古诗词

岷峨叹

程公许

出门厌氛嚣,归卧集万感。chū mén yàn fēn xiāo,guī wò jí wàn gǎn。
凭高一以眺,忽觉岷峨惨。píng gāo yī yǐ tiào,hū jué mín é cǎn。
岷峨山色千古同,非烟非雾愁溟蒙。mín é shān sè qiān gǔ tóng,fēi yān fēi wù chóu míng méng。
杜陵昔叹珠玉走,彼犹有幸天府供。dù líng xī tàn zhū yù zǒu,bǐ yóu yǒu xìng tiān fǔ gōng。
人才何但珠玉贵,不得与尔包贡同上明光宫。rén cái hé dàn zhū yù guì,bù dé yǔ ěr bāo gòng tóng shàng míng guāng gōng。
山灵对我有惭色,兹事如何专汝责。shān líng duì wǒ yǒu cán sè,zī shì rú hé zhuān rǔ zé。
非关地气有衰旺,直恐峡山之流日夜荡潏伤土脉。fēi guān dì qì yǒu shuāi wàng,zhí kǒng xiá shān zhī liú rì yè dàng yù shāng tǔ mài。
不然君相造命天地同其公,车书万里文轨通。bù rán jūn xiāng zào mìng tiān dì tóng qí gōng,chē shū wàn lǐ wén guǐ tōng。
南金东箭输不竭,岷峨之产何独穷。nán jīn dōng jiàn shū bù jié,mín é zhī chǎn hé dú qióng。
沉思夜继日,叹息复叹息。chén sī yè jì rì,tàn xī fù tàn xī。
忽梦神官自天下,手持山灵一尺檄。hū mèng shén guān zì tiān xià,shǒu chí shān líng yī chǐ xí。
鸿蒙昔剖分,帝命作镇主坤文。hóng méng xī pōu fēn,dì mìng zuò zhèn zhǔ kūn wén。
石纽之禹为帝平水土,周家创业系我彭濮人。shí niǔ zhī yǔ wèi dì píng shuǐ tǔ,zhōu jiā chuàng yè xì wǒ péng pú rén。
纪信忠汉世,甘受黄屋焚。jì xìn zhōng hàn shì,gān shòu huáng wū fén。
何武仗剑起,义不屈莽新。hé wǔ zhàng jiàn qǐ,yì bù qū mǎng xīn。
费贻任永耻为井蛙辱,张纲李固义烈排秋旻。fèi yí rèn yǒng chǐ wèi jǐng wā rǔ,zhāng gāng lǐ gù yì liè pái qiū mín。
炎精焰冷国鼎峙,惟我全蜀倔强为汉臣。yán jīng yàn lěng guó dǐng zhì,wéi wǒ quán shǔ jué qiáng wèi hàn chén。
人人名节九鼎重,馀事文章兼隐沦。rén rén míng jié jiǔ dǐng zhòng,yú shì wén zhāng jiān yǐn lún。
子云相如王子渊,康山之李金华陈。zi yún xiāng rú wáng zi yuān,kāng shān zhī lǐ jīn huá chén。
涪江钓叟卜君平,千载犹能想清尘。fú jiāng diào sǒu bo jūn píng,qiān zài yóu néng xiǎng qīng chén。
皇皇艺祖得天统,北辰中天众星拱。huáng huáng yì zǔ dé tiān tǒng,běi chén zhōng tiān zhòng xīng gǒng。
蜀远只在殿西头,一言撤尽藩墙壅。shǔ yuǎn zhǐ zài diàn xī tóu,yī yán chè jǐn fān qiáng yōng。
陈苏范氏奋孤寒,事业词华两推重。chén sū fàn shì fèn gū hán,shì yè cí huá liǎng tuī zhòng。
渡江勋绩张与虞,太史之李如晋董。dù jiāng xūn jì zhāng yǔ yú,tài shǐ zhī lǐ rú jìn dǒng。
江汉炳灵世载英,摭之前牒如丹青。jiāng hàn bǐng líng shì zài yīng,zhí zhī qián dié rú dān qīng。
昔何烜兮今昧昧,山灵未必真忘情。xī hé xuǎn xī jīn mèi mèi,shān líng wèi bì zhēn wàng qíng。
富贵由来多捷径,强聒最为蜀人病。fù guì yóu lái duō jié jìng,qiáng guā zuì wèi shǔ rén bìng。
君不见山泽之臞宋郎中,奏篇语泄经远屏。jūn bù jiàn shān zé zhī qú sòng láng zhōng,zòu piān yǔ xiè jīng yuǎn píng。
经明行修李兵部,陛对万言伤骨鲠。jīng míng xíng xiū lǐ bīng bù,bì duì wàn yán shāng gǔ gěng。
