古诗词

青山高为宋郎中德之作

程公许

青山高,六六峰。qīng shān gāo,liù liù fēng。
瑶镌嵽嶪千万仞,斗起西南天半空。yáo juān dié yè qiān wàn rèn,dòu qǐ xī nán tiān bàn kōng。
蒸岚喷薄不得泄,翠屏掩霭深几重。zhēng lán pēn báo bù dé xiè,cuì píng yǎn ǎi shēn jǐ zhòng。
不知丹梯委曲到何许,飞楼杰观缥缈疑神功。bù zhī dān tī wěi qū dào hé xǔ,fēi lóu jié guān piāo miǎo yí shén gōng。
丈人天上足官府,爱此叠嶂高巃嵷。zhàng rén tiān shàng zú guān fǔ,ài cǐ dié zhàng gāo lóng sǒng。
奏疏白玉京,此山上帝之离宫。zòu shū bái yù jīng,cǐ shān shàng dì zhī lí gōng。
臣请为帝守宫钥,检课列仙功行之异同。chén qǐng wèi dì shǒu gōng yào,jiǎn kè liè xiān gōng xíng zhī yì tóng。
帝凭玉几颔其奏,导以绛节双青童。dì píng yù jǐ hàn qí zòu,dǎo yǐ jiàng jié shuāng qīng tóng。
岳灵嶪峨远奔命,其下渎鬼趋蒙鸿。yuè líng yè é yuǎn bēn mìng,qí xià dú guǐ qū méng hóng。
丹书校录晓继夕,朱衣执侍严且恭。dān shū xiào lù xiǎo jì xī,zhū yī zhí shì yán qiě gōng。
赤明龙汉屈指今几劫,珠幢羽帔可想不可踪。chì míng lóng hàn qū zhǐ jīn jǐ jié,zhū chuáng yǔ pèi kě xiǎng bù kě zōng。
云璈铿鍧洞天晓,步虚寥亮阊阖风。yún áo kēng hōng dòng tiān xiǎo,bù xū liáo liàng chāng hé fēng。
有时山空夜永斗柄出复没,眩眼千炬煜煜灯吐红。yǒu shí shān kōng yè yǒng dòu bǐng chū fù méi,xuàn yǎn qiān jù yù yù dēng tǔ hóng。
呜呼青山高兮六六峰,丈人宫阙兮远层穹,飞仙来往兮安得逢。wū hū qīng shān gāo xī liù liù fēng,zhàng rén gōng quē xī yuǎn céng qióng,fēi xiān lái wǎng xī ān dé féng。
山中人兮媚幽独,烜山绪兮雪溪翁。shān zhōng rén xī mèi yōu dú,xuǎn shān xù xī xuě xī wēng。
形癯霄汉舞皓鹤,神茂晴峦森老松。xíng qú xiāo hàn wǔ hào hè,shén mào qíng luán sēn lǎo sōng。
三生曾侍丈人之左右,出入孔老竺乾之学该以通。sān shēng céng shì zhàng rén zhī zuǒ yòu,chū rù kǒng lǎo zhú qián zhī xué gāi yǐ tōng。
把茅山间二十年,幽栖活计那讳穷。bǎ máo shān jiān èr shí nián,yōu qī huó jì nà huì qióng。
白云四壁兮风月窗栊,玉泉如饴兮柏实可饔。bái yún sì bì xī fēng yuè chuāng lóng,yù quán rú yí xī bǎi shí kě yōng。
丈人悯世日混浊,敕遣下山开瞽蒙。zhàng rén mǐn shì rì hùn zhuó,chì qiǎn xià shān kāi gǔ méng。
被发鞭麒麟,驾霆呵灵霳。bèi fā biān qí lín,jià tíng hē líng lóng。
高冈一鸣众鸟喑不吐,修门再入九虎狞以攻。gāo gāng yī míng zhòng niǎo yīn bù tǔ,xiū mén zài rù jiǔ hǔ níng yǐ gōng。
飘然整我飞霞佩,佳山水处挟册从。piāo rán zhěng wǒ fēi xiá pèi,jiā shān shuǐ chù xié cè cóng。
仙槎尚有楼突兀,荡漾万顷风涛中。xiān chá shàng yǒu lóu tū wù,dàng yàng wàn qǐng fēng tāo zhōng。
酒酣浩歌蕊珠三叠之险韵,出没蛟蜃悲鱼龙。jiǔ hān hào gē ruǐ zhū sān dié zhī xiǎn yùn,chū méi jiāo shèn bēi yú lóng。
道逢仇池老仙伯,握手一笑蟆鼻烟溟蒙。dào féng chóu chí lǎo xiān bó,wò shǒu yī xiào má bí yān míng méng。
混成庵中据梧默数息,明霞阁上弹铗看飞鸿。hùn chéng ān zhōng jù wú mò shù xī,míng xiá gé shàng dàn jiá kàn fēi hóng。
丈人嗔不归,鸾歌凤舞瞻听慵。zhàng rén chēn bù guī,luán gē fèng wǔ zhān tīng yōng。
我闻至人离世不忘世,肯学山泽之臞块独守此虎豹丛。wǒ wén zhì rén lí shì bù wàng shì,kěn xué shān zé zhī qú kuài dú shǒu cǐ hǔ bào cóng。
欧子来自神清洞,乐天故栖蓬海东。ōu zi lái zì shén qīng dòng,lè tiān gù qī péng hǎi dōng。
手携天孙云汉之机杼,下与世俗一洗组纂之拙工。shǒu xié tiān sūn yún hàn zhī jī zhù,xià yǔ shì sú yī xǐ zǔ zuǎn zhī zhuō gōng。
后先相望几百年,帝命何独私与公。hòu xiān xiāng wàng jǐ bǎi nián,dì mìng hé dú sī yǔ gōng。
青山之阻烟霞浓,六时滴水声玲珑。qīng shān zhī zǔ yān xiá nóng,liù shí dī shuǐ shēng líng lóng。
猿鹤何知强悽怨,祝公不用思??。yuán hè hé zhī qiáng qī yuàn,zhù gōng bù yòng sī chōng chōng。
我愿飞章夜扣丈人九仙之宝室,世路荆棘人心蓬。wǒ yuàn fēi zhāng yè kòu zhàng rén jiǔ xiān zhī bǎo shì,shì lù jīng jí rén xīn péng。
洗氛涤祲待雨露,惊聩醒醉须笙镛。xǐ fēn dí jìn dài yǔ lù,jīng kuì xǐng zuì xū shēng yōng。
乞公且住千百岁,要使民有司命儒有宗。qǐ gōng qiě zhù qiān bǎi suì,yào shǐ mín yǒu sī mìng rú yǒu zōng。
色丝不尽今古胸,帝衮何阙须弥缝,笑谈变俗为时雍。sè sī bù jǐn jīn gǔ xiōng,dì gǔn hé quē xū mí fèng,xiào tán biàn sú wèi shí yōng。
青山青山长好在,洞天气物何曾改。qīng shān qīng shān zhǎng hǎo zài,dòng tiān qì wù hé céng gǎi。
归来瑶简朝丈人,坐看桑田变沧海。guī lái yáo jiǎn cháo zhàng rén,zuò kàn sāng tián biàn cāng hǎi。

