古诗词

又以堰事滞留姜主簿学父载酒相劳于离堆新繁宰鲜于子清永康理曹季德夫导江士鲜于才卿同会

程公许

穿江慨秦守,瞻岷怀子长。chuān jiāng kǎi qín shǒu,zhān mín huái zi zhǎng。
成书著不刊,明德益难忘。chéng shū zhù bù kān,míng dé yì nán wàng。
千载志尚友,百里职劝相。qiān zài zhì shàng yǒu,bǎi lǐ zhí quàn xiāng。
每负伐檀耻,欲期尽心偿。měi fù fá tán chǐ,yù qī jǐn xīn cháng。
笼石饱冬霁,云车喧春阳。lóng shí bǎo dōng jì,yún chē xuān chūn yáng。
经始愧前哲,悯劳得仇香。jīng shǐ kuì qián zhé,mǐn láo dé chóu xiāng。
选胜山水窟,浣我冰雪肠。xuǎn shèng shān shuǐ kū,huàn wǒ bīng xuě cháng。
飞幰集诸彦,引睇周八荒。fēi xiǎn jí zhū yàn,yǐn dì zhōu bā huāng。
暖翠凝黛面,晴云抹川梁。nuǎn cuì níng dài miàn,qíng yún mǒ chuān liáng。
清歌劝引满,佳趣殊未央。qīng gē quàn yǐn mǎn,jiā qù shū wèi yāng。
举头万仞雪,中有千斯仓。jǔ tóu wàn rèn xuě,zhōng yǒu qiān sī cāng。
采薇亦劳止,薄敛恐未遑。cǎi wēi yì láo zhǐ,báo liǎn kǒng wèi huáng。
何当洗甲兵,无以累庙堂。hé dāng xǐ jiǎ bīng,wú yǐ lèi miào táng。
文移宽郡邑,靴鞭却藩方。wén yí kuān jùn yì,xuē biān què fān fāng。
源清流乃浚,叶瘁根必伤。yuán qīng liú nǎi jùn,yè cuì gēn bì shāng。
念此意惝恍,凭高歌慨慷。niàn cǐ yì chǎng huǎng,píng gāo gē kǎi kāng。
不如邀飞仙,更与釂一觞。bù rú yāo fēi xiān,gèng yǔ jiào yī shāng。

程公许

程公许(?—1251),字季与,一字希颖,号沧州。南宋眉州眉山(今属四川)人,一说叙州宣化(今四川宜宾西北)人。嘉定进士。历官著作郎、起居郎,数论劾史嵩之。后迁中书舍人,进礼部侍郎,又论劾郑清之。屡遭排挤,官终权刑部尚书。有文才,今存《沧州尘缶编》。 程公许的作品>>

猜您喜欢

安人赵氏哀词

程公许

商飙之萧瑟兮,百草莽其披离。shāng biāo zhī xiāo sè xī,bǎi cǎo mǎng qí pī lí。
何深林之敷蕙兮,蔼芳华其不亏。hé shēn lín zhī fū huì xī,ǎi fāng huá qí bù kuī。
物有生而专美兮,岂伊人而不然。wù yǒu shēng ér zhuān měi xī,qǐ yī rén ér bù rán。
阒浚房其窈窕兮,非从夫将孰称贤。qù jùn fáng qí yǎo tiǎo xī,fēi cóng fū jiāng shú chēng xián。
媚璇源之驶浏兮,四仙之峰其巀嶪。mèi xuán yuán zhī shǐ liú xī,sì xiān zhī fēng qí jié yè。
衮衣蔼其硕肤兮,笄珈配之炜晔。gǔn yī ǎi qí shuò fū xī,jī jiā pèi zhī wěi yè。
有斋季女淑且明兮,天作之对奚苟求。yǒu zhāi jì nǚ shū qiě míng xī,tiān zuò zhī duì xī gǒu qiú。
懿玉屏之有孙兮,嗣宽闲之洁修。yì yù píng zhī yǒu sūn xī,sì kuān xián zhī jié xiū。
面嘉命其必敬戒兮,庶几君子之好逑。miàn jiā mìng qí bì jìng jiè xī,shù jǐ jūn zi zhī hǎo qiú。
歌福履之将兮,咏室家之宜。gē fú lǚ zhī jiāng xī,yǒng shì jiā zhī yí。
敝屣珠玉吾何有兮,佩礼义而服书诗。bì xǐ zhū yù wú hé yǒu xī,pèi lǐ yì ér fú shū shī。
顾俗好之骛荣兮,得则盈而失则沮。gù sú hǎo zhī wù róng xī,dé zé yíng ér shī zé jǔ。
美君子其独不群兮,期百岁而偕处。měi jūn zi qí dú bù qún xī,qī bǎi suì ér xié chù。
夫何孤鸾一朝而舞镜兮,悼亡赋而鬓霜。fū hé gū luán yī cháo ér wǔ jìng xī,dào wáng fù ér bìn shuāng。
念天秩之有典兮,幽明离隔其忍忘。niàn tiān zhì zhī yǒu diǎn xī,yōu míng lí gé qí rěn wàng。
冷辟邪而烬绝兮,叠旁行其蛛蟊。lěng pì xié ér jìn jué xī,dié páng xíng qí zhū máo。
耿松冈之夜月兮,尚欣欣以从舅姑之游。gěng sōng gāng zhī yè yuè xī,shàng xīn xīn yǐ cóng jiù gū zhī yóu。
悼人命其孰司兮,参大衍其非夭。dào rén mìng qí shú sī xī,cān dà yǎn qí fēi yāo。
信流芳之未沫兮,岂独华发而曰寿。xìn liú fāng zhī wèi mò xī,qǐ dú huá fā ér yuē shòu。
苟天理之可恃兮,君子之步其丹霄。gǒu tiān lǐ zhī kě shì xī,jūn zi zhī bù qí dān xiāo。
汤沐大国日可冀兮,尚足慰芳魂于一丘。tāng mù dà guó rì kě jì xī,shàng zú wèi fāng hún yú yī qiū。