气豪最说薛秘书,去国七年惟日饮。qì háo zuì shuō xuē mì shū,qù guó qī nián wéi rì yǐn。
陛下何曾雠谠言,睢盱万目宁汝捐。bì xià hé céng chóu dǎng yán,suī xū wàn mù níng rǔ juān。
伤哉三君皆九原,抵玉于地那得全。shāng zāi sān jūn jiē jiǔ yuán,dǐ yù yú dì nà dé quán。
幸今耆旧满岩穴,一一无非爽邦哲。xìng jīn qí jiù mǎn yán xué,yī yī wú fēi shuǎng bāng zhé。
柱史德望国蓍龟,开府忠丹老弥烈。zhù shǐ dé wàng guó shī guī,kāi fǔ zhōng dān lǎo mí liè。
参政未起东山卧,李也立螭著名节。cān zhèng wèi qǐ dōng shān wò,lǐ yě lì chī zhù míng jié。
少卿仙谷勤著书,渡泸归钓二江雪。shǎo qīng xiān gǔ qín zhù shū,dù lú guī diào èr jiāng xuě。
侍郎斥还病少瘳,校书执丧愤尤切。shì láng chì hái bìng shǎo chōu,xiào shū zhí sàng fèn yóu qiè。
庙堂何忍蜀才弃,渠自方头触人忌。miào táng hé rěn shǔ cái qì,qú zì fāng tóu chù rén jì。
岷峨为渠方含羞,渠不知悔尚我尤。mín é wèi qú fāng hán xiū,qú bù zhī huǐ shàng wǒ yóu。
汝行为我丁宁说与诸贤道,二府荣途岂难到。rǔ xíng wèi wǒ dīng níng shuō yǔ zhū xián dào,èr fǔ róng tú qǐ nán dào。
九重天上列仙班,厚禄高官清且要。jiǔ zhòng tiān shàng liè xiān bān,hòu lù gāo guān qīng qiě yào。
凿方何能入枘圆,使少贬之宁不然。záo fāng hé néng rù ruì yuán,shǐ shǎo biǎn zhī níng bù rán。
我闻斯言意惝恍,梦觉披衣独惆怅。wǒ wén sī yán yì chǎng huǎng,mèng jué pī yī dú chóu chàng。
穷达其如天命何,为士当先识趣向。qióng dá qí rú tiān mìng hé,wèi shì dāng xiān shí qù xiàng。
诸贤等是儒中英,秉心那知有得丧。zhū xián děng shì rú zhōng yīng,bǐng xīn nà zhī yǒu dé sàng。
凭谁为我谢山灵,彼达观兮宁可诳。píng shuí wèi wǒ xiè shān líng,bǐ dá guān xī níng kě kuáng。
呜呼参井之躔五十有六州,文风自古能与齐鲁侔。wū hū cān jǐng zhī chán wǔ shí yǒu liù zhōu,wén fēng zì gǔ néng yǔ qí lǔ móu。
三光气全爱护犹如心与腹,今半天下视之乃若赘与疣。sān guāng qì quán ài hù yóu rú xīn yǔ fù,jīn bàn tiān xià shì zhī nǎi ruò zhuì yǔ yóu。
恋刍伏下姑汝留,不然朝奏暮斥急理溯峡之扁舟。liàn chú fú xià gū rǔ liú,bù rán cháo zòu mù chì jí lǐ sù xiá zhī biǎn zhōu。
君看两三使节晨星犹,下此六六州县皆依流。jūn kàn liǎng sān shǐ jié chén xīng yóu,xià cǐ liù liù zhōu xiàn jiē yī liú。
纵有志士能姱修,长安日远可想不可游。zòng yǒu zhì shì néng kuā xiū,zhǎng ān rì yuǎn kě xiǎng bù kě yóu。
立贤无方自古训,谁能叩阍上诉十二之冕旒。lì xián wú fāng zì gǔ xùn,shuí néng kòu hūn shàng sù shí èr zhī miǎn liú。
才生于世养之艰而折之易,譬诸豫章杞梓仓猝宁可求。cái shēng yú shì yǎng zhī jiān ér zhé zhī yì,pì zhū yù zhāng qǐ zǐ cāng cù níng kě qiú。
风尘澒洞暗宇县,不有烝徒谁与谋。fēng chén hòng dòng àn yǔ xiàn,bù yǒu zhēng tú shuí yǔ móu。
白驹空谷长逍遥,可能絷之永今朝。bái jū kōng gǔ zhǎng xiāo yáo,kě néng zhí zhī yǒng jīn cháo。
我歌慷慨兮岂独私为岷峨愁,劳心悄悄兮实与天地先其忧。wǒ gē kāng kǎi xī qǐ dú sī wèi mín é chóu,láo xīn qiāo qiāo xī shí yǔ tiān dì xiān qí yōu。

