古诗词

游谢仙岩飞霞观岩下李参政墓

黄庚

鬼工凿山骨,何年驱六丁。guǐ gōng záo shān gǔ,hé nián qū liù dīng。
飞霞绕石洞,缥缈开珠庭。fēi xiá rào shí dòng,piāo miǎo kāi zhū tíng。
永怀谢仙伯,坐断山水城。yǒng huái xiè xiān bó,zuò duàn shān shuǐ chéng。
我来事幽雅,登临委客情。wǒ lái shì yōu yǎ,dēng lín wěi kè qíng。
松风驱溽暑,自觉毛骨清。sōng fēng qū rù shǔ,zì jué máo gǔ qīng。
猿鹤亦仙意,人生空营营。yuán hè yì xiān yì,rén shēng kōng yíng yíng。
石麟卧荒草,问是谁家茔?shí lín wò huāng cǎo,wèn shì shuí jiā yíng?
野老对我言,其人昔公卿。yě lǎo duì wǒ yán,qí rén xī gōng qīng。
金玉埋黄壤,送日冠盖倾。jīn yù mái huáng rǎng,sòng rì guān gài qīng。
兴衰异百年,所重非修名。xīng shuāi yì bǎi nián,suǒ zhòng fēi xiū míng。
乃知钟鼎贵,不如芝薇馨。nǎi zhī zhōng dǐng guì,bù rú zhī wēi xīn。
所以世外人,返老还孩婴。suǒ yǐ shì wài rén,fǎn lǎo hái hái yīng。
倚杖空叹息,洞口云冥冥。yǐ zhàng kōng tàn xī,dòng kǒu yún míng míng。

黄庚

黄庚,字星甫,号天台山人,天台(今属浙江)人。出生宋末,早年习举子业。元初“科目不行,始得脱屣场屋,放浪湖海,发平生豪放之气为诗文”。以游幕和教馆为生,曾较长期客越中王英孙(竹所)、任月山家。与宋遗民林景熙、仇远等多有交往,释绍嵩《亚愚江浙纪行集句诗》亦摘录其句。卒年八十馀。晚年曾自编其诗为《月屋漫稿》。事见本集卷首自序及集中有关诗文。  黄庚诗,以原铁琴铜剑楼藏四卷抄本(今藏北京图书馆)为底本。校以影印文渊阁《四库全书》本(简称四库本)。两本卷次不同,文字亦各有错诲空缺,而底本多出校本诗十馀首。 黄庚的作品>>

猜您喜欢

寄郑枢山

黄庚

起敬英声亦有年,酒边曾见锦囊篇。qǐ jìng yīng shēng yì yǒu nián,jiǔ biān céng jiàn jǐn náng piān。
吟情六义初删后,古意三爻未画前。yín qíng liù yì chū shān hòu,gǔ yì sān yáo wèi huà qián。
放旷嗣宗应绝俗,清狂太白不妨仙。fàng kuàng sì zōng yīng jué sú,qīng kuáng tài bái bù fáng xiān。
如今海内无工部,谁肯题诗寄郑虔。rú jīn hǎi nèi wú gōng bù,shuí kěn tí shī jì zhèng qián。

灯花

黄庚

发生元不假栽培,一点春从午夜回。fā shēng yuán bù jiǎ zāi péi,yī diǎn chūn cóng wǔ yè huí。
自喜结根依小草,不愁飞片点苍苔。zì xǐ jié gēn yī xiǎo cǎo,bù chóu fēi piàn diǎn cāng tái。
荧荧有艳蛾频扑,澹澹无香蝶不猜。yíng yíng yǒu yàn é pín pū,dàn dàn wú xiāng dié bù cāi。
窗下敲棋红烬落,更深约客不曾来。chuāng xià qiāo qí hóng jìn luò,gèng shēn yuē kè bù céng lái。

乐道

黄庚

门掩荒苔客到稀,闲情已与世相违。mén yǎn huāng tái kè dào xī,xián qíng yǐ yǔ shì xiāng wéi。
胸中宇宙自然景,眼底江山不尽诗。xiōng zhōng yǔ zhòu zì rán jǐng,yǎn dǐ jiāng shān bù jǐn shī。
云淡风轻皆道体,鸢飞鱼跃总天机。yún dàn fēng qīng jiē dào tǐ,yuān fēi yú yuè zǒng tiān jī。
吾心与物同真乐,此处宁容俗子知。wú xīn yǔ wù tóng zhēn lè,cǐ chù níng róng sú zi zhī。

