古诗词

送悦斋先生

程公许

风尘三十年,世途日险窄。fēng chén sān shí nián,shì tú rì xiǎn zhǎi。
婵娟弃土梗,倚市竞容泽。chán juān qì tǔ gěng,yǐ shì jìng róng zé。
大雅何寂寥,志士三叹息。dà yǎ hé jì liáo,zhì shì sān tàn xī。
维皇惠斯文,为国永寿脉。wéi huáng huì sī wén,wèi guó yǒng shòu mài。
灵光岿独存,硕果有不食。líng guāng kuī dú cún,shuò guǒ yǒu bù shí。
坤维返全璧,北墅归散策。kūn wéi fǎn quán bì,běi shù guī sàn cè。
天开景气新,晴破层冰积。tiān kāi jǐng qì xīn,qíng pò céng bīng jī。
畴咨耿宵虑,图任先耆德。chóu zī gěng xiāo lǜ,tú rèn xiān qí dé。
披云绚天章,趣驾觐宸极。pī yún xuàn tiān zhāng,qù jià jìn chén jí。
喉舌俄申命,股肱待宣力。hóu shé é shēn mìng,gǔ gōng dài xuān lì。
解弦未为难,航险那可忽。jiě xián wèi wèi nán,háng xiǎn nà kě hū。
泾渭不同流,薰莸讵相入。jīng wèi bù tóng liú,xūn yóu jù xiāng rù。
所虞愤失职,阴拱或伺隙。suǒ yú fèn shī zhí,yīn gǒng huò cì xì。
事须众贤和,乃可殄行堲。shì xū zhòng xián hé,nǎi kě tiǎn xíng cí。
沉几陛下圣,虚己言路辟。chén jǐ bì xià shèng,xū jǐ yán lù pì。
稍欣元气充,犹虑外忧迫。shāo xīn yuán qì chōng,yóu lǜ wài yōu pò。
敌情任反覆,庙论须谨密。dí qíng rèn fǎn fù,miào lùn xū jǐn mì。
功名百尺竿,家国万金璧。gōng míng bǎi chǐ gān,jiā guó wàn jīn bì。
平生一知己,瓣香无愧色。píng shēng yī zhī jǐ,bàn xiāng wú kuì sè。
驽怯勉荷担,迟顽费推激。nú qiè miǎn hé dān,chí wán fèi tuī jī。
大艑驾云涛,薰风饱帆席。dà biàn jià yún tāo,xūn fēng bǎo fān xí。
丁宁耳面命,远别何须惜。dīng níng ěr miàn mìng,yuǎn bié hé xū xī。
宽以七月程,修门拜赤舄。kuān yǐ qī yuè chéng,xiū mén bài chì xì。

程公许

程公许(?—1251),字季与,一字希颖,号沧州。南宋眉州眉山(今属四川)人,一说叙州宣化(今四川宜宾西北)人。嘉定进士。历官著作郎、起居郎,数论劾史嵩之。后迁中书舍人,进礼部侍郎,又论劾郑清之。屡遭排挤,官终权刑部尚书。有文才,今存《沧州尘缶编》。 程公许的作品>>

猜您喜欢

安人赵氏哀词

程公许

商飙之萧瑟兮,百草莽其披离。shāng biāo zhī xiāo sè xī,bǎi cǎo mǎng qí pī lí。
何深林之敷蕙兮,蔼芳华其不亏。hé shēn lín zhī fū huì xī,ǎi fāng huá qí bù kuī。
物有生而专美兮,岂伊人而不然。wù yǒu shēng ér zhuān měi xī,qǐ yī rén ér bù rán。
阒浚房其窈窕兮,非从夫将孰称贤。qù jùn fáng qí yǎo tiǎo xī,fēi cóng fū jiāng shú chēng xián。
媚璇源之驶浏兮,四仙之峰其巀嶪。mèi xuán yuán zhī shǐ liú xī,sì xiān zhī fēng qí jié yè。
衮衣蔼其硕肤兮,笄珈配之炜晔。gǔn yī ǎi qí shuò fū xī,jī jiā pèi zhī wěi yè。
有斋季女淑且明兮,天作之对奚苟求。yǒu zhāi jì nǚ shū qiě míng xī,tiān zuò zhī duì xī gǒu qiú。
懿玉屏之有孙兮,嗣宽闲之洁修。yì yù píng zhī yǒu sūn xī,sì kuān xián zhī jié xiū。
面嘉命其必敬戒兮,庶几君子之好逑。miàn jiā mìng qí bì jìng jiè xī,shù jǐ jūn zi zhī hǎo qiú。
歌福履之将兮,咏室家之宜。gē fú lǚ zhī jiāng xī,yǒng shì jiā zhī yí。
敝屣珠玉吾何有兮,佩礼义而服书诗。bì xǐ zhū yù wú hé yǒu xī,pèi lǐ yì ér fú shū shī。
顾俗好之骛荣兮,得则盈而失则沮。gù sú hǎo zhī wù róng xī,dé zé yíng ér shī zé jǔ。
美君子其独不群兮,期百岁而偕处。měi jūn zi qí dú bù qún xī,qī bǎi suì ér xié chù。
夫何孤鸾一朝而舞镜兮,悼亡赋而鬓霜。fū hé gū luán yī cháo ér wǔ jìng xī,dào wáng fù ér bìn shuāng。
念天秩之有典兮,幽明离隔其忍忘。niàn tiān zhì zhī yǒu diǎn xī,yōu míng lí gé qí rěn wàng。
冷辟邪而烬绝兮,叠旁行其蛛蟊。lěng pì xié ér jìn jué xī,dié páng xíng qí zhū máo。
耿松冈之夜月兮,尚欣欣以从舅姑之游。gěng sōng gāng zhī yè yuè xī,shàng xīn xīn yǐ cóng jiù gū zhī yóu。
悼人命其孰司兮,参大衍其非夭。dào rén mìng qí shú sī xī,cān dà yǎn qí fēi yāo。
信流芳之未沫兮,岂独华发而曰寿。xìn liú fāng zhī wèi mò xī,qǐ dú huá fā ér yuē shòu。
苟天理之可恃兮,君子之步其丹霄。gǒu tiān lǐ zhī kě shì xī,jūn zi zhī bù qí dān xiāo。
汤沐大国日可冀兮,尚足慰芳魂于一丘。tāng mù dà guó rì kě jì xī,shàng zú wèi fāng hún yú yī qiū。