèi bīn。
无碍滞心宁择地,有幽闲处便容身。wú ài zhì xīn níng zé dì,yǒu yōu xián chù biàn róng shēn。
一筇忽入青山去,岂是终南捷径人。yī qióng hū rù qīng shān qù,qǐ shì zhōng nán jié jìng rén。

春日郊居

黄庚

卜筑幽居慰寂寥,数椽茅屋傍江郊。bo zhù yōu jū wèi jì liáo,shù chuán máo wū bàng jiāng jiāo。
庭前滕薛笋争长,篱下陈雷蔓结交。tíng qián téng xuē sǔn zhēng zhǎng,lí xià chén léi màn jié jiāo。
杏圃花香蜂课蜜,芹塘泥暖燕营巢。xìng pǔ huā xiāng fēng kè mì,qín táng ní nuǎn yàn yíng cháo。
山窗对景浑无事,吟得诗成手自抄。shān chuāng duì jǐng hún wú shì,yín dé shī chéng shǒu zì chāo。

偶书呈王修竹

黄庚

琴心不复寄松萝,贺鉴湖边水自波。qín xīn bù fù jì sōng luó,hè jiàn hú biān shuǐ zì bō。
晚节黄花秋思淡,夕阳红树客愁多。wǎn jié huáng huā qiū sī dàn,xī yáng hóng shù kè chóu duō。
何时归鹤招丁令,有意逃渔侣志和。hé shí guī hè zhāo dīng lìng,yǒu yì táo yú lǚ zhì hé。
不管白头乌帽落,西风一曲付狂歌。bù guǎn bái tóu wū mào luò,xī fēng yī qū fù kuáng gē。

寄郑枢山

黄庚

起敬英声亦有年,酒边曾见锦囊篇。qǐ jìng yīng shēng yì yǒu nián,jiǔ biān céng jiàn jǐn náng piān。
吟情六义初删后,古意三爻未画前。yín qíng liù yì chū shān hòu,gǔ yì sān yáo wèi huà qián。
放旷嗣宗应绝俗,清狂太白不妨仙。fàng kuàng sì zōng yīng jué sú,qīng kuáng tài bái bù fáng xiān。
如今海内无工部,谁肯题诗寄郑虔。rú jīn hǎi nèi wú gōng bù,shuí kěn tí shī jì zhèng qián。