古诗词

青山高为宋郎中德之作

程公许

青山高,六六峰。qīng shān gāo,liù liù fēng。
瑶镌嵽嶪千万仞,斗起西南天半空。yáo juān dié yè qiān wàn rèn,dòu qǐ xī nán tiān bàn kōng。
蒸岚喷薄不得泄,翠屏掩霭深几重。zhēng lán pēn báo bù dé xiè,cuì píng yǎn ǎi shēn jǐ zhòng。
不知丹梯委曲到何许,飞楼杰观缥缈疑神功。bù zhī dān tī wěi qū dào hé xǔ,fēi lóu jié guān piāo miǎo yí shén gōng。
丈人天上足官府,爱此叠嶂高巃嵷。zhàng rén tiān shàng zú guān fǔ,ài cǐ dié zhàng gāo lóng sǒng。
奏疏白玉京,此山上帝之离宫。zòu shū bái yù jīng,cǐ shān shàng dì zhī lí gōng。
臣请为帝守宫钥,检课列仙功行之异同。chén qǐng wèi dì shǒu gōng yào,jiǎn kè liè xiān gōng xíng zhī yì tóng。
帝凭玉几颔其奏,导以绛节双青童。dì píng yù jǐ hàn qí zòu,dǎo yǐ jiàng jié shuāng qīng tóng。
岳灵嶪峨远奔命,其下渎鬼趋蒙鸿。yuè líng yè é yuǎn bēn mìng,qí xià dú guǐ qū méng hóng。
丹书校录晓继夕,朱衣执侍严且恭。dān shū xiào lù xiǎo jì xī,zhū yī zhí shì yán qiě gōng。
赤明龙汉屈指今几劫,珠幢羽帔可想不可踪。chì míng lóng hàn qū zhǐ jīn jǐ jié,zhū chuáng yǔ pèi kě xiǎng bù kě zōng。
云璈铿鍧洞天晓,步虚寥亮阊阖风。yún áo kēng hōng dòng tiān xiǎo,bù xū liáo liàng chāng hé fēng。
有时山空夜永斗柄出复没,眩眼千炬煜煜灯吐红。yǒu shí shān kōng yè yǒng dòu bǐng chū fù méi,xuàn yǎn qiān jù yù yù dēng tǔ hóng。
呜呼青山高兮六六峰,丈人宫阙兮远层穹,飞仙来往兮安得逢。wū hū qīng shān gāo xī liù liù fēng,zhàng rén gōng quē xī yuǎn céng qióng,fēi xiān lái wǎng xī ān dé féng。
山中人兮媚幽独,烜山绪兮雪溪翁。shān zhōng rén xī mèi yōu dú,xuǎn shān xù xī xuě xī wēng。
形癯霄汉舞皓鹤,神茂晴峦森老松。xíng qú xiāo hàn wǔ hào hè,shén mào qíng luán sēn lǎo sōng。
三生曾侍丈人之左右,出入孔老竺乾之学该以通。sān shēng céng shì zhàng rén zhī zuǒ yòu,chū rù kǒng lǎo zhú qián zhī xué gāi yǐ tōng。
把茅山间二十年,幽栖活计那讳穷。bǎ máo shān jiān èr shí nián,yōu qī huó jì nà huì qióng。
白云四壁兮风月窗栊,玉泉如饴兮柏实可饔。bái yún sì bì xī fēng yuè chuāng lóng,yù quán rú yí xī bǎi shí kě yōng。
丈人悯世日混浊,敕遣下山开瞽蒙。zhàng rén mǐn shì rì hùn zhuó,chì qiǎn xià shān kāi gǔ méng。
被发鞭麒麟,驾霆呵灵霳。bèi fā biān qí lín,jià tíng hē líng lóng。
高冈一鸣众鸟喑不吐,修门再入九虎狞以攻。gāo gāng yī míng zhòng niǎo yīn bù tǔ,xiū mén zài rù jiǔ hǔ níng yǐ gōng。
飘然整我飞霞佩,佳山水处挟册从。piāo rán zhěng wǒ fēi xiá pèi,jiā shān shuǐ chù xié cè cóng。
仙槎尚有楼突兀,荡漾万顷风涛中。xiān chá shàng yǒu lóu tū wù,dàng yàng wàn qǐng fēng tāo zhōng。
酒酣浩歌蕊珠三叠之险韵,出没蛟蜃悲鱼龙。jiǔ hān hào gē ruǐ zhū sān dié zhī xiǎn yùn,chū méi jiāo shèn bēi yú lóng。
道逢仇池老仙伯,握手一笑蟆鼻烟溟蒙。dào féng chóu chí lǎo xiān bó,wò shǒu yī xiào má bí yān míng méng。
混成庵中据梧默数息,明霞阁上弹铗看飞鸿。hùn chéng ān zhōng jù wú mò shù xī,míng xiá gé shàng dàn jiá kàn fēi hóng。
丈人嗔不归,鸾歌凤舞瞻听慵。zhàng rén chēn bù guī,luán gē fèng wǔ zhān tīng yōng。
我闻至人离世不忘世,肯学山泽之臞块独守此虎豹丛。wǒ wén zhì rén lí shì bù wàng shì,kěn xué shān zé zhī qú kuài dú shǒu cǐ hǔ bào cóng。
欧子来自神清洞,乐天故栖蓬海东。ōu zi lái zì shén qīng dòng,lè tiān gù qī péng hǎi dōng。
手携天孙云汉之机杼,下与世俗一洗组纂之拙工。shǒu xié tiān sūn yún hàn zhī jī zhù,xià yǔ shì sú yī xǐ zǔ zuǎn zhī zhuō gōng。
后先相望几百年,帝命何独私与公。hòu xiān xiāng wàng jǐ bǎi nián,dì mìng hé dú sī yǔ gōng。
青山之阻烟霞浓,六时滴水声玲珑。qīng shān zhī zǔ yān xiá nóng,liù shí dī shuǐ shēng líng lóng。
猿鹤何知强悽怨,祝公不用思??。yuán hè hé zhī qiáng qī yuàn,zhù gōng bù yòng sī chōng chōng。
我愿飞章夜扣丈人九仙之宝室,世路荆棘人心蓬。wǒ yuàn fēi zhāng yè kòu zhàng rén jiǔ xiān zhī bǎo shì,shì lù jīng jí rén xīn péng。
洗氛涤祲待雨露,惊聩醒醉须笙镛。xǐ fēn dí jìn dài yǔ lù,jīng kuì xǐng zuì xū shēng yōng。
乞公且住千百岁,要使民有司命儒有宗。qǐ gōng qiě zhù qiān bǎi suì,yào shǐ mín yǒu sī mìng rú yǒu zōng。
色丝不尽今古胸,帝衮何阙须弥缝,笑谈变俗为时雍。sè sī bù jǐn jīn gǔ xiōng,dì gǔn hé quē xū mí fèng,xiào tán biàn sú wèi shí yōng。
青山青山长好在,洞天气物何曾改。qīng shān qīng shān zhǎng hǎo zài,dòng tiān qì wù hé céng gǎi。
归来瑶简朝丈人,坐看桑田变沧海。guī lái yáo jiǎn cháo zhàng rén,zuò kàn sāng tián biàn cāng hǎi。