程公许

程公许(?—1251),字季与,一字希颖,号沧州。南宋眉州眉山(今属四川)人,一说叙州宣化(今四川宜宾西北)人。嘉定进士。历官著作郎、起居郎,数论劾史嵩之。后迁中书舍人,进礼部侍郎,又论劾郑清之。屡遭排挤,官终权刑部尚书。有文才,今存《沧州尘缶编》。 程公许的作品>>

猜您喜欢

余为华阳尉三年事制置使榷牧都漕两使者皆以文字辱知不尽责以吏也既满戍拟蒙阳丞归亲旁范使者为改注左绵学官疟病再作未即就戍成二诗呈兄长及诸友

程公许

拄笏西山兴已浓,蚌溪邀我采芙蓉。zhǔ hù xī shān xīng yǐ nóng,bàng xī yāo wǒ cǎi fú róng。
客游旧有诗盟在,官冷新添野性慵。kè yóu jiù yǒu shī méng zài,guān lěng xīn tiān yě xìng yōng。
世路今方悲梗塞,家山暂许乐从容。shì lù jīn fāng bēi gěng sāi,jiā shān zàn xǔ lè cóng róng。
等闲袖手棋枰外,紫电中宵掣剑锋。děng xián xiù shǒu qí píng wài,zǐ diàn zhōng xiāo chè jiàn fēng。

和冯洁己节夜见过二首

程公许

我生恨不际休嘉,浩荡忧思未有涯。wǒ shēng hèn bù jì xiū jiā,hào dàng yōu sī wèi yǒu yá。
书剑伴人常作客,氍毹暖梦暂还家。shū jiàn bàn rén cháng zuò kè,qú shū nuǎn mèng zàn hái jiā。
葭灰渐喜回阳律,麦陇时须润雪花。jiā huī jiàn xǐ huí yáng lǜ,mài lǒng shí xū rùn xuě huā。
休沐许宽书檄绕,静中较似日长些。xiū mù xǔ kuān shū xí rào,jìng zhōng jiào shì rì zhǎng xiē。

和冯洁己节夜见过二首

程公许

破闷孤斟莫厌深,风筝时为送清音。pò mèn gū zhēn mò yàn shēn,fēng zhēng shí wèi sòng qīng yīn。
平生遇境无馀恋,令节因君忽怆心。píng shēng yù jìng wú yú liàn,lìng jié yīn jūn hū chuàng xīn。
梅角吹残愁不寐,柳枝放去杳难寻。méi jiǎo chuī cán chóu bù mèi,liǔ zhī fàng qù yǎo nán xún。
蛾眉列屋功成后,未用凄凉学越吟。é méi liè wū gōng chéng hòu,wèi yòng qī liáng xué yuè yín。

