古诗词

白酒歌为岩翁赋

黄庚

火云烧空日色烈,暑气著人方郁结。huǒ yún shāo kōng rì sè liè,shǔ qì zhù rén fāng yù jié。
岩翁宴客水亭东,竹色蕖香献清绝。yán wēng yàn kè shuǐ tíng dōng,zhú sè qú xiāng xiàn qīng jué。
瓜削水晶莲剖珠,象箸犀盘盛陈列。guā xuē shuǐ jīng lián pōu zhū,xiàng zhù xī pán shèng chén liè。
银罂捧出白玉醅,透鼻香浓风味别。yín yīng pěng chū bái yù pēi,tòu bí xiāng nóng fēng wèi bié。
传来未到心已寒,滟滟琼光莹而洁。chuán lái wèi dào xīn yǐ hán,yàn yàn qióng guāng yíng ér jié。
初疑炎帝行冬令,壶结冰澌洗袢热。chū yí yán dì xíng dōng lìng,hú jié bīng sī xǐ pàn rè。
又疑仙掌流沆瀣,破□倾来和玉屑。yòu yí xiān zhǎng liú hàng xiè,pò qīng lái hé yù xiè。
谁向蓝田拾瑶英,酿成奇液色澄澈。shuí xiàng lán tián shí yáo yīng,niàng chéng qí yè sè chéng chè。
恐是太华井中溢,修绠铜瓶汲不竭。kǒng shì tài huá jǐng zhōng yì,xiū gěng tóng píng jí bù jié。
又恐夜半雷破山,石髓分流乳泉裂。yòu kǒng yè bàn léi pò shān,shí suǐ fēn liú rǔ quán liè。
既非西貉绵羊酥,又非缑山仙鹤血。jì fēi xī háo mián yáng sū,yòu fēi gōu shān xiān hè xuè。
胡为照眼光陆离,药玉盘中色难别。hú wèi zhào yǎn guāng lù lí,yào yù pán zhōng sè nán bié。
令人敢咽不敢漱,怕有飞霜寒齿颊。lìng rén gǎn yàn bù gǎn shù,pà yǒu fēi shuāng hán chǐ jiá。
一杯一杯复一杯,肺腑尽化为冰雪。yī bēi yī bēi fù yī bēi,fèi fǔ jǐn huà wèi bīng xuě。
忆昔曾诵坡仙诗,白酒无声泻油滑。yì xī céng sòng pō xiān shī,bái jiǔ wú shēng xiè yóu huá。
开编自觉馋涎流,讵谓今朝得亲啜。kāi biān zì jué chán xián liú,jù wèi jīn cháo dé qīn chuài。
主人酝藉如此酒,气味清醇韵芳冽。zhǔ rén yùn jí rú cǐ jiǔ,qì wèi qīng chún yùn fāng liè。
餔糟诸子醉六经,抱负长才特施设。bù zāo zhū zi zuì liù jīng,bào fù zhǎng cái tè shī shè。
君王作醴思用贤,应向商岩求曲糵。jūn wáng zuò lǐ sī yòng xián,yīng xiàng shāng yán qiú qū niè。

黄庚

黄庚,字星甫,号天台山人,天台(今属浙江)人。出生宋末,早年习举子业。元初“科目不行,始得脱屣场屋,放浪湖海,发平生豪放之气为诗文”。以游幕和教馆为生,曾较长期客越中王英孙(竹所)、任月山家。与宋遗民林景熙、仇远等多有交往,释绍嵩《亚愚江浙纪行集句诗》亦摘录其句。卒年八十馀。晚年曾自编其诗为《月屋漫稿》。事见本集卷首自序及集中有关诗文。  黄庚诗,以原铁琴铜剑楼藏四卷抄本(今藏北京图书馆)为底本。校以影印文渊阁《四库全书》本(简称四库本)。两本卷次不同,文字亦各有错诲空缺,而底本多出校本诗十馀首。 黄庚的作品>>

猜您喜欢

杂咏

黄庚

人无气节何足道,腹有诗书自不同。rén wú qì jié hé zú dào,fù yǒu shī shū zì bù tóng。
实学真才谁具眼,江湖难遇杜司空。shí xué zhēn cái shuí jù yǎn,jiāng hú nán yù dù sī kōng。

竹林夏日

黄庚

不受炎光玉万竿,仙林便作晋林看。bù shòu yán guāng yù wàn gān,xiān lín biàn zuò jìn lín kàn。
此君长带冰霜气,醉卧绿阴诗梦寒。cǐ jūn zhǎng dài bīng shuāng qì,zuì wò lǜ yīn shī mèng hán。