程公许

程公许(?—1251),字季与,一字希颖,号沧州。南宋眉州眉山(今属四川)人,一说叙州宣化(今四川宜宾西北)人。嘉定进士。历官著作郎、起居郎,数论劾史嵩之。后迁中书舍人,进礼部侍郎,又论劾郑清之。屡遭排挤,官终权刑部尚书。有文才,今存《沧州尘缶编》。 程公许的作品>>

猜您喜欢

程公许

翛翛竹色蘸清尊,更借阴风荡午暄。xiāo xiāo zhú sè zhàn qīng zūn,gèng jiè yīn fēng dàng wǔ xuān。
博得亲颜开一笑,佳名须记寿星轩。bó dé qīn yán kāi yī xiào,jiā míng xū jì shòu xīng xuān。

黄香梅

程公许

缃枝涤露最鲜明,琼佩归来带宿酲。xiāng zhī dí lù zuì xiān míng,qióng pèi guī lái dài sù chéng。
莫向人间强分别,一般品职列三清。mò xiàng rén jiān qiáng fēn bié,yī bān pǐn zhí liè sān qīng。

绿萼梅

程公许

缥缈南山萼绿华,春宵侍宴玉皇家。piāo miǎo nán shān è lǜ huá,chūn xiāo shì yàn yù huáng jiā。
定知饮釂玻瓈碗,去拥云軿并六花。dìng zhī yǐn jiào bō lí wǎn,qù yōng yún píng bìng liù huā。