载酒泛芙蓉溪游富乐伯用再和前韵牵课同作

程公许

霸气凄凉忆豫州,薜萝掩映小山幽。bà qì qī liáng yì yù zhōu,bì luó yǎn yìng xiǎo shān yōu。
不知今古几枰误,空使英雄两泪流。bù zhī jīn gǔ jǐ píng wù,kōng shǐ yīng xióng liǎng lèi liú。
借问长枪威塞外,何如短棹老沧洲。jiè wèn zhǎng qiāng wēi sāi wài,hé rú duǎn zhào lǎo cāng zhōu。
临分更隔芙蓉语,投赠惭无玉可舟。lín fēn gèng gé fú róng yǔ,tóu zèng cán wú yù kě zhōu。

江涨有感

程公许

惆怅天涯私自怜,锦囊有句愧重编。chóu chàng tiān yá sī zì lián,jǐn náng yǒu jù kuì zhòng biān。
忍心宽作青梅约,眩眼俄惊丹荔燃。rěn xīn kuān zuò qīng méi yuē,xuàn yǎn é jīng dān lì rán。
浩荡修途今几驿,纷纭归思日如年。hào dàng xiū tú jīn jǐ yì,fēn yún guī sī rì rú nián。
不因煤颖相料理,何以遣怀风月前。bù yīn méi yǐng xiāng liào lǐ,hé yǐ qiǎn huái fēng yuè qián。

买舟至崖祀陆使君

程公许

水曹羁我窘于囚,贷与潼江一钓舟。shuǐ cáo jī wǒ jiǒng yú qiú,dài yǔ tóng jiāng yī diào zhōu。
柂转清滩微觱沸,棹移曲巷且夷犹。yí zhuǎn qīng tān wēi bì fèi,zhào yí qū xiàng qiě yí yóu。
偶因舣岸穿沙径,绝爱寒烟簇晚洲。ǒu yīn yǐ àn chuān shā jìng,jué ài hán yān cù wǎn zhōu。
明日玉屏重睹面,九歌待续水安流。míng rì yù píng zhòng dǔ miàn,jiǔ gē dài xù shuǐ ān liú。

溪亭春日二首

程公许

借屋三间俯近郊,溪流如练绕兰皋。jiè wū sān jiān fǔ jìn jiāo,xī liú rú liàn rào lán gāo。
聊同彭泽归栽菊,肯向玄都问种桃。liáo tóng péng zé guī zāi jú,kěn xiàng xuán dōu wèn zhǒng táo。
别久心情浑漫浪,相看须发转萧骚。bié jiǔ xīn qíng hún màn làng,xiāng kàn xū fā zhuǎn xiāo sāo。
只因旧学荒尤甚,政藉谈馀为栉薅。zhǐ yīn jiù xué huāng yóu shén,zhèng jí tán yú wèi zhì hāo。

溪亭春日二首

程公许

极目青天蜀道难,无因长坂得联骖。jí mù qīng tiān shǔ dào nán,wú yīn zhǎng bǎn dé lián cān。
思乡浪费肠回九,行世何妨臂折三。sī xiāng làng fèi cháng huí jiǔ,xíng shì hé fáng bì zhé sān。
杨柳风微生百媚,棠梨昼永带馀酣。yáng liǔ fēng wēi shēng bǎi mèi,táng lí zhòu yǒng dài yú hān。
天涯犹赖春娱客,那得邻山寄一庵。tiān yá yóu lài chūn yú kè,nà dé lín shān jì yī ān。

丙子寅月九日五鼓梦馀忆旧作因用韵

程公许

业识萦牵岂自由,幸逢此劫在儒流。yè shí yíng qiān qǐ zì yóu,xìng féng cǐ jié zài rú liú。
昏昏心似未磨镜,役役身如不缆舟。hūn hūn xīn shì wèi mó jìng,yì yì shēn rú bù lǎn zhōu。
闻道无缘时已晚,养生欠术鬓先秋。wén dào wú yuán shí yǐ wǎn,yǎng shēng qiàn shù bìn xiān qiū。
向平可谓真男子,家事无关五岳游。xiàng píng kě wèi zhēn nán zi,jiā shì wú guān wǔ yuè yóu。