滴翠松

黄庚

老翠蟠空一样高,月分寒影落庭皋。lǎo cuì pán kōng yī yàng gāo,yuè fēn hán yǐng luò tíng gāo。
哦诗猛把阑干拍,宿鹤惊飞露湿袍。ó shī měng bǎ lán gàn pāi,sù hè jīng fēi lù shī páo。

夜窗

黄庚

香篆烟销夜已阑,砚池冰结漏声寒。xiāng zhuàn yān xiāo yè yǐ lán,yàn chí bīng jié lòu shēng hán。
梅花悬影书窗上,应待诗人带月看。méi huā xuán yǐng shū chuāng shàng,yīng dài shī rén dài yuè kàn。

寄郭印斋

黄庚

相思何日得相逢,料想君心与我同。xiāng sī hé rì dé xiāng féng,liào xiǎng jūn xīn yǔ wǒ tóng。
莫怪近来书寄少,雁飞不肯下秋空。mò guài jìn lái shū jì shǎo,yàn fēi bù kěn xià qiū kōng。

即事

黄庚

花露妍朱朝点易,药炉分火书焚香。huā lù yán zhū cháo diǎn yì,yào lú fēn huǒ shū fén xiāng。
道人不管世间事,自觉间中日月长。dào rén bù guǎn shì jiān shì,zì jué jiān zhōng rì yuè zhǎng。

暮春

黄庚

芳事阑珊三月时,春愁唯有落花知。fāng shì lán shān sān yuè shí,chūn chóu wéi yǒu luò huā zhī。
柳绵飘白东风老,一树斜阳叫子规。liǔ mián piāo bái dōng fēng lǎo,yī shù xié yáng jiào zi guī。

海棠

黄庚

脸晕轻红酒力微,真妃半醉夜深时。liǎn yūn qīng hóng jiǔ lì wēi,zhēn fēi bàn zuì yè shēn shí。
杜鹃叫落花梢月,独倚东风睡不知。dù juān jiào luò huā shāo yuè,dú yǐ dōng fēng shuì bù zhī。

春阴芍药

黄庚

点滴檐声湿径云,翻阶红药带啼痕。diǎn dī yán shēng shī jìng yún,fān jiē hóng yào dài tí hén。
可怜花片都零落,雨露虽多不是恩。kě lián huā piàn dōu líng luò,yǔ lù suī duō bù shì ēn。

闻角

黄庚

谁送寒声入梦中,遥知人在戍楼东。shuí sòng hán shēng rù mèng zhōng,yáo zhī rén zài shù lóu dōng。
明朝梅岭花飞雪,未必都因昨夜风。míng cháo méi lǐng huā fēi xuě,wèi bì dōu yīn zuó yè fēng。

晚春

黄庚

老来无复事狂游,倚杖看花动客愁。lǎo lái wú fù shì kuáng yóu,yǐ zhàng kàn huā dòng kè chóu。
病骨怯寒春不管,柳棉风里木棉裘。bìng gǔ qiè hán chūn bù guǎn,liǔ mián fēng lǐ mù mián qiú。

一春

黄庚

新绿园林雨过时,黄鹂无语恨春归。xīn lǜ yuán lín yǔ guò shí,huáng lí wú yǔ hèn chūn guī。
杨花怕逐东风去,搭住阑干不肯飞。yáng huā pà zhú dōng fēng qù,dā zhù lán gàn bù kěn fēi。

江上

黄庚

江上支筇眼界宽,夕阳影里水云寒。jiāng shàng zhī qióng yǎn jiè kuān,xī yáng yǐng lǐ shuǐ yún hán。
凭谁说与闲鸥鹭,借我渔矶把钓竿。píng shuí shuō yǔ xián ōu lù,jiè wǒ yú jī bǎ diào gān。

江景

黄庚

寒生雁背天将雪,冷入鱼鳃水欲冰。hán shēng yàn bèi tiān jiāng xuě,lěng rù yú sāi shuǐ yù bīng。
钓艇归来江路暝,舟人分火点渔灯。diào tǐng guī lái jiāng lù míng,zhōu rén fēn huǒ diǎn yú dēng。

题漂母饭信图

黄庚

国士无双未肯臣,汉皇眼力欠精神。guó shì wú shuāng wèi kěn chén,hàn huáng yǎn lì qiàn jīng shén。
筑坛直待追亡后,不及溪边一妇人。zhù tán zhí dài zhuī wáng hòu,bù jí xī biān yī fù rén。