送文正公遗像与王东庐

黄庚

古画从来宝绘堂,遗君敢借旧珍藏。gǔ huà cóng lái bǎo huì táng,yí jūn gǎn jiè jiù zhēn cáng。
貌存故国三公贵,泽衍来孙百世芳。mào cún gù guó sān gōng guì,zé yǎn lái sūn bǎi shì fāng。
家庙几年成阙典,宗枝此日倍增光。jiā miào jǐ nián chéng quē diǎn,zōng zhī cǐ rì bèi zēng guāng。
当时种德根苗远,分得槐阴到鹤乡。dāng shí zhǒng dé gēn miáo yuǎn,fēn dé huái yīn dào hè xiāng。

寒夜即事

黄庚

倚遍阑干更漏长,柔髭撚断为诗忙。yǐ biàn lán gàn gèng lòu zhǎng,róu zī niǎn duàn wèi shī máng。
清分梅影夜宜月,寒入雁声天正霜。qīng fēn méi yǐng yè yí yuè,hán rù yàn shēng tiān zhèng shuāng。
怀古顿添孤客恨,追欢难忆少年狂。huái gǔ dùn tiān gū kè hèn,zhuī huān nán yì shǎo nián kuáng。
读书窗下篝灯坐,一卷离骚一篆香。dú shū chuāng xià gōu dēng zuò,yī juǎn lí sāo yī zhuàn xiāng。

谢章平远惠笔

黄庚

管城二子样尖新,分惠山房胜馈金。guǎn chéng èr zi yàng jiān xīn,fēn huì shān fáng shèng kuì jīn。
淮兔拔毛夸匠巧,鲁鱼正字见功深。huái tù bá máo kuā jiàng qiǎo,lǔ yú zhèng zì jiàn gōng shēn。
抄书未得纤毫力,握管难忘一寸心。chāo shū wèi dé xiān háo lì,wò guǎn nán wàng yī cùn xīn。
挥翰玉堂无梦到,雅宜茅屋写清吟。huī hàn yù táng wú mèng dào,yǎ yí máo wū xiě qīng yín。

元日

黄庚

睡眼朦胧撑不开,鸡声唱晓梦惊回。shuì yǎn méng lóng chēng bù kāi,jī shēng chàng xiǎo mèng jīng huí。
竹炉尚有残冬火,柏酒初斟新岁杯。zhú lú shàng yǒu cán dōng huǒ,bǎi jiǔ chū zhēn xīn suì bēi。
身世百年如梦幻,功名两字已心灰。shēn shì bǎi nián rú mèng huàn,gōng míng liǎng zì yǐ xīn huī。
门无贺客清闲甚,自汲寒泉浸古梅。mén wú hè kè qīng xián shén,zì jí hán quán jìn gǔ méi。

偶题

黄庚

一春过半近清明,点滴檐声未肯晴。yī chūn guò bàn jìn qīng míng,diǎn dī yán shēng wèi kěn qíng。
细柳雨中垂绿重,残花风里落红轻。xì liǔ yǔ zhōng chuí lǜ zhòng,cán huā fēng lǐ luò hóng qīng。
世间白发在公道,眼底青山不世情。shì jiān bái fā zài gōng dào,yǎn dǐ qīng shān bù shì qíng。
富贵倘来忙不得,人生何必苦营营。fù guì tǎng lái máng bù dé,rén shēng hé bì kǔ yíng yíng。

修竹有楼名与造物游对秦望山五云门

黄庚

秦望诸山隐几看,仙居缥缈五云端。qín wàng zhū shān yǐn jǐ kàn,xiān jū piāo miǎo wǔ yún duān。
天高地迥三千界,月白风清十二阑。tiān gāo dì jiǒng sān qiān jiè,yuè bái fēng qīng shí èr lán。
沧海气侵珠佩湿,明河影逼玉箫寒。cāng hǎi qì qīn zhū pèi shī,míng hé yǐng bī yù xiāo hán。
超然身在鸿蒙上,何必蓬莱跨紫鸾。chāo rán shēn zài hóng méng shàng,hé bì péng lái kuà zǐ luán。