立秋后三日得二侄并侄孙家书

程公许

万里书来印籀红,慰情何但万金同。wàn lǐ shū lái yìn zhòu hóng,wèi qíng hé dàn wàn jīn tóng。
悬丝性命幸存活,扫地生涯甘阨穷。xuán sī xìng mìng xìng cún huó,sǎo dì shēng yá gān è qióng。
老去忧心长似醉,秋来衰鬓乱飞蓬。lǎo qù yōu xīn zhǎng shì zuì,qiū lái shuāi bìn luàn fēi péng。
故园未有西归日,且愿平安信数通。gù yuán wèi yǒu xī guī rì,qiě yuàn píng ān xìn shù tōng。

施明可自湘潭还霅川以诗编相示摘其中重阳一篇次韵题似明可

程公许

倦游何似雁随阳,愁绪知添几线长。juàn yóu hé shì yàn suí yáng,chóu xù zhī tiān jǐ xiàn zhǎng。
归路驿梅多未破,吟边汀芷蔼馀香。guī lù yì méi duō wèi pò,yín biān tīng zhǐ ǎi yú xiāng。
寄声鸥鹭旧同社,可奈鹥凫纷着行。jì shēng ōu lù jiù tóng shè,kě nài yī fú fēn zhe xíng。
乞与东风一吹送,偃松犹及共流觞。qǐ yǔ dōng fēng yī chuī sòng,yǎn sōng yóu jí gòng liú shāng。

重阳即事

程公许

烂漫三年药市游,饥驱忽到字江头。làn màn sān nián yào shì yóu,jī qū hū dào zì jiāng tóu。
凄凉风色栏干暮,叆叇晴云䆉稏秋。qī liáng fēng sè lán gàn mù,ài dài qíng yún bà yà qiū。
红叶不知人恨远,黄花惯与客供愁。hóng yè bù zhī rén hèn yuǎn,huáng huā guàn yǔ kè gōng chóu。
诸君正尔痴官事,谁共高吟百尺楼。zhū jūn zhèng ěr chī guān shì,shuí gòng gāo yín bǎi chǐ lóu。

题秋芳菊蝶图

程公许

故山岁岁霜秋杪,手折黄花岸接䍦。gù shān suì suì shuāng qiū miǎo,shǒu zhé huáng huā àn jiē lí。
粉蝶笑窥人老大,玉蛆撩动句新奇。fěn dié xiào kuī rén lǎo dà,yù qū liāo dòng jù xīn qí。
雨荒靖节醉吟处,风乱韩凭飞舞时。yǔ huāng jìng jié zuì yín chù,fēng luàn hán píng fēi wǔ shí。
卧展新图续归梦,晚香有味我同谁。wò zhǎn xīn tú xù guī mèng,wǎn xiāng yǒu wèi wǒ tóng shuí。

子思赋中秋玩月词借韵作诗

程公许

山路相呼游冶盘,何妨月下更追欢。shān lù xiāng hū yóu yě pán,hé fáng yuè xià gèng zhuī huān。
情知一夕秋无价,看彻三更酒未阑。qíng zhī yī xī qiū wú jià,kàn chè sān gèng jiǔ wèi lán。
衰鬓侵愁羞自照,回肠索句大应难。shuāi bìn qīn chóu xiū zì zhào,huí cháng suǒ jù dà yīng nán。
可能散发扁舟去,一到垂虹亭上看。kě néng sàn fā biǎn zhōu qù,yī dào chuí hóng tíng shàng kàn。

以梨橙寄景韩景韩有诗来谢因和韵奉答

程公许

离肠不耐食张梨,并裹橙金遣使赍。lí cháng bù nài shí zhāng lí,bìng guǒ chéng jīn qiǎn shǐ jī。
薄馈羞同园吏菜,好词空费外孙齑。báo kuì xiū tóng yuán lì cài,hǎo cí kōng fèi wài sūn jī。
含消汉苑梦频渴,霜落洞庭书续题。hán xiāo hàn yuàn mèng pín kě,shuāng luò dòng tíng shū xù tí。
莫遣楚娇多劝饮,怨歌难解太常妻。mò qiǎn chǔ jiāo duō quàn yǐn,yuàn gē nán jiě tài cháng qī。