程公许

程公许(?—1251),字季与,一字希颖,号沧州。南宋眉州眉山(今属四川)人,一说叙州宣化(今四川宜宾西北)人。嘉定进士。历官著作郎、起居郎,数论劾史嵩之。后迁中书舍人,进礼部侍郎,又论劾郑清之。屡遭排挤,官终权刑部尚书。有文才,今存《沧州尘缶编》。 程公许的作品>>

猜您喜欢

桂花

程公许

雨花那得着衣裾,遍界香分佛饭馀。yǔ huā nà dé zhe yī jū,biàn jiè xiāng fēn fú fàn yú。
金粟如来元一点,横陈妙供尽从渠。jīn sù rú lái yuán yī diǎn,héng chén miào gōng jǐn cóng qú。

书室以黄花围坐二绝句

程公许

枯禅不羡阿娇屋,静俟宁须郭隗台。kū chán bù xiàn ā jiāo wū,jìng qí níng xū guō kuí tái。
天悯羁贫大痴绝,唤将金色界中来。tiān mǐn jī pín dà chī jué,huàn jiāng jīn sè jiè zhōng lái。

书室以黄花围坐二绝句

程公许

给园光景无边际,趺坐西窗日落时。gěi yuán guāng jǐng wú biān jì,fū zuò xī chuāng rì luò shí。
欲识当时黄面老,莫将色相等闲窥。yù shí dāng shí huáng miàn lǎo,mò jiāng sè xiāng děng xián kuī。

