古诗词

代上夔帅丁文伯

程公许

璧月行素空,流魄寒潭水。bì yuè xíng sù kōng,liú pò hán tán shuǐ。
水非与月期,月岂待濯洗。shuǐ fēi yǔ yuè qī,yuè qǐ dài zhuó xǐ。
天光发于定,妙契元一理。tiān guāng fā yú dìng,miào qì yuán yī lǐ。
士生无南北,乐在相知心。shì shēng wú nán běi,lè zài xiāng zhī xīn。
同行不同调,有如辰与参。tóng xíng bù tóng diào,yǒu rú chén yǔ cān。
一言针芥投,山水皆知音。yī yán zhēn jiè tóu,shān shuǐ jiē zhī yīn。
畏斋天下士,执鞭愧我后。wèi zhāi tiān xià shì,zhí biān kuì wǒ hòu。
当时俭府莲,最说庾公秀。dāng shí jiǎn fǔ lián,zuì shuō yǔ gōng xiù。
十年一欠伸,西楼黯回首。shí nián yī qiàn shēn,xī lóu àn huí shǒu。
油幢古夔子,锁棘外南宫。yóu chuáng gǔ kuí zi,suǒ jí wài nán gōng。
宝鉴贮英裁,毡笔题至公。bǎo jiàn zhù yīng cái,zhān bǐ tí zhì gōng。
讯旧一以悽,浩荡华表风。xùn jiù yī yǐ qī,hào dàng huá biǎo fēng。
宇县莽烟尘,人物叹今眇。yǔ xiàn mǎng yān chén,rén wù tàn jīn miǎo。
兰芷閟其芳,所御或荼蓼。lán zhǐ bì qí fāng,suǒ yù huò tú liǎo。
隐思不遑寐,令我忧心悄。yǐn sī bù huáng mèi,lìng wǒ yōu xīn qiāo。
古今几枰棋,胜败无常形。gǔ jīn jǐ píng qí,shèng bài wú cháng xíng。
世岂欠国手,一著何可轻。shì qǐ qiàn guó shǒu,yī zhù hé kě qīng。
但恐当局迷,渠知死可生。dàn kǒng dāng jú mí,qú zhī sǐ kě shēng。
向来一寸心,行世几濩落。xiàng lái yī cùn xīn,xíng shì jǐ huò luò。
矫性动有妨,幽思谁与豁。jiǎo xìng dòng yǒu fáng,yōu sī shuí yǔ huō。
为君歌慨慷,长风起天末。wèi jūn gē kǎi kāng,zhǎng fēng qǐ tiān mò。

程公许

程公许(?—1251),字季与,一字希颖,号沧州。南宋眉州眉山(今属四川)人,一说叙州宣化(今四川宜宾西北)人。嘉定进士。历官著作郎、起居郎,数论劾史嵩之。后迁中书舍人,进礼部侍郎,又论劾郑清之。屡遭排挤,官终权刑部尚书。有文才,今存《沧州尘缶编》。 程公许的作品>>

猜您喜欢

和程及甫迎春三首

程公许

万生宁不念扶颠,涧壑今犹挽莫前。wàn shēng níng bù niàn fú diān,jiàn hè jīn yóu wǎn mò qián。
过眼舜华开落几,功名好在鬓皤然。guò yǎn shùn huá kāi luò jǐ,gōng míng hǎo zài bìn pó rán。

和虞沧江梅花四绝句

程公许

横枝借与月传神,相对无言自目成。héng zhī jiè yǔ yuè chuán shén,xiāng duì wú yán zì mù chéng。
好在玉壶清夜里,冷香孤艳浸空明。hǎo zài yù hú qīng yè lǐ,lěng xiāng gū yàn jìn kōng míng。

和虞沧江梅花四绝句

程公许

园林春到杳无踪,恰似灵犀一点通。yuán lín chūn dào yǎo wú zōng,qià shì líng xī yī diǎn tōng。
剩著新题问花信,从头二十四番风。shèng zhù xīn tí wèn huā xìn,cóng tóu èr shí sì fān fēng。