酒边呈张景纯

黄庚

蓬莱阁上笑谈馀,别后思君看画图。péng lái gé shàng xiào tán yú,bié hòu sī jūn kàn huà tú。
萍水相逢俱老矣,家山自好盍归乎。píng shuǐ xiāng féng jù lǎo yǐ,jiā shān zì hǎo hé guī hū。
清风一榻庄周蝶,明月扁舟范蠡湖。qīng fēng yī tà zhuāng zhōu dié,míng yuè biǎn zhōu fàn lí hú。
此是达人真乐事,客中何必叹穷途。cǐ shì dá rén zhēn lè shì,kè zhōng hé bì tàn qióng tú。

夜坐

黄庚

香篆烟销夜气清,篝灯开卷遣闲情。xiāng zhuàn yān xiāo yè qì qīng,gōu dēng kāi juǎn qiǎn xián qíng。
半窗月落梅无影,三径风来竹有声。bàn chuāng yuè luò méi wú yǐng,sān jìng fēng lái zhú yǒu shēng。
乐道何须图富贵,读书元不为功名。lè dào hé xū tú fù guì,dú shū yuán bù wèi gōng míng。
白云满榻便高卧,攲枕诗成梦不成。bái yún mǎn tà biàn gāo wò,qī zhěn shī chéng mèng bù chéng。

挽卫山斋

黄庚

楹梦惊残忽告终,儒林多士失宗工。yíng mèng jīng cán hū gào zhōng,rú lín duō shì shī zōng gōng。
云间便觉无清气,江上谁能继古风。yún jiān biàn jué wú qīng qì,jiāng shàng shuí néng jì gǔ fēng。
蕙帐夜阑孤鹤怨,茅斋人去九山空。huì zhàng yè lán gū hè yuàn,máo zhāi rén qù jiǔ shān kōng。
我来岂为私情哭,痛哭君亡吾道穷。wǒ lái qǐ wèi sī qíng kū,tòng kū jūn wáng wú dào qióng。

挽卫山斋

黄庚

武公后裔有仍孙,德望才名世所尊。wǔ gōng hòu yì yǒu réng sūn,dé wàng cái míng shì suǒ zūn。
拟向山中专注易,忽传地下趣修文。nǐ xiàng shān zhōng zhuān zhù yì,hū chuán dì xià qù xiū wén。
月楼不复赓诗句,春阁犹思共酒樽。yuè lóu bù fù gēng shī jù,chūn gé yóu sī gòng jiǔ zūn。
痛恨死生千古隔,西风吹泪湿秋云。tòng hèn sǐ shēng qiān gǔ gé,xī fēng chuī lèi shī qiū yún。

送任子敏司丞赴北

黄庚

鞭影拖云入帝京,少年正好作功名。biān yǐng tuō yún rù dì jīng,shǎo nián zhèng hǎo zuò gōng míng。
不辞驿骑三千里,欲奋鹏抟九万程。bù cí yì qí sān qiān lǐ,yù fèn péng tuán jiǔ wàn chéng。
白玉楼中挥翰墨,黄金台上被恩荣。bái yù lóu zhōng huī hàn mò,huáng jīn tái shàng bèi ēn róng。
何须折柳送行色,只写诗篇话别情。hé xū zhé liǔ sòng xíng sè,zhǐ xiě shī piān huà bié qíng。

黄庚

天边日月似梭飞,百岁光阴难预期。tiān biān rì yuè shì suō fēi,bǎi suì guāng yīn nán yù qī。
有酒不妨留野客,无钱何惜典春衣。yǒu jiǔ bù fáng liú yě kè,wú qián hé xī diǎn chūn yī。
江山犹记登临处,身世都非少壮时。jiāng shān yóu jì dēng lín chù,shēn shì dōu fēi shǎo zhuàng shí。
晚景清闲宜学道,黄庭一卷究玄微。wǎn jǐng qīng xián yí xué dào,huáng tíng yī juǎn jiū xuán wēi。