重九前一日到家

程公许

霜日晶荧水尚肥,顺风一舸送将归。shuāng rì jīng yíng shuǐ shàng féi,shùn fēng yī gě sòng jiāng guī。
黄花笑我犹牵俗,得似渊明勇拂衣。huáng huā xiào wǒ yóu qiān sú,dé shì yuān míng yǒng fú yī。

亲友招呼鼎至简以二绝句

程公许

倦客归来住不多,颇思散策日相过。juàn kè guī lái zhù bù duō,pǒ sī sàn cè rì xiāng guò。
胶胶扰扰败人意,那得长闲共切磋。jiāo jiāo rǎo rǎo bài rén yì,nà dé zhǎng xián gòng qiè cuō。

亲友招呼鼎至简以二绝句

程公许

璀璨堆盘水陆珍,自量薄福可能胜。cuǐ càn duī pán shuǐ lù zhēn,zì liàng báo fú kě néng shèng。
何如小摘春畦绿,共话西园夜雨灯。hé rú xiǎo zhāi chūn qí lǜ,gòng huà xī yuán yè yǔ dēng。

慧明王道士赠蜜黄精

程公许

慧明道士别经年,肘后飞金秘不传。huì míng dào shì bié jīng nián,zhǒu hòu fēi jīn mì bù chuán。
崖蜜黄精分遗我,冰容或可觊飞仙。yá mì huáng jīng fēn yí wǒ,bīng róng huò kě jì fēi xiān。

和家恭伯韵别曹扬休还涪陵五首

程公许

春风有客梦刀头,政好将军侍太丘。chūn fēng yǒu kè mèng dāo tóu,zhèng hǎo jiāng jūn shì tài qiū。
为惜交情留信宿,无端樯燕聒离愁。wèi xī jiāo qíng liú xìn sù,wú duān qiáng yàn guā lí chóu。

和家恭伯韵别曹扬休还涪陵五首

程公许

精蓝靖馆手同携,细与重论文暇时。jīng lán jìng guǎn shǒu tóng xié,xì yǔ zhòng lùn wén xiá shí。
须信有方藏肘后,可能无药起支离。xū xìn yǒu fāng cáng zhǒu hòu,kě néng wú yào qǐ zhī lí。

和家恭伯韵别曹扬休还涪陵五首

程公许

胶漆论心忽离群,柳边躞蹀马蹄尘。jiāo qī lùn xīn hū lí qún,liǔ biān xiè dié mǎ tí chén。
清风朗月相思夜,依旧江山面目亲。qīng fēng lǎng yuè xiāng sī yè,yī jiù jiāng shān miàn mù qīn。

和家恭伯韵别曹扬休还涪陵五首

程公许

朵颐渠可换灵龟,世事艰如整乱丝。duǒ yí qú kě huàn líng guī,shì shì jiān rú zhěng luàn sī。
执手应须细商略,古来成败几枰棋。zhí shǒu yīng xū xì shāng lüè,gǔ lái chéng bài jǐ píng qí。

和家恭伯韵别曹扬休还涪陵五首

程公许

读易岩前访德人,分明枯菌茁芽新。dú yì yán qián fǎng dé rén,fēn míng kū jūn zhuó yá xīn。
趋庭领会传心法,一笑陈编万古春。qū tíng lǐng huì chuán xīn fǎ,yī xiào chén biān wàn gǔ chūn。

和家恭伯韵别曹扬休还涪陵五首

程公许

岭雪融春水涨溪,留连尊酒话精微。lǐng xuě róng chūn shuǐ zhǎng xī,liú lián zūn jiǔ huà jīng wēi。
蓝田膝上还相忆,半偈何当问指归。lán tián xī shàng hái xiāng yì,bàn jì hé dāng wèn zhǐ guī。

晚晴登楼和叔存侄

程公许

日澹霜明雨意悭,枫林稻陇褧衣斑。rì dàn shuāng míng yǔ yì qiān,fēng lín dào lǒng jiǒng yī bān。
小楼触目秋容好,得似萧晨起看山。xiǎo lóu chù mù qiū róng hǎo,dé shì xiāo chén qǐ kàn shān。

晚晴登楼和叔存侄

程公许

放浪烟霞我亦曾,误凭宵梦绕觚棱。fàng làng yān xiá wǒ yì céng,wù píng xiāo mèng rào gū léng。
眼明一片蚕崖雪,便拟支筇最上层。yǎn míng yī piàn cán yá xuě,biàn nǐ zhī qióng zuì shàng céng。