和虞沧江梅花四绝句

程公许

铜彝深养玉肤肌,更着图书绕四围。tóng yí shēn yǎng yù fū jī,gèng zhe tú shū rào sì wéi。
千古离骚谁与续,袭人清韵自芳菲。qiān gǔ lí sāo shuí yǔ xù,xí rén qīng yùn zì fāng fēi。

和虞沧江梅花四绝句

程公许

暖日笼寒意小忺,为君索笑一巡檐。nuǎn rì lóng hán yì xiǎo xiān,wèi jūn suǒ xiào yī xún yán。
细挼玉糁浮杯面,犹自诗肠未属厌。xì ruá yù sǎn fú bēi miàn,yóu zì shī cháng wèi shǔ yàn。

和司令洪文咏梅花两绝句

程公许

人间何处觅琼华,元住瑶池阿母家。rén jiān hé chù mì qióng huá,yuán zhù yáo chí ā mǔ jiā。
应念维摩室无侍,来随天女供天花。yīng niàn wéi mó shì wú shì,lái suí tiān nǚ gōng tiān huā。

和司令洪文咏梅花两绝句

程公许

旧游无处问芳华,身似禅僧处处家。jiù yóu wú chù wèn fāng huá,shēn shì chán sēng chù chù jiā。
聊共梅花娱岁晚,又催元日颂椒花。liáo gòng méi huā yú suì wǎn,yòu cuī yuán rì sòng jiāo huā。

再和

程公许

闻道溪桥涩欲干,黄昏缟袂不禁寒。wén dào xī qiáo sè yù gàn,huáng hūn gǎo mèi bù jìn hán。
爱之不见空搔首,玉立亭亭可得干。ài zhī bù jiàn kōng sāo shǒu,yù lì tíng tíng kě dé gàn。

再和

程公许

一冬已放酒杯乾,三复名章敌露寒。yī dōng yǐ fàng jiǔ bēi qián,sān fù míng zhāng dí lù hán。
著我瑶林琼树里,何须初雪画江干。zhù wǒ yáo lín qióng shù lǐ,hé xū chū xuě huà jiāng gàn。

和若水赋郡圃梅花三绝句

程公许

踏雪微吟分外清,蓝桥底处觅云英。tà xuě wēi yín fēn wài qīng,lán qiáo dǐ chù mì yún yīng。
客来何物供娱玩,竹叶新篘玉糁羹。kè lái hé wù gōng yú wán,zhú yè xīn chōu yù sǎn gēng。

和若水赋郡圃梅花三绝句

程公许

琼玉林中笑语亲,色香原不著根尘。qióng yù lín zhōng xiào yǔ qīn,sè xiāng yuán bù zhù gēn chén。
淡烟疏雨静相对,聊藉诗篇管领春。dàn yān shū yǔ jìng xiāng duì,liáo jí shī piān guǎn lǐng chūn。

和若水赋郡圃梅花三绝句

程公许

冰池媚影早春时,转眼累累子着枝。bīng chí mèi yǐng zǎo chūn shí,zhuǎn yǎn lèi lèi zi zhe zhī。
调饪可能无好手,太羹真味付谁知。diào rèn kě néng wú hǎo shǒu,tài gēng zhēn wèi fù shuí zhī。

程公许

和风酽日又清明,茶事惊呼探火新。hé fēng yàn rì yòu qīng míng,chá shì jīng hū tàn huǒ xīn。
整顿安舆扶鹤骨,晴郊满意赏青春。zhěng dùn ān yú fú hè gǔ,qíng jiāo mǎn yì shǎng qīng chūn。

程公许

琴鹤清风久寂寥,谷居忠愤绚银钩。qín hè qīng fēng jiǔ jì liáo,gǔ jū zhōng fèn xuàn yín gōu。
龛中片石费锥凿,还为两翁须点头。kān zhōng piàn shí fèi zhuī záo,hái wèi liǎng wēng xū diǎn tóu。

程公许

休问霜林鹤顶丹,空庭三尺绿新攒。xiū wèn shuāng lín hè dǐng dān,kōng tíng sān chǐ lǜ xīn zǎn。
从渠五老掀髯笑,我自与师盟岁寒。cóng qú wǔ lǎo xiān rán xiào,wǒ zì yǔ shī méng suì hán。