古诗词

代寿安宣相

程公许

帝祐炎图合中兴,风云嘉会契千龄。dì yòu yán tú hé zhōng xīng,fēng yún jiā huì qì qiān líng。
石田旱暵须膏泽,蛰户阴凝耸震霆。shí tián hàn hàn xū gāo zé,zhé hù yīn níng sǒng zhèn tíng。
审象岩间同说命,绝韦圣处见羲经。shěn xiàng yán jiān tóng shuō mìng,jué wéi shèng chù jiàn xī jīng。
立谈解使枭羹烂,馀事能空兔窟腥。lì tán jiě shǐ xiāo gēng làn,yú shì néng kōng tù kū xīng。
岌岌危机还奠枕,恢恢游刃发新硎。jí jí wēi jī hái diàn zhěn,huī huī yóu rèn fā xīn xíng。
坐令含哺娱黄耇,忍使供徭困白丁。zuò lìng hán bǔ yú huáng gǒu,rěn shǐ gōng yáo kùn bái dīng。
河带已知申汉誓,云和聊复访湘灵。hé dài yǐ zhī shēn hàn shì,yún hé liáo fù fǎng xiāng líng。
归来旌节华仁里,寄傲壶觞等大庭。guī lái jīng jié huá rén lǐ,jì ào hú shāng děng dà tíng。
天厌游氛侵上国,风传飞羽警边亭。tiān yàn yóu fēn qīn shàng guó,fēng chuán fēi yǔ jǐng biān tíng。
汗颜何限指空血,胶柱谁云瑟可听。hàn yán hé xiàn zhǐ kōng xuè,jiāo zhù shuí yún sè kě tīng。
斧钺重开都督府,緌绅盛集小朝廷。fǔ yuè zhòng kāi dōu dū fǔ,ruí shēn shèng jí xiǎo cháo tíng。
白波坐压风涛汹,黄纸恩浓雨露泠。bái bō zuò yā fēng tāo xiōng,huáng zhǐ ēn nóng yǔ lù líng。
重与蜀民司命脉,定知天陛渴仪形。zhòng yǔ shǔ mín sī mìng mài,dìng zhī tiān bì kě yí xíng。
着高何病棋难活,事定端如醉得醒。zhe gāo hé bìng qí nán huó,shì dìng duān rú zuì dé xǐng。
万里车书宁久隔,三边鼙鼓几时停。wàn lǐ chē shū níng jiǔ gé,sān biān pí gǔ jǐ shí tíng。
西南屹立擎天柱,子午长驱建屋瓴。xī nán yì lì qíng tiān zhù,zi wǔ zhǎng qū jiàn wū líng。
会见舆图恢故境,便纡公衮坐头厅。huì jiàn yú tú huī gù jìng,biàn yū gōng gǔn zuò tóu tīng。
无穷寿福由忠赤,不朽功名付汗青。wú qióng shòu fú yóu zhōng chì,bù xiǔ gōng míng fù hàn qīng。
自笑此生同塞马,若为有幸列侯鲭。zì xiào cǐ shēng tóng sāi mǎ,ruò wèi yǒu xìng liè hóu qīng。
诵诗起为苍生贺,南极星环帝座星。sòng shī qǐ wèi cāng shēng hè,nán jí xīng huán dì zuò xīng。

程公许

程公许(?—1251),字季与,一字希颖,号沧州。南宋眉州眉山(今属四川)人,一说叙州宣化(今四川宜宾西北)人。嘉定进士。历官著作郎、起居郎,数论劾史嵩之。后迁中书舍人,进礼部侍郎,又论劾郑清之。屡遭排挤,官终权刑部尚书。有文才,今存《沧州尘缶编》。 程公许的作品>>

猜您喜欢

锁宿馀半月得闲读书喜而有赋

程公许

日月疾跳丸,简篇浩烟海。rì yuè jí tiào wán,jiǎn piān hào yān hǎi。
弓旌误诱去,叹息可中悔。gōng jīng wù yòu qù,tàn xī kě zhōng huǐ。

锁宿馀半月得闲读书喜而有赋

程公许

马瘏仆亦倦,得休苦无多。mǎ tú pū yì juàn,dé xiū kǔ wú duō。
剥啄复剥啄,奈此分阴何。bō zhuó fù bō zhuó,nài cǐ fēn yīn hé。

