古诗词

渭南考室

葛绍体

丞郎昔躬耕,怀野垄上宅。chéng láng xī gōng gēng,huái yě lǒng shàng zhái。
东湖一棹近,南亩耦夫百。dōng hú yī zhào jìn,nán mǔ ǒu fū bǎi。
风交苗怀新,云铺稼敷泽。fēng jiāo miáo huái xīn,yún pù jià fū zé。
疏棂翼虚堂,时焉此憩息。shū líng yì xū táng,shí yān cǐ qì xī。
殷勤左氏语,银钩挂檐壁。yīn qín zuǒ shì yǔ,yín gōu guà yán bì。
新居匾钟庆,金字照于赫。xīn jū biǎn zhōng qìng,jīn zì zhào yú hè。
水竹带左右,春秋燕晨夕。shuǐ zhú dài zuǒ yòu,chūn qiū yàn chén xī。
鼎鼎百年间,相望屹咫尺。dǐng dǐng bǎi nián jiān,xiāng wàng yì zhǐ chǐ。
宁知笙歌地,一旦灰烬迹。níng zhī shēng gē dì,yī dàn huī jìn jì。
人事定谁讹,毋乃数当革。rén shì dìng shuí é,wú nǎi shù dāng gé。
以彼而易此,仓卒有良策。yǐ bǐ ér yì cǐ,cāng zú yǒu liáng cè。
丁丁斤旧材,介介绳新画。dīng dīng jīn jiù cái,jiè jiè shéng xīn huà。
美哉轮奂焉,不负肯堂责。měi zāi lún huàn yān,bù fù kěn táng zé。
父基贻厥子,子构孙更辟。fù jī yí jué zi,zi gòu sūn gèng pì。
笙歌且置之,诗礼日探索。shēng gē qiě zhì zhī,shī lǐ rì tàn suǒ。
轨涂驰霜蹄,霄衢展云翮。guǐ tú chí shuāng tí,xiāo qú zhǎn yún hé。
放我方寸宽,笑彼宇宙窄。fàng wǒ fāng cùn kuān,xiào bǐ yǔ zhòu zhǎi。
益亹澶渊功,永寿元祐脉。yì wěi chán yuān gōng,yǒng shòu yuán yòu mài。
力穑乃有秋,先难而后获。lì sè nǎi yǒu qiū,xiān nán ér hòu huò。

葛绍体

宋台州天台人,居黄岩,字元承。师事叶适。有《四书述》、《东山诗选》。 葛绍体的作品>>

猜您喜欢

韩仲和南窗

葛绍体

一榻卧云长至日,半炉宿火欲明时。yī tà wò yún zhǎng zhì rì,bàn lú sù huǒ yù míng shí。
年年来此南窗下,不怕风霜容易欺。nián nián lái cǐ nán chuāng xià,bù pà fēng shuāng róng yì qī。

昌园

葛绍体

昌园梅树占山林,山浅村深烟日昏。chāng yuán méi shù zhàn shān lín,shān qiǎn cūn shēn yān rì hūn。
薄暮东风几篱落,雪涛隐约万龙奔。báo mù dōng fēng jǐ lí luò,xuě tāo yǐn yuē wàn lóng bēn。

遂初黄友逊斋

葛绍体

艺圃楼高插架书,只将逊志力耘锄。yì pǔ lóu gāo chā jià shū,zhǐ jiāng xùn zhì lì yún chú。
堂堂乃祖声名在,直使人称两遂初。táng táng nǎi zǔ shēng míng zài,zhí shǐ rén chēng liǎng suì chū。

题丽句亭

葛绍体

王谢风流盟未寒,枝藤杯酒翠微间。wáng xiè fēng liú méng wèi hán,zhī téng bēi jiǔ cuì wēi jiān。
松花半落春山暮,云满一溪春水闲。sōng huā bàn luò chūn shān mù,yún mǎn yī xī chūn shuǐ xián。