红梅

程公许

群仙遥夜倚栏时,东阁诗成一段奇。qún xiān yáo yè yǐ lán shí,dōng gé shī chéng yī duàn qí。
休遣北人轻辨认,杏繁较似乏清姿。xiū qiǎn běi rén qīng biàn rèn,xìng fán jiào shì fá qīng zī。

题花十绝句

程公许

忆昨刘园共一杯,花虽多品未全开。yì zuó liú yuán gòng yī bēi,huā suī duō pǐn wèi quán kāi。
芳郊是处堪行乐,正用此时特事来。fāng jiāo shì chù kān xíng lè,zhèng yòng cǐ shí tè shì lái。

题花十绝句

程公许

谷雨犹赊半月期,禁烟花事已纷披。gǔ yǔ yóu shē bàn yuè qī,jìn yān huā shì yǐ fēn pī。
吏尘眯目春馀几,却被名花唤觅诗。lì chén mī mù chūn yú jǐ,què bèi míng huā huàn mì shī。

题花十绝句

程公许

杨花漠漠乱晴空,翠幰箯舆御晚风。yáng huā mò mò luàn qíng kōng,cuì xiǎn biān yú yù wǎn fēng。
试与徐园评绝品,紫毬曲柄状元红。shì yǔ xú yuán píng jué pǐn,zǐ qiú qū bǐng zhuàng yuán hóng。

题花十绝句

程公许

何相家庭仅百窠,拥培力厚得春多。hé xiāng jiā tíng jǐn bǎi kē,yōng péi lì hòu dé chūn duō。
群妃舞散瑶台晚,尽醉东皇金叵罗。qún fēi wǔ sàn yáo tái wǎn,jǐn zuì dōng huáng jīn pǒ luó。

题花十绝句

程公许

花城最好穆家亭,一树双跗叠彩云。huā chéng zuì hǎo mù jiā tíng,yī shù shuāng fū dié cǎi yún。
似是将雏有先兆,主林神为瑞斯文。shì shì jiāng chú yǒu xiān zhào,zhǔ lín shén wèi ruì sī wén。

题花十绝句

程公许

簿书投我梦沉迷,有客相携两日嬉。bù shū tóu wǒ mèng chén mí,yǒu kè xiāng xié liǎng rì xī。
饧粥催人归供节,蔡庄犹恨欠题诗。táng zhōu cuī rén guī gōng jié,cài zhuāng yóu hèn qiàn tí shī。

题花十绝句

程公许

一栏养就数窠花,却辨牙牌定等差。yī lán yǎng jiù shù kē huā,què biàn yá pái dìng děng chà。
我自色尘无染着,试将道眼看芳华。wǒ zì sè chén wú rǎn zhe,shì jiāng dào yǎn kàn fāng huá。

题花十绝句

程公许

胭脂楼与瑞云红,叠萼重跗剪刻工。yān zhī lóu yǔ ruì yún hóng,dié è zhòng fū jiǎn kè gōng。
元利滋为人伪夺,不如倾倒付东风。yuán lì zī wèi rén wěi duó,bù rú qīng dào fù dōng fēng。

题花十绝句

程公许

络绎筠篮为我分,古铜云罍井花温。luò yì yún lán wèi wǒ fēn,gǔ tóng yún léi jǐng huā wēn。
无情风雨连宵恶,数朵窗纱故自存。wú qíng fēng yǔ lián xiāo è,shù duǒ chuāng shā gù zì cún。

题花十绝句

程公许

饥肠可忍麦登场,寒索衣裘茧饫桑。jī cháng kě rěn mài dēng chǎng,hán suǒ yī qiú jiǎn yù sāng。
莫为花残恨风雨,深恩何以答东皇。mò wèi huā cán hèn fēng yǔ,shēn ēn hé yǐ dá dōng huáng。

小诗柬道传觅花栽

程公许

分我幽园花数栽,沧洲三径斸蒿莱。fēn wǒ yōu yuán huā shù zāi,cāng zhōu sān jìng zhǔ hāo lái。
殷勤雨露亲培植,小待春风共一杯。yīn qín yǔ lù qīn péi zhí,xiǎo dài chūn fēng gòng yī bēi。