锁宿馀半月得闲读书喜而有赋

程公许

薰风锁重棘,襆被去何勇。xūn fēng suǒ zhòng jí,fú bèi qù hé yǒng。
私我几日闲,此意千金重。sī wǒ jǐ rì xián,cǐ yì qiān jīn zhòng。

锁宿馀半月得闲读书喜而有赋

程公许

晴檐荫虚白,夜灯耿阒寥。qíng yán yīn xū bái,yè dēng gěng qù liáo。
自怜声吾伊,亦复如闻韶。zì lián shēng wú yī,yì fù rú wén sháo。

锁宿馀半月得闲读书喜而有赋

程公许

王事有期程,称意不可再。wáng shì yǒu qī chéng,chēng yì bù kě zài。
寄言山中友,勿误青衫爱。jì yán shān zhōng yǒu,wù wù qīng shān ài。

上元即事四首

程公许

放灯时节快晴天,红杏梢头璧月圆。fàng dēng shí jié kuài qíng tiān,hóng xìng shāo tóu bì yuè yuán。
物色似嫌人意懒,故撩吟思着风烟。wù sè shì xián rén yì lǎn,gù liāo yín sī zhe fēng yān。

上元即事四首

程公许

昭觉芙蕖万炬红,马蹄无处避香风。zhāo jué fú qú wàn jù hóng,mǎ tí wú chù bì xiāng fēng。
胜游似梦难重省,最忆琼酥点缀工。shèng yóu shì mèng nán zhòng shěng,zuì yì qióng sū diǎn zhuì gōng。

上元即事四首

程公许

懒慢无才可热官,良辰何以博亲欢。lǎn màn wú cái kě rè guān,liáng chén hé yǐ bó qīn huān。
翻思田舍朋簪盍,浊酒青灯语夜阑。fān sī tián shě péng zān hé,zhuó jiǔ qīng dēng yǔ yè lán。

上元即事四首

程公许

不用长檠换短檠,一窗图史任纵横。bù yòng zhǎng qíng huàn duǎn qíng,yī chuāng tú shǐ rèn zòng héng。
定知太乙青藜杖,合向书边分外明。dìng zhī tài yǐ qīng lí zhàng,hé xiàng shū biān fēn wài míng。

元夕题灯龛四首

程公许

绿绮新调正始音,红蕖小放上元灯。lǜ qǐ xīn diào zhèng shǐ yīn,hóng qú xiǎo fàng shàng yuán dēng。
游人莫诮遨头懒,只愿年丰岁事登。yóu rén mò qiào áo tóu lǎn,zhǐ yuàn nián fēng suì shì dēng。

元夕题灯龛四首

程公许

围棘侵天催速战,土膏得雨要深耕。wéi jí qīn tiān cuī sù zhàn,tǔ gāo dé yǔ yào shēn gēng。
儒风鼎盛田多稼,早愿三边洗甲兵。rú fēng dǐng shèng tián duō jià,zǎo yuàn sān biān xǐ jiǎ bīng。

元夕题灯龛四首

程公许

期会从教迫星火,弦歌我自乐春风。qī huì cóng jiào pò xīng huǒ,xián gē wǒ zì lè chūn fēng。
欲知政理和平处,都在邦人笑语中。yù zhī zhèng lǐ hé píng chù,dōu zài bāng rén xiào yǔ zhōng。

元夕题灯龛四首

程公许

水晶帘映宝灯明,海上移来不夜城。shuǐ jīng lián yìng bǎo dēng míng,hǎi shàng yí lái bù yè chéng。
何似图书群玉府,青藜静对月三更。hé shì tú shū qún yù fǔ,qīng lí jìng duì yuè sān gèng。

和程及甫迎春三首

程公许

语脉留连烛跋频,也知同姓异他人。yǔ mài liú lián zhú bá pín,yě zhī tóng xìng yì tā rén。
笔花枉着蓝田纸,谁直金銮夜演纶。bǐ huā wǎng zhe lán tián zhǐ,shuí zhí jīn luán yè yǎn lún。

和程及甫迎春三首

程公许

剑栈云深烂漫游,知非吾土且登楼。jiàn zhàn yún shēn làn màn yóu,zhī fēi wú tǔ qiě dēng lóu。
薰风十里陌堤上,打伴明当还益州。xūn fēng shí lǐ mò dī shàng,dǎ bàn míng dāng hái yì zhōu。