古诗词

太湖吟

葛绍体

只饮太湖水,不鲙松江鲈。zhǐ yǐn tài hú shuǐ,bù kuài sōng jiāng lú。
鲈杂鱼虾腥,水涵天地初。lú zá yú xiā xīng,shuǐ hán tiān dì chū。
千里开镜奁,一色包冰壶。qiān lǐ kāi jìng lián,yī sè bāo bīng hú。
日月递吐吞,蛟龙相蛰舒。rì yuè dì tǔ tūn,jiāo lóng xiāng zhé shū。
上接河汉高,下连溟渤虚。shàng jiē hé hàn gāo,xià lián míng bó xū。
中有洞庭山,云气相萦纡。zhōng yǒu dòng tíng shān,yún qì xiāng yíng yū。
我来风雪天,修绠汲自如。wǒ lái fēng xuě tiān,xiū gěng jí zì rú。
一饮尘涴清,再饮浇诗书。yī yǐn chén wò qīng,zài yǐn jiāo shī shū。
三饮毛发寒,胸次包寰区。sān yǐn máo fā hán,xiōng cì bāo huán qū。
大禹果至神,仿佛来前除。dà yǔ guǒ zhì shén,fǎng fú lái qián chú。
万古不尽流,禹功常与俱。wàn gǔ bù jǐn liú,yǔ gōng cháng yǔ jù。

葛绍体

宋台州天台人,居黄岩,字元承。师事叶适。有《四书述》、《东山诗选》。 葛绍体的作品>>

猜您喜欢

诸暨道中五首

葛绍体

极目田畴似掌平,远山依约画难成。jí mù tián chóu shì zhǎng píng,yuǎn shān yī yuē huà nán chéng。
天宽地大空明处,渐近稽山接帝城。tiān kuān dì dà kōng míng chù,jiàn jìn jī shān jiē dì chéng。

姚江舟中

葛绍体

睡觉舟行长半潮,暖风晴日媚春郊。shuì jué zhōu xíng zhǎng bàn cháo,nuǎn fēng qíng rì mèi chūn jiāo。
江边一带青林静,轻细莺声高柳梢。jiāng biān yī dài qīng lín jìng,qīng xì yīng shēng gāo liǔ shāo。

过曹娥江

葛绍体

依旧临江镇庙门,参差江树带春云。yī jiù lín jiāng zhèn miào mén,cān chà jiāng shù dài chūn yún。
男儿愧死知多少,我欲重招孝女魂。nán ér kuì sǐ zhī duō shǎo,wǒ yù zhòng zhāo xiào nǚ hún。

宿磻溪

葛绍体

楠岸祖居今寂寞,旧门还向赤山头。nán àn zǔ jū jīn jì mò,jiù mén hái xiàng chì shān tóu。
梦回泪湿春衫袖,人与赤山相对愁。mèng huí lèi shī chūn shān xiù,rén yǔ chì shān xiāng duì chóu。

大丘至黎坑口

葛绍体

重岚浮动光相射,峭壁横斜罅欲开。zhòng lán fú dòng guāng xiāng shè,qiào bì héng xié xià yù kāi。
比似雁山多秀发,丰棱那复让天台。bǐ shì yàn shān duō xiù fā,fēng léng nà fù ràng tiān tái。

五部岭

葛绍体

岭上烟云作伴行,远山凝绿向谁横。lǐng shàng yān yún zuò bàn xíng,yuǎn shān níng lǜ xiàng shuí héng。
醉来睡足茅檐雨,三十六滩春水生。zuì lái shuì zú máo yán yǔ,sān shí liù tān chūn shuǐ shēng。

苍岭行三首

葛绍体

客自忙忙山自闲,有情飞鸟去来间。kè zì máng máng shān zì xián,yǒu qíng fēi niǎo qù lái jiān。
石矶坐久风林静,一派泉声落半山。shí jī zuò jiǔ fēng lín jìng,yī pài quán shēng luò bàn shān。

苍岭行三首

葛绍体

翠拥层崖一水分,括苍遥接赤城春。cuì yōng céng yá yī shuǐ fēn,kuò cāng yáo jiē chì chéng chūn。
观音城上灵官庙,多少烧香行路人。guān yīn chéng shàng líng guān miào,duō shǎo shāo xiāng xíng lù rén。

苍岭行三首

葛绍体

只将客路当山行,自觉春光步步生。zhǐ jiāng kè lù dāng shān xíng,zì jué chūn guāng bù bù shēng。
几许花开到桃李,东风又趣陇头耕。jǐ xǔ huā kāi dào táo lǐ,dōng fēng yòu qù lǒng tóu gēng。

晚泊三高亭

葛绍体

不钓鲈鱼只钓鳌,一丝弹压几风涛。bù diào lú yú zhǐ diào áo,yī sī dàn yā jǐ fēng tāo。
城西山影蘸空碧,星斗逼人相与高。chéng xī shān yǐng zhàn kōng bì,xīng dòu bī rén xiāng yǔ gāo。

小憩梵安寺

葛绍体

浅绿深红映夕岚,子规声在虎溪南。qiǎn lǜ shēn hóng yìng xī lán,zi guī shēng zài hǔ xī nán。
明朝尘土又归去,长忆来时三月三。míng cháo chén tǔ yòu guī qù,zhǎng yì lái shí sān yuè sān。

唐晦叔方壶

葛绍体

秋日吟边书传香,弟兄杯酒到虞唐。qiū rì yín biān shū chuán xiāng,dì xiōng bēi jiǔ dào yú táng。
谁知静处工夫大,消得方壶岁月长。shuí zhī jìng chù gōng fū dà,xiāo dé fāng hú suì yuè zhǎng。

题赵献可抚干池亭

葛绍体

浸碧虚亭烟水中,参差荷渚小桥东。jìn bì xū tíng yān shuǐ zhōng,cān chà hé zhǔ xiǎo qiáo dōng。
露花相对立清晓,闲里丝桐歌舜风。lù huā xiāng duì lì qīng xiǎo,xián lǐ sī tóng gē shùn fēng。

题韩伯直顺斋

葛绍体

路似直弦万古新,平吾方寸是经纶。lù shì zhí xián wàn gǔ xīn,píng wú fāng cùn shì jīng lún。
一元静展凭何力,日月序行天地春。yī yuán jìng zhǎn píng hé lì,rì yuè xù xíng tiān dì chūn。

卢子高梅岩

葛绍体

倚岩好竹已清绝,竹里梅梢更绝清。yǐ yán hǎo zhú yǐ qīng jué,zhú lǐ méi shāo gèng jué qīng。
要看萧疏影来去,最宜天气半阴晴。yào kàn xiāo shū yǐng lái qù,zuì yí tiān qì bàn yīn qíng。