题新安汪氏心远亭

葛绍体

来傍蓬莱夜读书,盂山相对是吾庐。lái bàng péng lái yè dú shū,yú shān xiāng duì shì wú lú。
不妨车马自来去,一片闲心泊太虚。bù fáng chē mǎ zì lái qù,yī piàn xián xīn pō tài xū。

题天庆观

葛绍体

淡云疏雨嫩凉天,老柏梢头挂瘦猿。dàn yún shū yǔ nèn liáng tiān,lǎo bǎi shāo tóu guà shòu yuán。
仙殿崔嵬钟磬响,纸钱灰起祭中元。xiān diàn cuī wéi zhōng qìng xiǎng,zhǐ qián huī qǐ jì zhōng yuán。

题戒珠寺竹阁

葛绍体

松雪半梢寒鹊语,风敲疏竹度斜阳。sōng xuě bàn shāo hán què yǔ,fēng qiāo shū zhú dù xié yáng。
幽寻有客自来去,静对僧禅一缕香。yōu xún yǒu kè zì lái qù,jìng duì sēng chán yī lǚ xiāng。

高文父隐居

葛绍体

岸西城郭岸南村,杨柳排空竹驻云。àn xī chéng guō àn nán cūn,yáng liǔ pái kōng zhú zhù yún。
不必青山映门巷,芦花一带水平分。bù bì qīng shān yìng mén xiàng,lú huā yī dài shuǐ píng fēn。

钟庆饮别

葛绍体

日添一线酒壶边,小阁连装胜去年。rì tiān yī xiàn jiǔ hú biān,xiǎo gé lián zhuāng shèng qù nián。
明夜月生何处有,短帆风定下塘船。míng yè yuè shēng hé chù yǒu,duǎn fān fēng dìng xià táng chuán。

赠休斋沈老丈

葛绍体

澉浦东南海面横,惯看潮落又潮生。gǎn pǔ dōng nán hǎi miàn héng,guàn kàn cháo luò yòu cháo shēng。
嫌渠万里风波险,心地一生平处行。xián qú wàn lǐ fēng bō xiǎn,xīn dì yī shēng píng chù xíng。

赠休斋沈老丈

葛绍体

酒边风月是诗情,平淡精神最老成。jiǔ biān fēng yuè shì shī qíng,píng dàn jīng shén zuì lǎo chéng。
每爱晋人标韵别,发挥天趣更渊明。měi ài jìn rén biāo yùn bié,fā huī tiān qù gèng yuān míng。

赠黄友把酒东皋三首

葛绍体

野水平流一带斜,去来征棹几年华。yě shuǐ píng liú yī dài xié,qù lái zhēng zhào jǐ nián huá。
东风又染山光绿,好拂丝纶钓浪花。dōng fēng yòu rǎn shān guāng lǜ,hǎo fú sī lún diào làng huā。

赠黄友把酒东皋三首

葛绍体

风光依约上征帆,云影参差带远山。fēng guāng yī yuē shàng zhēng fān,yún yǐng cān chà dài yuǎn shān。
野岸水平耕钓足,镜湖消得一春闲。yě àn shuǐ píng gēng diào zú,jìng hú xiāo dé yī chūn xián。

赠黄友把酒东皋三首

葛绍体

东风鹭影几横斜,晚日飞来漾雪华。dōng fēng lù yǐng jǐ héng xié,wǎn rì fēi lái yàng xuě huá。
好伴闲身春雨里,一川烟雨落梨花。hǎo bàn xián shēn chūn yǔ lǐ,yī chuān yān yǔ luò lí huā。

和袁抱瓮

葛绍体

雨滴残更不忍听,欲寻归梦梦难成。yǔ dī cán gèng bù rěn tīng,yù xún guī mèng mèng nán chéng。
西风起处雁声急,多少悲秋行客情。xī fēng qǐ chù yàn shēng jí,duō shǎo bēi qiū xíng kè qíng。